Vân Sanh

Chương 3




Quang mang lóe lên viên đan dược nổ tung, một loại huyết sắc hoa văn bao trùm lấy hai đứa bé bên dưới hình thành phòng hộ tuyệt đối, ngoài ra một đạo quang mang xuyên qua kết giới phóng lên tận trời hình thành chữ " Nạn ".

Chữ " Nạn" thật lớn thắp sáng cả một vùng thiên không mấy triệu dặm, như gần như xa ai cũng có thể nhìn thấy ai cũng có thể cảm nhận được khí tức tang thương từ trong chữ nạn này.

Khắp nơi trong Hỗn Loạn Chi Thành khi thấy chữ " Nạn " kia trên bầu trời thì không khỏi cảm thấy một trận bi thương, mọi người không biết làm sao chỉ có thể cảm thấy một chuyện chẳng lành sắp diễn ra.

Ở trên tường thành đang cùng vực thú giằng co, thành chủ cùng thân tín và mấy tên Thánh Tử, Thánh Nữ lúc này cũng là tạm hoãn thế công nhìn lên trên cao, trong nháy mắt cả đám đều có loại muốn mất đi lí trí.

" Đây là có chuyện đi". Một tên Thánh tử hỏi.

Mọi người xung quanh đều mờ mịt lắc đầu không biết là có chuyện gì sắp diễn ra, ai cũng là mày nhăn lại một bó suy tư.

Bên trong Phong Nguyệt Lâu ăn uống cười nói vui vẻ mọi người cũng là thấy chữ này, ngay lập tức ngừng lại vui cười, cả đám sắc mặt khó xem.

" Đi, xem kẻ nào có gan lớn đến vậy."

Xuân Đức chỉ nói một câu rồi lập tức dịch chuyển đi tiếp viện, những người khác cũng không có nói gì thêm mà là đi theo sau Xuân Đức biến mất.

Còn đang làm việc nghĩa ba người Tuyết Anh, Kim Phượng Hoàng cùng Tử Yên nhìn lên bầu trời thấy chữ kia thì cả đám biến sắc ngay lập tức đi tiếp ứng, thông qua chữ nạn trên bầu trời bọn họ có thể biết việc gì đã xảy ra. Đây là một bí pháp mà Tà Long cùng tà Kiếm mấy ngày trước nghiên cứu đi ra.

......

Ở nơi giao chiến Tiểu Y Tiên cùng hai lão giả lại một lần nữa điên cuồng chiến đấu, kiếm ảnh mù trời đâu đâu cũng có, kết giới bị giao tranh kịch liệt khiến cho biến hình. ở bên dưới hai huynh muội Lung Linh lần này thì lại không hề có việc gì, xung quanh một đám huyết văn phòng hộ có thể nói vô kiên bất tồi, không chỉ là dư ba mà thậm chí đến cả thần thông trực tiếp đụng vào cũng không phá nổi nó mà chỉ là hơi một chút mờ nhạt.

Đang lúc này ở bên ngoài kết giới, không gian một trận ba động có vô số bóng người đi ra, dựa vào phục sức liền biết đám người này là cùng một phe với hai lão giả, sau mấy hơi gần 200 người đi ra, tu vi thấp nhất cũng là Bất Hủ Cảnh sơ kì đại năng, cao nhất chính là một lão yêu bà tu vi Bất Diệt Cảnh cửu trọng cao giai, một đội hình vô cùng hùng hậu như vậy thế mà lại vây xung quanh một nam tử anh tuấn đứng ở giữa.

Nhìn tình hình trong kết giới bà lão khẽ ồ lên, có vẻ rất hiếu kì Tiểu Y Tiên. Ở bên cạnh nam tử hỏi:

" Bà ngoại làm sao vậy? "

Bà lão khẽ cười nói:

" Kiệt nhi à, lần này tìm được bảo, tiểu nha đầu trong kia không tệ, chỉ cần bắt lại nàng giáo dục nàng vài năm thì nàng sẽ ngoan ngoãn đi theo ngươi làm thị tì. Có một thị tì như vậy mới không mất mặt cháu của ta."

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng là vuốt mông ngựa phụ họa, còn nam tử cũng là mĩm cười mà thôi, bên cạnh hắn không thiếu cao thủ, tuy Bất Diệt Cảnh trung kì tuy mạnh nhưng cũng không phải là cái gì không lấy ra nỗi, chỉ riêng bà ngoại hắn thì có hàng vạn tên Bất Diệt Cảnh trung kì cũng không sánh bằng.

Đang lúc đám người này bàn tán sau này làm sao dạy dỗ thiếu nữ bên trong thì không gian lại một trận ba động. Cả đám người ngay lập tức yên lặng đợi người đến là ai.

Người ra bên ngoài đầu tiên không phải là Xuân Đức mà là Đại Bạch, tên này không biết phát cái gì điên trực tiếp biến thành bản thể sử dụng thần thông thiên phú xuyên thẳng đến đây, một con thỏ huyết hồng sắc to bằng con cọp bước ra ngoài mang theo vô biên lửa giận cùng sát ý.

Khí tức khiếp người kia cũng khiến cho bà lão biến sắc, có người thất thanh hô lên:

" Ngọc Huyết Thần Thú Bất Diệt Cảnh viên mãn."

Còn chưa đợi mọi người hô xong không gian khuấy động, mấy chục thân ảnh cùng lúc hiện ra, đi đầu là Tà Long, sau đó là đến đám người Xuân Đức, không những thế ba người Tuyết Anh, Kim Phượng Hoàng, Phong Tử Yên cũng cùng lúc đến nơi.

Từng đợt khí tức sát phạt lăng lệ tản ra khiến cho người ở đây run lẩy bẩy, có người không nhịn được lầu bầu nói:

" Lại thêm một Bất Diệt Cảnh viên mãn, một Bất Diệt Cửu trọng trung kì, làm sao hôm nay thoáng một cái cao thủ tụ tập nhiều như vậy."

Đến lúc này lão yêu bà kia cũng không nhịn được biến sắc, bà ta biết hôm nay có chuyện rồi. Bà ta cũng không hiểu làm sao một đám Bất Diệt Cảnh cao giai đến đây, chẳng lẽ là, bà ta nhớ tới cái gì đó nhìn vào thiếu nữ bên trong. Trong lòng bà ta không nhịn được run lên, đang định lên tiếng nói lời gì đó thì...

Xuân Đức vừa hiện ra không chờ cái gì giải thích, chỉ nhìn về phía mấy trăm người đối diện đầy bất thiện, tay cầm Tà Kiếm hắn gằn giọng nói:

" Tận diệt "

Cùng lúc hắn nói ra hai từ này, một đạo kiếm quang vạch phá không gian, chém nát kết giới, chặt đứt hai tên đang dây dưa với Tiểu Y Tiên.

Còn chưa đợi cho đám người đối diện tỉnh hồn, một đám Ác Ma Điện cự đầu đã xông lên, không qua mấy hô hấp tất cả đã nằm xuống, riêng chỉ nam tử cùng lão yêu bà là để một hơi bị bắt lại. Trận chiến này vốn là thực lực đè ép, nên không có gì đáng nói, đây cũng là Xuân Đức không ra tay nếu không thì càng nhanh hơn.

Nhìn Tiểu Y Tiên thảm trạng không ra hình người Xuân Đức lại là châm chọc nói đùa:

" Ta biết ngay mà, thích làm việc nghĩa luôn luôn có kết quả không tốt, thấy ta trước kia tiên đoán đúng không."

Y Tiên còn đang hân hoan tên này đến đây giúp mình, nghe câu nói này thì nàng lập tức mất hết hảo cảm, trong lòng một trận tức giận, nàng tuy bây giờ là Ác Ma Hộ tuy trung thành tuyệt đối với Xuân Đức nhưng vẫn là giữ được tất cả cái gì của nàng vốn có, nên chuyện nàng sinh khí vẫn là bình thường, nàng quay đầu qua một bên hờn dỗi nói:

" Không cần quan tâm đến ta, cứ để ta bị người giết đi, cái đồ vô lương tâm. hừ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.