Ước Hẹn Trọn Đời

Chương 2




Editor: Jenda Thảo

Nhìn ba mẹ khó có lúc cùng trừng mắt nhìn cô như vậy, Tiếu Hàm không khỏi co rúm lại, này, phản ứng như vậy hình như có chút làm quá rồi chứ? Tiếu Hàm mấp máy môi, cô biết chuyện của cô và Chu Triển Nguyên, muốn thuyết phục được ba mẹ có lẽ có chút khó khăn, dù sao Triển Nguyên chẳng những tái hôn, mà còn có con trai.

Dựa vào tính cách của Tiếu Hàm, rất không có khả năng xem nhẹ chuyện này. Nhưng mà việc này đúng là không nói chính xác, dựa vào việc trước kia ấn tượng của ba mẹ đối với Triển Nguyên rất tốt, Tiếu Hàm vẫn còn có chút lạc quan, nên là, không hẳn là không thể chấp nhận chứ?

Nhưng mà, xem phản ứng của ba mẹ bây giờ, giống như, cô có chút lạc quan quá mức rồi thì phải? Tiếu Hàm 囧 rồi.

Không khí bên trong lập tức yên lặng hẳn, Tiếu Hàm căng thẳng cả người nhích lại gần dán chặt vào ghế sofa còn hơn cả ôm gối ôm, à, có vấn đề rồi.

“Ba, con và Triển Nguyên bây giờ đang yêu nhau…” Theo bản năng, Tiếu Hàm liền cảm nhận được sẽ thuyết phục được ba hơn là mẹ. “Ba, Triển Nguyên nói, qua vài ngày nữa sẽ qua chào hỏi hai người…”

Khóe miệng Tiếu Kiến giật giật, Triển Nguyên, trước kia không phải đều gọi là anh Triển Nguyên sao! Tên nhóc Chu Triển Nguyên này, nhờ cậu ta giới thiệu bạn trai cho tiểu Hàm, ngược lại, tự mình đưa đi giới thiệu! Thật sự là hơi quá đáng! Còn nữa, chào hỏi, lấy cái thân phận gì để tới chào hỏi chứ!

Tâm tình Vương Lan Phương cũng không chuyển, con gái yêu đương, bà làm mẹ nó nhất định một chút động tĩnh cũng không được phát tác, hiện tại đã biết rõ chân tướng, con nhóc kia vẫn một vẻ chỉ biết nói với ba nó, bà làm mẹ nó, địa vị ở chỗ nào, chỗ nào chứ!

“Tiểu Hàm, con biết tình hình của Triển Nguyên chứ.” Vương Lan Phương mở miệng, giương mắt: “Tuy đứa nhỏ Triển Nguyên này là chúng ta nhìn nó lớn, nhưng mà,” Vương Lan Phương nghiêm mặt nghiêm túc: “Triển Nguyên lớn tuổi hơn con nhiều, lại có con trai, hai người không thích hợp.” Vương Lan Phương kết luận, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc nhìn về phía gương mặt khẩn trương của con gái.

Bà có một đứa con gái như vậy, từ nhỏ coi như bảo bối mà yêu thương, tất nhiên sẽ muốn đem những điều tốt nhất đến cho nó, nhất là chuyện chung thân đại sự của nó, càng không thể xem thường. Không phải nói /lqđ.dđ/ Triển Nguyên không tốt, đứa nhỏ Triển Nguyên này, bất luận là cách đối nhân xử thế hay phẩm chất con người, đều vô cùng tốt, nhưng cậu ta và tiểu Hàm không thích hợp. Không nói cách nhau nhiều tuổi như vậy, riêng Triển Nguyên có một đứa con, bà làm mẹ sẽ không đồng ý.

Bà là người làm mẹ, đương nhiên biết làm mẹ rất khó, con của mình còn lo chưa xong, huống chi đây lại không phải đứa nhỏ do mình sinh ra. Làm mẹ kế biết bao khó nhọc, không phải bây giờ tiểu Hàm có thể suy nghĩ cẩn thận được.

Có thể bây giờ không có vấn đề gì, còn sau này, sau này chờ bọn nó có đứa nhỏ riêng, vậy phải đối đãi như thế nào với đứa nhỏ này đây? “Tiểu Hàm, loại chuyện này, thật sự phải suy nghĩ cho cẩn thận.” Tiếu Kiến nhìn sắc mặt vợ không được tốt lắm, bước ra hòa giải, “Chuyện này sau này hãy nói đi, hôm nay ba người một nhà chúng ta ra ngoài ăn một bữa, đi.”

Tiếu Hàm cũng không muốn tiếp tục nghĩ đến vấn đề này nữa, cảm giác áp lực thật sự quá mạnh mẽ rồi. Mẹ thân là Phó Viện Trưởng của bệnh viện, tuy bây giờ đã về hưu, nhưng khí thế trên người vẫn như năm này thắng nọ, vẫn làm cho cô có chút ăn không tiêu. “Mẹ, hai người hôm nay cũng mệt mỏi rồi, chúng ta cũng không cần ra ngoài ăn cơm, con đi nấu cho ~~” ra ngoài quá nóng, vẫn nên ăn ở nhà đi, dù sao hôm nay cũng vừa mua đồ ăn.

Nói xong lời này, Tiếu Hàm vội trốn vào bếp. Vào thời điểm này, Tiếu Hàm vẫn biết nên nói cái gì và không nên nói cái gì. Nếu lúc này cô một mặt che chở cho Triển Nguyên, sợ rằng hình tượng của Triển Nguyên trong lòng ba mẹ, còn chưa có hình thành thì đã bị sụp đổ.

Trong lòng ba mẹ Triển Nguyên, nguyên là con cháu vốn cực kỳ tin cậy, nếu lúc này cô cùng ba mẹ tranh cao thấp giống những cô gái trên TV, suy bụng ta ra bụng người, sẽ khiến trong lòng ba mẹ không dễ chịu cho xem? Nếu đổi lại là con gái của cô, còn chưa lấy chồng, mà đã bênh người đàn ông khác, làm ba mẹ, trong lòng người nào có thể dễ chịu chứ?

Ba mẹ cô cũng không phải người không phân rõ phải trái, chỉ là xuất phát từ trong lòng đặt vào vị trí của cô mà suy xét thôi. Bây giờ trước khoan đã nói, sau này cùng Triển Nguyên đến đây rồi hãy nói đi, lúc này, cô nói cái gì cũng vô dụng.

Tiếu Hàm đi vào phòng bếp, nhẹ nhàng vuốt ngực, vụng trộm thăm dò nhìn nhìn ba mẹ, giờ phút này hai người đều đang ngồi trên ghế sofa, người nào cũng không nói gì, trong phòng khách chỉ có âm thanh của TV.

Hu hu hu hu, thật đáng sợ ~~ Tiếu Hàm vội vàng rụt đầu về, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Triển Nguyên: Chết rổi, ba mẹ em đã về!

Gửi xong tin nhắn, Tiếu Hàm nhận mệnh bắt đầu gọt khoai tây, làm món khoai tây chua cay mà mẹ thích nhất để nhận tội ~~ hu hu hu hu~~

‘zizizizi ~~’ chuông rung của tin nhắn.

“Hôm nay anh đến chào hỏi bác với dì luôn.” Chu Triển Nguyên trả lời. Ừm, chắc ba mẹ còn đang ở lại tìm kiếm dấu vết dđlqđ yêu đương của hai người, tạm thời cũng chưa về, hay là anh trước cứ đến gặp đi. Bước chân của con rể tới cửa, phải chuẩn bị chút gì chứ? Chu Triển Nguyên đẩy đẩy kính mắt, đợi lát nữa vẫn nên đến hỏi lão Triệu đi, lão ta có vẻ có nhiều kinh nghiệm.

Chu Triển Nguyên lấy kính mắt xuống, nhéo nhéo chóp mũi, anh chỉ có lúc đi công tác mới đeo kính. Haiz, dường như có chút phiền phức. Vốn là tính đợi sau khi bác Tiếu và dì Vương trở về rồi đến nói chuyện, không nghĩ tới…

Ài, bên này của Tiếu Hàm cũng cực kỳ buồn rầu, vẻ mặt đau khổ khiến anh khôi phục: Nhưng mà ba mẹ em hình như rất tức giận, làm sao bây giờ?

Hả? Tức giận? Chu Triển Nguyên nhíu mày. Xem ra, mẹ vợ và bố vợ tương lai có phần không thích anh. Haiz, muốn kết hôn lần nữa, thực sự không dễ dàng. Quản bao nước thẳm non xa, để ta tìm kiếm cho ra bạn lòng. Người xưa đã sớm dạy bảo qua.

“Ba mẹ biết chuyện tình của chúng ta, nhưng mà mẹ nói không đồng ý, ba thì không tỏ thái độ… Rốt cuộc em cũng biết được cảm giác của nữ chính trên TV, khổ tình thêm bi tình!” Tiếu Hàm một tay cầm khoai tây, một tay gửi tin nhắn. Haiz, ra quân chưa thắng trận đã chết, như là nói Triển Nguyên vậy. Còn chưa coi anh là thân phận bạn trai đến gặp ba mẹ cô, đã bị ba mẹ vô điều kiện bác bỏ rồi.

Rõ ràng, rõ ràng trước đây ba mẹ cực kỳ thích anh, còn bảo anh ấy sau này thường xuyên đến nhà ăn cơm.

Haiz, con gái, có thể giống nhau sao? Trước kia trong mắt ba mẹ Tiếu, Chu Triển Nguyên chính là con trai của lão bạn già, bây giờ, là sói xám lớn dám mơ tưởng đến con gái nhà ông! Vật ngã!

“Lan Phương, hay là để bọn trẻ đến đây rồi nói sau.” Tiếu Kiến thở dài, đứa nhỏ Triển Nguyên này, haiz, sự việc đã như này, nếu không phải từng kết hôn, hẳn là một đối tượng tốt, nhưng mà… Haiz.

Vương Lan Phương vuốt trán, có chút đau đầu nhìn thoáng qua phòng bếp, ai ngờ sau khi nghỉ phép về lại gặp được chuyện như vậy, Triển Nguyên, đứa nhỏ này quả thật không tồi, lúc nhỏ rất hiểu chuyện, lúc lão Chu chuyển nhà đi, Triển Nguyên đã học trung học, trong ấn tượng, đứa bé kia luôn có bộ dạng nho nhã, lễ độ, nhưng mà, không phải bà không hiểu lý lẽ, tuổi tiểu Hàm còn nhỏ, bây giờ có rất nhiều chuyện nó còn chưa suy xét đến, bọn họ làm cha mẹnhất định phải nhắc nhở trước với con gái cho tốt, Triển Nguyên, thực sự không thích hợp với tiểu Hàm.

Nhìn vào phòng bếp, Vương Lan Phương gọi to: “Tiểu Hàm, ăn cơm tối xong, con cùng chúng ta cùng về nhà đi. Dù sao ngày nghỉ, mẹ và ba con bây giờ cũng đã về hưu ở nhà, về nhà cùng với mẹ.”

Tiếu Hàm há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn là ‘Vâng’ một tiếng, mẹ nói cũng không sai, cần phải có nhiều thời gian ở bên ba mẹ. Bình thường công việc bận bịu không có thời gian, bây giờ đang nghỉ, cũng nên về nhà sống một thời gian. Còn Triển Nguyên, cứ đợi lát nữa gọi điện thoại báo với anh một tiếng.

“Được ạ, mẹ, con làm canh dưa muối đậu cà vỏ, muốn nhạt chút hay là mặn chút ạ?” Tiếu Hàm hỏi mẹ, khẩu vị của mẹ thay đổi theo mùa, mùa đông nhạt chút, mùa hè phải ăn mặn. Trừ lần đó ra, nguyên nhân thời tiết thay đổi làm cho khẩu bị của mẹ cũng thay đổi. Cho nên Tiếu Hàm mới hỏi như vậy, thật sự là không biết được khẩu vị của mẹ như thế nào.

Sặc mặt của Vương Lan Phương có tốt hơn một chút, tùy ý gật đầu: “Hơi mặn một chút đi, ba con bị cảm nắng, bổ sung thêm tí muối.”

Tiếu Hàm ngoan ngoãn cười trả lời, xoay người đi chuẩn bị món canh cuối cùng. Một nhà ba người, cơm tối có thể làm đơn giản. A, phải nhớ báo cho Triển Nguyên một tiếng, hôm nay cô phải về nhà.

Hay là gửi tin nhắn đi. Bây giờ đang ở trước mặt ba mẹ không cần cố ý đụng vào. “Triển Nguyên, đêm nay em về nhà cùng ba mẹ, có lẽ phải ở nhà một thời gian, cơm tối anh tự giải quyết đi nhé…, đợi Nãi Tích về thay em hỏi thăm nó nhé…” Tiếu Hàm gửi tin đi.

Đợi ba mẹ bình tĩnh lại rồi bàn sau. Tiếu Hàm khe khẽ thở dài, tay chân lanh lẹ bưng đồ ăn ra: “Ba mẹ, ăn cơm thôi ~~”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.