Vạn Năm

Chương 13: Chương 13: 21/12/2012




Làn gió nhẹ thổi qua rừng cây làm lá cây lay động, vang lên những tiếng xào xạc.

Vinh Tuệ Khanh đứng trên đỉnh núi, nhìn theo bóng lưng của Bách Hủy đi xa và khẽ thở dài.

Ra khỏi rừng cây, Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy Vi Thể Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết đang đứng ở đầu đường nhìn xung quanh.

“Tuệ Khanh! Muội tới đây! Sao rồi? Yêu thú kia có làm khó dễ gì muội không?!” Mặt Lâm Phiêu Tuyết đỏ bừng, hơi ngượng ngùng khoác lên cánh tay của Vinh Tuệ Khanh

Vinh Tuệ Khanh mỉm cười: “Muội không sao

Hai người cũng ổn chứ?”

Vi Thể Nguyên đi tới, kéo Lâm Phiêu Tuyết qua: “Vẫn tốt.” Hắn nói xong lại thò đầu nhìn về phía sau lưng Vinh3Tuệ Khanh, hỏi: “Đại Ngưu và Bách Hủy đâu?”

“Bách Hủy đi rồi

Còn Đại Ngưu, chắc là đã chết.” Vinh Tuệ Khanh thở dài

Lần hành động sản yêu này đúng là khó lường, cũng sắp tới lúc phải tính toán rõ ràng rồi.

Vi Thế Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết không hỏi nữa, bọn họ đi cùng Vinh Tuệ Khanh trở về vương phủ ở kinh thành nước Đại Sở

Người dẫn đầu đội của Thái Hoa Sơn đã trở lại tông mốn kiểm tra, biết hồn đăng của Tăng Đại Ngưu đã tắt, mới chính thức tuyên bố hắn hy sinh.

Đến lúc này, hành động săn yêu lần này đã làm không ít đệ tử tinh anh của tông môn cấp hai chết và bị thương

Ở trong hàng trăm0triệu người bình thường, người có thể tu hành vốn rất hiếm thấy

Mà ở trong những người có thể tu hành có linh căn, đạt đến Trúc Cơ lại càng ít hơn

Ở trong tất cả Ngũ Châu Đại Lục, Trúc Cơ tiến vào tông môn cấp hai sẽ được xem là rồng phượng trong loài người rồi

Thoáng cái, rồng phượng đó lại chết đi, cho dù là tông môn cấp hai có thực lực hùng hậu cũng không nhịn được phải oán trách.

Tranh thủ lúc mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức, kẻ phía sau kia không dám tiếp tục làm mưa làm gió, Vinh Tuệ Khanh lẻn vào đầm rồng ở phía sau núi Long Hổ Môn

Lúc trước, cô đã từng ở đây hơn một năm, sau5đó lại bị ném vào đầm rồng tế Long Thần nên rất quen thuộc với đường đi ở đây

Về phần trận pháp trên Long Hổ Sơn, trong mắt Vinh Tuệ Khanh bây giờ, nó cũng chỉ có hai chữ thô sơ

Màn đêm buông xuống, trên Long Hổ Sơn thường bị yêu thú tàn sát bừa bãi lại hoàn toàn yên tĩnh.

Các đệ tử đi tuần núi đã trở lại nghỉ ngơi

Đại trận bảo vệ núi được mở ra để cảnh báo.

Vinh Tuệ Khanh đi ngang qua rừng giống như cành liễu lướt qua bụi hoa, tới gần đâm rồng.

Quả nhiên, nước trong đầm rồng đã cạn, chỉ còn lại một vùng đầm lầy giống như cái hố to

Có thể nhìn ra được, trong hồ đều là nước4bùn

Mà động phủ Vinh Tuệ Khanh đã từng đi qua năm đó lại nằm ở dưới nước bùn này.

Vinh Tuệ Khanh nấp ở phía sau một tảng đá lớn gần đầm rồng, đeo cỏ ẩn thân lên người, ngẩn ngơ nhìn về phía bên kia

Ở đây có nước bùn nặng như vậy, cô phải làm thế nào để vào được? Nói cách khác, sao Mão Quang bị nhốt vào được? Sau khi bị nhốt, làm sao những kẻ muốn ra tay với ông có thể tiến vào trong được? Chắc không phải từng người lặn xuống dưới nước bùn, sau đó vung đao liều mạng đào ra một con đường chứ?

Nhất định phải có lối đi khác vòng qua những nước bùn này, bước vào động phủ9ở dưới đáy của đầm rồng

Trên đầm lầy, mấy con đom đóm lập lòe, bay trong bầu trời đêm tối tăm.

Vinh Tuệ Khanh giật mình, tách ra một phần thần thức bám vào trên một con đom đóm, sau đó điều khiển con đom đóm vật lộn ở phía dưới nước bùn

Mão Quang bị giam ở trong động phủ phía dưới, vậy nhất định phải có tu sĩ ở bên cạnh để canh giữ ông

Vinh Tuệ Khanh không dám vận dụng linh lực của mình, lại không dám trực tiếp vận dụng thần thức tìm kiếm phía dưới nước bùn.

May là có mấy con đom đóm tới đây cho cô dùng.

Trong nước bùn hoàn toàn tối đen, con đom đóm lại nhỏ, Vinh Tuệ Khanh cổ kiên nhẫn, nhẹ nhàng phát động thần thức của mình để khống chế con đom đóm bò vào trong nước bùn

Ban đầu, Vinh Tuệ Khanh đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến dài lâu, mặt khác lại khống chế mấy con đom đóm khác, định cho con đom đóm kia bất hạnh chết đi, cô lại điều khiển thêm đom đóm xuống dưới.

Tuy nhiên, chỉ qua một canh giờ, Vinh Tuệ Khanh lại phát hiện đom đóm đã đi ra ngoài nước bùn, bay vào trong một không gian trống trải.

Hóa ra, đầm rồng này chỉ có một tầng mỏng nước bùn phía trên, phía dưới đã bị đào rỗng, hình thành các động phủ lớn nhỏ khác nhau

Mấy tu sĩ Kim Đan của Long Hổ Môn đều ở đây, mỗi người ngồi điều tức ở trong động phủ riêng.

Vinh Tuệ Khanh ngẩn người nhưng lại hiểu ngay lý do.

Đầm rồng là nơi Long Thần Thính Phong đã ở lại hơn một vạn năm, không biết có bao nhiêu linh khí được tập trung lại

Những tu sĩ này không lợi dụng mới là lạ

Chẳng qua, Mão Quang cũng có thể bị nhốt ở chỗ này làm cho Vinh Tuệ Khanh cảm thấy không nói nên lời

Thật không biết là ai đã nghĩ ra biện pháp để nhiều tu sĩ Kim Đan như vậy cùng canh giữ ông.

Vinh Tuệ Khanh lấy lại bình tĩnh, điều khiển đom đóm bay chậm ở trong động phủ kia

Vì bầu trời bị nước bùn ngăn cản, cho dù là ban ngày nhưng ở đây vẫn rất tốt

Ở đây, các tu sĩ chỉ ngồi im tu luyện là chính, nên không cần tới ánh sáng

Ở trong bóng tối, bọn họ trái lại càng dễ dàng tập trung tinh thần tu luyện hơn

Mà ở đây vốn có rất nhiều đom đóm, bay qua bay lại ở trong không gian phía dưới nước bùn

Trên mấy con đom đóm này có nước bùn, có lẽ chúng cũng bò từ trong nước bùn ra

Vinh Tuệ Khanh bật cười và lắc đầu, thần thức vẫn bám ở trên thân của con đom đóm

Cô nhắm mắt lại, cảm nhận khí tức bên trong không gian kia

Nơi đó có khí tức của Long Thần, cũng có linh khí của tu sĩ, còn có yêu linh khí đặc biệt của yêu tu.

Vinh Tuệ Khanh điều khiển con đom đóm bay qua bay lại bên trong rất nhiều động phủ kề sát nhau này, cuối cùng cũng phát hiện ra tung tích của Mão Quang.

Mượn từng điểm sáng mờ của đom đóm, Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy Mão Quang lặng lẽ ngồi khoanh chân ở trong bóng tối, vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt nhắm nghiền

Trên người ông mặc trang phục màu trắng không dính lấy một hạt bụi nhỏ, mái tóc dài thả xuống vai, giống hệt với tu sĩ khác vậy, có cảm giác như ông chỉ ở đây tu luyện, chứ không phải là tù nhân.

Vinh Tuệ Khanh muốn điều khiển con đom đóm đi vào trong động phủ của Mão Quang

Nhưng khi vừa muốn tiến vào cửa, một con đom đóm giống như đụng vào một mắt lưới vô hình, bắn mạnh trở lại.

Con đom đóm này vừa ngã xuống đất, đã hôn mê bất tỉnh

Vinh Tuệ Khanh vội thu lại thần thức, cô xoa nhẹ huyệt thái dương của mình, dựa lưng vào trên tảng đá lớn suy nghĩ

Trong động phủ phía dưới nước bùn, Mão Quang chợt mở mắt và nhìn về phía con đom đóm bị ngã, đang nằm ở cửa động phủ, chậm rãi mỉm cười

Ông đã bị nhốt ở chỗ này nửa năm

Đám người kia có kế hoạch nên không hành hạ ông nhiều, chỉ nhốt ông ở đây làm bạn với mấy tu sĩ Kim Đan của Long Hổ Môn, thứ nhất là theo dõi, thứ hai là chấn áp ông.

Đối phương là tu sĩ Nguyễn Anh, ông đã thử vài lần nhưng không thể chạy trốn được

May mà ông cẩn thận, sau vài lần chạy trốn ông đều không để cho đối phương phát hiện ra.

Về sau, ống bói cho mình một quẻ, biết nửa năm sau có thể xoay chuyển được tình thế, lúc này mới yên tâm ở lại

Sau đó, ông phát hiện linh khí ở đây đặc biệt thích hợp cho yêu tu tu luyện, nên lại càng hạ quyết tâm, không định rời đi sớm nữa.

Mão Quang đã luyện Húc Nhật Quyết đến tiểu thành, Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn đã nhiều năm, nhưng vẫn không cách nào chạm tới được cánh cửa Kết Anh kia

Nhờ yêu linh khí do Long Thần để lại đây, sau khi nửa năm tu luyện, ông đã chuẩn bị sẵn sàng Kết Anh.

Chẳng qua, ông biết khi Kết Anh cũng là lúc mình yêu nhất

Các tu sĩ ở đây và cả tu sĩ Nguyễn Anh đã lừa ông tới nhốt ở chỗ này cũng sẽ không cho ông được thuận lợi Kết Anh.

Ông đợi nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng đợi được người đến giúp đỡ

Mão Quang thổi một hơi vào con đom đóm nằm trên mặt đất.

Nửa năm qua, tất cả đom đóm trong phạm vi trăm dặm xung quanh đây đều được ông dùng bí pháp yêu tụ đặc biệt gọi tới

Sau khi được yêu linh khí của ông cải tạo, bọn chúng đã có thể xuyên qua hạn chế của tầng nước bùn kia, trở thành con đường giao tiếp duy nhất giữa ông với bên ngoài

Con đom đóm nằm trên mặt đất đã tỉnh lại, Mão Quang muốn điều khiển con đom đóm, lại không cần đặt một tia thần thức lên người nó giống như Vinh Tuệ Khanh

“Đi đi, tìm người bên ngoài đã đưa người tới đây, nói với hắn, ta sắp đột phá nên cần có người bảo vệ, xem hắn có biện pháp nào giúp ta không.” Mão Quang khẽ dặn dò con đom đóm, sau đó truyền một tia yêu linh khí vào trong cơ thể con đom đóm.

Trong khoảng thời gian ngắn, con đom đóm này đã bị ông tăng cường đến đẳng cấp yêu thú, có thể giao tiếp với người bên ngoài đã đưa nó vào thăm dò đường

Vinh Tuệ Khanh đang nhíu mày khổ sở suy nghĩ, đột nhiên thấy có đốm sáng lóe lên

Một con đom đóm xuất hiện ở trước mắt cô

Sẽ không đúng lúc như vậy chứ? Đây là con đom đóm vừa rồi sao? Trước đó, cô chỉ tùy tiện chọn một con đom đóm, căn bản không chú ý xem nó có điểm gì đặc biệt.

Con đom đóm này bay vòng quanh cô hai vòng, một giọng nói khe khẽ truyền vào trong đầu của cô: “..

Đại nhân phân phó, nói ông sắp đến ngày Kết Anh, hy vọng có người bảo vệ giúp

Cô có thể nhắn lại không?”

Vinh Tuệ Khanh kinh ngạc đến mức há hốc mồm, qua lúc lâu mới khép lại được.

Mão Quang thật lợi hại! Không ngờ ông lại có thể huấn luyện cho đom đóm truyền lại được

Vừa rồi cô còn đang suy nghĩ, sao con đom đóm này lại lợi hại như vậy, có thể bò suốt một canh giờ xuyên qua tầng nước bùn, hóa ra là đom đóm của Mão Quang.

Mão Quang là yêu tu, nên nhất định có bí thuật khống chế những động vật này.

Vinh Tuệ Khanh lại dứt khoát phân ra một luồng thần thức ở trên thân của con đom đóm, nhìn nó nhanh chóng trở lại tầng dưới của nước bùn.

Trong động phủ của Mão Quang, một con đom đóm đậu ở bên vai ông

Thần thức của Vinh Tuệ Khanh cuối cùng đã có thể liên hệ với Mão Quang

“Lại là cháu sao, Vinh cô nương!” Mão Quang vừa mừng vừa sợ

Đương nhiên, Vinh Tuệ Khanh có thể tới giúp thì không còn gì tốt hơn

Hai người trao đổi tình hình.

Lúc này Vinh Tuệ Khanh mới biết, Mão Quang lại sắp Kết Anh! Tốt thì tốt, nhưng dưới loại tình huống này, ông Kết Anh thì gần như là đưa mạng mình vào trong tay đối phương, đối phương chắc chắn sẽ không để cho ông thành công Kết Anh được.

“Thúc cứ tạm thời ở đó, để cháu nghĩ cách

Cháu biết ai là người nhốt thúc

Đến lúc đó, nếu có thể chọn hắn lại, không thể qua đó, xem như thúc đã thành công được một nửa rồi

Về phần các tu sĩ Kim Đan ở đây, cháu sẽ nghĩ cách đưa một trận pháp qua, thúc tiến vào trong trận pháp

Chỉ cần không có tu sĩ Nguyễn Anh qua gây khó dễ, thúc lại có thể thành công Kết Anh.” Vinh Tuệ Khanh bình tĩnh dặn dò, đồng thời hạ quyết tâm phải vạch trần kẻ đứng phía sau toàn bộ hành động săn yêu lần này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.