Tuyệt Đỉnh Phù Thủy

Chương 22: Ngoại truyện 4: ly tình (2)




Chát, chát

Quyền phong cực mạnh, xé rách bầu không khí, phát ra âm hưởng bạo phát, ngọn lửa đang cháy mạnh trên đầu bàn tay hung hăn ác độc đánh trúng vào ngực Dạ Xuất Vân!

Quang mang màu đen từ trong cơ thể Dạ Xuất Vân bỗng tuôn ra, trong nháy mắt bên ngoài cơ thế y hình thành một vòng pháp lực hộ thuẫn, khó khăn lắm mới ngăn chặn được một quyền đã chuẩn bị trước của Hàn Phi.

Nhưng ngọn lửa màu vàng phát ra từ tay Hàn Phi vừa mới chạm nhẹ vào hộ giáp màu đen, hộ giáp nhất thời bị thiêu cháy một mãnh, dĩ nhiên là không có tác dụng ngăn cản được quyền này của Hàn Phi, nắm tay của Hàn Phi chỉ hơi ngừng lại một chút, một cử phá được hộ thuẫn phòng ngự của vu yêu, đánh thẳng vào người y.

Ầm!

Hàn Phi một kích đắc thủ toàn lực thôi phát chân khí, thiên tiên chân hỏa ầm ầm bạo phát, đang lúc phá hủy hoàn toàn hộ giáp hắc ám, ngọn lửa cháy rực gần như cháy hết nữa thân của vu yêu.

Thình thịch!

Không đợi Hàn Phi thu hồi nắm tay lại, tay phải của vu yêu không biết từ lúc nào xuất ra một pháp trượng có lớp khói màu đen bao quanh bay lượn lờ, linh tinh khảm trên đầu pháp trượng phát ra ánh sáng màu đen ầm ầm đánh vào ngực Hàn Phi, làm cho cả người hắn văng ra ngoài.

Hàn Phi cho vu yêu một quyền, còn vu yêu cho Hàn Phi một trượng, trong nháy mắt hai bên hoàn thành một lần tiến công tập kích.

Bay ngược về phía sau năm sáu thước, tay phải Hàn Phi nhanh chóng vòng qua tay trái, lộn ngược đầu rơi xuống đất, mạch đao bất thình lịch xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, hộ giáp chiến thần màu vàng trong nháy mắt hình thành khắp người hắn.

Phục hoa võ sĩ trước ngực hắn biến thành bột mịn, lộ ra trước ngực, những bắp thịt vô cùng tráng kiện bắt đầu nhô lên, giống như là từng khối lân giáp.

Còn vu yêu thì vẫn vững vàng đứng trên dàn tế, từ dưới chân nỗi lên những làn khối màu đen nhanh chóng bay ra, trong nháy mắt thiên tiên chân hỏa trên người mình mất đi, nhưng phong phạm của vị quý tộc này đã bị cháy sạch, trước ngực và trên mặt là những chỗ cháy đen, nhìn thấy vô cùng thê thảm.

- Thật không ngờ đấu khí hỏa hệ của ngươi lại có thể phá được hộ thuẫn hắc ám của ta, thậm chí còn có thể khắc chế được nguồn thể lực hắn ám, ta thật là xem thường ngươi rồi...Vu yêu nhàn nhạt nói, vết thương trên mặt và người hiễn nhiên không làm y bận tâm,

- Nhưng ngươi càng mạnh càng phù hợp với yêu cầu của ta.

Đang lúc nói chuyện, vết thương của y nhanh chóng được hồi phục, lớp da bị cháy đen cũng nhanh chóng bong tróc ra, lộ ra một lớp da màu trắng.

Trong lòng Hàn Phi hơi trầm xuống, vu yêu được gọi là bất sinh bất diệt, thiên tiên chân hỏa của hắn tuy có thể bài trừ vạn tà, khắc tinh của lực lượng hắc ám, nhưng khoảng cách về thực lên rõ ràng là không thể dựa vào nó là có thể bù đắp được.

Mà ngoài thiên tiên chân hỏa ra, đấu khí và đấu kỹ của Hàn Phi e rằng càng không thể chịu nỗi, vị vu yêu này tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất hắn từng gặp, đối thủ thần giai.

Nhưng khoảng cách thực lực không làm cho Hàn Phi đánh mất ý chí, mật truyền của huyền môn sinh tử quyết chính là gặp mạnh càng mạnh,càng tới giây phút sống chết càng việt năng phát huy lực lượng.

Mà Hàn Phi không phải hoàn toàn không có lợi thế, đầu tiên đối phương là muốn chiếm lấy cơ thể hắn nên không hủy diệt, như vậy không thể dùng sát chiêu uy lực mạnh nhất, lúc nãy ở khoảng cách ngắn nhất hưởng một kích đó là chứng minh tốt nhất, thứ hai Hàn Phi còn có một trợ thủ mạnh nhất...

Nhìn chằm chằm vào đối thủ của mình, ý chí chiến đấu của Hàn Phi trong nháy mắt thăng lên tới cực điểm, thiên tiên chân khí khổng lồ từ trong khí hải đan điền cuồn cuộn tuôn ra, thông qua kinh mạch nhập vào mạch đao trên cánh tay phải, thiên tiên chân hỏa ầm âm dâng cao chừng nữa thước.

Thần hồn tương liên với linh khí trong đao cảm nhận được chiến ý của Hàn Phi và uy hiếp cường đại của kẻ địch, loan đao nhẹ nhàng rung động phát ra tiếng kêu, ý giống như Hàn Phi cũng đang rất muốn chiến đấu.

Giết!

Hàn Phi cuồng quát một tiếng, bỗng nhiên lao vút lên cao đánh vào đối thủ, mạch đao giơ cao cao, từ trong không trung một đường đao sáng loáng xẹt qua lửa quang đao chạy mạnh không gì sánh bằng, khí thế như cầu vồng hướng về phía đầu vu yêu.

Không chết không diệt, đem cơ thể cắt thành bảy tám phần, còn có thể không chết không diệt không?

- Cái này cũng vô dụng... Vu yêu nhàn nhạt nói, bước về phía trước một bước, song chưởng bỗng nhiên giơ lên, hai tròng mắt màu đen lộ ra quang mang cực kỳ quái dị, toàn thân màu đen đại thịnh, lớp màu đen từ trong bào phục tuôn ra.

Bóng đêm bỗng nhiên bao trùm cả căn phòng, Hàn Phi lao vút lên cao chạm vào đám khói màu đen, trước mắt nhất thời tối sầm lại.

Hắn cảm nhận được mình giống như chìm vào vùng biển đen, nước biển như keo dính triệt để vây quanh hắn, áp chế toàn bộ lực lượng và hành động của hắn, ngay cả thở cũng vô cùng khó khăn, đường đao chém này giống như chém vào trong bụi hoa, tất cả lực lượng toàn bộ bị mất hết.

Nguồn lực lượng hắc ám này là lớn mạnh như vậy, lớn mạnh đến nổi có thể làm người ta không khỏi sinh ra vô lực kháng cự, chỉ có thể để đối phương tùy ý làm hại, hơn nữa chiến thần hộ giáp bên ngoài cơ thể Hàn Phi đang dần dần bào mòn dưới sự vây quanh của hắc ám.

Thần quốc, đây là lực lượng thuộc thần quốc, chỉ là lĩnh vực tuyệt đối không thể tạo thành áp lực mạnh như vậy, Hàn Phi ở trong đó ra sức chống cự, thiên tiên chân hỏa từ trong các lỗ chân lông tuôn ra, lực lượng hắc ám vừa xuyên qua hộ giáp nhập vào bị chân hỏa chặn lại, nhất thời lùi lại không ít.

Nếu như lúc này có người ở bên cạnh quan sát cuộc chiến, y sẽ hoảng sợ phát hiện Hàn Phi bị một vòng khói đen bao vây dừng lại trên không trung, vẫn duy trì tư thế không huy trảm, nhưng động tác lại thong thả đến cực điểm.

Lúc Hàn Phi thôi phát thiên tiên chân hỏa khán cự hắc ám xâm nhập vào, một nguồn lực lượng cực kỳ băng hàn từ trong nguyệt khí hải của hắn hăng hái lủi ra, theo đấu khí kinh mạch phóng ra ngoài, một lớp sương rất trong suốt ngưng tụ bên ngoài cơ thể Hàn Phi, băng giáp bay lượn không chỉ bảo hộ Hàn Phi, đồng thời làm đẩy lùi toàn bộ lực lượng hắc ám.

Băng Sương giáp, Băng vi kiếm, lớp sương trắng tuyết phá vở lớp khói đen kết tụ.

Thần quốc! thần quốc Băng Sương! Trước giờ khắc then chốt nhất, Dạ Võ Đế cuối cùng cũng xuất thủ, nhưng chỉ có lực lượng của thần quốc mới có thể chống cự được lực lượng thần quốc Hắc Ám của đối phương.

- Cuối cùng còn che giấu được sao?

Đối với thất bại của mình, vu yêu hoàn toàn không để ý, y mỉm cười nói:

- Ta rất hiếu kỳ, trên người ngươi đang mang thần khí gì, lại có thể thôi phát ra lực lượng thần quốc.

- Ngươi luôn cho ta một lần rồi lại một lần ngạc nhiên và vui mừng, nếu là như vậy, chúng ta thay đổi một phương thức để chiến đấu đi, ngươi có muốn biến tất cả thành bột mịn không!

Lực lượng hắc ám bỗng nhiên tăng vọt, nặng nề đẩy Hàn Phi lùi lại phía sau, hai nguồn lực lượng chí cường tiến hành một lần va chạm hung mãnh nhất, cũng vô thanh vô tức mất đi.

Một lần nữa rơi xuống đất, Hàn Phi phát hiện mình cách dàn tế hơn hai thước, Dạ Xuất Vân đang đứng trên bậc thang cao nhất của dàn tế, đang giơ cao pháp trượng.

- Lực lượng của y rất mạnh, ta một lần tiêu hao hết lực lượng phải cần thời gian hồi phục, ngươi nhất định phải cố gắng chống trụ! Giọng của Dạ Võ Đế chợt vang bên tai Hàn Phi.

Hàn Phi là lần đầu tiên nghe thấy giọng của Dạ Võ Đế trang nhiêm như vậy, rõ ràng vị vu yêu cường đại này đã vượt qua khỏi dự liệu của nàng.

Trong lòng gật đầu, Hàn Phi nắm chặt mạch đao trong tay, lại một lần nữa phóng ra chiến thần hộ giáp, cánh lam thủy đồng thời khai mở sau lưng, nếu phải kéo dài thời gian, không gian cực lớn này còn có thể lợi dụng.

- Ngươi phải biết, trước mặt ta, kháng cự chỉ có thể làm ngươi kéo dài sự thống khổ của mình... Dạ Xuất Vân nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, pháp trượng trong tay nặng nề chỉ xuống đất:

- Pháp trận khai mở!

Vừa dứt lời, pháp trận dưới dàn tế bỗng nhiên phát ra đường quang mang đẹp mắt, quang mang này lấy tốc độ cực nhanh mở rộng về bốn hướng, linh văn phù tự huyền ảo khó lường bay lượn trên không trung, trong nháy mắt bao trùm cả không gian bên trong.

Lực lượng khổng lồ chợt phủ khắp người Hàn Phi, làm thân hình hắn không tự chủ cúi thấp người về phía trước, dĩ nhiên là có chút bất kham thừa thụ.

Đây không phải là lực lượng trong thần quốc hắc ám của vu yêu, trên thực tế Hàn Phi khá quen thuộc lực lượng này, rõ ràng là sau khi khai mở hạn võ linh trận lực lượng bị hạn chế.

Nguồn lực lượng này xuyên thẳng qua đấu giáp của hắn, tiến hành áp bách khí hải và đấu khí của hắn, nhưng lực lượng dù có mạnh so với linh võ trận càng kém rất xa, nó bạo phát cắt đứt kinh mạch của Hàn Phi, đấu khí hoàn toàn áp bách khí hải, hoàn toàn không thể chống cự được.

Mất đi chống đỡ của đấu khí, cánh lam thủy và hộ giáp chiến thần của Hàn Phi nhất thời sụp đổ, biến thành những đóm lửa rơi lả tả xuống đất.

- Long trong giới thiệu một chút, bố trí dưới căn phòng này có một tòa cấm võ linh trận, là ta thay đổi chế tạo ra, vu yêu không chút hoang mang bước xuống bậc thang, đi về phía Hàn Phi, tất cả võ sĩ dưới thần giai đều bị giam vào trong này, lực lượng đấu khí càng mạnh thì càng bị áp chế càng lớn!

- Ta rất muốn biết, nếu như ngươi mất đi lực lượng của mình, như vậy còn có thể phát huy uy lực thần hồn của ngươi không?

Vị vu yêu này nắm chắc phần thắng cũng không biết Hàn Phi có lực lượng thần quốc, cũng không phải thần khí gì?

Lời của vu yêu không phải là nói khoác, dưới trọng áp, trên trán Hàn Phi đang đẫm ra mồ hôi, cơ thịt trên mặt không tự chủ được co quắp lại, vừa nhìn trông khá dữ tợn.

Theo thời gian trôi qua, lực lượng trên người hắn đè càng ngày càng mạnh, nguồn lực lượng vô hình giống như ngọn núi đè lên đầu của hắn, trên vai trên người, làm cho từ thắt lưng của hắn càng ngày càng thấp xuống, mạch đao trên tay cũng bị rơi xuống đất.

Tư thái như vậy, từ từ càng cúi đầu phục xuống hướng về phía vu yêu.

Cuối cùng Dạ Xuất Vân đứng trước mặt Hàn Phi, đang nhìn Hàn Phi đang nằm phục dưới chân mình, y nhàn nhạt nói:

- Một vu yêu tiên tri nói với ta, có một ngày một thiên tài võ sĩ thiếu niên trở thành lãnh chúa thành Úc Kim Hương, ta và Y Y cùng nghênh đón sinh mạng mới của mình!

- Ta tin lời nói của lão, cho nên mới cam tâm ở lại chỗ này hơn một trăm năm, bây giờ, tiên đoán của lãi sắp thực hiện rồi.

Vu yêu chậm rãi vươn cánh tay trái của mình ra, lòng bàn tay trắng như ngọc áp váo trán của Hàn Phi.

Chỉ bất quá, vị vu yêu này chờ gần hai trăm năm không nhìn thấy, Hàn Phi cuối đầu trong mắt phát ra tia sáng hung ác! (!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.