Editor: Nguyetmai
Nếu nói dị cảnh đã xuất hiện, vậy chuyện tốt nhất của nó là gì?
Một trong những chuyện vui nhất chính là thám hiểm dị cảnh rồi.
Toàn bộ dị cảnh là một thế giới chưa từng được khám phá, hơn nữa ở đó còn khác biệt rất lớn so với Trái đất.
Ở nơi đây, bất cứ thứ gì cũng có thể là bảo bối.
Đất thì có thể đem về Trái đất trồng hoa, nghe nói có người sau khi mua mười mấy cân đất đã trồng được một loại hoa hồng mà đến nửa tháng hương thơm vẫn chưa phai.
Nghe nói có người ăn thịt sói xong lập tức thức tỉnh.
Lại nghe nói, bây giờ muốn đánh giá một thổ hào là người giàu thật hay giàu giả thì cứ nhìn vào những thứ hắn dùng, hắn ăn, hắn mặc, xem có bao nhiêu thứ có nguồn gốc từ dị cảnh là biết được ngay.
Còn nghe nói, bây giờ trong nhà của thổ hào đã không còn thịnh hành nuôi cá rồng vàng từ lâu rồi. Thổ hào thời nay đều có một bể nước dị cảnh và mấy con cá bốn chân có nguồn gốc từ dị cảnh, thế mới gọi là phong cách.
Nói nhiều như vậy thật ra cũng chỉ tóm tắt lại bằng một câu nói, cho dù là một ngọn cỏ xấu xí nhất trong dị cảnh thì cũng có thể hái ra tiền!
Bốn người Hồng Tiểu Phúc mặc thiết bị lặn vào rồi lặn xuống dưới nước, ý nghĩ đầu tiên chính là dưới nước sẽ có gì nhỉ.
Trong nhà Triệu Minh có nuôi cá, còn là nuôi trong một loại bể cá siêu to, bằng cả nửa cái tường nhà. Chỉ riêng số nước được vận chuyển về từ dị cảnh, nhà cậu ta đã tốn tận 60.000 tệ rồi, bên trong còn nuôi không ít cá sáu chân của dị cảnh.
Vẫn chưa có rong sống trong nước.
Thế nên lần này Triệu Minh vừa xuống nước thì việc đầu tiên chính là mò mẫm dưới đáy hồ – ngắm xem loại rong rêu nước nào nhìn đẹp mắt sẽ lập tức đào lên để đem về bỏ vào bể cá!
Trương Dương thì thực tế hơn một chút, cậu ta là người thức tỉnh hệ cường hóa, từ trước tới nay mục tiêu cả đời của cậu ta luôn là theo đuổi con đường võ thuật, mặc dù đến tận bây giờ cậu ta vẫn chưa một lần được ra tay…
Nhưng việc đó không quan trọng, chỉ cần nhìn vào mục tiêu mà nỗ lực là được rồi, thế nên khi ở dưới nước, Trương Dương luôn nhìn xung quanh xem có thứ quý giá nào xuất hiện trong nước hay không…
Lý Thiên Kỳ thì lợi hại rồi, thân là một MT*, áo giáp dày nhất, chịu những đòn độc nhất chính là nghề của cậu ta, thế nên cậu ta vẫn luôn đang tìm khoáng sản.
(*) MT (main tank): người gánh BOSS chính trong game.
Hồng Tiểu Phúc là con người nhàn nhã nhất – Cái gì cậu cũng muốn!
Nước ở trong dị cảnh tương đối sạch, dưới đáy hồ là những hạt cát nhỏ trắng như tuyết. Thi thoảng lại có những con cá nhỏ bốn chân tinh nghịch len vào trong đống bùn cát, khi chui ra ngoài chúng sẽ mang theo những loại tảo tích tụ lại rồi mở miệng ăn hết. Sau đó lại có những con cá bốn chân lớn bơi qua, há miệng cái đã nuốt trọn lấy cá nhỏ bốn chân.
Hồng Tiểu Phúc nhìn thấy thú vị, thế giới dưới nước luôn là nơi mà con người rất thích. Nếu không tại sao những nơi có thể lặn được ở nước ngoài lại có giá lặn một lần đắt như vậy chứ?
Dưới đáy hồ Tam Thủy này chỗ nào cũng có những hòn đá rất đẹp, Triệu Minh ở bên cạnh đang không ngừng thu thập chúng.
Trương Dương và Lý Thiên Kỳ vẫn đang tìm đồ tốt, Hồng Tiểu Phúc lại cứ đi theo bên cạnh bọn họ.
Bốn người ở dưới nước vui vẻ, việc ai người đấy làm, bỗng nhiên Hồng Tiểu Phúc phát hiện ra một bóng đen to lớn đang bơi lại gần.
Đó là một loại cá rất lớn, thân dài hơn một mét rưỡi, cả người tròn xoe, đôi mắt to tựa như cái bát lớn và có bốn cái chân. Nó thong thả bơi qua bơi lại giữa dòng nước.
Thỉnh thoảng gặp một đám rong rêu, nó chớp mắt liền bơi qua đó, cái miệng to mở ra truyền đến từng tiếng "chóp chép", sau đó nó ăn sạch đám rong rêu ấy.
Hồng Tiểu Phúc thấy thú vị, cũng qua đó bơi song song với con cá lớn ấy.
Đôi mắt to tròn của con cá lớn liếc nhìn Hồng Tiểu Phúc. Bỗng nhiên nó sững lại một lúc rồi đột nhiên cơ thể nó phồng lên tựa như một quả cầu khổng lồ.
Hồng Tiểu Phúc: "!!!"
Không lẽ con cá này là cá nóc của dị cảnh sao?
Con cá nóc dị cảnh này vừa phồng người lên, Hồng Tiểu Phúc đã có thể nhìn thấy rõ được hoa văn trên cơ thể của nó.
Người nó có hoa văn sặc sỡ rất đẹp, ở dưới nước, thân nó được ánh nắng rọi vào hiện lên những màu sắc vô cùng rực rỡ, Hồng Tiểu Phúc đã lấy ngay điện thoại đựng trong túi chống nước ra chụp lách tách hai bức ảnh.
Lúc đó Triệu Minh cùng Trương Dương và Lý Thiên Kỳ đã thấy được cảnh tượng ở bên này, lập tức cùng nhau bơi đến.
Con cá nóc dị cảnh ấy bị vây ở giữa bốn người nhưng không hề sợ hãi, nó chỉ đảo đôi mắt to lớn, tò mò nhìn vào mấy người bọn họ.
Hồng Tiểu Phúc nhẹ nhàng vươn tay ra chạm vào chân của cá nóc dị cảnh…
Cá nóc dị cảnh: ≖‿≖✧
Không ngờ nó lại để lộ ra một biểu cảm cười rất lộ liễu, sau đó dùng đầu nhào về phía Hồng Tiểu Phúc rồi bật mạnh lên!
"Rào rào" một tiếng, Hồng Tiểu Phúc cứ thế bị đầu nó đẩy bay lên mặt nước, sau đó con cá nóc dị cảnh ấy bèn đẩy Hồng Tiểu Phúc ngồi lên đầu nó.
"Ha!"
Ba người Triệu Minh, Trương Dương và Lý Thiên Kỳ cùng nhau ngoi lên khỏi mặt nước, nổi trên mặt hồ nhìn con cá nóc chở Hồng Tiểu Phúc lượn vòng trong nước.
"Anh Phúc lợi hại!" Triệu Minh kinh ngạc hét to: "Anh Phúc, có thể chở cả tớ theo được không?"
"Ha ha ha, tớ cũng không biết nữa." Hồng Tiểu Phúc cười ha ha sau đó vỗ vào cái đầu to lớn của con cá nóc: "Các bạn của tao có thể lên cùng không?"
Cá nóc dị cảnh: ≖‿≖✧
Nó đập vây bép bép trên mặt nước, chỉ một lúc đã thấy có ba cái bóng màu đen cực lớn bơi đến. Ba bóng đen ấy phồng to lên, trong chớp mắt đã đón lấy ba người nhóm Triệu Minh.
"Ha ha ha ha! Trò này vui quá!" Ba người nhóm Triệu Minh được chở cười to thích thú: "Những con cá nóc này vui thật, không ngờ lại to như vậy đấy!"
Ở bên này bọn họ chơi với mấy con cá nóc rất vui vẻ, đám Tô Oánh ở bên bờ xa xa nhìn đến ngây ngốc: "Oa! Tiểu Phúc, Tiểu Phúc, chúng tớ có thể chơi cùng không?"
Hồng Tiểu Phúc nhanh chóng vẫy tay về phía bọn họ: "Cùng tới chơi đi!"
Bốn con cá nóc vừa nhìn thấy những cô gái xinh đẹp ở phía xa, mắt nó lập tức sáng rực lên!
Mười phút sau.
Tám con cá nóc chở tám người bơi tung tăng trong hồ Tam Thủy, chơi rất vui vẻ, toàn bộ mặt hồ đều truyền ra những tiếng cười giòn giã.
Đại Tráng đứng trên một hòn đảo nhỏ trong hồ luyện kiếm, anh quay đầu lại nhìn, sau đó khẽ thở dài một tiếng – Tiếp tục luyện kiếm!
"Ha ha ha! Những con cá nóc này chơi vui quá đi." Tô Oánh ngồi trên lưng của một con cá nóc đã biến thành khí cầu, chơi vô cùng vui vẻ, cô cười nói: "Tiểu Phúc, mấy con cá nóc này to thật đấy, to hơn ở Trái đất nhiều."
Ừ, đây là sự thật, những con cá nóc trên Trái đất chẳng lớn là bao, chỉ to bằng bàn tay mà thôi.
Trong những con cá này, con ngắn nhất cũng phải dài một mét rưỡi…
Cá nóc chở mấy người Hồng Tiểu Phúc chơi được một lát, bỗng nhiên không biết bị ai gọi về mà lại đồng thời quay đầu, muốn bơi về phía trung tâm của hồ.
"Ấy? Anh Phúc, chuyện gì vậy?" Triệu Minh nhìn ra có gì không đúng lắm: "Tại sao những con cá nóc này lại đột nhiên lại cùng nhau bơi về phía giữa hồ?"
Hồng Tiểu Phúc nhìn khắp bốn phía, bây giờ bọn họ đã cách bờ quá xa, cái hồ này rất rộng, nước giữa hồ chắc chắn khá sâu. Quan trọng nhất là cậu không hề muốn những con cá nóc này bơi về phía giữa hồ, dù có nói thế nào thì khu vực nước sâu cũng là khu vực nguy hiểm, cậu lập tức nghi ngờ: "Hình như chúng có việc gì đấy."
Chẳng mấy chốc đã đến giữa hồ, tám con cá nóc bắt đầu bơi vòng quanh một khu vực nào đó, lần này Hồng Tiểu Phúc đã nhìn ra được vấn đề: "Hình như ý của chúng là dưới mặt nước có thứ gì đấy."
"Hả?" Đột nhiên Triệu Minh ngây ra, sau đó mắt sáng lên: "Oa! Có phải có báu vật không?"
Chuyện này rất có khả năng xảy ra đấy! Dù sao nơi này cũng là dị cảnh mà!
Trong dị cảnh có báu vật thì cũng là chuyện rất bình thường, đúng không?
Mấy người Hồng Tiểu Phúc đều vẫn mặc thiết bị lặn, lúc này Hồng Tiểu Phúc bèn cười nói: "Chị Lan Lam, chị giữ bọn họ ở trên này, bọn em xuống dưới xem thử."
Lúc này Lan Lam gật đầu: "Ừ, được, đi đi, cẩn thận chút nhé."
Hồng Tiểu Phúc ngụp đầu lặn xuống nước, bốn con cá nóc chở bọn họ đi trước dẫn đường.
Nơi này đúng thật là khu nước sâu, trong nháy mắt mấy người bọn họ đã lặn sâu xuống mười mấy mét. Lúc này ở dưới đáy hồ đã không thể nhìn rõ được nữa, ánh nắng cũng không thể chiếu được xuống đáy hồ sâu hun hút như vậy.
Con cá nóc vẫn tiếp tục lặn xuống dưới.
Bốn người Hồng Tiểu Phúc mở đèn trên thiết bị lặn lên rồi tiếp tục lặn xuống.
Bọn họ lặn sâu gần hai mươi mét mới lặn được đến đáy hồ, bốn con cá nóc bắt đầu bơi quanh một khu vực.
"Có thứ gì sao?" Hồng Tiểu Phúc thận trọng bơi đến chỗ đó.
Cậu chẳng thấy ở dưới đáy hồ này có thứ gì đặc biệt cả mà chỉ nhìn thấy ở trung tâm khu vực ấy có một bóng đen đang lơ lửng. Bóng đen ấy to khoảng bằng cái xô, xung quanh đều là những hòn đá có hình thù kỳ quái, bóng đen ấy đang ở giữa hai hòn đá rất lớn.
"Đây là cái gì?" Hồng Tiểu Phúc tò mò bơi đến, kết quả là đang bơi thì đột nhiên đâm vào thứ gì đấy ở trước mặt!
Cái quái gì vậy?
Hồng Tiểu Phúc nhìn kỹ lại.
Ở nơi này trừ nước ra thì chẳng có gì cả, sao lại đâm vào thứ gì được chứ? Vị trí này cách những hòn đá to kia ít nhất cũng hơn nửa mét đấy…
Trong sự tò mò, cậu lại bơi về phía trước, kết quả là lại đâm vào thứ gì đấy lần nữa.
Ba người Triệu Minh, Trương Dương và Lý Thiên Kỳ ở bên kia rõ ràng cũng gặp phải tình huống như vậy, vẻ mặt ba người đều ngơ ngác.
Rõ ràng bốn con cá nóc dị cảnh đang di chuyển vòng quanh khu vực này đều vô cùng sốt sắng
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy?
Mấy người bọn họ hoàn toàn không giải thích được, kết quả là đúng lúc này, đột nhiên dòng nước ở đáy hồ bắt đầu chuyển động!
Dòng chảy ấy vô cùng kỳ quái, có thể cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó đang khuấy động, nhưng lại không thể nhìn ra được cụ thể là thứ gì...
"Chuyện gì vậy?" Hồng Tiểu Phúc ngẫm nghĩ, sau đó bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước, nhanh chóng va phải bức tường nước kỳ quái kia, sau đó cậu vươn tay ra chạm lên đấy.
Vừa chạm vào lập tức cảm thấy sự khác biệt – không ngờ lại có cảm giác như đã chạm phải thịt vậy!
Có hơi kỳ lạ, chắc chắn là trong này có thứ gì rất ghê gớm!
Cậu sờ lên đó từng chút một, phía bên trên vẫn cách cái bóng đen kỳ quái kia tương đối xa, phần dưới càng sờ lại thấy càng nhỏ, cậu lại lần mò một lát, lần này cuối cùng cũng hiểu ra – không biết thứ này là cái gì, nhưng nó bị kẹt giữa đống đá kia rồi!
Hồng Tiểu Phúc vừa nhận ra điều này lập tức bơi qua vỗ vào Trương Dương và Lý Thiên Kỳ. Sau đó tỏ rõ ý muốn đập vỡ hai hòn đá to đang làm kẹt bóng đen kia.
Hai người Trương Dương và Lý Thiên Kỳ hiểu ý, lập tức đến đập ngay.
Nói ra thì lúc bọn họ xuống hồ chẳng mang vũ khí gì theo, có điều cũng may bọn họ vẫn mang theo dao găm LV2 bên mình – ở dưới nước mà xảy ra chuyện phải chiến đấu thì dùng kiếm dài chưa chắc đã là tốt, thế nhưng dao găm thì chắc chắn không thành vấn đề.
Con dao găm LV2 này chặt đá dễ như trở bàn tay, không bao lâu đã đập vỡ hai hòn đá kia.
Dòng chảy của cả hồ Tam Thủy đột nhiên di chuyển mạnh mẽ, bốn con cá nóc bị dọa đến nỗi chạy trốn khắp nơi. Bốn con cá nóc đang chở đám Tô Oánh cũng nhanh chóng bơi dạt sang hai bên.
"Vù vù!"
Mấy người Hồng Tiểu Phúc có cảm giác cả cơ thể bị dòng chảy vây xung quanh, điên cuồng nâng bọn họ lên mặt hồ!
Bóng đen đó lại càng điên cuồng hơn, có thể nhìn thấy theo sau nó là một khối nước khổng lồ đang trực tiếp từ dưới nước xông lên trên. Khối nước đó dang hai cánh tay ra, đôi mắt màu xanh ngọc bích trên mặt nó cười tít lại như hai mảnh trăng khuyết vậy!
"Gàooo!"
Khối nước: ♪(^∀^●) ノ シ