Vân Long Phá Nguyệt

Chương 5




Sau khi quay phim trở lại, Liễu Y liền ném chuyện mình diệt nam chính ra sau đầu, ở trong mắt Liễu Y, trong lúc quay phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn là rất bình thường, mà mình phản xạ có điều kiện thì càng bình thường.

Ăn xong cơm tối, Liễu Y nói mấy câu với Tiền Văn Phương, liền trở về phòng, ngồi còn chưa nóng, thì nghe được tiếng gõ cửa, nghi ngờ liếc một cái, ngẩn ra, La Thành.

Liễu Y thấp thỏm trong lòng, chẳng lẽ đến đây tính sổ, nhớ tới ngoài ý muốn lúc quay phim, lần đầu tiên là phản xạ có điêu kiện, lần thứ hai là đồng ý với Tuần Tu, nên cũng không thể trách Liễu Y buông tay, còn lần thứ ba người bình thường cũng sẽ có phản ứng như vậy thôi.

Sau khi Liễu Y tự an ủi mình, ưỡn ngực, đi tới cửa, từ từ mở ra một cái khe hở, thò đầu ra, nhìn La Thành đang cười như không cười tựa vào cạnh cửa, nhỏ giọng nói, "Tiền bối, có chuyện."

La Thành một tay chống lên cửa, ánh mắt lóe lóe, chợt khẽ cười, cúi người nhìn Liễu Y đang cảnh giác, chậm rãi nói, "Không mời anh vào sao."

"Tiền bối, có chuyện thì nói luôn đi, " Liễu Y căn bản không có ý định để người khác đi vào, ánh mắt nhàn nhạt thoáng nhìn khuôn mặt tươi cười của La Thành, toàn thân căng thẳng, nếu đúng là tới tính sổ, đáy mắt Liễu Y thoáng qua một tia thâm ý.

"Gọi anh La, đã nói bao nhiêu lần rồi rồi, " La Thành nhíu mày, nhẹ nhàng an ủi.

"Khụ, anh La, nếu như không có chuyện gì tôi muốn nghỉ ngơi, " Liễu Y nói theo La Thành, một cái xưng hô mà thôi, Liễu Y không có gì rối rắm, gọi tiền bối cũng là do Tiền Văn Phương dặn dò thôi.

La Thành ho khan một tiếng, nhìn Liễu Y căn bản không có động tĩnh, liếc mắt nhìn vào trong phòng, "Không mời anh vào ngồi một chút sao, nếu để người khác nhìn thấy, cũng không tốt."

Liễu Y sững sờ, khóe miệng giật giật, nếu ảnh hưởng không tốt, sao còn tìm tới cửa, phát hiện có tiếng bước chân, Liễu Y không để ý tới cái khác, vội vàng kéo La Thành đi vào, rầm một tiếng đóng cửa lại, quay đầu nhìn người nào đó đã đi vào trong phòng, có chút không rõ người này rốt cuộc có chuyện gì.

"Anh La, nếu như là chuyện quay phim hôm nay, thì cho tôi xin lỗi, lúc ấy tôi phản ứng quá mức, " Liễu Y đi vào, nhìn La Thành đã ngồi trên ghế sa lon trực tiếp mở miệng.

"Anh không có nhỏ mọn như vậy, quay phim ngoài ý muốn là rất bình thường, " La Thành nghiêng người từ trên khay trà bên sofa rót một chén nước, không lo lắng gì giống như ở trong phòng của mình.

Liễu Y không hiểu ra sao, không phải tính sổ, vậy rảnh rổi tới đây làm cái gì, ngồi xuống bên cạnh trên ghế sa lon, ngẩng đầu nhìn La Thành đang bắt đầu uống trà, trong mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu.

"Chúng ta cũng coi như là người quen, bộ phim này cũng sẽ nhanh quay xong " La Thành bị ánh mắt thẳng vào lòng người của Liễu Y phải dừng lại, sờ mũi một cái, đặt ly trà xuống, nhỏ giọng mà nói ra.

"Sau đó …, " Liễu Y trực tiếp hỏi.

La Thành nghẹn lời, cười khẽ một tiếng, "Thật ra thì hợp tác với em cũng rất vui vẻ, em là người chỉ cần nói một chút liền thông, mặc dù quay cảnh tình cảm có chút thiếu sót."

Liễu Y vừa nghe, im lặng nhìn trần nhà, chẳng lẽ người này tới là muốn thảo luận kỹ thuật diễn với mình, "Anh nói tôi cũng biết rõ, anh La, anh tới có chuyện gì."

La Thành nắm tay thành nắm đưa tới bên miệng kho khan một tiếng, nhìn gương mặt bình tĩnh của Liễu Y, nhỏ giọng nói ra, "Người tới hôm qua có quan hệ gì với em."

Liễu Y vừa thấy, trên ánh mắt quan sát, sao đàn ông và phụ nữ đều quá bát quái rồi, chỉ là, mắt liếc, thử dò xét vừa hỏi, "Chẳng lẽ anh tới hỏi tôi cái vấn đề này."

"Đồ đệ, ta chỉ là quan tâm con một chút, " La Thành lẽ thẳng khí hùng nói.

Liễu Y nhàn nhạt nhìn, "Anh La, đây là chuyện riêng của tôi."

"Liễu Y, tôi chỉ hỏi mà thôi, em không nói cũng không sao, thật ra thì anh tới tìm em, đúng có chút chuyện muốn nói với em, anh và đạo diễn Hàn bình thường cũng nói một chút về em, em vẫn có thê phát triển được [lê quý đôn], cho nên đừng đi lầm đường, " La Thành ẩn ý nói.

Liễu Y liếc nhìn, mình không biết, thái độ người này chỉ điểm y hệt như nói chuyện đất nước, khiến Liễu Y càng thêm rối rắm.

La Thành dựa người về sau, tiếp tục nói, "Mặc dù em diễn cảnh tình cảm không được, nhưng em diễn cảnh hành động rất tốt, có muốn cùng anh ra nước ngoài phát triển hay không."

Liễu Y hít vào một hơi, ngược lại càng thêm cảnh giác nhìn La Thành, "Ý anh La là."

"Ý của anh là, em ở trong nước không có không gian phát triển, nếu như muốn trở thành minh tinh hành động, nước ngoài mới là nơi em phát triển" La Thành nhỏ giọng nói, khóe miệng vãnh lên.

Tâm Liễu Y run lên, không hề có cảm giác hưng phấn, chỉ có hoài nghi, La Thành đang nói, thật là mình sao.

Ánh mắt Liễu Y nhìn về phía La Thành, xoa tóc hỏi, "Anh La, rốt cuộc anh có ý gì, tôi nghe không hiểu."

La Thành đưa tay chống cằm, nhìn chằm chằm Liễu Y mắt không chớp, có thâm ý nói, "Em cứ nói đi."

Liễu Y vừa thấy, đáy mắt trầm xuống, "Anh La, có lời gì cứ nói thẳng."

La Thành nâng ly trà lên khẽ nhấp một cái, từ từ để xuống, sau một lúc trầm mặc, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Liễu Y, "Anh tương đối coi trọng em, cho nên, sẽ không để ý cho em một cơ hội , dĩ nhiên, anh cũng có yêu cầu với em."

Liễu Y hít vào hai cái, nói ra như vậy rồi mà mình còn không hiểu vậy thật ngu, Liễu Y mịt mờ nhìn La Thành, không có cảm giác đưa tay sờ sờ mặt, thầm than trong lòng, chẳng lẽ mình đoán sai rồi.

Liễu Y thử dò xét một câu, " Ý anh La là…."

La Thành lười biếng mà mẹ ndựa người về sau, gật đầu, "Anh rất thưởng thức em, dĩ nhiên không ngại phát triển quan hệ với em."

Liễu Y có loại cảm giác bị sét đánh, ngổn ngang trong gió, hồi lâu mới hồi hồn, nghiêm túc nói, "Anh La, tôi đã có bạn trai, anh nói ra nước ngoài phát triển, tôi không có hứng thú."

Khuôn mặt tươi cười của La Thành cứng đờ, há hốc mồm, không nghĩ tới Liễu Y không chút suy nghĩ liền cự tuyệt [dđ lêquý đôn], nhìn Liễu Y hỏi, "Không phải em nói em không có người trong lòng sao."

"Không thích chẳng lẽ không có thể có bạn trai, tiền bối, tôi nghe nói anh và một người mẫu quốc tế có quan hệ, " Liễu Y nháy hai cái mắt, nói thẳng.

La Thành nghẹn lời, vội vàng nói, "Đó chẳng qua là trò chuyện ."

Liễu Y xuy một tiếng, tiếp tục nói, " Nhưng tôi còn nghe nói anh và một ca sĩ họ Sa cũng có quan hệ."

La Thành lại nghẹn, sờ mũi một cái, "Đây chẳng qua là quan hệ bạn bè."

"Tôi nhớ hình như còn một người, " Liễu Y nhớ tới chuyện Tiền Văn Phương đã bát quái bên tai mình, trực tiếp nói.

Nhưng khi chưa nói xong, La Thành liền cắt đứt, "Liễu Y, đó là chuyện lúc trước."

Liễu Y nghiêng đầu nhìn La Thành, "Trước kia."

"Đúng, trước kia là chuyện xưa rồi, hiện tại anh chỉ cảm thấy hứng thú với em, " Giọng nói La Thành trầm thấp.

Khóe miệng Liễu Y giật giật, "Tiền bối."

"Liễu Y, gọi anh là anh La, anh không biết em nói có bạn trai có thật không, nhưng em cũng nói không thích, cho nên, em suy nghĩ một chút với đè nghị của anh, " La Thành phát hiện nói lòng vòng với Liễu Y căn bản vô dụng, không bằng gọn gàng dứt khoát.

Liễu Y nhìn sâu mắt, nhìn lên nhìn xuống đánh giá, "Không phải bị tôi đá nên đầu xảy ra vấn đề đi, tôi nhớ không có đá trúng đầu anh mà ."

La Thành thất bại rồi, ánh mắt lóe lóe, "Liễu Y anh nghiêm túc, em có thể phát triển, chỉ là không ai dẩn dắt em, anh không ngại làm người dẫn đường cho em, cùng anh ra nước ngoài đi, em nên suy nghĩ một chút, sao?."

"Cái kia, hiện tại tôi đã có bạn trai, chuyện anh nói, hiện tại tôi có thể trả lời anh, không cần, tốt lắm, không có việc gì đi trở về đi, tôi muốn nghỉ ngơi, " Liễu Y liếc La Thành, trực tiếp kéo người đi ra ngoài cửa, nhìn người còn muốn nói chuyện, trực tiếp mở cửa, dùng một cước đá ra ngoài cửa, trước khi đóng cửa trực tiếp nói, "Anh cũng về nghỉ ngơi sớm đi, bắt đầu nói mê sảng rồi, hài."

La Thành nhìn đóng cửa lại, căn bản không có kịp phản ứng, một lúc sau, moi ra gương từ trong túi, nhìn chung quanh một chút, vẫn là gương mặt tuấn tú thành thục, sao ở trước mặt Liễu Y lại không có tác dụng rồi, chẳng lẽ có bạn trai thật, khóe miệng nhếch lên, mặc kệ nói thế nào, La Thành không dễ dàng buông tay như vậy.

Biệt thự trên núi nhà họ Tuần trong thư phòng, Tuần Tu nhìn tin tức trong tay, mặt đen chăm chú, trong lúc quay phim, Liễu Y lại bị tên kia ôm, trong khách sạn, tên kia còn vào trong phòng Liễu Y nói chuyện, Tuần Tu dấm chua chạy lên não, nắm chặt hai tay, ngày đó quả nhiên không nhìn lầm, ngón tay xẹt qua cái tên trong tài liệu, La Thành nên sống ở nước ngoài mới tốt.

Tuần Tu phất phất tay với Hải Phong trước mắt, sau khi cửa thư phòng đóng lại, liền đứng lên, trực tiếp đi tới trước bàn đọc sách, liên tiếp phát ra mệnh lệnh, ở trong mắt Tuần Tu, hiện tại nên thu lưới, bằng không, cô dâu của mình sẽ bị người khác bắt cóc.

Nếu bây giờ Liễu Y đang ở trước mặt, không chừng Tuần Tu sẽ giải quyết người ngay tại chỗ, như vậy cũng tiết kiệm lo lắng đề phòng, mặc dù, Tuần Tu rất hài lòng đối với một cước kia của Liễu Y, nhưng lại không che đậy được ghen tức khi cô dâu của mình bị người ta nhòm ngó .

Sau khi Tuần Tu để điện thoại xuống, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, bây giờ nhà họ Dương đã ổn, nhà họ Tuần cũng nên chính thức xuất hiện, cũng là thời điểm nữ chủ nhân nhà họ Tuần nổi lên mặt nước rồi.

Đang quay phim cả người Liễu Y lạnh lẽo, hắt hơi một cái, bị Hàn Thần dạy dỗ mấy câu, quay lại lần nữa, chờ quay xong, Tiền Văn Phương đưa tới áo khoác ngoài, ngồi ở vị trí của mình, đang cầm trà nóng.

La Thành ngồi bên cạnh Hàn Thần, nhìn ống kính, liếc Liễu Y đang nghỉ ngơi, trầm tư trong lòng, mặc dù bị cự tuyệt, nhưng La Thành không dễ dàng buông tha như vậy, từ từ đứng lên.

Hàn Thần nghiêng đầu liếc nhìn, "Cậu ít đánh chút chủ ý đi, an phận một chút cho tôi, tôi không muốn phim còn chưa quay xong, đã truyền xì căng đan ra."

La Thành sững sờ, chợt khẽ cười, đưa tay ôm bả vai Hàn Thần, nhỏ giọng nói, "Tôi có tính toán trong lòng, yên tâm đi."

"Lão La, không phải tôi nói cậu, Liễu Y căn bản không có hứng thú với cậu, " Hàn Thần hừ lạnh một tiếng.

"Ai, phụ nữ như vậy, mới có thể cho tôi có chút động lực, " La Thành nháy một cái mắt, cười xấu xa một tiếng.

"Tôi thấy mấy ngày nay Liễu Y đang trốn cậu đi, không phải cậu đã tới tìm người ta đó chứ, " Hàn Thần trực tiếp nói.

La Thành lúng túng sờ mũi một cái, buông tay mà nói: "cũng là ông hiểu tôi, không phải tôi đợi không được, bộ phim này cũng sắp quay xonh rồi, không chừng sẽ không đụng mặt nữa, hiện tại không ra tay không biết có còn cơ hội hay không."

"Hừ, sớm muộn gì cũng có ngày cậu gặp hạn, cậu chú ý một chút cho tôi, người khác cũng có mắt , " Hàn Thần nhỏ giọng cảnh cáo.

"Được, lão Hàn, tôi biết rồi, yên tâm, tôi có chừng mực, " La Thành cười nhạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.