Ứng Cử Viên Ông Xã Đầu Tiên

Chương 14




Nàng hết sức cẩn thận đặt Lộ ở trên giường, động tác rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không để Lộ có chút cảm thấy khó chịu nào.

“Nhanh đem thạch anh đen ở trên bàn tới đây cho ta.” Thoải mái nằm ở trên giường, vẻ mặt của Lộ cuối cùng cũng khá hơn, nàng lạnh lùng mở miệng ra lệnh cho Mã Cơ.

“Vâng!” Mã Cơ nghe thấy tiếng sai bảo, cầm thạch anh đen tới bên giường.

Lộ nhận thạch anh đen trong tay Mã Cơ, trừng mắt nhìn vào phía trên thạch anh sắc mặt trở nên trắng bệch hơn trước, nàng trở nên thảm hại như vậy tất cả đều là do Tịch Ân gây ra, nếu không có Tịch Ân, vương quốc Á Tư La làm sao có thể chiến thắng được đế quốc Phổ Mạn? Chỉ cần nàng tùy ý vẫy tay một cái, lực trong tay nàng sẽ tiêu diệt toàn bộ đại quân Á Tư La, tại sao lại có ngày thê thê thảm thảm như hiện tại.

Nàng hận Tịch Ân! Tịch Ân sinh ra là kẻ thù lớn nhất của nàng! Nếu Tịch Ân không để nàng sống dễ chịu, thì nàng cũng không để hắn sống thỏa mái!

Nàng có thù chắc chắn sẽ báo! Tịch Ân mi kiêu ngạo không được bao lâu nữa đâu.

Đôi mắt màu đen mang theo cả vằn đỏ, khóe miệng của nàng cười nhạt.

Thạch anh đen là đồ vật lúc còn sống sư phụ nàng yêu quý nhất, sư phụ thường dựa vào thạch anh đen để làm phép, tà ma pháp sư phụ còn giữ lại trên đó, hôm nay nàng phải mang ra từ từ tu luyện để thu hồi tà ma pháp của mình, rất chậm còn hơn không.

Thấy Lộ đặt hai tay lên trên thạch anh đen, Mã Cơ lặng lẽ lui về một bên, không dám gây trở ngại cho nàng.

Trong nháy mắt thạch anh đen trong lòng bàn tay truyền tới hình ảnh Hắc Đế Hà xuyên qua thạch anh đen ở trong đầu Lộ, càng lúc sức mạnh nhanh chóng truyền tới ngực Lộ gây chấn động, gần như cũng khiến thạch anh đen lòng bàn tay của nàng rung động theo.

Lộ cố nén khó chịu, chờ cho tà ma pháp đang sục sôi ở trong cơ thể lùi xuống, để trả thù, chút đau đớn không đáng là gì cả, có thể để nàng khiến cho Tịch Ân quỳ xuống đất cầu xin nàng tha thứ, vì ân hận phạm sai lầm lúc trước, thì hôm nay chịu khổ cũng đáng.

Mã Cơ bất an nhìn Lộ, rất sợ nàng sẽ chịu không nổi chấn động của tà ma pháp.

Mồ hôi trên trán Lộ rơi xuông, nàng cắn răng chịu đựng hết đợt đau đớn này tới đợt khác, cho đến khi toàn bộ số tà ma pháp của sư phụ còn lại trên thạch anh đen đi vào trong cơ thể nàng, nàng mới từ từ thu hồi tay lại.

“Tiểu thư, người không sao chứ?” Mã Cơ xông lên trước hỏi.

Lộ mở đôi mắt đẹp, lau hai má đang ửng đỏ, đôi môi xinh đẹp nở nụ cười quyến rũ.”Ta không sao.”

Thật sự nàng rất khỏe, sau khi tà ma pháp của sư phụ đi vào cơ thể thì sự yếu ớt lúc trước biến mất không còn thấy bóng dáng đâu, thậm chí nàng còn cảm giác lúc này năng lực của nàng còn mạnh hơn trước, tất cả đều do thạch anh đen mang lại.

Năng lực của sư phụ lúc còn sống vốn cao hơn nàng rất nhiều, hôm nay do nàng lấy được năng lực trên thạch anh đen, cuối cùng so với tà ma pháp mà nàng tu luyện còn mạnh hơn, sớm biết như vậy trước khi hạ mê hương với Tịch Ân, nàng đã lấy năng lực còn lại trên thạch anh đen của sư phụ, cũng không đến mức thảm hại như ngày hôm nay.

Đôi mắt quay lại, bỗng chốc, ngã nhào trên giường thạch anh đen hóa thành mảnh vụn bay nhẹ nhàng trong không khí.

“Chúc mừng tiểu thư!” Mã Cơ thấy vậy, vội vàng chúc mừng nàng lấy lại tà ma pháp.

“Đi chuẩn bị một chút, chúng ta phải rời khỏi đây.” Lộ nhẹ nhàng vuốt mái tóc mình, dặn dò.

“Vâng! Em lập tức đi chuẩn bị.” Không có bất kì nghi ngờ gì, Mã Cơ lập tức nghe theo dặn dò, nhanh chóng chuẩn bị những thứ cần thiết.

Sau khi Mã Cơ rời đi, Lộ xuống giường đi tới trước gương, ung dung nhìn dung nhan của mình trong gương, dương tay phẩy nhẹ tóc đen ở trên trán rơi xuống.

Ha ha! A Liệt ngu ngốc sẽ không hiểu được ý định trong đầu nàng ngược lại đáy lòng hắn chỉ có dâm ý đố với nàng, nàng là tà ma nữ, xưa nay chỉ làm việc có lợi cho mình, tha có thể vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào, đối phó với Tịch Ân là một ví dụ tốt nhất.

Để đạt được năng lực của Tịch Ân, nàng không ngại phát sinh quan hệ cùng hắn, tuy rằng kết quả cuối cùng không được như nàng mong muốn, nhưng không tiếc hi sinh, tất cả là cá tính của nàng.

Về phần A Liệt, nàng không hề có cảm tình với hắn, huống hồ vị trí nữ nhân của hắn cũng không có gì hấp dẫn nàng, vinh hoa phú quý đối với nàng mà nói là dễ như trở bàn tay, cần gì phải nằm ở trong bàn tay hắn?

Hơn nữa, nàng thấy rõ vận mệnh của đế quốc Phổ Mạn đã hết, A Liệt còn có thể kiêu ngạo mấy ngày nữa chứ, nàng cần gì phải tham gia góp vui?

Đồng ý với hắn giúp đỡ đế quốc Phổ Mạn chỉ là miễn cưỡng mà thôi, lúc nàng đồng ý thì trong lòng cũng đã có ý định khác.

Thế nhưng trong lời hứa hẹn của nàng, có một phần là thật, đó chính là nàng muốn giết Tịch Ân, nàng muốn cho Tịch Ân biết đắc tội với nàng sẽ lãnh hậu quả gì, nàng là đồ đệ của Hắc Đế Hà, không phải là loại người có thể dễ dàng trêu ghẹo như vậy.

Nụ cười tà mị của nàng duy trì rất lâu trên khuôn mặt, khiến nàng càng thêm yêu mị, nhẽ ra chỉ xuất hiện một mình nàng trong gương thế nhưng lại hiện ra hình dáng của Tịch Ân.

Nàng căm giận đưa tay lên gương, khiến hình bóng của Tịch Ân trong gương xuất hiện màu đỏ trái lại hình bóng của nàng lại xuất hiện màu đen, màu đen nặng nề của bệnh tật, hình ảnh đỏ kia càng thêm đỏ, giống như màu máu khiến Tịch Ân ngâm mình tắm trong đó.

“Tiểu thư, em đã chuẩn bị tốt rồi.” Mã Cơ chú ý thấy trên mặt Lộ biểu hiện rất rõ ràng là hận Tịch Ân khóe miệng hiện lên nụ cười quái dị.

“Tốt, vậy chúng ta đi thôi.” Lộ phất tay một lần nữa, mặt kính trở thành một tấm gương, tuy nàng đứng trước gương nhưng không hề có hình bóng ở trong đó, cũng không có hình dáng của Tịch Ân.

Không có lưu luyến, ngay cả quay đầu lại cũng không có, Lộ rời khỏi nơi mà nàng đã ở hơn hai mươi năm qua, bước trên con đường trả trù của mình.

Mã Cơ bám sát đằng sau Lộ, là người duy nhất hầu hạ Lộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.