Twilight Series Tập 4: Hừng Đông

Chương 11




Những ngày sau đó Tiểu Trúc đều cảm thấy không yên , phần vì lo sợ chyện nàng và Tề Vân bị phát hiện , phần vì Lạc Thanh Phong thật sự không để cho nàng yên . Nàng đã cực lực né tránh hắn , thậm chí không dám ở một mình , lúc nào cũng lẽo đẽo theo bên cạnh những nha hoàn khác nhưng hắn cũng thỉnh thoảng xuất hiện bên cạnh nàng , nói những lời bóng gió khiến nàng hoảng sợ .
... ...... .........
" Tiểu Trúc ! "

"..."

" Tiểu Trúc ! "

Lạc Thiên Nhi đưa bàn tay nhỏ bé qua trước mặt Tiểu Trúc như đang trêu đùa .

" Dạ ! Tiểu Thư " .

" Mau đem bánh này đến phòng của nhị biểu ca ta "

Gương mặt Tiểu Trúc lập tức tái xanh nhưng sau đó nghe tiểu thư nói là do Tề Vân đang ở đó muốn ăn nên nàng cũng thấy bớt sợ , có cô gia ở đó , Lạc Thanh Phong sẽ không dám làm bậy . Nhưng nàng đã lầm .

Lầm ở đây không phải là do Tề Vân không ở đây , mà lầm là do Lạc Thanh Phong không hề e ngại có người , hoàn toàn túm lấy nàng ngồi vào lòng mà vuốt ve .

" Mấy hôm nay trốn ta cực nhọc không ? " . Tay Lạc Thanh Phong đặt trên mông Tiểu Trúc bóp nhẹ .

" Nô tỳ không dám ! Thiếu gia nô tỳ phải quay về hầu hạ tiểu thư "

Tiểu Trúc vội vùng vẫy thoát khỏi lòng Lạc Thanh Phong muốn đứng dậy nhưng bất giác lại ngã nhào xuống đất .

" Ây da , nàng đau không , ở trong lòng bổn thiếu gia không phải tốt hơn sao ? "

Tay Lạc Thanh Phong vừa muốn chạm đến Tiểu Trúc đã không kịp , nàng dùng hết sức đứng dậy muốn chạy ra khỏi phòng nhưng eo lại bị người tóm chặt ném lên bàn .

Lưng truyền đến cảm giác đau nhói khiến Tiểu Trúc phải nhăn mặt một cái , khi nàng còn đang chật vật đau đớn trên bàn thì Lạc Thanh Phong đã áp chặt lên người nàng , tay hắn chế trụ hai tay nàng đặt lên đỉnh đầu , một tay còn lại xé rách y phục trên người nàng , từng mảnh vải cứ như vậy bị vứt xuống đất cho đến khi thân thể trắng muốt không còn gì che đậy của nàng kề sát với mặt bàn lạnh lẽo . Lúc này Tiểu Trúc không ngừng cầu xin , ánh mắt nàng đau đớn nhìn Lạc Thanh Phong rồi lại ngửa cổ nhìn Tề Vân đang ngồi phía sau như muốn cầu cứu nhưng chỉ thấy ánh mắt nam nhân mà nàng yêu thương nhìn cũng không nhìn đến nàng , hắn đang chăm chú nhìn vào quyển sách trên tay .

" Muốn hắn cứu ngươi ? Nếu không nhờ hắn thì làm sao bổn thiếu gia tóm được ngươi đây ! Hắn thích ngươi thì đã thế nào ? Thứ hắn yêu chính là địa vị và tài phú của Lạc gia " ...

Hai mắt của Tiểu Trúc nhòe đi , cố gắng nhìn về phía Tề Vân nhưng sau đó nàng nhanh chóng rụt cổ lại bởi chiếc lưỡi của Lạc Thanh Phong đang liếm mút chiếc cổ đang ngửa ra của nàng vô cùng hăng say .

" Thiếu gia , nô tỳ từ nay không dám như vậy nữa , thiếu gia ... "

Lạc Thanh Phong không hề để tâm đến lời cầu xin tha thiết của người dưới thân mình , cái hắn muốn chính là vũ nhục Tề Vân , hắn muốn chiếm đoạt nha đầu này trước mặt kẻ bấy lâu nay hắn vẫn căm ghét . Hừ chỉ là thân phận ở rể thấp kém lại dám ở trước mặt lão cha già của hắn nịn nọt giả bộ thanh cao , để xem hôm nay hắn thanh cao tới đâu .

Đôi môi Lạc Thanh Phong chà sát lên môi nhỏ của Tiểu Trúc , đầu lưỡi hắn tiến sâu vào trong trêu đùa lấy đầu lưỡi nàng cắn mút, một tay còn lại vùi vào giữa hai chân nàng miết lấy hạt châu bên dưới , vừa xoa vừa nhấn khiến mật dịch trào ra không ngừng .

Sau đó hắn dùng môi vuốt ve nhẹ nhàng lên hai bên tuyết nhũ căng tròn phía trước ngực nàng , vô cùng nhẹ nhàng nhưng khiến Tiểu Trúc không ngừng thở dốc .

Nhưng sự ôn nhu nhẹ nhàng đó chỉ được một lúc , môi hắn ngậm chặt lấy nhũ hoa cắn mạnh sau đó đầu lưỡi qua lại liếm khắp bầu ngực một lượt lại một lượt cho đến khi hai bên ngực của Tiểu Trúc đều thấm đẫm một lớp nước , môi hắn di chuyển hôn lên bụng rồi dần xuống phía dưới , lưỡi Lạc Thanh Phong liếm khắp một lượt phía trên tam giác nhỏ bên dưới của Tiểu Trúc rồi trực tiếp dời xuống đùi nàng , ve vãn lớp da non của bắp đùi trong . Sau đó hắn chồm người lên sát tai nàng nói khẽ . " Muốn nhìn hắn không ? Vẻ thanh cao của hắn không phải ngươi rất thích sao ? "

" Không ! Không thiếu gia , nô tỳ không muốn "

" Nhưng ta muốn nhìn ngươi mặt đối mặt với hắn ... rên rỉ dưới thân ta "

Lạc Thanh Phong ép Tiểu Trúc quỳ lên , nửa thân trên của nàng bị đè sát xuống bàn còn mông được hắn nâng lên cao bắt đầu xoa nắn .

" Nhìn hắn như vậy ngươi không rên rỉ được sao ? Lại lấy tay che miệng làm gì! Tư thế này bổn thiếu gia làm sao giữ tay ngươi đây ? " . Lạc Thanh Phong ra vẻ khó xử sau đó nhìn Tề Vân nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm vào trang sách chưa hề lật lấy một tờ kia cười mỉa mai . " Tề Vân ,ngươi mau qua đây giữ tay nàng ấy giúp ta , bịt chặt như vậy không khéo sẽ ngộp mà chết mất " .

Lời nói ra vẻ quan tâm nhưng lại như muốn bóp chết lấy Tiểu Trúc đang nước mắt rơi đầy trên mặt , nàng sao lại rơi vào tay tên cầm thú như vậy , hắn tại sao muốn vũ nhục nàng như vậy . Mắt nhìn thấy nam nhân trong lòng bước từng bước đến bên cạnh mình nhưng không phải muốn cứu mình mà giữ chặt tay mình cho người khác vũ nhục , nàng không biết nên khóc vì đau hay phải cười vì ngu , Tề Vân ngươi cũng chỉ là một tên cặn bã không thua kém Lạc Thanh Phong , đã vậy ta sẽ làm vừa lòng các ngươi . Miệng nàng bắt đâu rên rỉ , từng tiếng từng tiếng lại càng thêm dâm mỹ .

" Thiếu gia , ngực nô tỳ cũng muốn được người xoa nắn , rất muốn a ...aa... "

Vừa nói nàng vừa nhõm ngươi lên một tí , để hai bầu ngực cách xa mặt bàn một khoảng , đung đưa mời gọi Lạc Thanh Phong .

Lạc Thanh Phong cười càng thêm khoái chí , dựa sát người vào lưng nàng , tay hắn chồm lên trước nắm chặt lấy hai bộ ngực sữa no đủ trong tay, bắt đầu bóp lấy một cách điên cuồng .

" A....a..aa ah... thiếu giaa....ah...â... ân "

Mông của Tiểu Trúc cọ lên hạ thân của Lạc Thanh Phong đung đưa khiến cho hắn cũng không kiềm chế được mà thở mạnh .

" Tiểu nha đầu , nơi đó khó chịu rồi sao ? "

" Rất khó chịu , thiếu gia , ướt như vậy làm sao không khó chịu ! "

Lạc Thanh Phong khóe môi giương cao , hắn hiểu nha đầu này đang thèm khát điều gì , lần trước không phải hắn đã chỉ cho nàng ta cách làm khô rồi sao , bây giờ nói như vậy , là muốn gì hắn đương nhiên biết , không cần nàng ta đòi hỏi , hắn cũng đang muốn làm như vậy đây . Người hắn bắt đầu cúi xuống nhìn phía dưới mông nàng , quả thật hai bên mép thịt đã sớm ẩm ướt . Hai tay hắn ôm lấy hai bên đùi Tiểu Trúc , môi bắt đầu chạm nhẹ lên đóa ra đang nở rộ kia , liếm mút lấy cánh hoa và mật ngọt bên trong .

" Ư , nha đầu ngươi thật ướt đến như vậy , bổn thiếu gia sẽ giúp ngươi "

Tay bị người nắm đến đau nhưng Tiểu Trúc chỉ ngẩng đầu cười lạnh vào mặt Tề Vân , gương mặt tỏ vẻ thanh cao của hắn thật đang khinh bỉ . Miệng nàng càng thêm rên rỉ không ngừng .

" A ...ân...a...a thiếu gia , thiếu gia .... aaa nô tỳ thật sự khó chịu aa ân... "

Tiểu nha đầu , dám dùng ta chọc tức Tề Vân , vậy ta giúp ngươi chọc tức hắn đến chết . Lưỡi hắn càng thêm dùng lực chen sâu vào hai bên mép thịt , kéo theo từng dòng nước ẩm ướt trào ra, sau đó Lạc Thanh Phong dùng tay chà lên tiểu huyệt lấy một ít ẩm ướt chà lên nhục bổng thô to của hắn bên trong quần .Hắn từ từ nới lỏng thắt lưng để quần tuột xuống nửa đầu gối , nhục bổng nhanh chóng được lôi ra đâm sâu vào hoa huy*t tràn ngập mật dịch của Tiểu Trúc .

" A...aaaaaa .aaaa...aaaa "

Trán Tiểu Trúc vì đau mà nhíu lại thật chặt , từng giọt mồ hôi còn đọng lại trên vầng trán , cả người nàng đều run rẩy , hạ thân càng thêm co lại thật chặt khiến Lạc Thanh Phong cũng đau đớn không kém . Nhục bổng càng muốn nhanh chóng tiến sâu vào . Tuy bản thân đau đớn nhưng hắn cũng không quên đả kích Tề Vân đang đứng sừng sững như bức tượng trước mặt .

" Tiểu nha đầu , trinh tiết của ngươi thuộc về bổn thiếu gia , sau này cũng là người của bổn thiếu gia "

" Tiểu Trúc là người của thiếu gia , vĩnh viễn là người của thiếu gia "

Hạ thân hắn chạy nước rút bên trong tiểu huyệt của Tiểu Trúc không ngừng , cảm giác đau đớn trôi qua chính là xúc cảm điên dại không thể nói lên lời , chỉ có tiếng thở hỗn hển và tiếng rên rỉ nói lên tất cả . Tiểu Trúc lúc này cũng không còn đau đớn , ngươi nàng cảm giác nhục bổng thô to ra vào mãnh liệt bên dưới tiểu huyệt càng ngày càng mang lại sung sướng ,miệng nhỏ rên lên không ngừng . Cho đến khi toàn bộ chất lỏng nóng ấm của Lạc Thanh Phong phun vào hết bên trong nàng mới mệt mỏi mà nằm lên bàn , hai tay cũng rời khỏi tay Tề Vân , để lộ ra vết hằn đỏ chói in hình bàn tay của hắn .

Lạc Thanh Phong cũng mệt mỏi dựa lên người Tiểu Trúc , cười châm biếm cám ơn Tề Vân .

" Nếu đệ có việc thì cứ đi , không cần khách sáo , ta còn muốn cùng nha đầu này nếm thêm vài lần ..."

Tề Vân gương mặt vẫn không hề thay đổi nhìn đôi nam nữ trên bàn , hắn quay người nhanh chóng rời khỏi phòng , bên trong phòng Lạc Thanh Phong đã bế Tiểu Trúc lên giường , tiếp tục thêm một lần nữa , hắn còn rất nhiều thứ muốn làm với tiểu nha đầu này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.