Uy Phong Cổ Tự

Chương 49: Cuộc đời chính mình




Nam tu Chu An kia cười nói: “Không được!”

Nữ tu sửng sốt nói: “Có ý gì?”

Chu An nói: “Triệu Văn sư muội, có phải là tiểu nhi phi thăng, rời khỏi Vân An Kinh Lôi thành?

Ngươi, ngươi, bệnh cũ vẫn không sửa, hận Lý Xương Hổ sư huynh năm ấy đoạt đi cơ duyên của ngươi, bởi vì vẫn hận người thuần huyết phi thăng, cho nên có cơ hội đều muốn diệt sát những người thuần huyết phi thăng này.”

Triệu Vân bị Chu An nói trúng tâm tư, nhất thời sắc mặt âm trầm!

Chu An lại nói: “Lần này ta đi cùng ngươi, người ngươi giết, thi thể là của ta!

Mặc dù kẻ này chẳng qua chỉ là cảnh giới Phản Hư, tiềm chất thấp kém nhưng mà hắn là thuần huyết nhân tộc, lại là không có không hề căn cơ, không có luyện hóa lệnh bài, đến cả thân phận cũng không có!

Cho nên thải đi tâm huyết của hắn, luyện hóa, luyện thành tịnh huyết đan, bán cho đám súc sinh tạp huyết này, ít nhất có thể kiếm được khoảng năm sáu mươi linh châu!

Dù sao ta đợi cũng đợi rồi, mặc dù không đáng mấy tiền, nhưng mà cũng là thu nhập!”

Nữ tu Triệu Văn nghe lời này, cười nói: “Tốt, hai chúng ta cùng đi, một lúc nữa hắn đi xa rồi, ta sẽ mất đi cảm ứng!”

Nam tu kia đứng lên nói: “Thừa dịp Trư Đầu Trương kia còn chưa về, chúng ta đi thôi!”

Lúc này Lạc Ly không chút nào cảm kích, tiếp tục đi về phía trước, thỉnh thoảng sử dụng tứ cửu độn thuật, một bước mười trượng, nhưng mà tiêu hao chân khí quá nhiều nên bỏ qua không sử dụng.

Ước chừng đi được khoảng trăm dặm, Vân An Kinh Lôi thành đã cách xa không nhìn thấy nữa, chỉ còn lại dưới chân con dường lớn này, bên đường, rừng rậm trở nên rậm rạp hơn, vô số đại thụ chọc trời, trải rộng khắp mặt đất.

Ở đây Lạc Ly đột nhiên có một loại cảm giác kì dị, đó chính là bụng đói, chỉ có cảm giác của năm ấy lúc chưa tu tiên mới có, bao năm qua đều không có cảm giác này!

Lạc Ly lắc đầu, nhìn về phía bốn phía, thật sự là không thể tưởng được, đến tiên giới, thế mà tất cả quay về trước đây, bắt đầu từ đầu.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên ở bốn phía xung quanh hắn, trong bất tri bất giác, bắt đầu xuất hiện một vùng sương mờ, che lấp con đường kia!

Vụ khí dâng lên, lặng yên mở rộng, Lạc Ly lập tức có cảm nhận.

Mặc dù hiện tại Lạc Ly không có thần thức cường đại như khi ở Trung thiên chủ thế giới, cảm ứng thiên địa nhưng mà bản năng vẫn còn, hắn lập tức biết, bốn phía này có sương mù xuất hiện.

Nhưng mà Lạc Ly không để ý, hắn tưởng đây là phản ứng tự nhiên của tiên giới, có lẽ trên tiên lộ chính là như thế.

Lạc Ly tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng mà Lạc Ly bắt đầu âm thầm cẩn thận, làn khí mỏng manh mông lung này, có thể sẽ gặp phải nguy hiểm trong đó.

Trên tiên lộ, từng bước đi về phía trước, đột nhiên phía trước xuất hiện hai người.

Lạc Ly nhìn qua, chính là hai tu sĩ đưa cho mình lệnh bài đến Thăng Tiên đài, hắn nhất thời nhất nhíu mày, chậm rãi nói:

“Hai vị đạo hữu, cản đường đi, không biết có việc gì?”

Triệu Văn cười lạnh nhìn Lạc Ly nói: “Hạ giới phi thăng thêm một tên khốn kiếp này, ngươi nên biết, chúng ta muốn làm gì!”

Trong lời nói, nàng duỗi tay ra, làn sương mù bao vây tản đi, nhưng ở ở xa xa cách ngoài nghìn trượng kia, làn sương mù hóa thành một vòng tròn vây lấy ba người,

Nhất thời Lạc Ly phát hiện, mình đang ở một vùng hoang vu, bất tri bất giác rời khỏi tiên lộ kia.

Lạc Ly thở ra một hơi dài, nói: “Thì ra làn sương mù kia là các ngươi giở trò quỷ, trên tiên lộ, tám phần có các loại cấm chế cho nên không thể nào động thủ, dùng pháp này để dẫn dụ ta đến đây!

Sương mù mở mịt kia như biển mây, Thùy Vân An đắc ỷ thiên phàm, lạc bắc hải phá vạn quân sơn, bên trong có hai chữ Thùy Vân, xem ra là tiên thuật của Vân An tông?”

Triệu Văn gật đầu nói: “Quả nhiên hạ giới đến đều là khốn kiếp, đều là bất phàm chi bối, khó trách có thể đoạt đi tiên duyên của ta. Hận, hận, hận!”

Nàng gắt gao nhìn Lạc Ly, nhưng mà Lạc Ly có thể cảm nhận được không phải nàng ta đang nhìn mình, hình như là một người khác. Người nọ có lẽ cũng là từ hạ giới phi thăng tiên giới, đoạt đi tiên duyên của nàng. Nhưng mà nàng không phải là đối thủ của người nọ cho nên mượn tu sĩ cũng phi thăng từ hạ giới để trút giận!

Chu An nói: “Triệu Văn sư muội, mau động thủ đi, Hồng Vân Yên La này vô cùng tiêu tốn chân nguyên, mau tiêu diệt hắn!

Đúng, thi thể bị hư nát quá nhiều thì sẽ không đáng một đồng!”

Triệu Văn đi về phía Lạc Ly, ở trên người nàng. Bắt đầu phun ra vân khí, vân khí kia biến hóa ở bên cạnh nàng rồi hóa thành mười hai pháp khí như đồng phi liêm, cùng với tâm niệm của nàng mà động.

Đây là đặc điểm của tiên thuật Vân An tông, đệ tử tông môn này giỏi nhất là vận chuyển vân khí, hoá sinh vạn vật, có thể hoá sinh các loại tiên khí tiên bảo, tung hoành tứ hải. Cũng có thể hóa thành phá vẫn vạn quân có thể phá công kích.

Tổ tiên môn này từng ở tiên giới hóa vân chuy, phá diệt bắc hải tông, đập tan Bắc Hải tông Tiên Môn Vạn quân sơn. Cho nên thi hào trong môn mới là như thế.

Mười hai thanh phi liêm kia thật sống động, câu dẫn Lạc Ly, nàng muốn tra tấn Lạc Ly tới chết.

Lạc Ly lắc đầu nói: “Vốn ta tưởng tu tiên giới chính là cá lớn nuốt cá bé, vô cùng hỗn loạn nhưng không ngờ tiên giới này lại càng không thể chịu nổi!”

Nói xong, hắn nắm hai bàn tay lại, bắt đầu tích trữ sức lực, chuẩn bị đánh một trận!

Nam Tu Chu An ở sau lưng kia cười ha hả nói: “Ngươi là một tiểu tu ở cảnh giới Phản Hư, đến tiên giới ta, còn chưa tấn thăng cảnh giới mà đã muốn vùng vẫy, đúng là nực cười!”

Trong tiếng cười của hắn, trên tay Lạc Ly, tay trái xuất hiện hai chữ Nguyên Thủy, tay phải xuất hiện hai chữ Thái Thượng!

Đây là dấu hiệu chưa từng xuất hiện ở tu tiên giới.

Giống như hai loại sức mạnh không biết tên, ngưng kết trên hai tay Lạc Ly!

Chu An sửng sốt, nói: “Sư muội, dường như tên này có chút bản lãnh, cẩn…”

Chữ thận còn chưa nói ra miệng, trong nháy mắt, Lạc Ly đã xông lên trước, hướng về phía Triệu Văn kia.

Triệu Văn cười lạnh, một tích tắc, sáu cái Vân liêm kia hóa thành vạn ngàn đao ảnh, lặp đi lặp lại trong nháy mắt, ngàn vạn thanh vân đao, trảm hướng Lạc Ly, vân liêm này biến ảo.

Đây là Tiêm vân lộng xảo một trong thập tam tiên đạo Vân An tông, pháp này diệu dụng, chính là đem vân vụ chi khí, hóa thành thực thể chi bảo, chính là đạo lấy hư hóa thật.

Hồng vân yên la khi nãy cũng là một trong mười ba tiên đạo của Vân An tông này, nó là đem vân vụ chi khí, hóa thành huyễn cảnh, dẫn dụ người tiến vào mà không biết, sát nhân vô hình, chính là pháp lấy hư hóa huyễn!

Ngàn vạn vân đao này, cũng không phải là tùy tiện chém loạn, chính là pháp môn không bàn mà hợp, ngàn vạn đao ảnh, chém vào một chỗ, chính là có tiên khí phòng ngự thì vẫn có thể chém tan.

Tu sĩ phi thăng, gặp được pháp này, tám phần đều là chết thảm dưới vân đao, nhưng mà đối mặt với ngàn vạn đao ảnh này, Lạc Ly lại đánh ra một quyền.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.