Vai Ác Ốm Yếu Không Muốn Cố Gắng Nữa

Chương o3o




Thân thế của Cố Tử Thần, tính trăm vạn, chút tiền này anh có lẽ chẳng để ý?

Tô Niên Niên suy nghĩ xong, bị chiêu này của Cố Tử Thần làm cho quay cuồng, nhưng cô cũng chẳng buồn suy nghĩ thêm, vẫy vẫy tay với Cố Tử Thần: “ Uhm, rất tuyệt, Tô Cố Thị, anh có thể lui được rồi.”

Cô vẫy vẫy tay áo, làm tư thế đùa cợt tiễn Cố Tử Thần.

Cố Tử Thần nheo mày lại, tiểu nha đầu này quả nhiên là lợn mà, dễ bị người ta cho vào giọ, nhưng vừa gọi anh là gì thế? Tô Cố Thị, định coi anh là bị gả cho nhà gái sao?

“ Tiểu nấm hương, gan em gần đây lớn thêm rồi đấy.” Cố Tử Thần thong dông nhìn Tô Niên Niên.

“ Hừm!” Tô Niên Niên nũng nịu ngoảnh đầu lại, nhún nhảy đi về nhà, để lại Cố Tử Thần đứng đó thở dài.

--- ---

Đêm dần buông xuống, sao trời lấp lánh, trong lành dễ chịu.

Nhưng đối với Doãn Sơ Hạ mà nói, hôm qua quả thật là ngày không thuận chút nào.

Cảm giác đau đớn nằm trong bệnh viện rửa ruột khiến cô ta chỉ muốn khóc.

Cô ta nằm trên giường trong bệnh viện, không chút hối hận, ngược lại còn hận Tô Niên Niên đến tận xương tủy.

Tại sao người đính hôn với Cố Tử Thần, đến cuối cùng lại là Tô Niên Niên?

Rõ ràng cô ta mới là công chúa được nâng niu trong lòng bàn tay, được Cố Tử Thần đã chọn, tại sao đến cuối cùng lại không có gì chứ?

Đặc biệt là, Tô Niên Niên còn hại cô ta ngã xuống nước!

Doãn Sơ Hạ nghiến răng nghiến lợi nghĩ,nếu như thời gian có thể quay ngược lại, cô ta chỉ muốn dìm Tô Niên Niên xuống nước mà chết!

(/)

Ngoài cửa chuyển đến tiếng bước chân ngắt ngang ảo tưởng của cô ta, Doãn Sơ Hạ ngoảnh đầu nhìn, là bố mẹ của cô ta vội đến.

Nhìn thấy bố mẹ của mình, Doãn Sơ Hạ nhất thời ấm ức mà khóc òa lên, “ Bố, mẹ.......”

Châu Thanh xót xa con gái, bước lên trên cầm tay Doãn Sơ Hạ, nức nở không thành tiếng: “ Sơ Hạ à, nếu mà có mệnh hệ gì, mẹ cũng không muốn sống nữa! Con gái nhà họ Tô quả thật quá đáng ghét!”

“ Đúng thế, mẹ, cô ta quá đáng ghét! Còn đính hôn với anh Tử Thần!” Doãn Sơ Hạ đầy bụng ấm ức cuối cùng cũng tìm được nơi để trút, nước mắt nức nở kể khổ với Châu Thanh.

Châu Thanh càng nghe càng bực, hận không thể đích thân dạy dỗ Tô Niên Niên, hai mẹ con đang nghĩ xem trả thù thế nào, Doãn Vãn Việt đột nhiên lạnh lùng nói: “ Hai người đã náo loạn đủ chưa?”

Mặc dù nói bình thường Châu Thanh biểu hiện rất mạnh mẽ, nhưng nhà họ Doãn trước nay vẫn là Doãn Vãn Việt làm chủ, nghe thấy Doãn Vãn Việt bực tức, bà ta lập tức câm miệng không dám nói gì.

“ Bố, con đâu có làm loạn! Rõ ràng chính là Tô Niên Niên ức hiếp con, con không hề sai, bố còn cáu với con!” Doãn Sơ Hạ gân cổ lên biện minh.

“ Con biết hành vi của con hôm nay mang đến cho nhà chúng ta trở ngại gì không! Tô Niên Niên đã đính hôn với Cố Tử Thần, hôm nay con đắc tội với Tô Niên Niên, lẽ nào con nghĩ nhà họ Cố sẽ để yên chuyện này sao? con biết từ chiều hôm nay đến bây giờ, công ty chúng ta chịu biết bao chấn động không? Ngày mai cổ phiếu nhất định sẽ dao động! Chỉ vì ích kỷ của mình con, làm hại cả gia tộc chúng ta, Sơ Hạ, con còn chưa biết sai à?” Doãn Vãn Việt đã tức đến phát điên rồi, bây giờ nhìn con gái vẫn chưa hiểu chuyện như thế, đã không thể chỉ dùng từ bệnh đau tim mà biểu đạt cảm giác của ông lúc này.

Doãn Sơ Hạ sững sờ, cô ta chỉ là ghen ăn tức ở với Tô Niên Niên, sao nghĩ được nhiều đến thế.

“ Đường Dư cũng đã lên tiếng, năm sau sẽ không ký hợp đồng với Doãn Thị nữa!” sắc mặt Doãn Vãn Việt đanh lại, “ Cho nên, con đích thân đi xin lỗi Tô Niên Niên! nếu không đừng mong bước chân vào cửa nhà họ Doãn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.