Vai Ác Ốm Yếu Không Muốn Cố Gắng Nữa

Chương o29




Nhưng cân nhắc lại, Tô Niên Niên cảm thấy.....mình vẫn không nên đấu mồm thì tốt hơn.

“ Sai sai sai, đều là lỗi của em, sau này gặp phải tình huống này, em nhất định sẽ chạy!” Tô Niên Niên biểu lộ thái độ nhún nhường.

Cố Tử Thần hừm một tiếng, tóc vẫn còn bị ướt dính trên trán, nhưng nhìn đường nét trên mặt anh, ánh mắt lãnh đạm, không đoán được suy nghĩ của anh.

Tô Niên Niên thử dò hỏi một câu: “ Anh có thể ra ngoài được chưa?”

Cố Tử Thần sững người, tai hơi ửng đỏ.

Anh vốn dĩ chỉ là muốn dạy dỗ cho tiểu nha đầu này một chút, bực tức trong đầu khiến anh quên đi tất cả, lúc này mới phát hiện, anh và Tô Niên Niên đang ở thế ngại ngùng biết bao nhiêu.

Suy cho cùng là người nắm quyền nhà họ Cố, Cố Tử Thần chỉ trong mấy giây đã phản ứng lại, đặt quần áo vào một bên trên giá treo quần áo, “ uhm, em từ từ tắm, có gì không thoải mái nhất định phải nói cho anh biết.”

Nói xong điềm tĩnh mở cửa, sau đó với tư thế nhanh như chớp đóng cửa phòng lại, giống như chưa từng đi vào.

Tô Niên Niên ngơ ngác, cô chưa từng gặp tên nào trêu đùa kiểu này!

Trình độ đen tối của Cố Tử Thần có phải đã nâng lên mấy bậc rồi không?

Nhanh chóng tắm rửa xong, Tô Niên Niên thay quần áo đi ra, Cố Tử Thần cũng thay xong quần áo, dù sao đàn ông tắm cũng nhanh hơn chút. Anh điềm tĩnh ngồi trên sofa lật báo, hoàn toàn nhìn không ra người vừa lao vào phòng nhìn lén con nhà người ta tắm!

Đương nhiên, từ nhìn lén này là do Tô Niên Niên nghĩ ra, không phải ý của Cố Tử Thần.

Nhưng cảm giác nguy cơ trong lòng Tô Niên Niên đối với Cố Tử Thần tăng lên N lần, giữ khoảng cách nhất định với anh, “ Khụ khụ......nếu như không có việc gì em về nhà trước đây.”

“ Anh đưa em về.” Cố Tử Thần đứng dậy, cầm chìa khóa đi ra ngoài.

Tô Niên Niên do dự, bi thương phát hiện, mình hình như cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau anh.

Cả đường ngại ngùng không biết nói gì, khi đến nhà họ Trần, Tô Niên Niên nhẹ nhàng nhảy xuống xe, từ chối lời đề nghị Cố Tử Thần muốn đưa cô đi bệnh viện.

Cô bây giờ vẫn nhảy nhót tung tăng, coi như một lần tắm nước lạnh mà thôi.

Còn Doãn Sơ Hạ nghe nói thảm hại hơn nhiều, sặc nước cả buổi, lúc đó được đưa lên rồi đưa thẳng đến bệnh viện.

Cố Tử Thần xuống xe theo, nhìn bộ dạng là biết muốn đưa Tô Niên Niên vào cửa.

Tô Niên Niên vội vàng xua tay: “ Không cần đâu không cần đâu, em có thể tự mình về! Cố BOSS anh mau đi làm việc khác đi, nhớ ăn cơm đủ ngủ đủ kiếm tiền nuôi gia đình nhé!”

Nhắc đến từ “ tiền” nhạy cảm này, Tô Niên Niên lại phát bệnh hám tiền, gào lên: “ Chi phiếu của em! A a Cố Tử Thần anh đưa chi phiếu trả lại cho em! Anh có phải tranh thủ lúc em không phòng bị nên vứt đi rồi?”

Cố Tử Thần khóc dở mếu dở, xoa xoa đầu Tô Niên Niên, “ Được rồi, anh viết cho em tờ khác.”

“ Hừm, anh nhất định phải viết cho em 100 tờ.” Tô Niên Niên cong môi, kính nhờ, chi phiếu 100 vạn triệu, sao có thể nói viết là viết được, nói không chừng Cố Tử Thần lúc đó cũng chỉ là chơi đùa mà thôi.

Cố Tử Thần quả thật vô tội, trời cao đất dày, chi phiếu anh viết cho Tô Niên Niên là hàng thật, không ngờ còn bị vợ nghi ngờ.

Anh thở dài, “ Niên Niên, em biết người phụ nữ cổ đại sau khi bị gả sẽ phải đổi họ không.?”

“ Thế thì sao chứ?” Tô Niên Niên không vui lẩm bẩm.

“ Cho nên, bạn học Cố Tô thị, em đã gả vào cửa nhà giàu rồi, còn để ý chút tiền đó sao?” giọng nói Cố Tử Thần cố tình kéo dài ra, nhất thời khiến Tô Niên Niên bị rối tung lên ù ù cạc cạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.