Vai Ác Vương Phi Không Phật Hệ

Chương 991: Đến Trung Châu




Edit: Như Hiền Dung

Beta: Sutháiphi

"Hở? Hôm nay cái đình giữa hồ kia sao lại náo nhiệt như vậy? Cũng không biết là vị phi tần nào nữa." Điền Quý nhân chỉ vào đình giữa hồ cách đó không xa nói.

Hiện tại Điền Quý nhân đang ở Trữ Tú Cung, vốn dĩ Trữ Tú Cung chỉ có một mình Vương Minh Nhã ở nhưng năm ngoái có thêm mấy Quý nhân vào ở, Điền Quý nhân là một trong số đó. Điền Quý nhân và Vương Minh Nhã tiến cung cùng một thời gian, chẳng qua là vị Điền quý nhân này sau khi tiến cung thị tẩm chỉ được vài lần, không được sủng hạnh nhiều. Thời điểm tiến cung được sắc phong Quý nhân, đến bây giờ vẫn là Quý nhân.

Cũng là do vận khí Điền Quý nhân không tốt, trong cung có một sủng phi Võ thị, Hoàng Thượng liền không để ý tới mấy phi tần mới tới.

Điền Quý nhân không muốn bị người khi dễ nên kết thân với Vương Minh Nhã, người có Vương Thái Hậu chống lưng. Mấy ngày nay ở Trữ Tú Cung cũng không tệ lắm, trừ việc Hoàng Thượng không có thường xuyên tới thì mọi việc coi như tốt.

Vương Minh Nhã có Ngũ Hoàng tử, Hoàng Thượng không đến xem nàng ta, cũng sẽ đến thăm Ngũ Hoàng tử. Nhưng từ lúc Đông săn trở về, Hoàng Thượng chỉ gặp Ngũ Hoàng tử ở Từ Ninh cung của Vương Thái Hậu, không đến Trữ Tú Cung nữa. Nên Điền Quý nhân cũng không thể gặp được Hoàng Thượng.

Hơn nữa, lần này Hoàng Thượng tổ chức tiệc thịt nướng ở đình giữa hồ, không rêu rao khắp nơi, hắn cảm thấy chuyện này là không cần thiết.

Chờ khi có người đi gần đến hồ, nhìn thấy thị vệ canh gác, tự nhiên sẽ biết người bên trong là ai. Quả nhiên, lúc Điền Quý nhân và Vương Minh Nhã đi tới gần hồ thì phát hiện có hộ vệ canh gác, trong vòng 100 mét không thể đến gần, không có khả năng không biết người ở bên trong là ai.

Điền Quý nhân kích động một hồi, Hoàng thượng đang ở nơi đó. Thời tiết thế này mà Hoàng Thượng còn ở trong đình, hẳn là hắn đi một mình nếu có thể nhìn thấy Hoàng Thượng, như vậy với cái không khí này...

Điền Quý nhân đang nghĩ thật hay nhưng không dám đi vào bên trong tìm Hoàng thượng, vì bên người còn có một Vương Minh Nhã. Huống chi đám hộ vệ này cũng chưa chắc sẽ cho nàng vào.

Nàng chính là muốn làm chút gì đó, nhưng không có cơ hội.

Điền Quý nhân nhìn Vương Minh Nhã nói: "Thục Viện tỷ tỷ, không biết Hoàng Thượng dẫn theo vị tỷ tỷ nào ở trong đình giữa hồ nữa."

Vương Minh Nhã nói. "Nếu Hoàng Thượng ở chỗ này, ta liền về trước." Vương Minh Nhã không phải ngốc tử, Điền Quý nhân xúi dục nàng qua đó giúp nàng ta mở đường, thật là uổng phí tâm kế.

Điền Quý nhân nghẹn lời tuy rằng có chút không cam lòng nhưng Vương Minh Nhã đã nói như vậy, nếu nàng không nghe theo, cũng chỉ có thể là sai càng thêm sai thôi.

Bất quá, trước khi đi Điền quý nhân còn lưu luyến nhìn đình giữa hồ. Nếu chỉ có một mình Hoàng Thượng ở bên trong, nếu nàng có thể đi vào, như vậy... Cơ hội tốt sao mà lại bỏ lở, nàng có chút không cam lòng. Quanh năm suốt tháng khó được có thể nhìn thấy Hoàng Thượng, lần này, nếu là Hoàng Thượng đang cô đơn, ở chỗ này gặm nhắm nổi buồn. Nếu nàng đi qua đó nói không chừng là có thể an ủi được Hoàng Thượng. Đến lúc đó có thể sẽ được Hoàng Thượng đặt trong lòng.

Vương Minh Nhã và Điền Quý nhân trở về từ Ngự Hoa Viên, giữa đường Điền Quý nhân nhìn Vương Minh Nhã nói: "Thục Viện tỷ tỷ, tần thiếp còn có chút việc cần làm, không thể cùng trở về với Thục Viện tỷ tỷ được."

Vương Minh Nhã cũng không có quản nàng, Điền Quý nhân vội vã cáo từ.

Đại cung nữ Bảo Thiền khinh thường nói: "Điền Quý nhân khẳng định là trở lại Ngự Hoa Viên, vừa rồi sao nương nương không ngăn cản?"

Vương Minh Nhã nói: "Để nàng ta nhận một cái giáo huấn cũng tốt. Người như vậy, nếu ngươi ngăn cản nàng ta sẽ cảm thấy ngươi đang trở ngại tiền đồ của nàng ta sau đó sẽ ghi hận ngươi. Lại nói, bổn cung không cần phải làm trưởng bối của nàng ta, sẽ có người khác dạy dỗ nàng ta."

Tuy rằng ở cùng một cung nhưng Vương Minh Nhã không phải Phi vị, nên không có trách nhiệm dạy dỗ Điền Quý nhân. Nếu lần này Điền Quý nhân có xảy ra chuyện gì thì nàng cũng sẽ không bởi vì nàng ta mà bị liên lụy.

Huống chi, ai làm người đó gánh, ai cũng sẽ không phụ trách cuộc đời của người khác.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Vương Minh Nhã, không đến một canh giờ đã có người báo cho nàng biết. Nói rằng Điền Quý nhân ở Trữ Tú Cung, lén trộm quần áo cung nữ, sau đó đi theo mấy cung nữ hầu hạ vào đình giữa hồ. Kết quả bị phát hiện, sau đó bị người bắt giữ.

Hiện tại đã bị đưa đến Thận Hình Tư. Một phi tần lại bị đưa đến Thận Hình Tư, quả thật là rất mất thể diện. Thận Hình Tư là nơi của các cung nhân phạm tội, nàng ta là một Quý nhân, sao cũng bị đưa đến thận hình tư?

Bảo Thiền nói: "Điền Quý nhân sao có thể dễ dàng đi vào được? Chẳng lẽ thị vệ bên người Hoàng Thượng muốn bị phạt?"

Nếu là thích khách, trà trộn như vậy đi vào, ám sát Hoàng Thượng là quá dễ dàng.

Vương Minh Nhã nói: "Thủ vệ canh gác ở những nơi như đình giữa hồ, chỉ cần đưa tiền, là có thể mua chuộc. Huống chi, Điền Quý nhân là phi tần trong cung, lúc trước còn tổ chức tiệc ở nơi đó nên hầu hết các cung nhân đều biết nàng, nàng đi vào cũng là vì tranh sủng đi. Nếu đổi lại là người không quen biết muốn đi vào đình giữa hồ, có thể dễ dàng như vậy sao?"

Khẳng định là có người tham tiền, cho nên mới biến thành như vậy. Phỏng chừng người đó cảm thấy đó là chuyện nhỏ. Nếu như Điền Quý nhân được Hoàng Thượng thích, vậy chẳng phải là đã lập được một đại công? Người nọ giúp Điền Quý nhân, Điền Quý nhân được sủng ái, nói không chừng sẽ đưa người nọ về bên người hầu hạ.

Làm một cung nhân ở một nơi như vậy, cùng với làm cung nhân hầu hạ phi tần, đương nhiên cái thứ hai sẽ làm cho người ta đỏ mắt hơn. Lợi ích đôi khi có thể làm cho con người ta điên cuồng. Huống chi, chỉ tốn một bộ quần áo, chuyện đơn giản như vậy dại gì mà không làm?

Vương Minh Nhã nói. "Nếu đã xảy ra chuyện như vậy bản cung cũng nên đi thỉnh tội với Hoàng Thượng, dù sao Điền Quý nhân cũng là người của Trữ Tú Cung."

Tuy rằng Vương Minh Nhã không phải chủ một cung nhưng ở Trữ Tú Cung nàng là người có phẩm cấp lớn nhất, nếu đã biết chuyện này thì không thể làm như không biết, tốt xấu cũng nên cầu tình cho nàng ta.

Chỉ là Vương Minh Nhã nghĩ, hiện tại vị Điền Quý nhân này rất có khả năng mất ghế Quý nhân nha.

Hoàng Thượng bị một Quý nhân quấy rầy, trong lòng rất không dễ chịu, cho nên trực tiếp sai người đưa Điền quý nhân đến thận hình tư. Nếu ngươi muốn làm cung nữ, trẫm liền thành toàn cho ngươi. Dựa theo cung quy loại hành vi này của Điền quý nhân là phải bị phạt trượng, còn phải bị đánh trước mặt mọi người.

May mắn Hoàng Thượng không có nói Điền Quý nhân có ý muốn hành thích vua, bằng không cái mạng nhỏ của Điền Quý nhân rất khó giữ được.

Từ trước đến nay Đại công chúa đối với nữ nhân này không có hảo cảm gì, nữ nhân này ăn gan trời mới dám trà trộn vào. Cho nên lúc phụ hoàng ra lệnh kéo Điền Quý nhân kia xuống, trong lòng nàng không khỏi cười thầm.

Mà Lý Già La cũng không rảnh đeo lên bộ mặt thánh mẫu mà đi cầu tình cho Điền Quý nhân. Gan của nàng ta thật lớn, dám cải trang cung nữ trà trộn vào, may mắn không có mang chủy thủ gì đó, mà cho dù nàng có mang chủy thủ thì cũng không thể tổn thương được ai, bởi vì bên này còn có người của Hoàng Thượng.

Nữ nhân này vì muốn tranh sủng mà đã dùng không ít tâm tư nhưng sao nàng ta không chịu hỏi thăm rõ ràng mà đã chạy tới đây? Cung nữ đổi quần áo với nàng ta, không biết nơi này không phải chỉ có một mình Hoàng Thượng?

Sao có thể lỗ mãng như vậy, vừa vào được, liền nũng nịu kêu một tiếng "Hoàng Thượng!", sau đó nhìn đến nơi này mới biết có nhiều người, liền ngây dại.

Không biết rõ tình huống mà dám chạy tới tranh sủng, không nói nàng ta to gan thì cũng là não phẳng.

Nói nàng ta não phẳng, nàng ta lại có biện pháp trà trộn vào. Nói nàng ta thông minh, nàng ta cái gì cũng không biết mà lại vào được. Hết nói

Chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc ăn thịt nướng của bọn họ, mà còn ở lại thêm một canh giờ, sau đó mới rời đi.

Về tới Trường Xuân Cung, Tiểu Lục Tử đã sớm đi hỏi thăm sự tình cho rõ ràng. Người đổi quần áo với Điền Quý nhân đã tự sát. Nhưng trước khi tự sát còn để lại di ngôn, nói là đã báo được thù, mình chết cũng nhắm mắt.

Trước khi Điền Quý nhân dọn đến Trữ Tú Cung, có một đoạn thời gian rất là kiêu ngạo, chủ yếu là đối với các cung nhân. Trong đó có một lần, ở Ngự Hoa Viên không cẩn thận bị một cung nữ đụng phải, nàng ta liền phạt vả miệng cung nữ đó. Cung nữ đó vốn dĩ vừa khỏi bệnh thân thể mới khôi phục, đi đường không cẩn thận nên đụng phải nàng ta, ăn hết mười cái tát. Kết quả bệnh lại phát tác được đưa ra ngoài cung để dưỡng bệnh, nhưng bệnh tình không có chuyển biến tốt, sau đó liền đi đời nhà ma.

Tuy rằng đây chỉ là một việc nhỏ, cung nữ chết trong cung là chuyện hết sức bình thường. Nhưng là ở trong cung, vị cung nữ đó còn có một biểu muội, mắt thấy biểu tỷ vẫn luôn chiếu cố mình nay vì không cẩn thận đụng vào một Quý nhân mà bị người ta đánh chết, có thể cam lòng sao?

Vì thế cung nữ đó liền nghĩ cách tiếp cận Điền Quý nhân. Mùa hè, Điền Quý nhân và một số phi tần tổ chức tiệc ngắm hoa sen ở đình giữa hồ. Điền Quý nhân thấy cung nữ đó ân cần hầu hạ mình, tự nhiên sẽ không nghĩ đến cung nữ đó có thân phận gì, chỉ nghĩ đến cung nữ đó vì muốn nịnh bợ mình nên mới làm như vậy. Vì thế, liền thưởng cho cung nữ đó một thỏi bạc.

Lần này Điền Quý nhân có thể trà trộn đi vào là vì Điền Quý nhân có quen biết với cung nữ đó. Điền Quý nhân lấy lợi ích dụ dỗ, còn cung nữ đó là muốn Điền Quý nhân gặp xui xẻo, tuy rằng có chút do dự nhưng vẫn đổi quần áo cho Điền Quý nhân. Còn nói với Điền Quý nhân rằng Hoàng Thượng đang ở một mình, tâm tình Hoàng Thượng không tốt, nếu Điền Quý nhân có thể an ủi được Hoàng Thượng, vậy khẳng định là Hoàng Thượng sẽ đặt Điền Quý nhân vào trong lòng.

Điền Quý nhân đã bị cảnh đẹp này hấp dẫn, mặc quần áo cung nữ vào, sau đó trong tay cầm khay đi vào. Ai biết vừa đi vào, mới nũng nịu hô "Hoàng Thượng!" thì một tiếng đã bị Hoàng Thượng sai người kéo ra ngoài.

Điền Quý nhân có hối hận không? Khẳng định là có. Bị đánh trước mặt mọi người, tiếp theo còn bị hạ vị xuống hàng Tài tử, nàng đã sớm ghi hận cái cung nữ đó, chờ lúc nàng tốt lên, khẳng định sẽ lột da cung nữ đó.

Nàng là tài tử, cũng là tiểu chủ, so với cung nữ kia cao không biết bao nhiều lần. Dám tính kế mình, đúng là chán sống làm cho mình gặp xui xẻo lớn như vậy.

Ai biết sau khi nàng trở lại Trữ Tú Cung, thời điểm sai người đi hỏi thăm chuyện cung nữ kia, mới biết cung nữ kia đã tự sát. Còn biết được cung nữ kia là vì muốn trả thù nên mới làm như vậy.

Hiện tại Điền Tài tử vừa cảm thấy hoảng sợ vừa cảm thấy vui mừng. Lần này nàng bị người ta tính kế, nếu nàng nói rõ ràng với Hoàng Thượng, vậy nàng sẽ không có chuyện gì đúng không?

Nhưng lại có người khuyên nhủ nàng. "Nếu Hoàng Thượng biết được chuyện này, vậy chẳng phải là muốn nói tiểu chủ làm người quá mức hung ác? Đến lúc đó trộm gà không thành lại mất luôn nắm gạo, tiểu chủ vẫn là nên dưỡng thương thật tốt. Nô tỳ nghe nói, lần này tiểu chủ có thể trở về nhanh như vậy là nhờ Thục Viện nương nương cầu tình, sao tiểu chủ không đi cám ơn Thục Viện nương nương?"

Điền Tài tử nghe xong nói: "Bộ dạng ta như thế này có thể đi sao? Chỉ có thể chờ ta tốt lên, bằng không, ngươi đi cảm tạ giúp ta đi?"

Trong lòng Điền tài tử đối Vương Minh Nhã vẫn còn bất mãn. Lúc trước nếu nàng ta khuyên can mình, thì bây giờ mình cũng không phải ăn trái đắng như vậy.

Lúc Điền Tài tử chuyển đến Trữ Tú Cung, cũng không có ở sự trở giúp của Vương Minh Nhã cũng có thể thị tẩm. Trong lòng Điền Tài tử không ngừng chửi rủa Vương Minh Nhã, cảm thấy trong chuyện này đều là Vương Minh Nhã sai, bằng không nàng chắc chắn sẽ không gặp xui xẻo như vậy.

Vương Minh Nhã bên này căn bản không để bụng chuyện Điền Tài tử có oán trách mình hay không. Thời điểm đi Từ Ninh Cung, Vương Thái Hậu hỏi: "Nghe nói Trữ Tú Cung của ngươi có một phi tần làm sai, bị người của Hoàng Thượng kéo tới thận hình tư phạt trượng?"

Vương Thái Hậu nghe thấy tin này xong, cảm thấy Hoàng Thượng không cho cháu gái bà một chút mặt mũi. Tốt xấu là người trong cung của cháu gái bà, không nể mặt nó thì cũng phải nể mặt bà, sao lại có thể đưa đến thận hình tư?

Về sau người khác nhắc tới Trữ Tú Cung, liền sẽ nói "A, trong cung kia có phi tần bị đưa đến thận hình tư. Giống với cung nữ đều bị đánh bản tử."

Nói như vậy thật là khó nghe. Vương thái hậu nghe xong trong bụng nổi lên một cổ lửa giận.

"Hay là đuổi cái phi tần kia ra khỏi Trữ Tú Cung đi, bằng không ngươi ở trong cung sẽ mất hết mặt mũi!" Vương Thái Hậu nói. Hoàng Thượng không phải là muốn làm mất mặt của cháu gái mình sao.

Vương Minh Nhã nghe xong nói: "Chuyện cũng đã xảy ra rồi, nếu là như đuổi nàng ta ra khỏi Trữ Tú Cung, chẳng phải sẽ làm cho người ta nói ta lòng dạ hẹp hòi, vốn dĩ chuyện này đã bị bỏ quên, nói ra lại làm cho người ta "đào bới". Lại nói, ta cũng chỉ là một cái Thục Viện không được tính là chủ một cung, nơi nào có chỗ cho ta lên tiếng. Cô mẫu không cần lo lắng, chuyện này như bây giờ đã là rất tốt rồi."

Vương Thái Hậu nghĩ cháu gái bà đến bây giờ vẫn là Thục viện, một cái Phi Vị cũng không có được, mà Võ thị kia đã lên làm Hoàng Quý Phi.

Đối cô nương của Vương gia mà nói đây quả thực là một nổi sỉ nhục.

Tuy rằng cô cháu gái này không thể sinh con, nhưng cũng nuôi dưỡng Ngũ hoàng tử. Không tính những cái khác, chỉ cần dựa vào mặt mũi của Ngũ hoàng tử cũng đủ để thăng lên phi vị.

"Minh Nhã ngươi chờ thêm một thời gian nữa, ai gia sẽ không để ngươi chịu thiệt."

Vài ngày sau Vương Thái Hậu gọi Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đến, nhìn hai người nói: "Nếu năm nay Hoàng Thượng không tuyển tú, các phi tần ở trong cung cũng đã lâu. Ai gia nghĩ, không bằng thừa dịp ăn tết, thăng cho mỗi người một cấp, coi như cho các nàng một cái hỉ sự."

Triệu Hoàng hậu thầm nghĩ, mình và Hoàng Quý Phi không thể thăng vị, trong tứ phi Đức phi cũng không thể thăng, đám người Ninh phi và Nghi phi không có công lao gì nên cũng không thăng được.

Xem ra, đây là Thái Hậu muốn cho cháu gái mình thăng lên Phi vị.

Vương Thái Hậu thấy hai người không nói lời nào, liền nói: "Ai gia như vậy cũng là vì tôn tử. Đại Hoàng tử tốt xấu gì cũng là trưởng tử của Hoàng Thượng, nhưng mẹ đẻ của nó đến bây giờ vẫn là một Dung hoa. Người ngoài sẽ vì mẹ đẻ nó thấp kém mà khi dễ nó, như vậy đối Đại hoàng tử cũng không tốt. Mấy phi tần nuôi công chúa đều là Phi Vị, tuy rằng Lý Dung Hoa xuất thân là cung nữ, nhưng nói thế nào Đại Hoàng tử cũng là do nàng sinh. Đã đi theo Hoàng Thượng cũng nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, Hoàng Thượng thấy thế nào?"

Nếu đã lấy chuyện Lý Dung Hoa ra nói, Hoàng Thượng liền nói: "Lý Dung Hoa có thể thăng vị, nhưng không thể thăng lên Phi Vị."

"Hoàng Thượng, lời này là có ý gì?" Vương Thái Hậu hỏi.

"Chẳng lẽ mẫu hậu thật sự muốn để Lý Dung Hoa nuôi Mộc nhi đến trưởng thành? Trẫm thấy Lý Dung Hoa không đủ tư cách để nuôi Mộc nhi, cho dù là thăng Phi Vị, cũng là không đủ tư cách." Hoàng Thượng nhàn nhạt nói.

Thật ra là nhìn Lý Dung Hoa không vừa mắt nên mới nói như vậy, nếu Lý Dung Hoa ở đây, tuyệt đối sẽ xấu hổ và giận dữ đến không chịu được.

"Mẫu hậu đã quên chuyện ở Đông săn sao? Hoàng tử của trẫm, không thể để cho một người chỉ nghĩ đến ích lợi nuôi nấng."

Chính là nói Lý Dung Hoa muốn Đại Hoàng tử lộ mắt trước mắt các đại thần mà ép Đại hoàng tử cưỡi ngựa.

Vương Thái hậu nghe xong, cũng không dám nói gì. Chuyện này, quả thực là Lý Dung Hoa không đủ phúc hậu, huống hồ, Vương Thái hậu cũng không phải cầu xin cho Lý Dung Hoa.

Triệu Hoàng hậu cũng nói: "Không bằng thăng cho Lý Dung Hoa làm Tiệp dư đi, những người còn lại nếu chưa từng làm gì sai, đều thăng một bậc."

Vương thái hậu nói: "Hoàng Quý Phi và Đức phi sao có thể thăng một bậc, vậy không phải muốn cướp quỳên Hoàng Hậu quyền sao, chuyện này ai gia không đồng ý."

Không ngoài dự đoán của Triệu Hoàng hậu. Triệu Hoàng hậu cười nói: "Hoàng Quý Phi đương nhiên là không thể thăng, Đức phi cũng vậy, tin tưởng hai vị muội muội này sẽ không có ý kiến. Kỳ thật, nếu xét về công trạng, Nghiêm Nghi Phi và Tô Ninh phi đi theo Hoàng Thượng đã nhiều năm, tuy rằng hầu hạ Hoàng Thượng là phúc khí của các nàng, nhưng hiện tại hai nàng cũng đang nuôi mấy vị công chúa. Thần thiếp thấy, tứ phi còn trống ba ghế không bằng để thăng một cấp cho Nghi phi và Ninh phi đi. Bằng không người bên ngoài sẽ chê cười phi tử của hậu cung chúng ta, tứ phi mà cũng không đồng đều, quả thật là chuyện cười trong thiên hạ."

"Hoàng Hậu nói phải. Vậy Ninh phi là Hiền phi, còn Nghi phi là Thục phi." Ghế Quý phi này Hoàng Thượng không muốn cho người khác. Trong ba cái phi vị chỉ có một người là sinh công chúa, còn lại đều là nuôi con người khác, không có quan hệ máu mủ.

Vương Thái hậu nói: "Đức phi vì sinh Nhị Công chúa mới thăng làm Đức phi, hai vị này chỉ là dưỡng mẫu của Tứ Công chúa và Ngũ Công chúa cũng thăng lên phi vị, như vậy sẽ không công bằng với phi tần khác. Ai gia nghĩ, về sau nếu ai sinh được hoàng tử thì có thể trở thành một trong tứ phi, bằng không mẹ đẻ của các hoàng tử sau này sao chịu nổi? "

Triệu Hoàng hậu nói: "Vốn dĩ chọn tứ phi là dựa vào đức hạnh của phi tần, nếu dựa theo sinh hoàng tử mà tính, vậy đứa con dâu này thật hổ thẹn với tổ tông."

Vương Thái hậu thấy hôm nay Triệu Hoàng hậu luôn đối đầu với mình, trong lòng cực kì không thoải mái.

Vương Thái hậu đột nhiên rơi lệ, nhìn Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nói: "Có phải ai gia đã làm gì cho ngươi không vui, nên ngươi không thích ai gia?"

Triệu Hoàng hậu nghe Vương Thái hậu nói vậy liền vội vàng quỳ xuống, "Mẫu hậu, con dâu không có ý đó chỉ là việc nào ra việc nấy thôi, nếu mẫu hậu không thích con dâu chỗ nào, con dâu có thể sửa."

Vương thái hậu vội nói: "Đứa nhỏ này, quỳ xuống đất như vậy làm gì? Từ lúc ngươi làm con dâu ai gia đều luôn kính trọng ai gia, hậu cung của Hoàng Thượng có thể tốt như vậy, đều là nhờ công lao của ngươi, ngươi trước nay không đố kỵ, hiền huệ hào phóng, có thể nói, trong cung này không thể không có ngươi. Ai gia cũng không vì ngươi không thể sinh hoàng tử mà ghét bỏ ngươi, ngươi vì sinh cho ai gia sinh một đứa cháu gái mới bị thương thân mình. Nói lời thật lòng, ai gia rất hy vọng ngươi sinh cho ai gia một đứa cháu trai, như vậy, về sau có thể giảm được rất nhiều phiền toái. Nhưng chuyện đã như vậy, cũng thể thay đổi được gì cũng may hiện tại Hoàng Thượng đã có vài hoàng tử, cũng không phải hổ thẹn với tổ tông!

Chỉ hy vọng thai lần này của Hoàng Quý Phi là hoàng tử, như vậy ai gia mới cao hứng. Nhưng Hoàng Thượng à, ai gia biết ngươi thích Hoàng Quý Phi nhưng cũng không thể để nàng vượt qua Hoàng Hậu, Hoàng hậu mới là thê tử của ngươi, về sau sẽ chôn cùng huyệt với ngươi, những cái phi tần đó, đến lúc đó cũng chỉ là ở lăng tẩm của phi tần."

"Mẫu hậu, Hoàng Thượng đối thần thiếp rất tốt, nên cho thần thiếp thể diện đều cho, thần thiếp thấy như vậy là đủ rồi." Triệu Hoàng hậu thầm nghĩ, may mắn Hoàng Thượng biết mình là loại người gì, bằng không bị Thái Hậu này xúi giục, còn tưởng rằng mình không hạ lòng với Hoàng Thượng, Thái Hậu ở một bên kể ra ủy khuất, sau đó lại xúi con dâu như mình ra trận.

Hoàng Thượng nói: "Mẫu hậu yên tâm, Hoàng Hậu là Hoàng Hậu, nhi tử không có hồ đồ biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Đương nhiên sẽ đặt Hoàng Hậu ở vị trí đầu tiên."

Vương Thái hậu nói: "Như vậy thì ai gia an tâm rồi. Ai gia không nói cái khác, chỉ là mặt dày muốn thương lượng với Hoàng Thượng và Hoàng Hậu một cái phong thưởng. Cháu gái của ai gia đang nuôi Ngũ hoàng tử, là một đứa nhỏ nhu thuận, tuy rằng Ngũ Hoàng tử không phải con nàng, nhưng nàng vẫn xem như con ruột mà đối đãi. Ngũ Hoàng tử cũng là đứa nhỏ đáng thương, vừa sinh ra đã mất mẹ, Lâm Trang Phi và cháu gái ai gia có quan hệ tốt, cho nên mới đem Ngũ hoàng tử giao cho Minh Nhã. Ai gia nghĩ, nếu đã nuôi Ngũ hoàng tử thì phải đối đãi với Ngũ hoàng tử thật tốt, nhưng hiện tại Minh Nhã còn chưa là chủ một cung. Lại nói tiếp, là ai gia da mặt dày, muốn cho vương gia một cái thể diện, ít nhất có thể để lúc Ngũ hoàng tử ra cửa, có thể ngẩng cao đầu mà đi. Bọn nhỏ từng ngày trưởng thành, phân lượng của mẹ đẻ Ngũ hoàng tử như vậy, có thể để Minh Nhã trở thành chủ một cung hay không?"

Vương Thái hậu là muốn Vương Minh Nhã trở thành một trong tứ phi. Kỳ thật, lời lúc nãy của Hoàng hậu đã nói sai rồi, nói Tô Ninh phi và Nghiêm Nghi Phi chỉ là dưỡng mẫu của công chúa, như vậy là đã gián tiếp nói đến Vương Minh Nhã. Nếu để Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương theo chuyện mà nói, vậy thì Minh Nhã không thể trở thành Phi Vị. Vậy là trái với ước nguyện ban đầu của Thái Hậu.

Vương Thái hậu chính là đang dùng khổ nhục kế. Bà nói: "Tuổi tác ai gia càng lúc càng lớn, không biết chết ngày nào nhưng Minh Nhã còn ở trong cung, ai gia nghĩ nếu lên Phi Vị, tốt xấu gì có thể trở thành chủ một cung, về sau cũng không bị các vị tần tiến cung ức hiếp. Cũng quan hệ đến thể diện ai gia."

Đây là Vương Thái hậu đã bỏ mặt mũi đi xin cho Vương Minh Nhã một cái Phi Vị. Thái Hậu đã mở lời, nếu Hoàng Thượng và Hoàng Hậu không đáp ứng, đó chính là không cho Thái Hậu mặt mũi.

Nếu không muốn trở mặt với Thái Hậu, Hoàng Thượng còn muốn hiếu thuận Thái Hậu. Hơn nữa yêu cầu của Thái Hậu cũng không phải là lớn lao gì, có thể đáp ứng được.

Hoàng Thượng vừa nghe Thái Hậu nói Vương Minh Nhã chăm sóc Ngũ hoàng tử, bàn tay trong tay áo đã siết thành nắm đấm nhưng trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt.

"Mẫu hậu không cần nói như vậy, trẫm cũng không có nói, không thăng cho Vương Thục Viện lên Phi Vị. Lại nói tiếp, nàng là biểu muội của trẫm, trẫm cũng sẽ cho Vương gia và cữu cữu một cái mặt mũi. Lúc trước có thể để Nhàn Nhã làm Hiền phi, hiện giờ cho thêm một cái Phi Vị, trẫm cũng không luyến tiếc. Như vậy đi, lần này thăng Vương Thục Viện Thuận phi, chờ khi nào biểu muội sinh con, trẫm sẽ thăng cho biểu muội làm Quý phi, mẫu hậu thấy thế nào?"

Sắc mặt Vương Thái hậu cứng đờ, nhưng sau đó lại khôi phục như bình thường: "Hoàng Thượng nói thế nào thì làm thế ấy. Việc này, là Hoàng Thượng và Hoàng Hậu cho ai gia một ân tình, về sau những chuyện thế này ai gia sẽ không làm nữa."

Thương lượng chuyện này, Ninh phi thành Hiền phi, Nghiêm phi thành Thục phi. Ghế Tứ phi lập tức lấp đầy ba cái, còn thừa một ghế quý phi, cũng không biết là ai có bản lĩnh để ngồi lên.

Mà Vương Thục Viện từ thục viện thăng làm Thuận phi, trở thành chủ một cung. Người khác đều là chỉ thăng một bậc, nàng lại nhảy hai cấp, bất quá nghĩ đến nàng là cháu gái của Thái Hậu, lại cảm thấy có chút gì kỳ quái.

Đến nỗi chuyện Vương Thái hậu đi tìm Hoàng Thượng Hoàng Hậu cầu Phi Vị cũng không có truyền ra ngoài.

Bởi vì chỉ có Hoàng Thượng và Hoàng Hậu biết, nô tài của hai người này cũng sẽ không dám lắm lời. Hơn nữa nếu truyền ra ngoài, Thái Hậu sẽ cảm thấy mất mặt, tự nhiên cũng sẽ không cho người của mình truyền ra. Nếu không người bên Thái Hậu nói, như vậy chính là người bên Hoàng Thượng hoặc là bên Hoàng Hậu bên nói.

Hoàng Thượng và Hoàng Hậu lại không phải ngốc tử, đương nhiên sẽ không dẫn loại chuyện phiền toái này tới trên đầu Thái Hậu, cho nên chuyện này căn bản là không có truyền ra ngoài. Vương Thái hậu nghĩ như vậy mới dám đi cầu Hoàng Thượng và Hoàng Hậu. Thật là co được dãn được.

Cung ma ma biết chủ tử nhà mình làm như vậy, cũng là yếu thế, tỏ vẻ mình không có năng lực gì mới có thể cho cháu gái mình một Phi Vị, vẫn đúng như ý nguyện ban đầu, cũng làm cho người khác bỏ qua sự uy hiếp của Thái Hậu. Làm cho Hoàng Thượng và Hoàng Hậu có thể an tâm với Thái Hậu.

Vương Thái hậu cũng chỉ là lão nữ nhân tuổi già sức yếu, năng lực cũng không bằng trước kia. Mọi người cũng sẽ không phòng bị bà.

Vương Thái hậu nhìn Cung ma ma nói: "Chuyện ai gia đi cầu Hoàng Thượng và Hoàng Hậu ngươi đừng nói cho Minh Nhã biết. Bằng không nó lại không thích ứng được với chức Thuận phi này, đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, nhưng lại có chút thanh cao, cảm thấy tất cả mọi chuyện đều phải đi lên từ chính đôi chân của mình. Nhưng nàng ta lại không nghĩ tới, nếu nàng ta không phải là người của Vương gia thì nàng ta có thể tiến cung sao, sau đó luôn cao hơn người khàc một bậc? Nếu đã là người của Vương gia là cháu gái của ai gia. Vậy sao một chút phúc khí của ai gia cũng không thể dính được?

Nàng không thể sinh, sau này muốn dựa vào chuyện sinh dục để thăng Vị là tuyệt đối không thể. Nàng lại không giống với Nhàn Nhã từ đầu đã đi theo Hoàng Thượng, không có cái tư lịch này, chờ khi có phi tần mới vào cung thì ai gia đã già rồi, còn có thể giúp đỡ nàng nữa sao?

Chỉ có thể da mặt dày, đi xin cho nàng cái Phi Vị, tốt xấu gì cũng là chủ một cung, sau này Ngũ hoàng tử cũng có thể ngẩng cao đầu, rốt cuộc thì nàng ta và mẹ đẻ của hắn đều là phi, không phải là chó là mèo. Cho nên ai gia hy sinh một chút mặt mũi này thì có làm sao? Chỉ cần có thể được việc, nếu bắt ai gia quỳ với Hoàng Thượng ai gia cũng sẽ không nhíu mày, co được dãn được mới là anh hùng thật sự."

Vương Thái hậu khoảng thời gian này có chút cảnh giác, những chuyện đó nếu để Hoàng Thượng nghi ngờ thì không tốt. Cho nên mới dùng khổ nhục kế làm cho Hoàng Thượng cũng biết, bà ta kỳ thật muốn cầu phân vị cho chất nữ của mình.

"Năm nay ở Thái Dịch Trì không phải sẽ có tiếc mục múa trên băng sao? Để Minh Nhã thể hiện một chút, để cho mọi người biết nàng không phải dựa vào thân phận cô nương của Vương gia mới có thể trở thành Thuận phi."

Nàng ta là cô nương của Vương gia bản lĩnh cũng sẽ không ít. Tuyệt đối xứng với Phi Vị. Từ nhỏ Vương Minh Nhã đã học rất nhiều loại hình nghệ thuật, múa trên băng này nàng cũng đã học qua.

Băng ở Thái Dịch Trì dày đến nổi có thể cưỡi ngựa đi từ đầu nên này qua tới đầu bên kia, chờ tới đêm 30, trong cung sẽ cử hành múa trên băng, phi tần trong cung cũng có thể biểu diễn đều là vì để náo nhiệt.

Bằng không giống với mấy lần trước, đều là ăn cơm nghe diễn, sẽ rất nhàm chán.

Cho nên vừa bước vào tháng chạp, ở Thái Dịch Trì đã bắt đầu chuẩn bị các loại tổ chức. Đình giữa hồ là nơi quan trọng, vì nơi này là nơi tốt nhất để xem múa trên băng trong phòng ấm áp như mùa xuân, nhìn mọi người diễn trò trên mặt băng, cũng là một loại hưởng thụ. Còn có người của giáo phường tư sẽ ở biểu diễn ca vũ trên mặt băng.

Hồ giữa đình chỉ có mấy gian phòng ở đương nhiên sẽ không đủ cho tất cả mọi người cùng ở. Chỉ có những người đứng đầu ở hậu cung mới có thể vào, những người còn lại cũng không thể ở bên ngoài nhìn với thời tiết thế này. Cho nên xung quanh Thái Dịch Trì cũng bắt đầu bố trí phòng ở, thậm chí còn có người dựng lều, đến lúc đó sẽ đốt than sưởi cũng không lạnh lắm, bất quá cho dù lạnh, ở trong cung này có thể xem biểu diễn cũng là một loại vinh hạnh.

Cuối năm, đại bộ phận phi tần trong cung đều thăng một bậc, chỉ có những người phạm sai lầm mới không thể thăng vị. Tuy rằng tất cả mọi người đều được thăng vị, thoạt nhìn cũng giống trước kia nhưng hiện tại có cơ hội thăng này, bằng không đám phi tần mới tiến cung đến lúc đó bọn họ còn có cơ hội để thăng sao?

Các nàng không giống Hoàng Quý Phi, chỉ có thể thừa dịp cơ hội này, có thể tiến thêm một bước nào, liền tiến thêm một bước.

Bởi vì phần lớn các phi tần đều thăng Phân Vị, trong cung là một mảnh hạnh phúc. Tết năm nay vui hơn so với mấy năm trước.

Hoàng Quý Phi không có thăng cấp, là bởi vì nàng không thể thăng được nữa. Hoàng Thượng lại sai Lưu Vĩnh Toàn đích thân mang theo rất nhiều ban thưởng đồ vật qua. Trường Xuân Cung đồ ban thưởng nhiều đến mức không còn chỗ để, trừ lăng la tơ lụa, còn có vàng bạc châu báu, quả thực chói đến mức mù mắt người khác.

Hoàng Thượng làm gì vậy. Sao lại tặng nhiều đồ vật như vậy? Trong lòng Hoàng Thượng vẫn không thích Vương Thái hậu diễn trò, mỗi lần đều không thích Hoàng Quý Phi, lần này còn âm thầm nói Hoàng Quý Phi có ý đồ với Hoàng Hậu.

Nếu nói Hoàng Quý Phi không thể thăng, như vậy hắn ban thưởng đồ vật cho Hoàng Quý Phi cũng là có thể. Mấy thứ kia, hắn ban thưởng cho Hoàng Quý Phi cũng nhiều hơn những người khác.

Phân Vị cũng chỉ là hư vinh, vẫn là mấy thứ lợi ích thực tế thôi.

Đương nhiên, chuyện này cũng bị người truyền ra, ở sau lưng tất cả mọi người đều nghị luận. Lần này có phải Hoàng Thượng lấy những đồ vật vốn ban thưởng cho các nàng đi ban cho Hoàng Quý Phi. Ban thưởng nhiều như vậy, quả thực là làm người ta hâm mộ không thôi. Lại nói tiếp, các nàng đều thăng Phân Vị, nhưng cũng nên ban thưởng một chút đồ vật chứ.

Bất quá, cũng không có bởi vì vậy mà ghen ghét Hoàng Quý Phi, lần này tất cả mọi người đều thăng Phân Vị, Hoàng Quý Phi vẫn tại chỗ, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác chột dạ, giống như đồ vật vốn dĩ không nên thuộc về mình lại bị mình cầm đi.

Luận công lao, mọi người ai không biết Hoàng Quý Phi có công nhiều nhất. Hoàng Thượng cảm thấy Hoàng Quý Phi chịu ủy khuất, cho nàng đồ vật, hẳn là có thể lý giải.

Vốn dĩ Lý Dung Hoa thăng làm Lý Tiệp dư còn rất cao hứng, nhưng vừa nghe Vương Thục Viện thăng lên Thuận phi, tâm trạng liền không tốt. Tuy rằng Vương Minh Nhã là người của Vương gia, nhưng nàng ta một đứa con cũng không có thì dựa vào cái gì ngồi lên Phi Vị?

Chỉ vì nàng ta là người của Vương gia? Nữ nhân Vương gia quả thật rất đáng giận, tiện nhân kia đã chết, không phân đen trắng đã cướp mất con trai mình. Người khác phấn đấu nhiều năm mới có thể lên tứ phi, thậm chí có người cả đời cũng không thể sờ đến ghế tứ phi. Còn nàng ta thì rất tốt, cái gì cũng không cần làm, trực tiếp bay lên làm Hiền phi, còn đoạt con của người khác. Một chút cảm giác tội lỗi cũng không có, còn cảm thấy ta dưỡng con của ngươi đó là vinh hạnh của ngươi.

Sau đó nữ nhân Vương gia mới tiến cung, không thể sinh con nay lại leo lên tới vị trí Thuận phi. Nhưng mình vất vả sinh con vẫn còn là một Tiệp dư nho nhỏ, trên đời này sao lại không công bằng như vậy, đặc biệt là so sánh với nữ nhân Vương gia.

Vương Minh Nhã cũng không giống với Hoàng Quý Phi. Hoàng Quý Phi cũng là từ một cái Quý nhân nho nhỏ đi lên. Hơn nữa Hoàng Quý phi vận khí tốt sinh được hai hoàng tử, trở thành Hoàng Quý Phi còn Vương Minh Nhã là dựa vào cái gì?

Chỉ bằng nàng ta họ Vương hay là dựa vào nàng ta nuôi Ngũ hoàng tử? Ngũ hoàng tử không phải nàng ta sinh, nàng ta khoe khoang cái gì?Lý Tiệp dư càng nghĩ càng cảm thấy không công bằng, tất cả mọi người đều thăng một bậc, chỉ có Vương Minh Nhã là thăng hai cấp. Dựa vào cái gì?

Tuy không cam lòng, cũng không có biện pháp kéo Vương Minh Nhã xuống dưới, chỉ là bởi vì nàng biết, Vương Minh Nhã có Thái Hậu là cô mẫu. Vương thái hậu còn sống thỉ Vương Minh Nhã sẽ vĩnh viễn có chỗ dựa.

Lại nói tiếp, Lý Tiệp dư đối có oáb hận với Vương thái hậu so với hai phi tần của Vương gia thì hơn hẳn. Bởi vì nếu không phải có một Vương thái hậu, lúc trước Đại hoàng tử cũng sẽ không bị ôm đi, khi đó nàng vừa mới sinh hạ Đại hoàng tử, một cơ hội đều không có, đã trực tiếp bị ôm đến chỗ Vương Hiền Phi rồi. Nói chính là ôm đi từ nhỏ thỉ mới không thân cận với mẹ đẻ. Một mẫu thân hoài thai mười tháng, một chân đã dẫm vào quỷ môn quan khổ cực sinh hạ hài tử, vậy mà tư cách nuôi hài tử cũng không có, đã bị người ôm đi, đổi lại là ai, nàng ta cũng chịu không nổi.

Cho nên, đừng nhìn Lý Tiệp dư hận Hoàng Quý Phi nhưng tuyệt đối so với Vương thái hậu thì không hận bằng.

Cho nên Lý Tiệp dư ở sau lưng mỗi ngày thắp hương bái Phật, yên lặng cầu nguyện hy vọng Vương thái hậu sớm chết một chút. Tốt nhất là bệnh không trị được bỏ mình, mới làm cho người ta thống khoái nhân tâm.

Chính nàng không có năng lực có thể đối phó Vương thái hậu cho nên chỉ có thể thông qua phương thức này, làm Vương thái hậu bị thần phật trừng phạt. Đảo mắt, đã đến ba mươi tháng chạp, ba mươi phía trước, trong cung các cung nhân đều vây quanh Thái Dịch Trì chuyển động, chính là muốn nhìn một chút này Thái Dịch Trì biến thành cái dạng gì.

Bất quá, nhiều người tò mò về những ai được vào ở trong Hồ trung đình, thì chính là những ngừơi có thể làm cho người ta đỏ mắt. Hồ trung đình không lớn không nhỏ, có năm gian phòng ở nếu ngồi đầy, có thể là hai mươi người. Gian trung tam, đương nhiên là Hoàng Thượng, hơn nữa Thái Hậu cùng Hoàng Hậu, vậy là có ba vị chủ tử, bất quá tất cả mọi người đều suy đoán chắc chắn là có Hoàng Quý Phi.

"Hoàng Quý Phi hẳn là mang theo Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử ở một gian phòng đi, ở trong phòng cách vách." Có cung nhân suy đoán nói.

"Hoàng Thượng khẳng định sẽ để Hoàng Quý Phi ở bên người mình. Mấy hoàng tử chắc hẳn ở một gian, mấy vị công chúa có một gian, sau đó dư lại hai gian, là trọng thần trong hoàng thất có thể diện, không thể nói được, có thể là Tín vương và Tín Vương phi đều có thể ở."

"Sao thế nào lại không có Thừa ân công và toàn gia Thừa ân hầu vậy? Thường thấy hai nhà không phải đều ở nơi gần hoàng thượng nhất sao?"

"Năm nay và năm vừa rồi không giống nhau, ngươi nhìn bốn phía xem, nhiều người như vậy, muốn cùng Hoàng Thượng đó là có bao nhiêu vinh quang. Không phải dễ dàng như vậy, nếu ngươi không tin thì chúng ta đánh cuộc, xem rốt cuộc là ngươi nói rất đúng, hay là ta nói đúng."

"Chơi thì chơi, ai sợ ai."

Bởi vì chuyện này, nhiều người đặt cược đều là các cung nhân nhàn đến chán, bất quá tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng, Hoàng Quý Phi khẳng định là có một vị trí nhỏ, điểm này không ai có nghi ngờ. Đến nỗi toàn gia Thừa ân công cùng toàn gia Thừa ân hầu có thể vào ở trong Hồ trung đình hay không. Đây là chuyện cảm thấy cũng có thể được và có không thể không được, còn có thể có một nhà cũng có thể vào ở. Vì cái này, tiền đặt cược là đủ loại kiểu. Chờ tới hôm ba mươi sẽ công bố kết quả.

Kết quả đã có danh sách phòng ở cho ngày ba mươi, những người ở trong Hồ Trung đình. Trong cung có vài người là các công chúa ở một gian, các hoàng tử ở một gian, Hoàng Thượng mang theo Thái Hậu, Hoàng Hậu cùng Hoàng Quý Phi ở một gian. Dư lại hai gian, an bài rất nhiều thị vệ, hơn nữa các cung nhân, nhân số cũng không tính thiếu.

Chờ tiết mục múa trên băng bắt đầu, tất cả mọi người đều hứng thú bừng bừng nhìn lên, xác thật là so với nghe diễn thì hấp dẫn hơn nhiều

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.