Tuyệt Thế Linh Môn

Chương 38




“Buông hắn ra!” .

A Ly hét lớn một tiếng, cái gì xương sống thắt lưng đau lưng đều không còn, nhanh chóng nhảy xuống giường , một chưởng xốc một tên đăt nằm trên người Phượng Lê lên!

“Các ngươi rốt cuộc muốn thế nào? !” .

Cho dù A Ly không minh thiếu để ý, hắn cũng nhìn ra là chuyện gì xảy ra! Bọn người kia, không chỉ có khi dễ Phượng Lê, còn vũ nhục hắn. Hôm nay A Ly mới đáp ứng Mạc Triêu Diêu phải hảo hảo bảo hộ Phượng Lê, tại sao có thể nhìn hắn bị đám người kia tùy tiện khi dễ!

Nghĩ đến đây, cơn tức nhất thời dâng lên, A Ly một quyền huy hướng về tên đầu sỏ vừa rồi !

Người nọ không dự đoán được A Ly đột nhiên đánh tới, kêu thảm một tiếng, lên tiếng trả lời ngã xuống đất.

A Ly đột nhiên xuất hiện, làm cho tất cả mọi người hơi hơi ngơ ngẩn, nhưng lập tức, địch ý của bọn họ đối A Ly đột nhiên bộc phát ra. Mọi người cùng nhào lên, có người đè Phượng Lê xuống, có người liền hướng A Ly đánh tới!

“Một đám hỗn đản!” A Ly thấp giọng mắng một tiếng, nhận khiêu chiến.

Nhưng tình thế phát triển cũng không lạc quan.

Lúc mới bắt đầu, A Ly còn có thể chiếm chiếm thượng phong, nhưng đối phương tre người trước ngã xuống, người sau kế tục, đánh ngã một tên, lại tới một tên. Hơn nữa A Ly hôm nay vốn đã kiệt sức, một người hoàn thành lượng huấn luyện của hai người. Cho nên cứng rắn chống đỡ không đến chốc lát, dần dần cảm thể lực chống đỡ hết nổi, đầu óc phình to, trước mắt cũng đen lại.

“Phượng Lê!” A Ly kêu to, đẩy đám người ra, hướng Phượng Lê nhào qua.

Nhưng ai ngờ còn chưa lao ra được hai bước, A Ly liền cảm thấy cái gáy đau xót, giống như bị một cái gì đó đập vào, nhất thời trợn trắng mắt, thân thể thẳng tắp ngã bề phía trước.

“Phượng Lê…”

A Ly hướng Phượng Lê vươn tay ra, nhưng không cách nào đụng đến thân thể Phượng Lê .

Ở Bên tai A Ly, tiếng la khàn khàn của Phượng Lê càng lúc càng lớn, nhưng A Ly lại bị mọi người gắt gao ấn trên mặt đất, không thể động đậy.

Âm thanh cười nhạo của mọi người lại vang lên: “Các ngươi nói hắn đêm qua cùng Thủy tướng quân rốt cuộc có cái gì … không?”

“Khẳng định có, bằng không cũng sẽ không trắng đêm chưa về .”

“Nhưng chỉ bằng hắn…”

“Đừng nói như vậy, tuy rằng gia cảnh là kém một chút, nhưng đích thật là một mỹ nhân.”

“Phàm đã làm tất lưu lại dấu vết, không bằng đem hắn lột ra, chúng ta kiểm tra một chút.” .

“Hảo!”

Mọi người cùng nhào lên, ba chân bốn cẳng xé quần áo Phượng Lê .

“Các ngươi.. Đám súc sinh này…” A Ly tự thân khó bảo toàn, trước mắt biến thành màu đen, thấp giọng mắng, y thật hận mình vô dụng như vậy, trơ mắt nhìn Phượng Lê ở trước mắt y bị đám cầm thú này khi dễ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.