Tuyệt Đỉnh Phù Thủy

Chương 13: Ngoại truyện 2: nỗi lòng của diêm vương




Trong tòa thành Úc Kim Hương này ngoài ý muốn kết bạn được với vài người đệ tử quý tộc trẻ tuổi, chính là một nốt nhạc nhỏ trong cuộc sống của Hàn Phi, cũng có ít nhiều gợn sóng trong đó.

Để nhanh chóng vạch trần bí mật của tòa thành Úc Kim Hương, hắn từ đó về sau liên tục ba ngày ba đêm triển khai tìm tòi khắp tòa thành. Võ hồn tháp, linh pháp tháp, lĩnh chủ phủ, thậm chí bao gồm cả đường cống ngầm dưới thành cũng tỉ mỉ tra xét một lần. Thế nhưng không có chút thu hoạch nào.

Trải qua một đêm chiến đấu lần trước lúc này đám quái vật thường hoạt động trong tòa thành đã mai danh ẩn tích toàn bộ. Trốn trong một góc tối không bao giờ đi ra nữa. Ít nhất khẳng định không tái xuất hiện trước mặt của Hàn Phi. Tòa thành Úc Kim Hương trở nên yên tĩnh trước nay chưa từng có. Hình như đám quỷ mị đều sợ hãi lực lượng của hắn, lấy thần thức nhạy của Hàn Phi cũng không thể nào tìm được nói.

Hắn xin Dạ Võ Đệ trợ giúp, nhưng mà Dạ Võ Đế cũng không có cách nào. Nàng hiện giờ chỉ là một thần hồn còn tồn tại, năng lực nhận biết chung quanh cũng không vượt quá Hàn Phi.

Nhìn qua tất cả sóng êm gió lặng, nhưng đây cũng không phải Hàn Phi mong muốn. Bởi vì hắn hiểu rõ nguy hiểm trong tòa thành này vẫn tồn tại, chỉ tạm thời dừng lại mà thôi. Trong tình huống như vậy, hắn không có khả năng khai phá sử dụng tòa thành, cũng không có khả năng cho người nhà tiến vào trong thành định cư.

Đêm khuya thứ tư, Hàn Phi một lần nữa vô công mà quay về phủ lĩnh chủ trong trấn Thải Hồng của mình. Hắn phân phó thị nữ còn chưa đi ngủ chuẩn bị nước nóng cho mình tắm, rồi ngồi xuống trước bàn nơi thư phòng.

Trên bàn, một ngọn đèn linh tinh tinh xảo tỏa ra ánh sáng màu vàng nhu hòa, chiếu sáng mặt bàn. Trên mặt bàn lúc này là một tấm bản đồ, có đường cong màu đen vạch vòng quanh đặc biệt bắt mắt. Đây rõ ràng là bản đồ của tòa thành Úc Kim Hương.

Đây là Hàn Phi chính tay vẽ lại, kiếp trước hắn đã từng học tập hội họa, tuy rằng từ lâu không dùng tới nhưng nếu để vẽ phác thảo ra một họa đồ đơn giản thì không có vấn đề gì. Hơn nữa có thể bay lên không, chế tác bản đồ cũng không gặp phải trắc trở gì lớn.

Trên bản đồ có rất nhiều chữ nhỏ, trong đó đại bộ phận đều dùng bút đỏ viết lên, những nơi này là địa phương mà Hàn Phi đã tìm qua.

Nhấc tới một cái bút lông ngỗng cắm bên trong bình thủy tinh, Hàn Phi cuối cùng khoanh mấy vòng tại mấy khu vực tối nay đã tìm kiếm, không nhịn được mà thở dài mấy cái.

Bốn ngày nay đã lãng phí rồi, hắn hầu như đạp từng góc của tòa thành, ngay cả con chuột cũng không tìm được.

Lần nữa xem xét lại một lần nữa sao? Hàn Phi tuyệt đối không đơn giản mà bỏ qua mục tiêu như vậy. Nhưng mà hắn cũng không muốn làm việc không công vô ích. Xem ra mình phải đổi phương thức khác mới được, nếu cứ dựa vào vận khí như thế này là không được rồi.

Thùng thùng!

Đang lúc trầm tư, cửa phòng bị người gõ nhẹ một cái, một thanh âm thanh thúy êm tai từ ngoài cửa truyền vào:

-Lĩnh chủ đại nhân, nước nóng đã chuẩn bị xong rồi, ngài hiện giờ muốn dùng không?

-Được!

Hàn Phi lên tiếng trả lời, bỏ tạp niệm trong đầu sang một bên, trước tiên đi tắm rửa cho sảng khoái đã.

Dưới sự phục vụ ôn nhu cẩn thận của thị nữa, Hàn Phi bỏ đi y phục trên người bước vào bồn tắm. Cảm giác được nước nóng ấm áp bao phủ toàn thân làm cho hắn thở phào một cái. Những sự tình bất lợi gây cho hắn phiền muộn nhất thời được thả lỏng đi rất nhiều.

Một đôi bàn tay lạnh lẽo nhỏ bé nhẹ nhàng di chuyển tới tới hai huyệt thái dương trên đầu Hàn Phi. Những ngón tay êm dịu nhẹ nhàng nhu động, thủ pháp xoa bóp cực kỳ thành thạo, làm cho Hàn Phi hơi có chút ngạc nhiên.

-Tiểu Đóa, thủ nghệ của ngươi ngày càng tốt rồi.

Hàn Phi không nhịn được mà tán dương.

Thiếu nữ tên tiểu Đóa này là thiếp thân thị nữ của hắn, từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm khắc. Đây là một phần lễ vật của nam tước Hạ Lạc trưởng trấn Thải Hồng tặng hắn.

Nàng hôm nay mới vừa tròn mười sáu tuổi, tướng mạo xinh đẹp khả ái, tâm tư thông tuệ, am hiểu tâm ý của chủ nhân. Trong khoảng thời gian này mặc kệ Hàn Phi trở về muộn bao lâu, nàng đều chờ ở trong phòng, đợi sau khi hầu hạ Hàn Phi xong mới bằng lòng đi vào giấc ngủ. Cho nên tuy rằng mới ở chung có vài ngày, Hàn Phi đã rất yêu thích nàng.

-Cảm ơn khích lệ của ngài.

Tiểu Đóa khẽ cười nói, trong tiếng cười có vẻ hoạt bát đặc biệt của thiếu nữ.

Lúc xoa bóp hoàn tất nàng hầu hạ kỳ lưng cho Hàn Phi, khí lực của nàng rất yếu cho nên mới được vài cái đã thở hổn hển:

-Được rồi, còn lại ta tự làm, ngươi đi chuẩn bị chút đồ ăn cho ta.

Hàn Phi phân phó nói.

-Đơn giản một chút là được rồi.

-Vâng! ~ Tiểu Đóa thẳng thắn trả lời, lập tức rời khỏi phòng tắm.

Để khăn mặt phủ lên trên mặt mình, ngâm mình trong nước nóng, Hàn Phi thả lỏng không chút nhúc nhích. Một thời gian sau hắn nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, tiểu Đóa trở về.

Nha đầu kia động tác rất nhanh đi! Hàn Phi mỉm cười, ngoại trừ giỏi về hầu hạ người ra, tay nghề nấu nướng của tiểu Đóa cũng không tồi. Nhất là những miếng thịt bò của nàng có tiêu chuẩn rất tốt, hắn dường như đã ngửi thấy hương vị thịt bò.

Không đúng! Trong lòng Hàn Phi bỗng nhiên mọc lên một loại báo động khó hiểu, lập tức hắn hiểu được loại bất an này tới từ đâu.

Tiếng bước chân, là tiếng bước chân của tiểu Đóa! Hàn Phi nhớ rất rõ ràng tiểu Đóa có một thói quen. Mỗi khi nàng tới gần mình thì bước chân sẽ nặng hơn một chút. Dùng một loại phương thức đơn giản nhất để nhắc nhở mình là nàng tới. Loại thói quen này chỉ là động tác bản năng của một thị nữ được huấn luyện.

Tuy rằng tiếng bước chân bên ngoài tiết tấu nặng nhẹ điều hòa không sai biệt với Tiểu Đóa là bao nhiêu. Thế nhưng tiếng bước chân thủy chung vẫn như thế không chút biến hóa.

Hàn Phi trong lòng nổi lên cảnh giác, đối phương đã tới cửa phòng tắm, hắn bỗng nhiên nhảy lên khỏi bồn tắm, xoay người quát lớn:

-Người nào?

Cảnh giác của hắn không chút sai lầm, đứng ngoài cửa phòng tắm đâu phải tiểu Đóa, mà là một người bịt mặt mặc đồ đen. Người này chỉ để lộ ra đôi mắt lóng lánh tinh mang, từ hình thể mà nói hẳn là một nữ nhân.

Trong tay nàng, là một quyển trục đã được khai mở non nửa!

Lá gan của thích khách này cũng khá lớn đi, dĩ nhiên trắng trợn lao vào phòng tắm của Hàn Phi như vậy.

Nhưng mà nàng lớn mật cũng không phải không có lý do đi. Nàng không chỉ tuyển chọn thời gian Hàn Phi thả lỏng nhất mà dễ dàng đánh lén, tiếng bước chân lại bắt chước y như đúc với Tiểu Đóa. Đồng thời lúc ở bên cạnh có thể giấu diếm sát khí, có thể nói am hiểu đánh lén ám sát tới mức cực điểm rồi. Người bình thường căn bản không có khả năng phòng bị.

Chỉ tiếc có một chút sơ hở khiến cho Hàn Phi sinh ra cảnh giác, cũng làm cho mưu đồ của nàng bị bại lộ tại chỗ!

Thích khách che mặt không ngờ đối tượng ám sát đột nhiên bạo khởi. Động tác mở quyển trục không khỏi chậm lại một chút, mà công kích của Hàn Phi cũng đã kéo tới.

Đồng thời với việc phát hiện ra địch nhân, song chưởng của Hàn Phi cũng rung lên. Tiên thiên chân khí trong kinh mạch ầm ầm ngoại phóng, những bọt nước chung quanh hắn bị chân khí kích phát, trong nháy mắt biến thành những thủy tiễn hung ác ngoan độc phi tập tới thích khách!

Tiên thiên chân khí tu luyện tới cảnh giới nhất định, vô luận là tơ bông hay lá rụng tất cả đều trở thành lợi khí sát nhân. Thủy tiễn tới nơi này, tạo thành những lỗ trên vách phòng tắm, uy lực có thể so sánh với cung nỏ.

Hàn Phi không biết quyển trục trong tay đối phương là vật gì, cho nên hắn không muốn cho đối phương bất luận cơ hội gì.

Công kích của Hàn Phi thực sự tới quá nhanh, thích khách che mặt có thể nói là trở tay không kịp, bị bất ngờ không kịp phòng ngự. Nàng chri có thể giơ hai tay lên hộ trước ngực, đấu khí hộ giáp màu vàng bỗng nhiên triển khai.

Chỉ là tốc độ phản ứng của nàng tu cực nhanh, thế nhưng cự ly của song phương lúc này quá gần. Hàng trăm thủy tiễn nhỏ bắn lên trên thân thể nàng, làm cho đấu khí hộ giáp chưa kịp thành hình của nàng bị ngăn trở, phát sinh ra những tiếng đột hưởng lách cách.

Mà quyển trục trong tay thích khách lại không có may mắn như vậy, nó bị thủy tiễn bao hàm tiên thiên chân khí bắn cho thành cái rổ. Cho dù bên trong phong ấn pháp thuật gì đi nữa thì cũng vô dụng rồi.

Hàn Phi đã sớm bạo khởi làm cho đối phương mưu đồ ám toán hoàn toàn bị thất bại. Tên nữ thích khách kia tuy rằng có hình thành đấu khí hộ giáp không đầy đủ kháng lại thủy tiễn cùng bắn. Thế nhưng đấu giáp cũng bị bắn tới thất thất linh bát lạc, màu sắc ảm đạm tới cực điểm rồi, tùy lúc có thể mai một đi.

Nhưng mà nữ thích khách này cũng không bởi vậy mà xoay người bỏ trốn. Đợi khi vũ tiễn biến mát, thân thể mềm mại của nàng rung lên, chân phải nặng nề đạp vào sàn nhà, cả người như mũi tên rời khỏi cung lao về phía Hàn Phi. Chủy thủ trong tay bám theo một đoàn quang mang màu vàng kim, thẳng tắp hướng tới ngực của Hàn Phi.

Nàng hiển nhiên thấy Hàn Phi chưa mở ra đấu khí hộ giáp, dĩ nhiên muốn quay giáo một kích, ý thức chiến đấu rất mạnh.

Cho dù là thiên không võ sĩ, trong tình huống không có đấu khí hộ giáp, cận chiến thân thể huyết nhục được nhiên không chống được linh vũ khí tấn công, không thể không nói lực chọn của nàng không tồi chút nào.

Chỉ là đối tượng ám sát của nàng là Hàn Phi, Hàn Phi không có mở ra đấu khí hộ giáp là bởi vì tiên thiên hộ thể chân khí lực phòng ngự không thua kém đấu giáp chút nào. Mà hộ thể chân khí vô hình vô chất rất dễ dàng lừa đối phương.

Đối mặt với nữ thích khách lao tới, Hàn Phi cười lạnh lùng, thân hình chuyển động chợt biến mất trước mắt nữ thích khách. Hắn giống như quỷ mị xuất hiện bên trái của nàng, lập tức oanh ra một quyền.

Trong phòng tắm nhỏ hẹp, Hàn Phi dùng thân pháp Phù Quang Lược Ảnh ảo diệu tới cực hạn rồi. Tốc độ xê dịch của hắn so với đối phương thì nhanh hơn rất nhiều.

Một quyền vô thanh vô tức, nhưng bao hàm lực lượng tuyệt cường, quyền phong đi qua, không khí chung quanh bị kình khí đánh vào, phát ra tiếng bạo hưởng nặng nề.

Nữ thích khách chỉ thấy hoa mắt, mục tiêu biến mất không còn thấy tăm hơi đâu. Không đợi nàng phản ứng lại, bụng bên trái đột nhiên giống như bị đại chùy nghìn cân hung hăng đánh vào. Đấu giáp tàn dư không có tác dụng phòng hộ chút nào, trong nháy mắt bị mai một đi.

Rầm rầm!

Thân thể nàng mất đi khống chế đập thẳng vào vách tường cứng rắn. Mặt đá hoa cương lập tức bị vỡ đi mấy mảnh, một quyền này ẩn chức lực lượng trực tiếp đánh vào trong khí hải của nàng, làm cho lực lượng của nàng hoàn toàn bị áp chế phá hủy đi!

A!

Nữ thích khách không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. Nàng rơi xuống mặt đất giống như con tôm bị luộc nước sôi cuộn mình lại. Nàng không phải không muốn chạy hay phản kích. Nhưng là một quyền này của Hàn Phi đã làm cho lực lượng phản kích của nàng hoàn toàn tiêu tan, đau nhức tới mức không còn khí lực mà nói.

Một quyền vướng tay, Hàn Phi thả người tới, chuẩn bị cấp cho thích khách một kích cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.