Vẫn Mãi Bên Em

Chương 20: Nỗi oan cẩu huyết 5




Bình thường thập vương không liên hệ gì với nhau, nhưng nếu là có một vương vẫn lạc sẽ làm chín người khác có cảm ứng và xuất quan.

Nhưng thân thể Chiến Vương bị nghiền nát, linh hồn vẫn tồn tại nên không tính là vẫn lạc, chín người khác vẫn chưa biết tin tức.

...

Chuyện xảy ra tại thần sơn của hoàng đình, trừ đám người Sở Mộ và Tri Thế biết ra, cũng không còn có người khác biết được, nhưng đây chỉ là tạm thời, bởi vì phong câm của thần sơn hoàng đình đã mất, hoàng đình bộc lộ ra ngoài, sớm muộn gì cũng có người phát hiện, tiếp theo sẽ tới hoàng đình điều tra.

Đám người Sở Mộ rời đi thật nhanh, bọn họ lựa chọn đại bản doanh tạm thời là một động phủ nằm trong núi cao, thập phần bí mật, khó có thể tìm được.

- Sở Mộ, giết ta, các ngươi sẽ phải chết!

Đầu lâu Chiến Vương bị Sở Mộ cầm trong tay, cho dù bị vĩnh hằng kiếm ý trấn áp không thể tự bạo nhưng hắn vẫn có thể nói chuyện.

- Chúng ta có chết hay không, không phải chuyện ngươi nên cân nhắc.

Sở Mộ đáp một câu làm Chiến Vương nghẹn lời, hắn không biết phản bác như thế nào, qua thật lâu hắn mới lên tiếng.

- Sở Mộ, hoàng đình thập vương, thực lực của ta chỉ có thể đứng ở vị trí thứ bảy, một khi ta tử vong, chín người còn lại sẽ có cảm ứng, bọn họ cũng biết các ngươi giết ta, đến lúc đó ngươi chạy lên trời xuống đất cũng không thoát.

- Đó là chuyện của ta!

Sở Mộ nói ra, hắn căn bản không sợ Chiến Vương uy hiếp, bởi vì uy hiếp cũng không dùng được, cho dù có mang Bất Tử Thánh Hoàng ra uy hiếp cũng không có kết quả.

Bởi vì Sở Mộ và hoàng đình khai chiến tới bây giờ, hắn lưu vong mười tám bất tử hoàng vệ, phá hư cung điện hoàng đình gần như không còn, đánh nát thân thể Chiến Vương, tất cả những chuyện này đã kết xuống thù hận không chết không thôi với hoàng đình, cho dù hiện tại bỏ qua Chiến Vương, kết quả cũng không cải biến được việc gì.

Chiến Vương cũng hiểu điểm này cho nên sau khi nói hai câu, thấy Sở Mộ không nhúc nhích cho nên im miệng, bất quá, hắn vẫn suy đoán Sở Mộ sẽ làm gì mình, chỉ cần không giết chết mình, dựa vào bổn sự của hắn có thể chạy ra tìm đường sống, đến lúc đó đúc lại thân thể cũng không phải là không được, luôn luôn có cơ hội đông sơn tái khởi.

Sau đó hắn hiểu rõ mình gặp phải vận mệnh như thế nào.

Sở Mộ điều tức xong, sau khi tinh khí thần đạt tới đỉnh phong liền thi triển bí pháp sưu hồn.

Chiến Vương cảm giác linh hồn của mình bị dao găm cắm vào, dao găm không ngừng cắt xé, cảm giác đau đớn và thống khổ không thuộc về con người, hắn lại không thể hô to, gương mặt tái nhợt và vặn vẹo giống như ác quỷ.

Linh hồn đau đớn là thống khổ lớn nhất, là thống khổ khó thừa nhận nhất, hết lần này tới lần khác hắn không thể hôn mê, chỉ có thể thừa nhận.

Chiến Vương có thể khẳng định, cho dù đánh nát thân thể đau đớn cũng không bằng một phần mười thống khổ linh hồn.

Chiến Vương thừa nhận thống khổ không thuộc về mình, Sở Mộ cũng thừa nhận một ít thống khổ, đương nhiên kém xa Chiến Vương quá nhiều.

Chiến Vương là cường giả sống lâu mấy ngàn năm, kinh nghiệm vô cùng phong phú, trí nhớ chi khổng lồ khó có thể tưởng tượng, Sở Mộ thi triển bí pháp sưu hồn tìm kiếm trí nhớ của Chiến Vương khác với lần trước, chỉ cần tìm được vị trí tổng bộ hoàng đình là được, hắn lại muốn tìm ra thứ hữu dụng cho mình trong trí nhớ của Chiến Vương, Sở Mộ không ngừng điều tra, thời gian càng dài, áp lực linh hồn cần thừa nhận càng lớn.

Linh hồn hắn khác người thường, càng cường đại càng đúng như vậy, nhưng tiếp nhận trí nhớ khổng lồ trùng kích, cảm giác đau đớn và thống khổ này làm sắc mặt hắn tái nhợt.

Đám người Phong Vô Ngân vô cùng lo lắng đứng nhìn Sở Mộ.

Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Sở Mộ càng ngày càng tái nhợt, cơ bắp trên mặt run rẩy, là run rẩy trong tiềm thức, không bị Sở Mộ khống chế, qua nửa canh giờ, một canh giờ, hai canh giờ qua đi nhưng Sở Mộ không dừng lại, bởi vì hắn tìm được rất nhiều thứ trong trí nhớ của Chiến Vương.

Trải qua ba canh giờ, Sở Mộ kiên trì không nổi nên kết thúc, nhưng trí nhớ Chiến Vương vẫn chưa điều tra toàn bộ, còn lại một phần nhưng không có biện pháp, tiếp tục nữa sẽ làm linh hồn Sở Mộ không chịu nổi, đến lúc đó sẽ có ảnh hưởng bất lợi, Chiến Vương đang hấp hối.

Động phủ trong lòng núi, bàn tay Sở Mộ chấn động nhẹ nhàng, hắn bóp vỡ đầu lâu Chiến Vương, ý thức của Chiến Vương đánh tán loạn, chỉ lưu lại mỗi nguyên thần.

Cho dù Sở Mộ không động thủ giết chết Chiến Vương, Chiến Vương bị sưu hồn tàn phá linh hồn cũng sống không bao lâu, cuối cùng nguyên thần sụp đổ mà chết, còn không bằng Sở Mộ động thủ bảo vệ nguyên thần, từ đó đề thăng thiên lỗi.

Tiện tay chấn vỡ đầu lâu Chiến Vương, lại thu nguyên thần vào, Sở Mộ vội vàng ngồi xếp bằng khôi phục tinh khí thần của mình.

Lúc này đã qua vài ngày, vừa mới khôi phục hoàn tất, dù sao không chỉ tiêu hao tinh khí thần, còn có lực lượng linh hồn cần một ít thời gian khôi phục.

Vài ngày sau, Sở Mộ hoàn toàn khôi phục, hắn bắt đầu tìm hiểu trí nhớ của Chiến Vương, lúc sưu hồn, Sở Mộ chỉ xem sơ qua mà thôi, cảm giác hữu dụng mới ghi chép lại và tồn trữ trong óc của chính mình, bởi vậy hắn không có thời gian tìm hiểu, hiện tại là lúc đọc trí nhớ.

Hắn chi trí nhớ trong linh hồn của Chiến Vương làm mầy phần.

Bộ phận thứ nhất là tin tức của hoàng đình, trong đầu Chiến Vương có quá nhiều tin tức hoàng đình, Sở Mộ chỉ có thể lấy được một phần nhỏ, nếu không hắn không thể thừa nhận.

Bộ phận thứ hai chính là Vô Địch Chỉ, Sở Mộ rất cảm thấy hứng thú.

Bộ phận thứ ba vượt qua ngoài dự kiến của Sở Mộ, hắn mừng rỡ với thu hoạch này.

- Các vị huynh trưởng, ta từ trí nhớ Chiến Vương tìm được ba loại tin tức.

Sở Mộ tìm đọc xong sau đó nói với mọi người.

- Đầu tiên là tin tức về hoàng đình, có một điểm chúng ta tính sai, vị trí chúng ta phá hủy lúc trước không phải tổng bộ của hoàng đình.

Nghe Sở Mộ nói thế, đám người bọn họ cực kỳ kinh hãi.

Nơi bọn họ phá hủy không phải tổng bộ hoàng đình, như vậy độ đả kích hoàng đình không lớn.

- Nói cho đúng, hoàng đình cũng không có tổng bộ chính thức, nó có tới mười tổng bộ như thế.

Sở Mộ giải thích:

- Hoàng đình có thập vương, mỗi một vương giả đều có tổng bộ hoàng đình của mình, không, bọn họ gọi là vương bộ, nơi chúng ta phá hủy chính là vương bộ của Chiến Vương.

Mọi người nghe xong mới hiểu ra, sắc mặt ngưng trọng.

Một vương bộ của Chiến Vương đã có lực lượng cường đại như thế, các vương bộ khác chắc chắn có thực lực không kém, thậm chí càng cường đại hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.