Vật Cưng Của Cửu Gia

Chương 26




Thanh niên áo trắng cũng run rẩy, ánh mắt của hắn hoảng loạn, đầu óc của hắn rung động, hắn miễn cưỡng bảo trì trấn định, dù sao tất cả không theo chuẩn bị của hắn, nội tâm của hắn cũng đắng chát, dựa theo hắn hi vọng, tốt nhất trong lần luyện chế thứ mười bốn sẽ làm ngọc bội nát.

- Tạo nghệ luyện linh của kẻ này quá kinh người.

Thanh niên áo trắng hung Hắng cắn răng một cái, hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, sau đó lại nói:

- Ta vẫn không hài lòng, ngươi tiếp tục luyện!

Lúc này người đứng xem trong và ngoài cửa hàng đều hoảng sợ không nhỏ, khiếp sợ đến cực hạn, kinh thiên động địa, bọn họ sớm nhìn ra đánh bạc có chút không đúng, lần lượt nhìn thanh niên áo trắng nói không hài lòng cũng hiểu rõ hàm ý trong đó.

- Còn không hài lòng, tiểu tử áo trắng, xem ta hù chết ngươi thế nào!

Bạch Tiểu Thuần quay người đi vào bên trong, lúc hắn vào phòng chừng một nén nhang, sau khi hắn bước ra, mọi người nhìn ngọc bội và hò hét rung động trời đất.

- Mười... Mười bốn lần!

- Luyện linh mười bốn lần, điều này sao có thể, trời ơi...

Trong lúc mọi người xôn xao, vô số người lập tức hò hét như điên cuồng, rất nhiều người từ xa chạy tới cũng khiếp sợ, không chờ hồn Bạch Hạo báo giá, Bạch Tiểu Thuần đã đắc ý nói trước.

- Tám trăm mười chín vạn hai nghìn hồn dược!

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ, cảm thấy mình mở miệng nói câu này thật khí phách.

Bạch Tiểu Thuần hiện tại vô cùng đắc ý, thanh niên áo trắng nghe không khác gì tiếng chuông tang, tâm thần hắn như bị thiên lôi giáng xuống, sắc mặt của hắn tái nhợt giống như bị lực lượng thật lớn oanh kích, thân thể hắn lảo đảo lui ra sau vài bước, hắn hít thở mấy lần, hai mắt đã đỏ rực, cho dù hắn cố tình chuẩn bị nhưng tâm thần vô cùng rung động, bởi vì số hồn dược này quá khổng lồ, nhất là nghĩ đến tích con số lần sau đã vượt qua một ngàn năm trăm vạn hồn dược.

Vào lúc này hắn hối hận vì mình xuất đấu, đã có ý lùi bước, nhưng hắn đâm lao phải theo lao, đáy lòng xoắn xuýt không ngừng, bởi vì trận đánh bạc này có quá nhiều người chú ý, người ở các khu vực chung quanh đang chạy tới vượt qua mười vạn, thậm chí còn có rất nhiều tu sĩ ở các khu vực khác đang chạy tới.

- Vị khách nhân này, thỏa mãn không? Hồn dược trong hồn tháp không đủ, ngươi tổng cộng phải trả cho ta tám trăm mười chín vạn hai ngàn hồn dược, ngươi thanh toán xong, nếu như ngươi không hài lòng, Bạch mỗ có thể tiếp tục luyện cho ngươi.

Bạch Tiểu Thuần vuốt cằm sau đó đắc ý lên tiếng.

Bạch Hạo lại há hốc mồm, hắn ngơ ngác nhìn sư tôn của mình, đáy lòng do ự, suy nghĩ dường như sư tôn tính sai, chỉ tính toán giá luyện linh một lần cuối cùng, không có tính toán con số mấy lần trước cộng lại.

Hắn cố tình nhắc nhở, nghĩ tới trước mắt có quá nhiều người, chính mình biểu hiện bộ dáng hồn bộc ngơ ngác, thật sự không thể nhắc nhở, vì vậy đáy lòng thở dài có cảm giác muốn che mặt.

Vố số người hít thở ồ ồ, đều bị chấn động nhưng có không ít người cảm thấy cổ quái, phát giác Bạch Tiểu Thuần đã tính sai, tên thanh niên kia lại là quyền quý, bọn họ không nghĩ đắc tội, Bạch Tiểu Thuần tính toán sai trướng, cả đám vụng trộm nhìn Bạch Tiểu Thuần, tên thanh niên áo trắng cũng nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, cũng sửng sốt, nhìn thấy bộ dáng đắc ý của Bạch Tiểu Thuần thì khó hiểu, nhưng lại đoán không ra suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, hắn không tin đối phương tính toán sai... Sau nửa ngày hắn ngẩng đầu lên, vỗ túi trữ vật sau đó ném một hồn tháp ra ngoài.

- Bên trong có bốn trăm vạn hồn dược, ta... Ta vẫn không hài lòng, ngươi có thể tiếp tục.

Thanh niên áo trắng thăm dò, lúc này hắn tập hợp lực của các thiên kiêu, thậm chí còn tăng thêm hồn dược của bản thân mình vào, đây đã là cực hạn, thậm chí số hồn dược này đã có thể so với nội tình một đại gia tộc.

- Luyện linh mười bốn lần lên mười lăm sẽ có giá khác, không phải tăng lên gấp đôi, mà là gấp mười lần!

Lúc này Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ lên tiếng.

- Nói cách khác, nếu lần này ta thành công... Ngươi phải thanh toán hồn dược cho ta gấp mười lần, là tám ngàn một trăm chín mươi hai vạn!

Bạch Tiểu Thuần cũng hãi hùng khiếp vía, hắn cũng phải nhắc nhở.

- Ngươi... Xác định không hài lòng?

Bạch Tiểu Thuần hảo tâm nhắc nhở một câu, hắn vừa nói ra con số, chẳng những thanh niên áo trắng rung động và chóng mặt, ngay cả các hồn tu bên ngoài cũng hít khí lạnh, trên thực tế luyện linh mười bốn lần lên luyện linh mười lăm lần không tầm thường.

Phải biết rằng mười lăm lần là có được lực lượng Thiên Nhân, thậm chí có thể giúp tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn dùng cảm ngộ thiên địa, cho nên luyện linh chi bảo cấp bậc này có giá trị cực lớn, thậm chí còn vượt qua tất cả bảo vật luyện linh khác, đều nằm trong tay các đại gia tộc hoặc các quyền quý, sẽ không dễ dàng truyền lưu ra bên ngoài.

Mặc dù số lượng rất ít, dù sao tỷ lệ luyện linh thành công cũng cực thấp, như Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần lập nhiều công lao lớn như thế, thậm chí còn lãnh trách nhiệm đi Luyện Hồn Hồ, vì liên quan tới chỗ thiếu hụt trong công pháp Cự Quỷ Vương cho nên mới cấp một cây thương luyện linh mười sáu lần.

Không phải hắn keo kiệt, mà với hắn bảo vật luyện linh mười lăm lần cũng không có bao nhiêu, càng không cần phải nói thích hợp cho Thiên Nhân sử dụng.

Cho nên chuyện luyện linh mười bốn lần lên mười lăm lần, nếu dùng hồn dược đi tính toán, không ai có thể nói bao nhiêu thì thích hợp, Bạch Tiểu Thuần ra giá hơn tám nghìn vạn hồn dược, giá tiền này thật khoa trương nhưng cẩn thận tưởng tượng, mọi người đều hiểu, này dù sao không đơn thuần chỉ là luyện linh chi bảo, nó còn là cơ hội tấn chức Thiên Nhân.

Man Hoang tấn chức Thiên Nhân cần mượn nhờ lực lượng của pháp bảo luyện linh mười lăm lần cảm ngộ thiên địa, từ đó giúp mình đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất.

- Ngươi nên cân nhắc một chút đi, ngươi xem, cho dù bây giờ ngươi không thỏa mãn, dựa theo cái giá gấp mười lần để tính toán thì ngươi cũng không cầm ra nổi...

Bạch Tiểu Thuần thở dài, cảm thấy thanh niên áo trắng quá đáng thương, hảo tâm nhắc nhở một câu, hắn còn dùng ánh mắt đồng tình nhìn thanh niên áo trắng.

Hồn Bạch Hạo nghe được “Gấp mười lần”, đáy lòng thở dài, nói thầm sư tôn của mình thật phá sản, tính toán sai đã giảm hơn sáu nghìn vạn hồn dược đấy...

Tên thanh niên áo trắng nghe xong liền hét lớn.

- Ngươi câm miệng!!

Hắn như phát điên, đôi mắt đỏ như máu, Bạch Tiểu Thuần nói những lời này chẳng khác gì đang giễu cợt bản thân hắn.

- Ta không hài lòng, ngươi tiếp tục luyện cho ta, tiếp tục luyện!! Ta cũng không tin ngươi có thể luyện lần thứ mười lăm thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.