Vai Ác Đại Lão Hoài Trứng Tôi

Chương 43




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cái căn xưởng này đều là rách rưới, lọt gió khắp nơi.

Trong lòng Vương Tấn đang rỉ máu nha!

Nhưng mà, ông không có cách nào... tiền không đủ nha! Ông không mướn được tốt hơn. Bây giờ, ít nhất đã có nơi để sống.

Chỉ cần sửa sang lại nơi này, vẫn là có thể dùng.

Vương Tấn đứng ở phân xưởng lọt gió khắp nơi, vô cùng phiền lòng nhìn hoàn cảnh chung quanh. Lúc này ----

Đột nhiên Vương Tấn thấy được một đám ký giả vây quanh ông, tiếp theo, chỉ thấy Lâm Nhất Kiệt đưa micro về phía ông hỏi: “Vương tổng, xin hỏi.... đây chính là nhà xưởng mới mà bà nói sao?”

Vương Tấn giận đến đầu kêu “vo ve vo ve”, mới giữa trưa, ông cảm thấy mình bị cảm nắng!

Mặc dù mới tháng năm, còn chưa tới giữa hè, nhưng mà, ông cảm thấy đầu mình “ông”, suýt nữa ngất đi.

Nhất là những ống kính đen thui của máy quay phim, máy chụp hình kia cùng chĩa về phía mặt ông.... Vương Tấn càng cảm thấy nhức đầu hơn.

Vương Tấn vạn phần không nghĩ tới, dám ký giả dai như keo dính chuột này sẽ theo ông “dọn nhà”!

“Đừng chụp nữa! Đừng chụp nữa! Ai cho phép các người vào?” Những ngày qua bởi vì dọn nhà rất loạn, nhân viên vô cùng hỗn tạp, cho nên Lâm Nhất Kiệt bọn họ đi vào rất dễ dàng, không bị chút trở ngại nào.

Lâm Nhất Kiệt nở nụ cười nói: “Vương tổng, lần trước bà nói, chúng tôi đã tung tin tức ra ngoài. Đây là khán giả cùng yêu cầu chúng tôi tiếp tục quay tình huống Hào Duệ dọn nhà đi.” Lâm Nhất Kiệt cố ý nhìn chung quanh một vòng, ống kính cũng lung lay theo anh một vòng.

Lâm Nhất Kiệt ân cần hỏi: “Vương tổng, không có gì, dù xưởng có cũ nát một ít, nhưng mà bà sẽ sửa chữa xưởng xong, đúng không?”

Vương Tấn thấy máy quay phim nhắm ngay mặt ông, ông rất muốn chửi thế, nhưng mà, ông phát hiện.... trong những ký giả này, thật giống như còn có vài ký giả không phải lần trước....

Lâm Nhất Kiệt vội vàng giới thiệu: “Mấy vị này là những người bạn nhiệt tình trên mạng, bọn họ đều là fan của Hào Duệ, lần trước chúng tôi làm phỏng vấn cho bà, mấy người bạn trên mạng này đã tìm tới đài truyền hình, ý muốn tiếp tục ủng hộ xe mới của Hào Duệ.”

Trong lòng Vương Tấn cười nhạt: “Nhiệt tình trên mạng? Những người này là Lăng Vi cố ý tìm tới, bỏ đá xuống giếng cho ông mới đúng?”

Vương Tấn chịu đựng xúc động muốn chửi thế, làm lơ không nhìn bọn họ.

Ông cười, trả lời một câu: “Hoan nghênh các vị vào xưởng mới của hãng chúng tôi..... đương nhiên, chúng tôi nhất định sẽ phá bỏ những bức tường này, xây mới lại.”

Nói xong những lời này, ông nháy mắt ra dấu cho nhân viên an ninh, tỏ ý bảo bọn họ “mời” những ký giả và bạn nhiệt tình trên mạng này ra ngoài!

Bởi vì trước kia nhà truyền thông này đã phỏng vấn ông rồi, nên bây giờ ông không thể nào đánh những người này một trận, sau đó đập máy quay phim của người ta. Mặc dù ông rất muốn làm như vậy!

Nhưng mà, ông phải nhịn.

Dù sao, miệng của những người bạn nhiệt tình trên mạng này rất biết nói “bậy”! Nhất là, người làm chủ sau lưng lại là con tiện nhân Lăng Vi kia!

Vương Tấn cố đè lửa giận xuống, coi như không biết đối phương đang làm cái gì, ông cũng phải nhịn hết, cố gắng giải quyết xong vấn đề. Nếu không, danh tiếng của Hào Duệ bọn họ đều xong hết rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.