Uy Phong Cổ Tự

Chương 32: Kiếm được món hời




Lạc Ly thở ra một hơn dài, nhảy lên một cái, trên người hắn xuất hiện vạn đạo hoả diễm. Bên trong hoả diễm ngầm có lực sáng thế, trong nháy mắt một thế giới mới sinh, sau đó một thế giới hủy diệt, sinh sinh diệt diệt, hỏa diễm này bạo trướng vô tận.

Hoả diễm và phật quang nhất thời đối lập với nhau.

Hai bên đều tăng lên vô tận, bùng nổ vô tận!

Quảng trường thế giới kia lập tức chìm trong hoả diễm, bị hoả diễm thiêu đốt, phá diệt. Hai người xuất hiện trong thiên địa, hoả diễm và phật quang không ngừng tăng lên, trùng thiên dựng lên.

Thẳng xông cửu thiên, xông đến bên trong thanh minh, vũ trụ xa xôi, đều có thể cảm giác được này hỏa diễm cùng phật quang này.

Toàn bộ Phản Hư Chân nhất khắp địa vực Quan Tây đều hướng về nơi này, bọn họ đều biết ở đây đang xảy ra đại chiến.

Tiếp đó, ngay cả những Phản Hư Chân nhất ở những địa vực khác cũng nhìn về đây, bọn họ bị lực lượng đáng sợ đối chọi nơi đây làm cho kinh động.

Tiếp đến là những tu sĩ bình thường, cuối cùng là những phàm nhân, đều có thể nhìn thấy cột sáng đáng sợ xa xa ở ngoài trăm vạn dặm!

Liệt hoả đằng đăng, một khắc này, những tích luỹ của Lạc Ly bắt đầu bộc phát!

Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư… vô số thứ tích lũy được trong một khắc này đều triệt để bộc phát ra.

Tích cơ vạn thế, một bước lên trời, lấy lực khuynh thiên, nghiền áp chư địch!

Hoả diễm toàn thắng.

Phật quang nhất thời bị hoả diễm của Lạc Ly áp chế, phá diệt, liệt hoả dâng cao bao vây lấy Huyền Từ đại sư.

Lạc Ly quát: “Luyện hóa!”

Hắn muốn đem Huyền Từ luyện hoá thành cát bụi.

Nhưng ngay lúc nào, hai bàn tay của Huyền Từ chắp lại, lòng bàn tay hướng vào trong, quát lớn:

“Vô thường vô ngã!”

Chiêu thứ bảy của Như Lai thần chưởng!

Vô thường cố khổ, khổ cố vô ngã, thử nãi phật chủ đại đạo, quán triệt thủy chung, cho nên hoá sinh thành chiêu thức thứ bảy của Như Lai thần chưởng.

Chưởng này vừa được xuất ra, thiên địa vô thường, thế gian vô ngã, quá khứ, tương lai và hiện tại đều có thể phá.

Lúc này Huyền Từ bước vào một trạng thái cực kỳ kỳ dị, hắn như hoàn toàn biến mất khỏi thế giới, như thể chưa từng xuất hiện.

Sợ gì liệt hoả đáng sợ của Lạc Ly, dù có lực tiêu diệt mọi thứ, nhưng khi ở trên người Huyền Từ liền trở thành vô hiệu, bởi vì hắn đã siêu thoát khỏi thế gian.

Lạc Ly thu hoả diễm lại, nhìn về phía Huyền Từ, trạng thái vô thường vô ngã này không thể duy trì vĩnh viễn, cho nên chỉ cần chờ hắn quay lại, chính một kích, đánh chết hắn!

Quả nhiên, Huyền Từ lại xuất hiện, nhưng hắn một chỉ thiên địa quát:

“Duy ngã độc tôn!”

Năm ấy phật chủ sinh ra, ngón tay thiên địa, nói thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn, đây là thức thứ nhất của Như Lai thần chưởng, Duy ngã độc tôn!

Sau đó hắn giơ hai tay lên quá đỉnh đầu, ngồi ở phía trước tấm bia đá Lạn Đà tự, đối với Lạc Ly chính là một đẩy quát:

“Vạn phật triều tông!”

Đây chính là thức thứ chín của Như Lai thần chưởng, một chưởng cường đại nhất!

Một chưởng này phát ra, trong nháy mắt trong Lạn Đà tự xuất hiện vô số phật ảnh, những phật ảnh này đại diện cho những cao tăng đã từng tồn tại qua. Trên người bọn họ xuất hiện vô số phật quang, tất cả đều tập trung vào bên trong một chưởng này!

Mà trong một khắc này, phật lực trên người tất cả những tăng nhân đang sống trong Lạn Đà tự cũng được tập trung vào bên trong một chưởng này!

Sau đó trong hư không lại xuất hiện vô số phật ảnh, chính là những cao tăng trong tương lai, phật lực của bọn họ xuyên qua thời không, tập trung hết vào bên trong một chưởng này!

Quá khứ, hiện tại và tương lai.

Tiếp đó, bên ngoài cửu thiên xuất hiện vô số hang quang. Đó chính là cao tăng ở các thế giới khác, phật lực của bọn họ xuyên qua thời không truyền lại đây và cũng tập trung hết vào bên trong một chưởng này!

Chưởng này vừa được tung ra, phàm là phật lực từng xuất hiện trong thiên địa đều được tập trung hết lại, hoá thành một chưởng.

Một chưởng phát ra, vạn phật đến triều, vô địch thế gian!

Đáng sợ hơn là, lúc này, bất luận Lạc Ly có thúc giục lực lượng gì, bất luận có vận chuyển hoả diễm như thế nào thì đều giống như đang chìm trong vũng bùn, không cách gì sử ra được lực lượng, chỉ có thể chờ một chưởng kia giáng xuống đầu!

Đã không thời gian, đã không khoảng cách.

Một khắc này, là nguy cơ lớn nhất trong cả đời Lạc Ly!

Từ lúc Lạc Ly tu tiên đến nay chưa bao giờ lâm vào tuyệt cảnh như vậy.

Trong lúc nguy hiểm cập kề như thế này, Lạc Ly đột nhiên lại lâm vào trạng thái bình tĩnh một cách kỳ dị, hắn như có chút sở ngộ, duỗi tay ra, xuất ra một tấm bia đá!

Tấm bia đá nọ, rõ ràng cùng tấm bia đá Lạn Đà tự phía sau Huyền Từ giống nhau hư đúc, chính một cái!

Đây là tấm bia đã mà Lạc Ly mua được lúc ở Quỷ thị, hắn vẫn luôn mang theo bên người. Năm ấy khi gặp Huyền Từ, tấm bia đá này từng phát ra ánh sáng nhạt.

Sau đó, bất luận Lạc Ly tra xét thế nào cũng không phát hiện ra nửa điểm dị thường, nhưng hôm nay thì Lạc Ly đã hiểu.

Xuất ra tấm bia đá này, Lạc Ly nhìn tấm bia đá cũ kỹ, mặt trái tấm bia đá bia văn đã cực kỳ thảm thiết, chính giữa tựa như gặp phải một trọng kích.

Trọng kích nọ đánh sâu vào bia đá, gần như là muốn đánh nổ cả tấm bia, xung quanh chính là những vết nứt giống như mạng nhện, chấn đến những vết khắc trên mặt bia đã mất đi, bia văn nguyên bản rậm rạp chỉ còn lại những đoạn văn tự rời rạc.

Nhìn tổng thể mà nói, làm cho người ta hoài nghi có phải thoáng lắc lên một cái như vậy, bia này sẽ muốn tan nát ra hay không.

Năm ấy, chỉ là vô ý mà có được tấm bia đá này, hiện tại chính là thánh vật nghịch chuyển cơn sóng dữ!

Trong lúc nguy hiểm kề sát, Lạc Ly lại xuất ra tấm bia đá vỡ của Lạn Đà tự, bắt đầu quan sát.

Thời khắc này, không gian hỗn loạn, thời gian như tạm ngừng, lại tạo cho Lạc Ly thêm một cơ hội sống.

Trên tấm bia ta đầy những vết nứt kia lại giống như một quyển vô tự thiên thư, hướng Lạc Ly triển lãm phá giải Vạn phật triều tông đáng sợ này như thế nào!

Trong mắt Lạc Ly, những vết nứt trên tấm bia đá là đại diện cho một lực lượng phá hoại cường đại, những vết nứt này không phải nằm lộn xộn không có quy luật mà bị lực lượng cường đại đáng sợ huỷ diệt thành hình dạng đó. Nhìn từ chỉnh thể, nhất thời trong lòng Lạc Ly lại xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị!

Những vết nứt trên tấm bia đá bắt đâu nhỏ đi, hẹp lại, tựa như thời gian đang dịch chuyển, lực lượng đáng sợ phá hoại tấm bia đá này, bắt đầu bị dời đi!

Lực lượng phá hoại này bắt đầu rời khỏi tấm bia đá, ở phía trên tấm bia đá kia, hóa thành một quyền đầu, một quyền đầu thật lớn từ hỏa diễm hợp thành!

Sau đó một quyền này dần dần lui về phía sau, rời khỏi tấm bia, tiếp đó phía trước tấm bia đá xuất hiện hình ảnh của Huyền Từ địa sư, bất quá, lúc này toàn thân Huyền Từ đại sư bị đánh thành một cái động lớn, một quyền đánh nổ thân hắn, sau đó đánh nát tấm bia đá phía sau hắn.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.