Tuyệt Sắc Ma Phi

Chương 4




Đối mặt một chiêu này của Lâm Tiêu, tim Thiến Mộng Vũ cũng nhảy lên, Vân Long Cửu Du được nàng thi triển đến cực hạn, chín đầu Vân Long bay lượn giờ phút này lại phảng phất như ẩn nấp trong hư không, như ẩn như hiện, như thực như huyễn, mặc cho Vạn Thú Lâm Tiêu bổ ra gào thét lao nhanh, nhưng lại như vào chỗ không người, ù ù xông qua lôi đài, lúc va chạm với những Vân Long mờ ảo kia cũng không một tiếng động, xuyên thấu mà qua, vẫn không thể công kích được Thiến Mộng Vũ.

- Lâm Tiêu vẫn bị thất bại.

Trên khán đài vô số võ giả nhao nhao lắc đầu, tiếc hận không thôi.

Bọn hắn không thấy được, Vạn Thú Bôn Đằng vừa ra, Lâm Tiêu đứng bên bờ lôi đài khóe miệng lại lặng yên nở một nụ cười.

- Man Vương Bá quyền -- Thiên Băng Địa Liệt.

Đột nhiên, trong mắt hắn lóe lên tinh mang, nhắm ngay hư không ngoài mấy chục thước phía trước mạnh mẽ đánh ra một quyền, quyền phong cuốn tới, hóa thành một đoàn hư ảnh như Thiên Địa băng diệt ầm ầm xông tới trước, thế không thể đỡ.

Khán giả lắc đầu liên tục, hướng hư không Lâm Tiêu oanh kích không có gì cả, thậm chí ngay cả một đầu Vân Long cũng không có, chỉ có sương trắng lượn lờ, trong lòng bọn họ Lâm Tiêu hiện giờ đã hoàn toàn mất đi lý trí, hắn không cam lòng thất bại bắt đầu xuất chiêu lung tung, dù sao ngay cả công kích khủng bố phạm vi lớn như Vạn Thú Bôn Đằng cũng không thể bức ra Thiến Mộng Vũ, Lâm Tiêu nhất định bất lực rồi.

Ầm ầm...

Quyền uy động trời, ầm ầm về phía trước, một màn khiến bọn hắn khó có thể tin đã xảy ra, Lâm Tiêu lăng không đánh ra một quyền, trong hư không sương trắng lượn lờ đột nhiên truyền ra một hồi nguyên lực chấn động kịch liệt, sau một khắc, một đạo bóng người màu trắng đột nhiên xuất hiện, bị Lâm Tiêu đánh trúng một quyền.

Phốc phốc...

Trong miệng máu tươi phun ra như suối, nhân ảnh màu trắng sắc kia trong mắt mang theo khó có thể tin bay ngược ra, sắc mặt trắng bệch, trùng trùng điệp điệp ngã trên lôi đài, đúng là Thiến Mộng Vũ, chân thân nàng vừa hiện ra, chín đầu Vân Long vốn đang ngao du trên lôi đài phút chốc tán loạn, biến thành nguyên lực tiêu tán trong bốn phía hư vô.

Người xem toàn trường đều hoảng sợ, nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm, không rõ ràng cho lắm.

- Ngươi làm sao tìm được ta?

Thiến Mộng Vũ sắc mặt tái nhợt, gian nan đứng lên, thần sắc khó có thể tin.

Vừa rồi một quyền của Lâm Tiêu đã khiến nàng trọng thương, nguyên lực trong cơ thể cũng chỉ còn lại không đến một nửa, dưới tình huống này cho dù nàng lại thi triển Vân Long Cửu Du cũng không đạt được hiệu quả hoàn mỹ, chỉ sợ ngay cả Vạn Thú Bôn Đằng cũng chưa hẳn có thể tránh thoát.

Cho nên, Thiến Mộng Vũ hiện giờ đã thua, nàng chỉ muốn biết Lâm Tiêu làm sao tìm được chân thân nàng thôi.

Vân Long Cửu Du, Vân Long Cửu Du, biểu hiện ra Thiến Mộng Vũ là hóa thành một đầu trong chín đầu Vân Long, không ngừng chuyển đổi, trên thực tế bản thế chính thức của Thiến Mộng Vũ cũng không ở trong chín đầu Vân Long này, nếu ai cho rằng bản thể nàng nằm trong chín đầu Vân Long này lại phát động công kích tới chín đầu Vân Long..., kỳ thật căn bản không cách nào tìm ra chỗ chân thân của nàng, lại càng không cần phải nói có thể đánh bại nàng.

Thái Huyền Đao vào vỏ, Lâm Tiêu nói:

- Thân pháp cường đại đến mấy cũng có sơ hở, Vân Long Cửu Du của ngươi tuy mạnh nhưng cũng không phải thực biến mất, mà là thân pháp quá nhanh, hơn nữa kết hợp với nguyên lực bốn phía, cho người một loại cảm giác không có tung tích, cho nên tìm được ngươi cũng rất đơn giản, Vạn Thú Bôn Đằng của ta tuy rằng không thể đánh trúng ngươi, nhưng lại có thể khiến ngươi lộ ra chân thân, tìm được tung tích trong khi ngươi di động với tốc độ cao, tự nhiên có thể đoán được chỗ chân thân của ngươi, một kích trúng đích.

Lâm Tiêu nói là lời thật, Vạn Thú Bôn Đằng tuy rằng là công kích toàn phương vị, nhưng chung quy vẫn có chỗ mạnh yếu, mà Thiến Mộng Vũ lại lợi dụng khe hở giữa Vạn Thú Bôn Đằng tăng thêm tốc độ đáng sợ của nàng mới có thể tránh thoát, bất quá Vạn Thú Bôn Đằng dù gì cũng là đao pháp Địa cấp cao giai, Vân Long Cửu Du của Thiến Mộng Vũ tuy rằng có thể tránh đi công kích, nhưng sẽ lộ ra một chút dấu vết, mà Lâm Tiêu làm chẳng qua chỉ là tìm được dấu vết này, suy đoán ra vị trí Thiến Mộng Vũ, rồi sau đó nhất kích tất sát mà thôi.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Thiến Mộng Vũ sau khi nghe nói như có điều suy nghĩ.

Lâm Tiêu hỏi ngược lại:

- Vậy ngươi cho rằng thế nào?

- Không đúng.

Thiến Mộng Vũ lắc đầu.

Lâm Tiêu nói đạo lý rất đơn giản, ai cũng biết, đừng nói là Thiến Mộng Vũ nàng, cho dù cường giả Quy Nguyên cảnh, dù là cường giả Sinh Tử cảnh cũng vậy, công kích nhanh hơn nữa cũng cần thời gian, cũng không có khả năng lăng không đánh trúng, nhưng biết rõ thì biết rõ, nhưng lại không dễ dàng làm được, đối phương chẳng những phải nhì ra sơ hở, còn phải có tốc độ rất nhanh, có thể phát sau mà đến trước, ngay khi thấy tung tích phải lập tức đánh trúng nàng thì mới được.

Cũng giống như Vương Thái, công kích của hắn cũng vô cùng uy mãnh, Thiến Mộng Vũ trong quá trình thi triển Vân Long Cửu Du chưa hẳn đã không lộ tung tích, nhưng bởi vì Vân Long Cửu Du của nàng tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức vừa lộ tung tích nàng đã ở chỗ khác, cho dù có thể trông thấy, công kích trúng hay không còn là vấn đề, nói cho cùng vẫn phải cần nhãn lực, tốc độ, dự phán và thực lực kết hợp hoàn mỹ mới có thể làm được điểm này.

Nghĩ vậy, Thiến Mộng Vũ không khỏi hít một hơi khí lạnh, đối phương không ngừng lợi dụng công kích để nhìn thấu sơ hở của Vân Long Cửu Du, còn có́ thể dùng tốc độ vượt qua nàng đánh trúng bản thể nàng, điều này cần nhãn lực sắc bén cỡ nào, tốc độ ra quyền nhanh cỡ nào, thua bởi hắn cũng không oan chút nào.

Nhìn thật sâu Lâm Tiêu, Thiến Mộng Vũ lắc đầu, nói:

- Ta nhận thua, cho dù ta khôi phục thực lực lại đánh một lần kết cục cũng giống như vậy.

- Đúng rồi, đa tạ ngươi hạ thủ lưu tình.

Đi xuống trước đài, Thiến Mộng Vũ quay đầu cảm kích nói với Lâm Tiêu, nàng có thể cảm giác được một quyền của Lâm Tiêu trước kia cũng không dùng hết toàn lực, nếu không thương thế trên người nàng đã không có khả năng chỉ là trọng thương đơn giản như vậy rồi.

- Không cần cám ơn ta, ta đã toàn lực ứng phó.

- Thật sao?

Thiến Mộng Vũ nháy mắt một cái, từ chối cho ý kiến, người có thể lập tức xem thấu quỹ tích di động của Vân Long Cửu Du, hơn nữa tìm ra chỗ chân thân nàng, một kích trúng đích hoàn toàn không cần phải hao tốn thời gian nhiều như vậy, đến tận giờ hắn rõ ràng còn đang bảo lưu thực lực.

Lâm Tiêu sờ lên mũi, trực giác của nữ nhân thật là nhạy cảm.

Thiến Mộng Vũ nói không sai, kỳ thật Lâm Tiêu vừa rồi hoàn toàn có vài cách khác bài trừ Vân Long Cửu Du của Thiến Mộng Vũ, những thứ khác không nói, Lâm Tiêu tu luyện Hư Tung La Ảnh ở mặt thân pháp thực tế còn mạnh hơn cả Thiến Mộng Vũ, dù sao Vân Long Cửu Du của Thiến Mộng Vũ dù mạnh tới mấy chẳng qua cũng chỉ là Địa cấp cao giai, mà Hư Tung La Ảnh chính là công pháp Thiên giai, luyện đến mức tận cùng sẽ chính thức ẩn độn hư không, vô tung vô tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.