Vật Cưng Của Cửu Gia

Chương 18




Uy áp này đè ép trên người Nguyên Anh khác có thể làm người đó sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần vẫn như bình thường, theo thời gian dần qua cũng cảm giác có áp lực, xảy ra chuyện lần này, Bạch Tiểu thuần hiểu rõ mình không thể lùi bước.

- Một quyền của ta có thể hù dọa người khác, đáng tiếc ta mới tu luyện tới Thối Cốt bát trọng thiên, nếu như có thể đạt tới cửu trọng thiên thì có thể vận dụng Bất Diệt Đế Quyền mạnh hơn gấp ba lần, đến lúc đó uy lực càng lớn, nhất định đánh nàng thổ huyết, nó cũng thành đòn sát thủ cuối cùng của ta.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần cũng có dũng khí, hắn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Trần Nữ.

Bốn phía yên tĩnh.

Những hồn tu quân đoàn Cự Quỷ rung động không nhỏ, không dám tin nhưng cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bởi vì một quyền của Bạch Tiểu Thuần vừa rồi quá mức kinh thiên động địa, dùng tu vi Nguyên Anh chiến Thiên Nhân, mặc dù không phải cân sức ngang tài nhưng bất cứ kẻ nào cũng nhìn ra, không thể dùng Nguyên Anh để cân nhắc Bạch Tiểu Thuần.

Nhất là sau một quyền kia, Bạch Tiểu Thuần đứng ở giữa không trung với khí thế không giảm bớt chút nào, ngược lại còn có khí thế thiết huyết ẩn chứa trong đó, cho người ta cảm giác chiến ý kinh thiên, nội tâm mọi người vô cùng kính nể Bạch Tiểu Thuần.

Dù sao trong thế giới này cường giả vi tôn, đối với cường giả như Bạch Tiểu Thuần, mặc kệ trong tình huống nào cũng được tôn kính.

Lúc này ánh mắt nhiều người nhìn hắn đã cải biến, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hưng phấn, hắn nhìn Hồng Trần Nữ một lúc, càng trừng mắt với nàng.

- Đấu mắt với nhau, từ lúc ta đạt tới Kết Đan đã không sợ kẻ nào, hiện tại ta đã mạnh như thế, chỉ là đấu mắt, ta cũng không sợ ngươi đâu.

Dũng khí của Bạch Tiểu Thuần càng cường tráng, khí thế cũng bộc phát theo ý niệm của mình.

Sau nửa ngày, Hồng Trần Nữ thở sâu, thu hồi ánh mắt, lúc trước nàng đã từng nói Bạch Tiểu Thuần có thể tiếp một kích của nàng mà không chết thì nàng sẽ để hắn rời đi, đây là ước định giữa nàng và Cự Quỷ Vương.

- Không nên để ta nhìn thấy ngươi.

Trong mắt Hồng Trần Nữ lộ ra hào quang thâm thúy, xoay người rời đi, lúc này hắn đi ra khỏi quân doanh, hồn tu bốn phía đưa mắt nhìn nhau, Hồng Trần Nữ đã nói như thế thì bọn họ cũng im lặng lui ra sau, lúc này tất cả mọi người rời khỏi quân doanh, bên ngoài nơi đóng quân chỉ có Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Hồng Trần Nữ rời đi, nâng tay áo lau mồ hôi trên trán, hắn thở ra một hơi, một quyền vừa rồi dùng chín thành lực lượng của hắn, hắn hiện tại đã nỏ mạnh hết đà, mặc dù còn có tu vi trong người nhưng hắn cảm thấy trong phạm vi thành Khôi Hoàng có rất nhiêu cường giả và lão quái vật tụ tập, rất nhiều thủ đoạn khó lòng phòng bị, hắn không dám bày toàn bộ tu vi ra.

Nếu hắn khai chiến trong bộ dạng này, hắn cũng rất chế ngự thực lực bản thân, giờ nhìn thấy Hồng Trần Nữ ơời đi, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy thả lỏng tâm thần, cũng hiểu chuyến đi thành Khôi Hoàng lần này sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện không tưởng tượng nổi.

- Việc này tính toán thế nào...

Bạch Tiểu Thuần rất buồn rầu, tuy hắn có thể rời khỏi quân đoàn Cự Quỷ, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói đây là chuyện tốt, hắn lắc đầu và xoay người ra ngoài.

Trời đất bao la, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mờ mịt, mình nên đi nơi nào.

- Vẫn là tu vi của ta không đủ, nếu không ta có thể trực tiếp vượt sông rời Man Hoang trở lại Nghịch Hà Tông.

Bạch Tiểu Thuần phát sầu, hắn nhìn thành Khôi Hoàng cách đó không xa, lại nhìn phương hướng thành Cự Quỷ, sau khi suy nghĩ cẩn thận, lấy ngọc giản truyền âm liên hệ với Cự Quỷ Vương.

- Vương gia, thành Khôi Hoàng quá nguy hiểm, việc hôn nhân ta không muốn được hay không được, ngươi... Ngươi an bài người đón ta, ta muốn trở lại thành Cự Quỷ làm bạn với lão nhân gia.

Cự Quỷ Vương lúc này cũng rất đau đầu, hắn cũng không nghĩ tới bảo Bạch Tiểu Thuần đi quân đoàn Cự Quỷ mà thôi, đây vốn là chuyện tốt nhưng cuối cùng lại xuất hiện nhiều biến hóa như vậy.

Cho dù cong gái của hắn cự tuyệt hay Bạch Tiểu Thuần tạo ra biển lửa và tất cả đều làm hắn tức giận, hiện tại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần truyền âm thì Cự Quỷ Vương đầu đầu lần nữa.

- Bạch Hạo, lão phu khâm định việc hôn nhân thì không có việc đổi ý, hiện tại ngươi nhanh chóng xin lỗi Tử Mạch, nói rõ ràng sau đó ở lại bên nàng.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy hồi âm, lập tức cự tuyệt không chút do dự, lại đưa ra chuyện quay về thành Cự Quỷ thì Cự Quỷ Vương cũng tức giận.

- Không có khả năng quay về thành Cự Quỷ, trừ phi các ngươi kết hôn, hiện tại lập tức đi xin lỗi Tử Mạch, làm nàng tha thứ cho ngươi, không thể dàn xếp một nữ nhân đó là lỗi của ngươi, chuyện này lão phu mặc kệ, ngươi đừng làm phiền ta.

Cự Quỷ Vương cũng hung ác, dứt khoát trả lời một câu, tùy ý Bạch Tiểu Thuần truyền âm thế nào cũng giả vờ không thấy.

- Phụ nữ bọn họ quá xấu bụng.

Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, hắn mới không đi tìm Hồng Trần Nữ, đối phương cũng chưa chắc muốn gặp mình.

- Trời đất bao la, chẳng lẽ không có nơi cho Bạch Tiểu Thuần ta dung thân sao?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần bi thương, suy nghĩ nếu không có Cự Quỷ Chu, chính mình không có biện pháp sử dụng truyền tống trận, hi vọng muốn quay về thành Cự Quỷ cũng bị chém đứt.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, ánh mắt nhìn sang thành Khôi Hoàng cách đó không xa, cho dù nội tâm của hắn không muốn nhưng thật sự không có biện pháp, sắc trời đã hoàng hôn nếu như trì hoãn sợ không thể vào thành.

- Ta nhớ năm đó xét nhà ba đại gia tộc bọn họ tặng ta một cửa hàng trong thành Khôi Hoàng...

Bạch Tiểu Thuần xoa mi tâm, suy nghĩ một lúc liền nhớ tới việc này, hắn tìm trong túi trữ vật, hắn nhanh chóng tìm được ngọc giản, hắn tìm được lạc ấn khế đất bên trong, nhìn kỹ một lúc thì tâm tình Bạch Tiểu Thuần tốt hơn rất nhiều.

- Bỏ đi bỏ đi, ta ở cửa hàng thời gian dài, không đi gây chuyện, an tâm tu hành, tranh thủ tăng tu vi nhanh chóng sớm ngày vượt qua Man Hoang.

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hắn bay về hướng thành Khôi Hoàng.

Đúng lúc này, hồn Bạch Hạo trong túi trữ vật bay ra ngoài, tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần tiến vào quân đoàn Cự Quỷ sau đó thuận lợi rời đi, thở sâu, hắn dùng ánh mắt kính nể nhìn sư tôn của mình, hắn bay tới bên người Bạch Tiểu Thuần sau đó cúi đầu ôm quyền.

- Đệ tử lúc trước hiểu lầm sư tôn, vừa rồi đã hoảng sợ, cuối cùng cũng nhìn thấy thủ đoạn của sư tôn, bội phục bội phục!

- Ah?

Bạch Tiểu Thuần sững sờ nhìn về phía hồn Bạch Hạo, hắn cảm thấy mơ hồ, không biết đệ tử này trúng tà cái gì, không ngờ lại nói như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.