Vẫn Là Tình Yêu

Quyển 1 - Chương 4




Thời Văn Sinh nghe thấy mù mờ, nhưng Phương Minh Viễn không nói, anh ta cũng chỉ biết khó chịu ở trong lòng. Cũng may Phương Minh Viễn cũng đã nói rõ rồi, dự án về nhà máy lọc dầu này hắn không cần phải hao tâm tổn sức để nghĩ đến nữa!

Thời Văn Sinh trái lại là không có nghĩ đến nữa rồi, nhưng những người khác thì không thể thả tay, dự án lớn như vậy, đối với sự phát triển của một nơi, không thể xem thường được. Hơn nữa, việc đầu tư đi vào hoạt động sẽ trở thành một tài nguyên cực kì quan trọng của nơi đó, còn có thể thu hút được nhiều công ty đến đầu tư, lại có ai không thể không them muốn? Cuối cùng thì các lãnh đạo của các thành phố cũng gọi điện thoại đến, quanh co hỏi thăm về dự định của Phương Minh Viễn về dự án này, khiến cho Phương Minh Viễn rất phiền phức.

Lã Lương và Lưu Trì bôn ba khắp Ủy ban nhân dân tỉnh Tần Tây và Ủy ban nhân dân thành phố Phụng Nguyên, lôi kéo được những người mà cho rằng có quan hệ rất tốt với nhà họ Phương, để bày tỏ thái độ với nhà họ Phương, nhằm hi vọng dự án này có thể giữ lại ở Bình Xuyên, ít nhất cũng muốn nó được thực hiện ở Phụng Nguyên. Điều kiện quan trọng là ưu đãi thật khiến người ta kinh ngạc!

Đất đó là gần như cho không, sau khi nhà máy xây dựng xong, đều có thể bắt đầu hưởng thụ nguồn lợi mấy vào quý tới, trước năm năm là có thể miễn thuế thu nhập doanh nghiệp, từ năm thứ 5 đến năm thứ 10 sẽ giảm thiểu nửa thuế thu nhập của doanh nghiệp, hơn nữa Ủy ban nhân dân tỉnh Tần Tây sẽ xin phép tổng cục thuế quốc gia, mặc dù là mười năm về sau, năm năm đầu cũng chỉ cần nộp 50% thuế thu nhập doanh nghiệp! Điều kiện như thế, tưởng chừng như sẽ khiến cho người ta tức lộn ruột! Chỉ là những doanh nghiệp ngoại thương đầu tư tại Phụng Nguyên, chẳng qua là cũng thế thôi.

Tỉnh Tần Tây lần này cũng là vì việc thiếu dầu khiến cho sợ hãi không thôi rồi, ùn tắc giao thông ở ba tuyến đường quốc lộ, khiến cho tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh và chính quyền địa phương lâm vào cảnh sứt đầu mẻ trán, nếu không phải là Phương Minh Viễn kịp thời cấp cho thành Khang An bên kia 21 tấn dầu ma dút, thời điểm vận chuyển dầu, lại ưu tiên cấp xe cho tỉnh Tần Tây, đúng lúc giải quyết được tình trạng thiếu hụt xăng của tỉnh Tần Tây, lần này vì thiếu bớt dầu nên dẫn đến phát sinh thảm họa, đối với đả kích của nền kinh tế tỉnh Tần Tây, càng khiến cho người ta ngạc nhiên! Nếu nói, dự án này có thể được thu hút vào tỉnh Tần Tây, sau này cũng có thể cung cấp nguồn năng lượng cho tỉnh Tần Tây, lại thêm một chỗ dựa vững chắc.

Đối với dầu ô-liu của tỉnh Tần Tây mà nói, Phương Minh Viễn cũng không dễ dàng mà đáp ứng, tuy rằng nói, cái hắn nhìn thấy trước đây mà nói, vị trí của công xưởng thích hợp nhất là ở vùng duyên hải. Dù sao trước mắt hắn vẫn chưa có quyền khai thác dầu thô trong nước, phần lớn dầu thô vẫn là cần nước ngoài cung cấp. Nếu nói là thực hiện dự án này tại tỉnh Tần Tây, vậy không thể không vận chuyển dầu từ cảng duyên hải vận chuyển theo hướng tây. Phí vận chuyển rõ ràng không phải là một vấn đề to tát gì, vấn đề là ở chỗ đường sắt có đủ sức để vận chyển hay không thôi!

Nhưng việc tỉnh Tần Tây xây dựng nhà máy cũng không phải là không có chỗ nào đúng, dù sao Phương Minh Viễn cũng biết, sau này Hoa Hạ cũng có thể từ trong các quốc gia Trung Á nhập khẩu dầu thô, hơn nữa vùng Tân Cương cũng là một khu sản xuất dầu quan trọng tương lại cho Hoa Hạ , nguồn dầu thô này chuyển đến tỉnh Tần Tây, bất kể là đường ống, hay là đường sắt, tính ra thì cũng khá là thuận lợi, mà tốc độ phát triển kinh tế như ngày nay của tỉnh Tần Tây, ở trong nước cũng được xem là khá ổn định, so với kinh tế của một số vùng duyên hải mà thấp đến nỗi không biết chuyển đi đâu. Phương Minh Viễn cũng tin tương lai tỉnh Tần Tây cũng sẽ phát triển càng tốt hơn, mà đến lúc đó, tiêu thụ sản phẩm dầu của xưởng này, căn bản là không phải lo nghĩ.

Chỉ có điều, Phương Minh Viễn có chút lo lắng, sức ảnh hưởng của nhà họ Phương đến tỉnh Tần Tây càng ngày càng thêm lớn, có lẽ vội để nhận được sự tha thứ của Giải Trạch Dương và Trịnh Uy, nhưng lại để mặc cho thư kí và Chủ tịch tỉnh, có thể có được sự tha thứ không?

Cũng may, hết thảy đều vẫn đang trong quá trình dự kiến, Phương Minh Viễn cũng không muốn tỏ rõ thái độ!

Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh thì đã đến tháng mười, trong thời gian hai tháng, thành Khang An đã có rất nhiều thay đổi, 3 xe kéo của thành Khang An, Chủ tịch hội đồng nhân dân, Bí thư thành ủy, Chủ tịch thành phố tất cả đều bị thay đổi. Tuổi tác cơ bản của Vương Quang Minh cũng không ít nữa nên đã nghỉ hưu, tuy rằng từ tuổi tác mà nói, hắn hoàn toàn còn có thể đảm nhiệm thêm hai năm nữa. Bí thư Thành Ủy La An Khang thì bị triệu hồi về tỉnh, phong cho một cấp bậc khác mặc dù không phải là thấp nhưng lại không có chức quyền. Mà chủ tịch Lưu Hải Sơn, thì lại bị điều chuyển về làm Giám đốc của một doanh nghiệp nhà nước.

Thời Văn Sinh chính thức trở thành Phó bí thư thành ủy của thành Khang An, quyền chủ tịch thành phố. Mặc dù nói là thay chủ tịch thành phố nhưng mọi người ai cũng hiểu, chính thức nắm quyền sẽ chỉ là vấn đề thời gian. Chỉ cần đợi Hội đồng nhân dân của thành Khang An chính thức khai mạc, lúc đấy thì ván đã đóng thuyền.

Mà Bí thư thành ủy thành Khang An thì đã ủy thác cho một vị từ trên tỉnh mà tuổi tác thì đã tiếp cận vạch đỏ. Nhiều nhất thì đảm nhiệm được một nhiệm kỳ rồi sẽ rút lui về dưỡng lão, người sáng suốt chỉ cần nhìn là biết, đây là vì dọn đường cho Thời Văn Sinh tiếp nhận chức vụ Bí thư thành ủy sau này. Về phần Chủ tịch hội đồng nhân dân của thành Khang An thì sẽ do Phó chủ nhiệm đề bạt một người.

Bộ máy quyền lực như vậy, thì đứa ngốc cũng hiểu được, trong thành Khang An, Thời Văn Sinh mới xứng đáng là nhân vật số một của thành! Hơn nữa trong tương lai tiền đồ cũng rất sáng lạng!

Cho đến sau tháng 11, một tin tức bất ngờ truyền đến, giống như một quả bom, khiến toàn bộ tầng lầu của Ủy ban nhân dân tỉnh Khang An choáng váng.

Ngay tại thành Khang An, huyện Bình Dương, nhân viên thăm dò mỏ địa chất, phát hiện một mỏ lớn khí đốt! Theo một số người có lien quan cho biết, chủ yếu của vùng này là thảm thực vật, tầng hàm khí vì hệ thứ hai của giới cổ sinh mà tập hợp lại, khí đốt chủ yếu là từ Nam Bắc chịu sự phân bố ở đại hình con song, vùng châu thổ, là tính điển hình để che lấp khí đốt, tầng khí là từ nhiều đơn thể ngang hợp lại mà thành, cũng sở hữu mười bảy tầng khíchứa sa thạch..

-Minh Viễn, cháu nói số lượng của mỏ khí đốt này là bao nhiêu?

Thời Văn Sinh thực sự không dám tin vào tai mình.

Khoảng chừng 300 nghìn triệu mét khối trở xuống.

Phương Minh Viễn cười nói:

-Đương nhiên đây chỉ là kết quả thăm dò bước đầu, theo các tác triển khai hậu kỳ, trữ lượng có lẽ còn có thể nhiều hơn thế!” lời nói này của hắn có thể nắm chắc mấy phần trăm, theo hắn được biết, mỏ khí của bình dương này ở đời trước, là năm 1999 được phát hiện, thời điểm 2000 năm bắt đầu mở rộng phạm vi thăm dò, năm 2001 trữ lượng được biết là khoảng 280 triệu mét khối, mà đến ba năm sau, theo thăm dò mới nhất trữ lượng của mỏ khí đốt Bình Dương gần 200 triệu mét khối, thông qua bộ tài tài nguyên và đất đai khoáng sản tài nguyên bình thẩm,tổng trữ lượng của mỏ khí đốt bình Dương là khoảng 4700 triệu mét khối, trở thành mỏ khí đốt lớn thứ hai của Hoa Hạ vào thời gian này, sau việc tìm thấy mỏ hơi đốt.

-Minh Viễn, cháu nói cho chú biết, mỏ khí đốt này không phải là mỏ lưu huỳnh đi?

Thời Văn Sinh thanh âm đều nhưng hơi run.

Thời Văn Sinh biết, Trung Quốc là quốc gia sớm khai phá dùng khí tự nhiên nhất trên thế giới. Theo lịch sử ghi lại, từ thời Tống, người Trung Quốc đã bắt đầu khai thác và sử dụng khí tự nhiên với quy mô lớn. Thời nhà Thanh, khai thác và sửu dụng khí tự nhiên đã phát triển mạnh, khí tự nhiên là một loại nhiên liệu quan trọng, hơn nữa sau khi nó thiêu đốt không gây ô nhiễm, ảnh hưởng đến môi trường, giống như nguồn năng lượng than đá , dầu mỏ v.v.. đều có thể sử dụng an toàn, giá trị nhiệt cao, làm sạch, v.v… Tỉ lệ ni tơ có trong khí tự nhiên là chiếm phần lớn, chiếm khoảng 80% giá trị của bình quân trên thế giới. Mà khí tự nhiên khi thông qua chất lỏng có thể hòa lại và tạo ra một loại khí công nghiệp mới, có thể dùng trong cắt, hàn và hoàn toàn có thể thay thế được axetilen, có thể ứng dụng cho nhà máy thép, cấu tạo và nhiều ngành khác!

Đương nhiên, mọi người đều biết, nó còn có thể dùng để phát điện, có thể thu hút người dân trở thành nguồn nhiên liệu dùng trong cuộc sống như khí gas.

Một mỏ khí với quy mô lớn, chẳng khác gì một kho báu! Đối với nền kinh tế phát triển lạc hậu, lãnh thổ lại không có gì đưa ra nguồn tài nguyên của thành Khang An mà nói, như là vàng rơi từ trên trời xuống vậy!

Không cần nói gì khác, một khi khởi cồn khai thác mỏ khí ở Bình Dương này, sợ gì hàng năm chỉ có một tỷ mét khối sản lượng khí, còn đủ để cho gần mấy nghìn vạn dân cư của thành Khang An và thành Phụng Nguyên dùng trong vòng một năm! Đây là một kho báu rất lớn

Nhưng toàn bộ đây đều phải có một điều kiện tiên quyết, đó không phải là lượng lưu huỳnh. Bản chất của khí thiên nhiên là dễ cháy, dễ tàn, tính lưu động cao, bởi vậy khai thác khí thiên nhiên là nguồn công nghiệp dầu mỏ hàng đầu. Hơn nữa, bởi vì lưu huỳnh hàm chứa khí độc và tính ăn mòn lưu hóa Hydrogen(H), mỗi một mét khối hàm chứa 2gam nông độ có thể khiến con người tử vong. Quá trình khai thác lưu huỳnh không dễ khống chế. Cho nên lượng khí lưu huỳnh càng cao độ khai thác lại càng thêm khó! Mà Trung Quốc trước khi phát hiện ra lượng khí đốt, có hơn một nửa hàm chứa lượng lưu huỳnh, mỏ khí này tạm thời vẫn đang ẩn trong lòng đất.

-Ha ha, chú à , chú thật may mắn, mỏ khí Bình Dương không phải mỏ hàm chứa lượng lưu huỳnh cao, có thể khai thác!

Phương Minh Viễn cười nói, hắn không cần xem báo cáo thăm dò cũng biết, ở đời trước, mỏ khí Bình Dương có thể là nguồn cung ứng chủ yếu cho tất cả các dân cư của tỉnh Tần Tây, cố nhiên cũng không có khả năng hàm chứa lượng lưu huỳnh quá cao.

-Thật tốt quá! Thật tốt quá!

Thời Văn Sinh quả thực rất cao hứng mà nhảy lên! Có một mỏ khí đốt lớn thế này, kinh tế của thành Khang An không muốn phát triển cũng không được nữa rồi! Đây còn không phải là kì tích thì cái gì mới gọi là kì tích? Thời Văn Sinh hoàn toàn tưởng tượng đến, trong mấy năm sắp tới của thành Khang An, dưới sự lãnh đạo của mình, sẽ huy hoàng như thế nào đây!

-Chú, công ty xăng dầu sẽ rất nhanh chóng liên hệ với các người thương thảo về việc làm thế nào khai thác mỏ khí Bình Dương, sân khấu này đều là chú quyết định, vở kịch sắp tới đây phải hát như thế nào, đều là do các người tự quyết!

Phương Minh Viễn cười nói, món quà lớn này, vì để tặng mà hắn phải đợi rất lâu rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.