Vai Ác Hắc Hoá, Cưng Chiều Lên Trời

Chương 5




nghĩ tới đây, ánh mắt hắn sáng lên, Triệu Vô Cực lập tức giơ ra tay phải của mình, cố gắng vận công, phóng ra càng nhiều thông đạo nội lực kết nối thẳng tới hộ thủ càng tốt.

Nhưng mặc cho hắn cố gắng thế nào cũng chỉ có thể đưa ra tối đa là ba cái thông đạo mà thôi.

Triệu Vô Cực gật đầu, ba cái thì ba cái, đã đủ rồi.

Hắn hướng cái kia hộ thủ phóng tới, sau đó bắt đầu ngự vật. Quả nhiên ba cái thông đạo góp vào cùng một chỗ hỗ trợ lẫn nhau khiến cho Triệu Vô Cực ngự vật càng trở nên thuận tiện suôn sẻ, lúc hắn đưa hộ thủ bay qua bay lại chuyển hướng không còn khó khăn chậm chạp như trước đây nữa. 

Nhưng Triệu Vô Cực tinh tế tỉ mỉ cảm giác được, tuy ba cái thông đạo tương hỗ lẫn nhau, nhưng làm như vậy hai cái kia thông đạo cũng chỉ là gánh chịu giúp cái kia ban đầu thông đạo một ít gánh nặng mà thôi, Triệu Vô Cực bỏ ra giá quá lớn tạo ra thông đạo hiệu quả lại quá nhỏ.

Hắn lại lâm vào trầm tư, làm sao để có thể chia đều áp lực cho cả ba cái thông đạo?

Lúc đầu hắn chính là muốn dùng “bó” thông đạo để chia sẻ áp lực, nhưng bó thông đạo cũng không được như ý muốn, vậy có thể thay bằng trạng thái khác không?

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, thông đạo có ba cái, vậy không bằng bện nó lại giống như là bện tóc, như vậy chẳng phải là sẽ càng gia tăng độ cứng chắc của thông đạo cũng có thể chia sẻ áp lực sao?

Nghĩ liễn làm, Triệu Vô Cực sử dụng tâm thần đi khống chế nội lực của mình khiến nó bắt đầu bện vào nhau như là bện tóc, tuy lúc khống chế bện lại động tác này có chút khó khăn, nhưng Triệu Vô Cực chắc chắn hắn chỉ cần luyện tập một hai ngày liền hoàn toàn có thể quen thuộc.

Nhìn trên tay “ bện” hình thức thông đạo, Triệu Vô Cực không thể chờ được nữa bắt đầu thử nghiệm.

Chỉ thấy hắn tiếp tục thử nghiệm ngự vật cái kia 320kg hộ thủ, lần này hộ thủ không tốn chút sức lực nào liền bay lên, Triệu Vô Cực điều khiển nó bay qua bay lại không hề xuất hiện một chút ngưng lại hay chậm chạp nào.

Tiếu Mị Mị thấy cảnh này ánh mắt cũng theo đó sáng lên, Triệu Vô Cực quả nhiên có minh ngộ, hắn lại phát triển dĩ khí ngự vật thêm một bước rồi.

Triệu Vô Cực thả xuống hộ thủ, hắn lấy ra một miếng 10kg hộ thủ buộc đi lên, đây chính là 330kg, nếu hắn có thể ngự vật thành công, vậy thì chứng tỏ hắn đã chạm tới viên mãn “khống lực” cánh cửa.

Tiếu Mị Mị cũng vì Triệu Vô Cực hành động mà trở nên hô hấp dồn dập, nếu Triệu Vô Cực có thể thực hiện được, vậy chờ hắn chia sẻ bí quyết cho nàng, vậy thì nàng cũng có thể thực hiện được.

Hai người sẽ đồng thời đạt tới viên mãn “khống lực” cánh cửa, đạt tới trong lời kể của Bán Thiên Ưng tên Thiên tài hòa thượng kia.

Triệu Vô Cực ngồi lên giường, hít sâu một hơi, đưa ra tay phải, hướng cái kia hộ thủ đẩy ra.

Ba cái thông đạo bện vào một chỗ tạo thành một cái đại thông đạo hướng hộ thủ chạm vào, một lớp màng mỏng bao phủ lại hộ thủ sinh ra.

Triệu Vô Cực cũng có chút hồi hộp, nhưng không sớm thì muộn hắn cũng phải nâng lên cái này hộ thủ mà thôi, nên hắn đành phải tập trung tinh thần đề khí ngự vật.

Hộ thủ run run lên, nhưng Triệu Vô Cực cũng không lấy làm mừng.

Lúc trước hắn cũng chính là làm run lên hộ thủ, nhưng không thể nhấc lên nổi.

Triệu Vô Cực lông mày nhíu lại, hắn tăng mạnh lên nội lực, nội lực lập tức dọc theo thông đạo xông tới, cái kia hộ thủ run lên cũng càng mạnh mẽ.

Lúc trước Triệu Vô Cực chỉ dùng một cái thông đạo, hắn tiêu hao năng lượng chỉ là một, nhưng bây giờ hắn sử dụng là ba cái thông đạo, năng lượng tiêu hao cũng là gấp ba lần, nhưng khả năng ngự vật của hắn cũng tăng lên trên diện rộng, không thể cùng trước đây lúc so sánh.

Quả nhiên dưới sự nỗ lực của Triệu Vô Cực, nội lực không ngừng bị đẩy mạnh, cuối cùng cái kia hộ thủ vẫn là nhấc lên, sau đó từ từ bay đến giữa không trung, cao độ ngang với Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đang ngồi ở trên giường.

Tiếu Mị Mị hai tay ôm lấy miệng nhỏ, nàng muốn hét lên để tỏ rõ sự ngạc nhiên của mình, nhưng lại sợ làm phiền Triệu Vô Cực, đành phải ở trong lòng tự mình ngạc nhiên một phen.

Làm được rồi, hắn thật sự làm được!

Triệu Vô Cực trong lòng vui mừng muốn phát điên, vây khốn hắn cùng Tiếu Mị Mị cuối cùng bình cảnh, lúc này đây liền bị hắn chinh phục.

Hắn bắt đầu ở giữa không trung điều khiển hộ thủ bay qua bay lại, tuy vẫn còn có chút trúc trắc, nhưng cũng không sao, Triệu Vô Cực đã có thể tuyên bố, hắn chính thức đột phá cửa ải viên mãn cảnh giới “ khống lực”. 

Bỗng nhiên, Triệu Vô Cực cảm giác được một luồng sức mạnh bỗng nhiên ở trong cơ thể mình xuất hiện, hắn vội vàng thả xuống hộ thủ, khoanh chân đả tọa, chuẩn bị đón nhận cỗ năng lượng này.

Đây hiển nhiên là hắn tu luyện đến viên mãn cảnh giới “khống lực” sau đó nội lực tự sinh phản hồi bản thể, nó giống như là phần thưởng cho sự nỗ lực tu luyện của Triệu Vô Cực vậy.

Cái này Triệu Vô Cực cũng không lạ gì, trước đây hắn tu luyện cơ sở luyện thể trảo pháp cũng thường xuyên xuất hiện tình trạng này, chỉ có điều không mạnh mẽ như lúc này mà thôi.

Một lúc sau Triệu Vô Cực mới mở mắt ra, cảm nhận trong cơ thể mình nội lực.

Nội lực tiến bộ một bước dài, nếu không phải hắn còn vướng bận luyện tủy, vậy thì ăn thêm vào mấy viên đan dược, đã có thể thử nghiệm xung kích đỉnh phong trung kì.

Quả thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Tiếu Mị Mị âm thanh cũng ở lúc này vang lên:

“ Vô Cực, ngươi quả nhiên làm được!”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ đương nhiên, cũng không nhìn xem nam nhân của ngươi là ai!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt lấp lánh nhìn hắn:

“ Vô Cực, có thể dạy cho ta với được không?”

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng nói:

“ tất nhiên là được, nhưng ngươi phải gọi ta phu quân!”

Tiếu Mị Mị liếc mắt khinh bỉ nhìn hắn:

“ còn chưa đón ta về nhà, đã muốn chiếm tiện nghi sao?”

Triệu Vô Cực cười xấu xa:

“ tiện nghi ta chiếm còn thiếu sao? Thêm một chút bớt một chút cũng không có gì khác nhau a!”

Tiếu Mị Mị xì mũi coi thường nói:

“ không gọi, mặc kệ ngươi thích nói hay không? Ta không đột phá, vậy ngươi bồi ta ở chỗ này tu luyện đi!”

Triệu Vô Cực cười khổ:

“ được rồi, của ta đáng yêu xinh đẹp Mị nhi, ta dạy cho ngươi là được chứ gì?”

Tiếu Mị Mị vui vẻ cười duyên nói:

“ như vậy mới đúng a!”

....

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị lại bỏ thêm hai ngày ở Hắc long sơn củng cố cảnh giới mới bắt đầu thu dọn đồ đạc rời khỏi chỗ này.

Tiếu Mị Mị đột phá cũng mang đến cho nàng không tưởng tượng được chỗ tốt, năng lượng phản hồi khiến cho nàng trong nháy mắt đạt đến đỉnh phong trung kì cảnh giới.

Dưới cực phẩm tụ khí đan của Triệu Vô Cực hỗ trợ, nàng thuận lợi đột phá thành công, trở thành một cái đỉnh phong trung kì cường giả.

Mười tám tuổi đỉnh phong trung kì, chỉ kém sư phụ nàng một tiểu cảnh giới.

Đổi lại là truớc đây, cho dù là Tiếu Mị Mị có nằm mơ nàng cũng không dám nghĩ đến chuyện như vậy

Nhưng từ lúc gặp gỡ Triệu Vô Cực, nhân sinh của nàng như thuế biến, như là tằm phá kén, vung cánh bay lượn cửu thiên.

Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực rời đi Hắc long sơn, dọc theo đường lớn đi tới một tòa thành thị tiếp theo, thình lình lại là Hắc Diệp thành.

Hai người đi vào thành, tìm một quán mì ven đường ngồi xuống, gọi hai bát mì.

Tiếu Mị Mị ánh mắt long lanh nhìn bát mì thơm ngon bốc khói, hai tháng ở cùng Triệu Vô Cực, nàng tuy vẫn là luân phiên xào nướng thay nhau ăn, nhưng vẫn là ăn quá nhiều thịt, thiếu rau.

Bây giờ có thể trở lại nhân loại thành thị, đương nhiên phải hảo hảo ăn nhiều một chút đồ ăn, bù lại hai tháng này chỉ toàn phải ăn thịt a!

Triệu Vô Cực gọi lại tiểu nhị hỏi:

“ thời gian này giang hồ có chuyện lớn gì không?”

tiểu nhị lập tức cười nói:

“ chuyện lớn đương nhiên có, chỉ là... hắc hắc!”

Triệu Vô Cực hiểu ý, lấy ra một lượng bạc ném cho hắn.

Tiểu nhị ánh mắt sáng lên, lập tức vui vẻ nói:

“ không biết khách quan là muốn hỏi chuyện gì? tiểu nhân nếu biết sẽ nói hết cho ngài!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ gọi ta công tử là được rồi, hai tháng này xảy ra những đại sự gì trên giang hồ ngươi kể một lượt cho ta là được, nhớ kể tỉ mỉ một chút!”

Tên tiểu nhị suy nghĩ một chút nói:

“ Đầu tiên chính là võ đài thi đấu ở Thiên Vân Thành bị hủy bỏ, bảo vật làm giải thưởng cuối cùng bị trộm mất, Hiền Tụ Nghĩa đại diện cho ba đại môn phái tuyên bố cho võ lâm nhân sĩ, cũng xin lỗi bọn họ. Việc này đối với ba đại môn phái mà nói là một sự đả kích danh tiếng không hề nhỏ!”

Tiếu Mị Mị liếc mắt nhìn Triệu Vô Cực một cái, tên trộm kia chính là đang ngồi ở đây thoải mái ăn mì, nồi thì đã có ba đại đỉnh tiêm tông môn thay hắn gánh.

Triệu Vô Cực gật đầu, tên tiểu nhị tiếp tục nói:

“ sự việc thứ hai cũng là cuối cùng. Khinh Nhược Hàn đi chơi thanh lâu bất ngờ tử vong, Hiền Tụ Nghĩa xem xét vết thương xong dựa vào đó làm chứng cớ kết luận là Hắc Nhật Tông làm, hắn hướng Hắc Nhật Tông Thánh chủ cùng Thánh Tử ở Hắc diệp thành chúng ta đuổi tới.

Đầu tiên là một vị trưởng lão của bọn hắn đứng ra ứng đối, sau đó chính là Thánh Tử. Hiền Tụ Nghĩa trong cơn nóng giận giết chết Thánh Tử. Thánh Chủ đến, gặp phải cảnh Thánh Tử bị giết, nổi điên cùng Hiền Tụ Nghĩa đại chiến một trận. Cuối cùng cả hai bị trọng thương, được người của hai thế lực chính tà hộ tống lùi ra sau.

Hắc Nhật Tông cùng Vấn Kiếm tông chính thức thông báo mở ra tông môn đại chiến, Vấn Kiếm tông thành lập Chính khí Minh, kêu gọi trên giang hồ bằng hữu bất kì ai muốn phạt ác tru tà đều có thể tham gia, mục tiêu của bọn hắn chính là Hắc Nhật Tông.

Bây giờ Tử trúc lâm mảnh này rừng trúc giao giới của Hắc Nhật Tông cùng Vấn Kiếm tông mỗi ngày đều nổ ra đại chiến người chết nhiều vô số. Công tử, chính là như thế!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.