Vai Ác Ốm Yếu Không Muốn Cố Gắng Nữa

Chương o31




Trong phòng bệnh yên tĩnh đáng sợ.

Doãn Sơ Hạ há hốc miệng, tưởng tượng không ra người bố luôn chiều chuộng hết sức với cô ta, tại sao đột nhiên lại biến thành như thế.

Châu Thanh oán trách nói: “ Như thế sao được! Bảo Sơ Hạ nhà chúng ta đi xin lỗi con gái nhà họ Tô thì quá đáng quá......”

“ Bà ngậm mồm!” Doãn Vãn Việt không khách sáo mà trách mắng Châu Thanh, “ Nhìn xem con gái mà bà dạy dỗ, giả dụ nhà họ Cố thật sự muốn chèn ép nhà họ Doãn, bà cũng không cần về nữa!”

Lời này nói ra, Châu Thanh cũng không dám nói gì nữa, tại vì bà ta biết, Doãn Vãn Việt đúng là đang nổi giận rồi.

Doãn Vãn Việt nói xong tức giận bỏ đi, Doãn Sơ Hạ không vui dứt kim truyền nước trên tay ra, hất đổ chiếc giá đang treo chai nước truyền xuống đất.

“ Tô Niên Niên!” Nghiến răng nghiến lợi bật ra ba chữ này, trên mặt Doãn Sơ Hạ nhăn nhó đầy hận thù.

--- ---

Đêm này Tô Niên Niên ngủ rất ngon, chỉ là lúc sáng sớm cảm thấy đầu óc nặng trĩu, may là Trần Nguyên phát hiện ra bộ dạng khác thường của cô, cầm nhiệt độ đo, gần 39 độ.

Trên khuôn mặt anh tú của cậu là vẻ sốt sắng, “ Niên Niên, anh đưa em đi bệnh viện.”

Bước chân Tô Niên Niên như đang lơ lửng, mơ hồ đi được hai bước, Trần Nguyên thấy thế, bước lên trên bế ngang cô lên, lại bảo Sở Tố Tâm cầm cho cô chiếc áo khoác dày, bế cô ra ngoài cửa.

Bên ngoài cửa có một đám người vây lấy, khiến Trần Nguyên hết sức khó hiểu.

Đầu tiên là Doãn Vãn Việt giày da kiểu tây, rồi đến Doãn Sơ Hạ sắc mặt trắng bệch, cô ta nhìn dáng vẻ yếu ớt, cố gắng đứng trụ ở đây, cũng không biết chịu gió lạnh bao lâu rồi. ngoài ra, còn có một lái xe và một nhân viên y tế giám hộ.

(/)

“ Chú Doãn, có việc gì thế ạ?” Trần Nguyên lạnh lùng hỏi, ức hiếp em gái cậu không nói, bây giờ còn muốn đến cửa khiêu khích sao?”

Doãn Vãn Việt cười xã giao, “ Tiểu Nguyên, Niên Niên làm sao thế?”

Tiếng gọi “ Tiểu Nguyên” gần gũi như thế, thực ra Trần Doãn hai nhà quan hệ vẫn rất tốt, chỉ là trong mắt Trần Nguyên chẳng có thiện cảm gì với nhà bọn họ.

“ Niên Niên sốt rồi, cháu đưa con bé đi bệnh viện.” Trần Nguyên đơn giản nói xong, Doãn Vãn Việt đưa tay ngăn cậu lại: “ Hay là để bác sĩ gia đình của nhà họ Doãn chúng tôi xem bệnh trước.”

“ Chú Doãn bận tâm rồi, tình hình Niên Niên tương đối đặc biệt, không cần phiền bác sĩ Vương đâu ạ.” Nói như thế, Doãn Vãn Việt cũng nghe ra trong lời nói của Trần Nguyên như có gai đâm, rõ ràng là không tin tưởng bọn họ.

Đúng lúc này, Sở Tố Tâm nghe thấy động tĩnh cũng đi ra, nhìn thấy cả nhà họ Doãn lập tức lên cơn cáu giận, nói lời chiêm biếm: “ Doãn tiên sinh, hôm kia con gái ông làm đao phủ, hôm nay ông cũng đến để thêm nhát dao nữa à? Y thuật của bác sĩ nhà họ Doãn các người cao siêu, chúng tôi không dám trèo cao!”

“ Không không không, Tố Tâm, bà hiểu lầm rồi.....” Doãn Vãn Việt vội vàng giải thích.

“ Doãn tiên sinh, xin hỏi chúng ta có quen đến mức có thể xưng hô tên của đối phương đến mức đó không?” Sở Tố Tâm hùng hổ hăm dọa, bà là tự bênh vực mình, con gái đã bị ức hiếp thành ra thế này, còn định chơi mèo vờn chuột với bà sao? Nằm mơ?

Trên mặt Doãn Vãn Việt càng ngày càng lo lắng, chỉ đẩy Doãn Sơ Hạ một cái, “ Sơ Hạ, mau xin lỗi Niên Niên.”

Doãn Sơ Hạ nghiến răng nghiến lợi, vẻ không can tâm nói: “ Ồ, Tô Niên Niên, xin lỗi, việc hôm qua là tôi không đúng, cô tha thứ cho tôi nhé!”

Tô Niên Niên co người trong lòng Trần Nguyên, bị tiếng nói chuyện cãi nhau của mọi người khiến đầu cô càng thêm lùng bùng.

“ Đây là thái độ xin lỗi của các người à? Còn phiền hai người cất công chạy đến tận đây, không cảm thấy đang làm trò cười cho thiên hạ sao?” Sở Tố Tâm không khách sáo châm chích.

Doãn Sơ Hạ không phục nói: “ thế cô muốn thế nào chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.