Vẫn Cứ Yêu Em

Chương 17




Tô Mộc cứ như vậy một mình tiến vào!

Đường đường là chủ nhiệm quản ủy hội thế nhưng lại một mình đi gặp Đậu Long!

Khi thân ảnh Tô Mộc biến mất ở trước mắt, bọn người lão Trương cũng đưa mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy hết sức giật mình, cho dù đến hiện tại, cũng không ai muốn tin đây là sự thật, Tô Mộc thật sự vì bọn hắn làm ra chuyện như vậy. Phải biết rằng Tô Mộc co thân phận gì, tại sao hắn có thể làm chuyện này. Ai cũng biết Đậu Long là ai, Đậu Long có bối cảnh như thế nào, duới tình huống như thế, chuyện mà Tô Mộc làm ra càng khiến cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc và cảm động.

- Tô chủ nhiệm cứ như vậy đi vào sao?

- Không phải kêu Đậu Long đi gặp Tô chủ nhiệm sao?

- Nhâm đội trưởng, Tô chủ nhiệm không sao chứ? Phải biết rằng Đậu Long là có có bối cảnh hắc đạo.

Ánh mắt Nhâm Lập Quyên lướt qua ba vị đại biểu đứng trước mặt, tâm phiền ý loạn nói:

- Không có chuyện gì, cho dù Đậu Long có lá gan lớn như trời, cũng không dám làm gì Tô chủ nhiệm.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Đậu Long khởi gia từ cái gì, Nhâm Lập Quyên rõ ràng hơn ai hết, dù sao khoa học Phi Long cũng ở trên địa bàn của mình. Nếu Đậu Long thật sự chó cùng rứt giậu uy hiếp Tô Mộc, chuyện này sẽ hỗn loạn. Nghĩ tới đây, Nhâm Lập Quyên không chần chờ, đi tới bên cạnh, lấy điện thoại gọi cho Mã Minh Sơn. Sau khi nàng kể lại chuyện này, Mã Minh Sơn liền giống như con chuột bị giẫm đuôi, thoáng nhảy dựng lên.

- Cái gì? Cô lặp lại lần nữa, Tô chủ nhiệm một mình đi gặp Đậu Long? Hay là Đậu Long hẹn hắn đi.

Mã Minh Sơn gấp giọng hỏi.

- Là như vậy.

Nhâm Lập Quyên nói.

- Được. Tôi biết rồi, Nhâm đội trưởng, hiện tại cô chỉ có một nhiệm vụ. Đó chính là bảo vệ nghiêm ngặt khoa học kỹ thuật Phi Long cho tôi, nhớ cửa trước cửa sau đều phải bảo vệ nghiêm ngặt. Trừ phi nhìn thấy Tô chủ nhiệm từ bên trong đi ra, nếu không tuyệt đối không thể để Đậu Long rời đi. Biết chưa? Đây là nhiệm vụ, phải hoàn thành!

Mã Minh Sơn lạnh lùng nói.

- Vâng, Tôi hiểu!

Nhâm Lập Quyên đứng nghiêm, sau khi cúp điện thoại liền bắt đầu an bài.

Nhâm Lập Quyên vừa động, không khí ở hiện trường rất nhanh có mùi thuốc súng. Đám người Lý Nhạc Thiên ngồi trong xe, nhìn thấy biến hóa này, không khỏi cau mày, cùng nhau xuống xe. Sau khi tập trung thảo luận, liền kêu Đường Quân từ tường rào bên cạnh lẻn vào, đi tìm Tô Mộc, bảo đảm an toàn cho hắn.

- Có cần mang thêm người không?

Lý Nhạc Thiên hỏi.

- Yên tâm đi, đối phó bọn họ không cần lo lắng.

Đường Quân khinh thường nói.

- Cẩn thận, đừng để xảy ra sơ suất.

Trịnh Mục nói.

- Tôi hiểu.

Đường Quân gật đầu, thừa dịp bên ngoài đang hò hét loạn lên, liền xoay người nhanh như tia chớp lẻn vào bên trong.

Thân ảnh Đường Quân biến mất trước mắt, Lý Nhạc Thiên vẫn cảm giác có gì không đúng:

- Mọi người nói tên Đậu Long đó sẽ không làm gì Tô Mộc chứ? Tôi cảm thấy hắn không phải tầm thường. Đối với bọn người xuất thân lưu manh như hắn, nếu thật sự động thủ chính là vô cùng độc ác.

- Nếu Đậu Long dám động đến Tô Mộc, tôi sẽ giết cả nhà hắn!

Trịnh Mục lạnh lùng nói.

Khi không khí bên này đang khẩn trương, ở bên kia Mã Minh Sơn đồng dạng cũng rất khẩn trương, hắn biết chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nếu đổi lại là người khác, tuyệt đối không có vấn đề. Nhưng nếu người này là Đậu Long thì nguy hiểm. Mã Minh Sơn biết Đậu Long khởi gia như thế nào, cũng biết nhân mạch của Đậu Long ở thành phố Cổ Lan, nếu thật sự ép hắn, chắc chắn sẽ xảy ra đại sự.

Nghĩ tới đây, Mã Minh Sơn liền quyết đoán cầm điện thoại lên gọi cho Đỗ Dã:

- Đỗ cục, tôi muốn báo cáo chuyện này với ngài, chuyện là như vậy...

Sau khi Mã Minh Sơn nói xong, vẻ mặt Đỗ Dã cũng trở nên ngưng trọng. Không giống với Mã Minh Sơn, Đỗ Dã biết nhiều chuyện hơn, cũng vô cùng cặn kẽ lai lịch của Đậu Long. Hắn biết Đậu Long là hạng người gì, nếu thật sự ép Đậu Long, Đậu Long tuyệt đối sẽ làm ra một số chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng.

- Tạm thời yên lặng theo dõi kỳ biến, có lẽ sẽ không có đại sự gì, nhưng khoa học Phi Long làm ra chuyện như vậy khi đoàn khảo sát đầu tư đến khu Cao Khai, đây rõ ràng là muốn quấy nhiễu hạng mục thu hút đầu tư của khu Cao Khai, chuyện này tôi sẽ báo cáo với Lý bí thư. Cứ như vậy đi!

Đỗ Dã nói.

- Vâng, Đỗ cục!

Mã Minh Sơn lau mồ hôi trên trán, xoay người rời khỏi phòng làm việc, hắn phải đến đó. Như vậy cho dù xảy ra chuyện gì, Mã Minh Sơn cũng có thể thoái thác trách nhiệm.

Mã Minh Sơn bây giờ vô cùng tin tưởng Đỗ Dã, mỗi câu nói của Đỗ Dã hắn đều thi hành vô điều kiện. Không có cách nào, bởi vì trong thành phố có tin tức truyền tới, nói Đỗ Dã có thể thay thế Giang Thành Hạc, trở thành cục trưởng cục công an thành phố thành phố Cổ Lan. Nếu thật sự như vậy, quyền bính trong tay Đỗ Dã sẽ càng lớn hơn, quan trọng hơn là, hậu đài sau lưng Đỗ Dã là Lý Hưng hoa, chỉ cần Lý Hưng Hoa không ngã, Đỗ Dã không chừng sẽ có một ngày trở thành bí thư chính pháp thị ủy.

Đến lúc đó, Mã Minh Sơn hắn có thể thuận thế tiến lên.

Mã Minh Sơn càng nghĩ càng cảm thấy kích động, ban đầu hắn đi như bay, sau đó bất giác lại bắt đầu chạy chậm, hiện tại hắn chỉ hi vọng bên phía khoa học Phi Long không xảy ra chuyện gì.

Ai cũng hi vọng là không xảy ra chuyện gì, nhưng có một số việc anh muốn ngăn trở cũng ngăn trở không được, nên phát sinh tất phải phát sinh.

Tổng bộ khoa học Phi Long, phòng làm việc tổng tài.

Nơi này trang trí vô cùng tự hào hoa, cửa sổ sát đất khổng lồ đối diện với dây chuyền sản xuất của khoa học Phi Long, xuyên qua dây chuyền sản xuất, ở phía trước chính là những cảnh điểm du lịch, cùng với tảng lớn thổ địa. Những thổ địa này đều là đất tốt, nhưng hiện giờ vô cùng hoang vu, làm cho người ta thật sự cảm thấy đáng tiếc.

- Khu Cao Khai chỉ có thể có một mình xí nghiệp khoa học Phi Long, còn lại ai muốn đi qua, ta cũng nghĩ cách đuổi đi. Muốn kiếm chén canh ở chỗ của ta, đó là nằm mơ!

Đậu Long khinh thường nói.

Chỉ khi có một mình khoa học kỹ thuật Phi Long, Đậu Long mới có thể treo giá, mới có thể hưởng hết mọi ưu đãi chính sách!

Chỉ có một nhà khoa học kỹ thuật Phi Long, Đậu Long mới có thể không cần lo lắng ngoài ý muốn, không khỏi sợ bí mật có tiết lộ!

Chỉ có một mình khoa học kỹ thuật Phi Long, Đậu Long mới có thể có quyền nói chuyện ở thành phố, mới có thể làm cho người ta biết mình trọng yếu!

Chuyện ở con đường bán đồ ăn, Đậu Long vốn đã muôn dựa theo thương lượng với Đậu Kiến Huy, tạm thời không xử lý, gác qua một bên. Nhưng ai ngờ kế hoạch không cản nổi biến hóa, Đậu Kiến Huy lại bị song quy, hắn bị song quy coi như xong, đến xế chiều hôm nay Tô Mộc lại nói muốn dẫn nhà đầu tư đến đây tiến hành khảo sát. Điều này khiến cho Đậu Long vô cùng tức giận, hắn tuyệt đối không cho phép có người nhúng chàm vào khu Cao Khai này.

Thật ra cho đến hiện tại chẳng những là người khác, ngay cả đám người thân cận nhất với Đậu Long là bọn Hoàng Ngạn cũng không rõ, tại sao Đậu Long không cho phép xí nghiệp khác tới đây, phải biết rằng những xí nghiệp đó và khoa học Phi Long không có quan hệ gì, không chừng còn có thể xúc tiến khoa học Phi Long phát triển.

Nhưng tại sao Đậu Long lại có toan tính bất đồng?

Chẳng lẽ còn có nguyên nhân ẩn giấu hay sao?

Có lẽ chỉ có Thanh Mai biết nguyên nhân, nhưng Thanh Mai tuyệt đối sẽ không nói cho người khác.

- Đậu tổng, Tô chủ nhiệm tới rồi.

Lúc này Hoàng Ngạn xuất hiện bên ngoài phòng làm việc, gõ cửa đi vào nói.

- Tô chủ nhiệm, khách quý, mau vào đây ngồi đi!

Đậu Long nhìn thấy Tô Mộc xuất hiện trước mắt, vội vàng đứng dậy đi tới, vươn hai tay ra nói.

Vươn hai tay ra sao? Tô Mộc vốn đã muốn tìm cơ hội dò xét lai lịch Đậu Long, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, rất nhanh nắm bắt, hắn máy móc bắt tay Đậu Long, nhưng Đậu Long làm sao cũng không nghĩ tới, cái bắt tay này lại mang đến tai nạn cực lớn cho hắn.

Tên họ: Đậu Long

Chức vụ: uỷ viên chính hiệp thành phố Cổ Lan, tổng tài khoa học Phi Long, sản nghiệp liên quan đến rất nhiều hành nghề của thành phố Cổ Lan.

Yêu thích: quyền lực

Độ thân mật: không!

Lên chức: tạm thời chưa có

Bệnh không tiện nói ra: bệnh quáng gà.

Bí mật: nghĩ biện pháp trong thời gian ngắn nhất làm một bản tài liệu nghiên cứu máy lặn xuống biển!

...

Khi tất cả những tài liệu này xuất hiện trong đầu Tô Mộc, hắn nhanh chóng phân tích cắt tỉa, những tin tức lấy được bên ngoài cũng là thứ yếu, bởi vì không biết thiệt giả, còn cần phân biệt. Nhưng có quan bảng, hiện tại những tin tức Tô Mộc lấy được tuyệt đối là thật. Đậu Long thích nhất dĩ nhiên là quyền lực, điều này có thể nhìn ra từ lực lượng hắn nắm giữ hiện tại.

Độ thân mật bằng không, điều này cũng nằm trong dự liệu của Tô Mộc, dù sao quan hệ giữa mình và Đậu Long, tuyệt đối không thể dùng hảo cảm để hình dung. Nhưng điều khiến cho Tô Mộc tương đối cảm thấy bất ngờ chính là, Đậu Long lại có được một phần tài liệu nghiên cứu máy lặn xuống biển, như vậy thật sự có chút kỳ quái. Đậu Long chẳng qua là một người khởi gia hắc đạo, cần tư liệu này làm cái gì?

Đợi đã, máy lặn xuống biển? Trong đầu Tô Mộc đột nhiên hiện lên một đạo ánh sáng, trong nháy mắt bắt được điều cho tới nay vẫn nghi ngờ. Nguyên nhân tại sao Đệ Ngũ Bối Xác phải theo dõi Đậu Long, hắn coi như đã đoán được.

Có lá át chủ bài này trong tay, Tô Mộc càng thêm tự tin.

Thật sự không ngờ Đậu Long lại là người như vậy, chẳng những là một tên khốn kiếp, còn là một hán gian, trăm phương ngàn kế muốn lấy được nghiên cứu thành công mới nhất của Trung Quốc để lấy lòng người ngoài, cái này là muốn đổi lấy kim tiền sao? Không, hiển nhiên không phải. Đậu Long thích cái gọi là quyền lực, kim tiền hiện tại đối với hắn mà nói chỉ là một ký hiệu. Nhưng bất kể thế nào, hắn làm gián điệp phản quốc, chính là tội không thể tha.

- Đậu tổng, không cần nói lời khách sáo, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi, chuyện ở con đường bán đồ ăn, anh rốt cuộc nghĩ thế nào, tại sao muốn làm như vậy?

Tô Mộc buông tay ra sau, trấn định hỏi.

- Nghĩ thế nào? Không nghĩ thế nào cả, tôi thích thì tôi hủy đi!

Đậu Long cảm thụ được thái độ của Tô Mộc, nụ cười cũng giảm bớt không ít lạnh nhạt nói.

Một câu nói khiến cho không khí giữa hai người trở nên có chút căng thẳng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.