Vẫn Mãi Bên Em

Chương 16: Nỗi oan cẩu huyết.




Loại lực lượng bất tử này đúng là cực kỳ đáng sợ, nếu không có Sở Mộ, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của chúng, cho dù thực lực mạnh hơn cũng không làm gì được đối phương, cuối cùng còn bị hao tổn tới chết.

- Lại chết hết!

Toàn thân Tri Thế run rẩy, hắn cũng không biết bất tử hoàng vệ tồn tại, nhưng bất tử hoàng vệ xuất hiện làm hắn nhìn thấy hi vọng tạật lớn, hiện tại hi vọng tan vỡ.

Mười tám bất tử hoàng vệ ẩn chứa bất tử chi lực tích lũy từ mấy ngàn năm qua, số lượng cực lớn, cho dù yên diệt kiếm ý có thể phá hủy và tiêu diệt cũng cần thời gian nhất định mới được.

Bởi vậy khi thân thể mười tám bất tử hoàng vệ bị chém vỡ, qua một thời gian ngắn còn có dấu hiệu khép lại, bởi vì yên diệt kiếm ý không ngừng phá hư bất tử chi lực của đối phương, bản thân cũng không ngừng tiêu hao, nếu chỉ dựa vào một đạo yên diệt kiếm ý, cho dù cường đại kinh nhân nhưng không thể tiêu diệt toàn bộ bất tử chi lực đối phương tích lũy suốt mấy ngàn năm qua.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, nếu muốn triệt để tiêu diệt bất tử hoàng vệ, trừ phi yên diệt kiếm ý tiêu hao không còn, lại khôi phục lại vài chục lần mới có thể làm được.

Bất tử hoàng vệ cường đại và quỷ dị, thập phần khó chơi, nhưng đối với Sở Mộ mà nói không coi vào đâu, cho nên hắn không có khả năng lãng phí yên diệt kiếm ý với chúng, trừ yên diệt kiếm ý ra vẫn còn các biện pháp khác đối phó bọn chúng.

Mọi người lập tức hành động chém đám bất tử hoàng vệ thành nhiều khối nhỏ, sau khi phân biệt đánh nát và thu vào trong không gian giới chỉ khác nhau.

Trong không gian giới chỉ là không gian yên tĩnh, không có không khí, không có nguyên khí, không thể tồn trữ vật còn sống, đám bất tử hoàng vệ bị thu vào bên trong.

Sau khi đánh huyết nhục của đám bất tử hoàng vệ thành mấy trăm phần và thu vào trong các không gian giới chỉ khác nhau, cho dù bọn chúng có thể khỏi hẳn, có thể nói không chết nhưng không thể đột phá không gian giới chỉ.

Sau đó vì bảo hiểm, Không Lưu phá vỡ từng đạo vết nứt không gian sau đó ném vào bên trong không gian loạn lưu, mấy trăm không gian giới chỉ phân biệt bay vào mấy trăm không gian loạn lưu khác nhau.

Phải biết rằng trong vết nứt không gian có phạm vi vô biên vô hạn, hơn nữa tràn ngập không gian loạn lưu, một khi tiến vào trong đó sẽ triệt để mất đi phương hướng, huống chi còn không gian giới chỉ không có trí tuệ gì, có khả năng sẽ bị hư hao trong không gian loạn lưu, cũng có khả năng tiến vào thế giới khác.

Tóm lại chỉ cần huyết nhục của bất tử hoàng vệ không tụ tập một chỗ, bọn chúng sẽ không khôi phục lại.

...

Trong mật thất bế quan của hoàng đình, nơi này là trung tâm của thần sơn, phong cấm trùng trùng điệp điệp, nó ngăn cách tất cả khí tức, bởi vậy người bên ngoài không thể cảm nhận được khí tức chấn động của người đang bế quan, người trong mật thất bế quan cũng không cảm nhận được tình hình bên ngoài.

Đột nhiên mật thất bế quan sáng lên, Chiến Vương ngồi bên trong, trước mặt hắn có một loại lực lượng đang xuyên qua bao tay kim loại, lúc này lực lượng dung nhập vào bao tay đen kịt, hào quang bộc phát và bao phủ hai tay của Chiến Vương.

Cảm nhận lực lượng ẩn chứa bên trong, Chiến Vương cất tiếng cười to.

Thực lực tới tầng thứ của hắn muốn tăng lên đã cực kỳ khó khăn, phải biết rằng hắn đạt tới tam luyện cao giai hai ba mươi năm, cũng chỉ tăng lên một chút mà thôi, tăng lên không tính rõ ràng, lần đi vào trong Táng Ma Đại Uyên đạt được bao tay, hơn nữa sau khi luyện hóa còn gia tăng thực lực, lực công kích của hắn tăng lên không ít.

- Tối thiểu có lực công kích tam luyện cao giai đỉnh phong.

Chiến Vương tính toán thực lực của mình.

- Nếu có thể đạt được bí pháp của Sở Mộ, thực lực của ta còn cường đại hơn.

Tốn thời gian hơn nửa năm, rốt cuộc Chiến Vương cũng luyện hóa bao tay, bao tay là linh khí thượng phẩm, tên là Ma Vân Thủ, là vũ khí của cường giả ma đạo thời thượng cổ, may mắn không bị phá hư, uy lực kinh người.

Nếu đã luyện hóa Ma Vân Thủ, hắn cũng nên xuất quan.

Sau khi Chiến Vương rời khỏi mật thất bế quan, hắn lập tức cảm giác không đúng, trong không khí tràn ngập khí tức làm người ta bất an, hoàn toàn không giống trước khi hắn bế quan, sắc mặt Chiến Vương ngưng trọng.

Thần hồn chi lực bao phủ hoàng đình, sắc mặt Chiến Vương vô cùng khó coi.

Hắn “Nhìn thấy” cung điện sụp đổ khắp nơi, hoàn toàn biến thành một đám phế tích, cũng “Nhìn thấy” đám người Sở Mộ đang đứng sừng sững trên phế tích.

- Sở Mộ, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào.

Giọng nói của Chiến Vương tràn ngập lửa giận giống như núi lửa phun trào, một thân khí tức khủng bố phóng thẳng lên trời.

Sát cơ và lửa giận phóng thích không giữ lại, trong nháy mắt rót lực lượng vào Ma Vân Thủ, Chiến Vương xuất hiện trước mặt đám người Sở Mộ và đánh một quyền vào người Sở Mộ.

Một quyền này có thể nứt vỡ núi cao, có uy lực tam luyện cao giai đỉnh phong, cũng phát huy lực lượng vô cùng tinh tế, hư không không thể thừa nhận uy áp của một quyền này nên vỡ vụn, trực tiếp nứt vỡ và uốn cong rất lớn.

Một quyền này cua Chiến Vương chỉ nhằm vào Sở Mộ, bởi vì hắn biết rõ Sở Mộ mới thật sự là địch nhân, mấy kẻ khác chỉ là con sâu cái kiến, cho dù khí tức của hai người trong đó đạt tới tam luyện nhưng chỉ là tam luyện sơ giai mà thôi, tam luyện sơ giai trong mắt hắn không khác gì con sâu cái kiến bao nhiêu.

Cho dù không có bị nhằm vào nhưng khí tức của quyền này làm bọn họ cảm thấy áp lực, loại khí tức này như núi cao áp xuống, làm bọn họ không thể nhúc nhích, thực lực khủng bố của Chiến Vương làm bọn họ khiếp sợ.

Ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy áp lực trước một quyền này.

Một quyền tam luyện cao giai đỉnh phong có uy lực khủng bố, dễ dàng đánh nát cả ngọn núi.

Kiếm Vực Biến!

Vạn chân phá ngục kính!

Huyết Ngục Phần Thiên!

Yên diệt linh kiếm!

Trảm Đạo kiếm thức!

Kiếm Vực Biến tăng phúc gấp mười lần, vạn chân phá ngục kính gấp tăng phúc gấp mười lần, thành tựu Ma Linh Thể cấp thấp, Huyết Ngục Phần Thiên thiêu đốt ba thành tinh huyết tăng lên gấp mười lần, yên diệt kiếm ý cùng yên diệt linh kiếm phối hợp với nhau, uy lực của Trảm Đạo kiếm thức đạt tới trình độ kinh người, một kiếm chém xuống không có gì có thể ngăn cản.

Kiếm quang chém tới, không gian bị chém vỡ, Chiến Vương đấm một quyền giống như ma long xuất uyên.

Va chạm, tiếng nổ mạnh không thể tưởng tượng nổi, Sở Mộ rót yên diệt kiếm ý vào kiếm quang đánh trúng đầu của ma long, thế như chẻ tre, không thể chống cự, từ đầu tới đuôi đã cắt qua đầu ma long kia, kiếm quang lăng lệ ác liệt bay thẳng vào người Chiến Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.