Vạn Đế Chí Tôn

Chương 14: Đêm sủng




Lúc này hai nàng công chúa đã trốn sau lưng Long Phong, còn Long Phong thì bắt đầu cẩn trọng mà nhìn lão già dưới đó, hắn có thể cảm nhận được một áp lực khá lớn, khó thở. Long Phong lập tức nhận ra cái gì liền tát mặt một cái, lắc đầu rồi nói. Hành động này khiến hai nàng giật mình, còn lão già thì mắt giật một cái, rồi cười nói:” Thật không ngờ có người có thể thoát khỏi ma thuật của ta, xem ra thời đại này cũng thú vị đây..”

“ Xin tiền bối thứ lỗi nếu chúng ta đã làm phiền ngài, chỉ qua là sự tò mò mà làm phiền giấc ngủ của ngài..” Long Phong thẳng thắng đối mặt với lão già kia mà nói.

“ Đã lâu rồi không có người có thể nhìn thẳng ta mà nói chuyện, cũng hơn trăm năm rồi. Nhớ lúc trước tên tiểu Hoàng Ma vô đây gặp ta cũng có cặp mắt như ngươi, đáng tiếc lạc đường lầm lối cuối cùng chết không nơi chôn. Nếu hắn chịu nghe ta thì được rồi, lại nghe lời mấy tên dị ma rồi cuối cùng bị chính người dân của hắn giết chết. “

“ tiểu Hoàng Ma,... ý của tiền bối là Huyết Đế Hoàng Ma” Long Phong giật mình mà nói, còn lão già thì giật mình mà nói:” A ngươi cũng biết được hắn à, tưởng mọi tài liệu về hắn đã bị huỷ bỏ chứ, mà thôi ta cũng chả quan tâm, hắn cũng không có tư cách trở thành chủ nhân của ngôi mộ này.”

“ Mà tiểu tử, ta có thể cảm nhận được ngươi không có gì bình thường, Võ Khí của ngươi có dao động của hai nguồn khác nhau,... thật kỳ lạ…”, lão già nhìn Long Phong thật kỹ cuối cùng cũng thở dài, sau đó lên tiếng:” Nếu ngươi đã tới đây thì chúng ta chơi một trò thế nào, ngươi dám không?”

Long Phong suy nghĩ một hồi, sau đó hít sâu rồi nói:” Không biết tiền bối có thể cho ta biết phần thưởng phía sau trò chơi là gì không?”

“ Tiểu tử ngươi thông minh nhỉ, vì người thường sao khi nghe chơi một trò chơi thì họ luôn luôn hỏi là chơi cái gì, còn nhóc hỏi thẳng vào phần thưởng. Được để ta nói cho nghe, chỉ cần ngươi vượt qua trò chơi này thì ngươi sẽ thành chủ nhân của Ngôi Mộ này và tiếp quản đó. Đương nhiên ngôi mộ chỉ là một phần mà còn một phần thưởng cực kì ngon phía sau nữa kìa..”, Long Phong nghe xong lão già này nói, cũng động lòng suy nghĩ. Phần thưởng ngon thì luôn đi kèm với một thử thách cực khó, có khi nói là không thể vượt qua, hắn đang suy nghĩ xem có nên chấp nhận không, thì lúc này Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng:” A Phong, đệ không nên tham gia, coi chừng có bẫy..”

“ Tỷ tỷ muội nói đúng đó, huynh không nên tham gia, hay là bỏ qua đi, chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội mà, muội sợ huynh có chuyện gì lắm “ Nam Cung Lạc Nhạn gật đầu, đồng ý với tỷ tỷ mình, Long Phong nghe xong thì quay lại nhìn hai nàng, sau đó lại nhìn lão già, rồi cười nói:” Nếu chỉ một thử thách nho nhỏ mà không dám chấp nhận thì ta sau này sẽ hoàn thành được cái gì chứ. Ta chỉ muốn bảo vệ những người thân yêu của ta, ta sẽ sẵn sàng hi sinh mọi thứ mà ta có để mà làm được điều đó…”

Long Phong sau khi nói xong, liền hít sâu vào một hơi, liền la to lên:” Tiền bối, vãn bối Long Phong chấp nhận trò chơi của tiền bối, chỉ mong tiền bối có thể đảm bảo an toàn cho hai người bạn của vãn bối..”

“ Được, nếu ngươi đã đồng ý thì ta ít nhất cũng phải làm thế chứ..” Nói xong lão búng tay một phát, Nam Cung Lạc Nhi và Lạc Nhạn lập tức bị bao quanh bởi một chất lỏng, rồi bay từ từ lên trên cao, và ngồi an toàn ở một chỗ, “ Như vậy được rồi chứ?”

“ Cảm tạ tiền bối, vậy thì chúng ta cũng bắt đầu thôi ….” Long Phong nói, còn lão già nói:” Được, vậy trước khi bắt đầu thì ta cũng nên giới thiệu về bản thân một chút. Lão già này tên là Thánh, cứ gọi ta là lão Thánh được rồi và ta chính là chủ nhân đời này của Huyết Đế Cổ Mộ, và là nơi yên nghỉ phong ấn của một trong Bát Đại Thiên Giới Giáp và một trong thập nhị Hoàng Đạo Thiên Hỏa, còn về tên của hai món đồ đó thì phải đợi sau khi ngươi có đủ điều kiện đáp ứng trước cái đi rồi tính tiếp. “

“ Được xem ra phần thưởng không nhỏ nhỉ, vậy thì mời tiền bối ra đề vãn bối đã chuẩn bị sẵn sàng..” Long Phong cúi đầu nói

“ Được, địa điểm của trò chơi đầu tiên ngươi sẽ chơi là Tìm Diệt. Đương nhiên là không có gợi ý phải coi ngươi thông minh thế nào rồi, ngoài ra ngươi chỉ có được một lần đoán đáp án, nếu làm sai coi như thất bại, bị loại lập tức. Nếu như đã sẵn sàng thì trò chơi bắt đầu.” Khi vừa dứt lời thì Thánh lão liền biến mất, sau đó một trận kết giới liền được bày ra xung quanh Đấu Trường, và Long Phong sờ vào thử liền có thể cảm nhận được đây là Ấn Trận Sư Ngũ Giai trở lên mới có thể bày ra, lão già này không hổ danh là đời trước của ngôi Mộ này. Lúc này mặt đất bắt đầu rung chuyển, trước mặt Long Phong liền hiện ra một cơn bão, tạo thành lốc xoáy, Long Phong lập tức né ra. Khi đó cơn lốc xoáy này liền chạy theo Long Phong với tốc độ cực nhanh.

Thấy thế Long Phong liền dùng Di Hình Hoán Vị mà cắt đuôi cơn lốc nhưng nó vẫn đuổi theo, và chính xác. Long Phong lúc này liền nghĩ:” Tìm Diệt, tìm điểm, trò chơi, tìm và diệt,....hiểu rồi….”, Long Phong giật mình ra, sau đó nhìn xung quanh kết giới, lập tức dùng tay đè mạnh vào kết giới, quả nhiên nó dính chặt. Long Phong lập tức dùng Di Hình Hoán Vị và bám vào kết giới mà leo lên trên, cứ như thế một hồi sau Long Phong đang nhìn xuống mắt của cơn lốc, nhảy xuống và đâm thẳng vào và la lên:” Vạn Tuyệt Nhất Chém “, một kiếm chém thẳng vào con mắt bão, một tiếng “ Đùng. ~~~, ầm ~~,....”, cơn bão từ từ tan biến và trong bụi bậm xuất hiện thân ảnh của Long Phong. Hai cô nàng phía trên thấy thế thì liền thở phào nhẹ nhõm, Nam Cung Lạc Nhạn thì cười tươi ra, còn Nam Cung Lạc Nhi thì nàng cũng rất muốn thì nhưng ráng chịu vì nàng không muốn muội muội mình hiểu lầm.

Lúc này Thánh lão đáp xuống và vỗ tay cười nói:” Hay, hay rất tốt, đã lâu rồi không có ai dễ dàng vượt qua được thử thách đầu tiên nhẹ nhõm thế, nói ta nghe coi, làm sao ngươi biết được đáp án chính là Phá Cơn Lốc?”

“ Tại vì khi tiền bối ra đề, cái tiêu đề Tìm Diệt thì tiền bối không hề nhấn mạnh, nhưng những cái khác tiền bối cố ý nhấn mạnh, để người chơi bị nhầm lẫn tiêu đề không hề liên quan gì đến trò chơi. Ngoài ra Tìm Diệt, giống như tìm ra cái gì đó và sau đó là diệt nó, ngoài ra một cơn lốc thì con mắt chính là cầu nối, đập tan coi như diệt được cơn bão, phù hợp với Tìm Diệt… Ngoài ra thì vãn bối nghĩ trò chơi đã bắt đầu từ khi nhóm vãn bối bước vào ngôi Cổ Mộ này, không biết có phải không?”

“ Hahaha ~~, thông minh thông minh, đúng với những gì người nói, từ lúc các ngươi bước vào ngôi cổ mộ này thì trò chơi đã bắt đầu. Chỉ có điều ta không hiểu làm sao ngươi lại biết cái đó, biết đáp án trò chơi thì ta không nói gì, nhưng còn cái đó thì ta không hiểu?”

“ Thật ra cái này vãn bối cũng chỉ có thể giải thích sơ sơ, là do bức tranh của dãy hành lang và hai câu đối ở ngoài cánh cửa. Lúc vãn bối đọc, thì cũng sẽ phân tích ra, phân tích qua phân tích lại, vẫn không hiểu được ý nghĩa của nó là gì, sau đó khi người bạn của tiểu bối vô tình mở ra cánh cửa, rồi sau đó vô dãy hành lang và đại sảnh thì vãn bối cũng đã hiểu được một cái rằng, hai câu thơ ở ngoài cửa thật ra ý nói rằng mỗi một nửa của cánh của tượng trưng cho người Nam và người Nữ, thì tất là cần một nam một nữ đụng vào cánh cửa thì mới mở ra, nhưng nếu một nhóm không nữ thì sẽ không bao giờ mở ra, nên khi mở được cánh cửa thì trò chơi đã được bắt đầu rồi. “

“ Được, ngươi thông minh lắm, có thể để ý được các chi tiết như thế. Câu thơ đó là trong lúc buồn ta viết ra, sau đó dựa theo câu thơ mà làm cánh cửa, và hệ thống được kích hoạt như những gì ngươi nói. Lão già này thua toàn tập rồi, hahahaha….”

“ Tiền bối nói đùa rồi, thật ra vãn bối cũng chỉ là may mắn, nên.. “

“ Không sao, thua là thua, được rồi, coi như cộng thêm điểm cho ngươi, nên thử thách tiếp theo chính là thử thách cuối cùng, chỉ cần ngươi qua được thì ngươi sẽ là chủ nhân đời tiếp theo của ngôi Cổ Mộ này, thế nào dám tiếp không?”

“ Nếu đã làm tới đây rồi thì vãn bối sao lại bỏ được, mời tiền bối ra đề..” Long Phong cung kính, kèm theo háo hức mà nói.

“ Được vậy ngươi chuẩn bị đi nè……………”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.