Tương Tư Cơm Nắm

Chương 31: Thủ đoạn của Hồ Vương




Lâm Minh nhún vai, không nói thêm gì nữa, hết sức chuyên chú rót năng lượng vào viên cầu màu đen.

Viên cầu màu đen này giống như một cái động không đáy, nuốt vào vô số năng lượng, cũng không thấy mảy may phản ứng gì.

Dần dần, nam nhân đầu trọc đã có chút thở hồng hộc, nam nhân mặt khỉ cũng căng lên đỏ rực, Lâm Minh có được năng lực khôi phục siêu cường, ngược lại là người thoải mái nhất trong mọi người. Tuy nhiên hắn vận chuyển chân nguyên cũng làm cho sắc mặt nghẹn đỏ bừng, một bộ dáng như là thể lực không chống đỡ được nữa.

- Thêm một chút sức là được!

Nam nhân mặt khỉ nói xong, viên cầu màu đen bắt đầu phát ra hào quang mờ nhạt, toàn bộ mật thất bắt đầu chấn động lên, theo tiếng nổ “ầm ầm”, cửa chính Vu Thần tháp rốt cuộc mở ra, hiện ra một tòa ngọc tháp bảy tầng, toàn bộ phát ra ánh sáng trắng sữa ánh vào trong mắt mọi người.

- Ha ha ha ha...

Nam nhân mặt khỉ nhìn thấy Vu Thần tháp liền quá mức kích động cười một tràng dài.

Lâm Minh cũng thoáng hơi ngẩn người, tòa tháp này như thế nào có phần giống như Thất Bảo Lung Linh tháp nhìn thấy ở Thất Huyền võ phủ thời điểm tham gia khảo hạch lúc trước.

- Rốt cuộc thành công rồi! Ha ha ha...

Nam nhân đầu trọc xoa xoa tay, nói:

- Đại ca! Chúng ta chờ một chút rồi cùng nhau đi vào thôi!

- À, được! Thử xem hai huynh đệ chúng ta, ai đi lên cao hơn! Tuy nhiên... Trước đó còn có chút việc nhỏ cần phải xử lý!

Nam nhân mặt khỉ nói xong, cười tủm tỉm quay nhìn Lâm Minh, trong vẻ tươi cười ẩn chứa sát khí vô tận.

- Ta bảo huynh đi, sao huynh không đi!?

Na Y hổn hển dùng chân nguyên truyền âm nói.

Lâm Minh trả lời:

- Ta lưu lại là vì Vu Thần lực, cũng là muốn trả lại cho ngươi mối nhân tình! Vừa rồi ta vừa nói qua, cho dù có Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ, tỷ muội các cô cũng không nhất định may mắn thoát khỏi!

- Cái... Cái gì? Chẳng lẽ huynh muốn...

Na Y không thể tin, chẳng lẽ Lâm Minh muốn động thủ với hai người kia? Dịch Cân kỳ đối phó với Luyện Cốt đỉnh phong, chênh lệch thật lớn cả một nửa cảnh giới, mà còn là với một địch hai!

Nam nhân đầu trọc cùng nam nhân mặt khỉ, một trái một phải dường như vây chặn Lâm Minh.

- Mộc tiểu huynh đệ! Suốt đoạn đường đi này vất vả cho ngươi rồi!

Lâm Minh chống tay trên hai đầu gối, thở phì phò từng hơi từng hơi, bộ dáng có vẻ thể lực chống đỡ hết nổi, hắn dùng khuỷu tay lau mồ hôi, nói:

- Hai vị đại ca quá khách sáo rồi, hai vị vẫn luôn đối phó với hung thú, các vị mới vất vả, ta chỉ là đi theo hai vị một chuyến mà thôi!

Tư thế này của hắn, thoạt nhìn không có mảy may chuẩn bị phòng vệ. Nhưng linh hồn lực của hắn thì bất cứ lúc nào đều tập trung vào nhất cử nhất động của hai đại hán. Mà ngón tay chống lên đầu gối cũng chạm vào Tu Di giới.

Hai võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, nên phải làm cho bọn họ buông lỏng cảnh giác, đột ngột đánh chết một người, thì người còn lại cũng dễ đối phó.

Ngược lại, nếu một chiêu không thành công, hai người bắt đầu dồn toàn bộ tinh thần đề phòng, thậm chí phát hiện không địch lại rồi tách ra chạy trốn, như vậy ở trong Vu Thần thánh địa đầy rẫy cơ quan này mà truy sát bọn họ sẽ vô cùng phiền toái.

Huống chi trên thân nam nhân mặt khỉ còn có Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ, càng thêm khó giải quyết xử lý.

Nam nhân mặt khỉ cười nói:

- Mộc tiểu huynh đệ! Ngươi nhìn xem nơi này cơ quan trùng trùng, lại ở sâu trong lòng đất vừa im lặng vừa an toàn, quả thực chính là một chỗ mộ địa thiên nhiên đấy!

Lâm Minh sửng sốt, ngỡ ngàng nói:

- Ngươi nói lời này có ý tứ gì?

- Có ý tứ gì? Hà hà... Ý của ta là nói, phong cảnh nơi này đẹp như vậy, không bằng để huynh đệ chúng ta đưa tiễn ngươi yên giấc tại đây!

Nam nhân mặt khỉ nói xong, nét mặt đột nhiên đầy vẻ dữ tợn, hắn chụp cây đoản phủ sau lưng, chém xuống một búa vào gáy Lâm Minh, mà cùng lúc đó, nam nhân đầu trọc cũng rút ra Lang Nha bổng trên lưng, quét về phía thắt lưng Lâm Minh!

Một trước một sau hai phía cùng công kích, gần như trong nháy mắt phong kín tất cả hướng né tránh của Lâm Minh. Na Thủy cả kinh kêu lên ra tiếng.

- Chết!

Nam nhân mặt khỉ chặt bổ xuống một búa, nhưng ngay trong nháy mắt đó, thân ảnh Lâm Minh đột nhiên biến mất!

“Phốc!”.

Cây Lang Nha bổng của nam nhân đầu trọc vừa mới chém ra một nửa, chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, một vật gì đó màu trắng bạc xuyên qua từ trước ngực hắn ló ra ngoài. Nam nhân đầu trọc có chút mờ mịt cúi đầu nhìn, đúng là một mũi cây trường thương, mặt trên dính đầy máu tươi, nhưng máu tươi cũng không có dính vào đầu mũi thương, mà chảy dài xuống theo sống thân thương, tụ thành dòng chảy màu đỏ sậm rơi xuống.

“Tạch tạch!”.

Máu tươi rơi trên mặt đất, ở trong thông đạo vắng lặng, thanh âm đặc biệt vang dội lạ thường.

Lúc này trên mặt nam nhân mặt khỉ còn vẫn duy trì vẻ dữ tợn vừa rồi, biến cố xảy ra bất thình lình làm hắn nhất thời không kịp phản ứng tình thế:

- Lão... Lão nhị... Ngươi...

- Ta... Ta...

Nam nhân đầu trọc giơ tay như muốn chụp bắt cái gì, nhưng ánh mắt hắn lại dần dần tan rã...

“Bùng!”.

Một tiếng nổ vang, cả người nam nhân đầu trọc nổ tung thành một đoàn sương mù đỏ tươi, năm ngàn sợi chân nguyên trong nháy mắt đánh nát bấy toàn bộ xương cốt cơ thịt trong lục phủ ngũ tạng của hắn!

Thi thể của nam nhân đầu trọc giống như bùn nhão ngã xuống, sau lưng hắn lộ ra một gương mặt bình tĩnh đến lạnh lùng, đúng là Lâm Minh.

Nam nhân mặt khỉ hoàn toàn ngây ngẩn cả người, gương mặt của Lâm Minh trước mắt dường như bỗng nhiên vô cùng xa lạ và khủng bố!

Thì ra trong nháy mắt tránh thoát công kích nhìn như không có khả năng tránh thoát, rồi Lâm Minh giống như quỷ mị xuất hiện ngay phía sau nam nhân đầu trọc, đâm ra một thương khiến đối phương tan xương nát thịt!

Điều này sao có thể là tu vi Dịch Cân kỳ!

Trái tim trong ngực nam nhân mặt khỉ đều run rẩy, thiếu niên trước mắt này đúng thật là người sao? Hay là yêu vật nào đó biến thành?

Trong truyền thuyết, có một số yêu vật có thể tu luyện thành hình người, những yêu vật đó, người nào người nấy đều là tồn tại khủng bố bay trên trời độn dưới đất, giết người trong vô hình.

Ở cách đó không xa, Na Y xem thấy rõ ràng hết thảy, nàng chính mắt nhìn thấy trong nháy mắt Lâm Minh biến mất, ngay sau đó hiện ra ở sau lưng nam nhân đầu trọc... Toàn bộ quá trình thậm chí nàng không thể thấy rõ Lâm Minh là di chuyển bước chân như thế nào.

“Hắn rốt cuộc là...”. Na Y như ngừng lại hô hấp: “Hắn đúng thật là một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi ư?”.

Nam nhân mặt khỉ cầm trong tay đoản phủ, chân nguyên toàn thân cấp tốc vận chuyển, chậm rãi lui về phía sau, trên trán hắn toát ra mồ hôi hột. Hắn không biết rốt cuộc có phải Lâm Minh dịch dung đồng thời ẩn giấu tu vi hay không.

Nghĩ đến thân pháp như quỷ mị kia của đối phương, nam nhân mặt khỉ biết rõ, chạy trốn không có bất kỳ ý nghĩa gì, điều đó chỉ có thể chết nhanh hơn.

Lâm Minh cầm chắc Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương trong tay. Vừa rồi hắn đánh chết nam nhân đầu trọc nhìn như dễ dàng, nhưng kỳ thật chính là do đối phương sơ suất mất cảnh giác, căn bản không có điều động nhiều chân nguyên để bảo hộ thân thể, cho nên mới giúp Lâm Minh dễ dàng đắc thủ.

Hiện tại nam nhân mặt khỉ đề phòng toàn thân như lâm đại địch, tuy rằng Lâm Minh cũng có thể đánh chết, nhưng phải tốn một phen công sức.

- Đừng giết hắn!

Đúng lúc này, trong đầu Lâm Minh vang lên chân nguyên truyền âm của Na Y.

Lâm Minh dường như hoàn toàn không có nghe được. Trong nháy mắt hắn lao ra, ở thêm vào Phong chi ý cảnh, khoảng cách giữa song phương gần như mất đi ý nghĩa.

Một thương đâm ra, điện quang lóe ra.

“Keng!”.

Nam nhân mặt khỉ cầm trong tay đoản phủ đỡ một thương này, nhưng mà điện xà trên trường thương lại giống như giòi bọ trên xương mu bàn chân chui vào trong cơ thể nam nhân mặt khỉ, trong nháy mắt làm cho hắn choáng váng cả người.

Đó chính là lực lượng của Lôi Linh!

Lực lượng của Tà Thần được mở ra!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, giơ thương quét ngang, Luyện Lực Như Tơ phát động, chân nguyên chấn động như sóng thủy triều lan rộng ra bốn phía.

Ngay khoảnh khắc này, nam nhân mặt khỉ đã tê liệt cả người, dưới thúc đẩy theo bản năng cầu sống, hắn cắn mạnh đầu lưỡi cố khôi phục lại hành động.

Hắn tự biết đã không có khả năng chống đỡ được một kích này, chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, hắn chém mạnh một búa tới hướng Lâm Minh!

“Phốc!”.

Trường thương quét ngang trên đùi nam nhân mặt khỉ, Luyện Lực Như Tơ phối hợp lực lượng Tà Thần khủng bố bùng nổ, hai chân của nam nhân mặt khỉ trực tiếp bị quét thành thịt nát xương vỡ!

Nhưng mà cùng lúc đó, một búa của hắn cũng bổ xuống đầu của Lâm Minh!

- Phấn Thân Toái Cốt quyền!

Lâm Minh tung ra một quyền! Không ngờ lại dùng nắm tay máu thịt rót vào chân nguyên đánh thẳng tắp về phía bảo khí cây búa.

“Coong!”.

Cây búa bị chân nguyên chấn động trực tiếp văng ra! Mà nắm tay của Lâm Minh lại không có tổn thương mảy may nào!!!

- Này... Này...

Nam nhân mặt khỉ không thể tin mở to hai mắt nhìn: “Đao thương bất nhập”!?

Hắn vừa mới nảy sinh ý niệm này trong đầu, chỉ cảm thấy thân thể mình bay lên, nửa người dưới đã hoàn toàn mất đi tri giác, cúi đầu nhìn thấy, hai chân của hắn còn lưu lại trên mặt đất, mà hai chân đó cũng đã hoàn toàn dập nát!

- A a a...

Nam nhân mặt khỉ phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ. Thân thể hắn như cái bao rách tươm rơi thật mạnh xuống mặt đất, máu tươi phun ào ào như suối nước!

- Không... Đừng giết ta! Ta chết, cô bé kia cũng phải chết!

Lâm Minh dường như hoàn toàn không thèm quan tâm, hắn nhếch miệng lộ ra vẻ cười ác độc, trường thương run lên:

- Ngươi cho là ta sẽ quan tâm sao?

- Ngươi... Ngươi... Tốt! Dù sao ta cũng không sống được, vậy cùng chết đi!

Nam nhân mặt khỉ cắn răng một cái, định tự tuyệt kinh mạch mà chết, nhưng đúng lúc này, Lâm Minh như quỷ mị hiện ra trước người nam nhân mặt khỉ, nâng bàn tay vỗ xuống, Tuyệt Mạch thủ!

“Phốc!”.

Lâm Minh vỗ một chưởng vào ngực nam nhân mặt khỉ, chân nguyên tràn ngập lực lượng hủy diệt đấu đá lung tung dọc theo kinh mạch toàn thân nam nhân mặt khỉ, trực tiếp cắt đoạn những kinh mạch kia đứt từng tấc nứt từng khúc!

- A!

Nam nhân mặt khỉ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó hắn hoảng sợ phát hiện, chân nguyên trong cơ thể mình dường như bị một lực lượng nào đó đánh xơ xác hoàn toàn không còn nghe hắn điều khiển.

- Muốn tự tuyệt kinh mạch à? Không bằng để ta giúp ngươi!

Lâm Minh thu hồi bàn tay. Tuyệt Mạch thủ này căn bản không có giá trị gì ở trong thực chiến, thuộc loại võ kỹ vô dụng, nhưng vị đại năng kia chuyên môn tinh tu môn võ kỹ này chính là để tra tấn người, nên sao có thể để cho đối phương có cơ hội tự sát?

Làm cho đối phương hoàn toàn trở thành công lực biến mất, tiếp theo biến thành thái giám, sau đó giam lại, tra tấn mọi cách: “Điều đó đúng là muốn sống không được, muốn chết không xong!”.

Biến cố này xảy ra nhanh như một tia chớp, Na Y vô cùng hoảng sợ, nàng còn tưởng rằng Lâm Minh thật sự muốn giết chết nam nhân mặt khỉ, nhưng hiện tại xem ra, không biết Lâm Minh dùng thủ đoạn gì, đã hoàn toàn khống chế thế cục, điều này làm cho nàng thở phào một hơi dài, ánh mắt nhìn vào Lâm Minh lại trở nên vô cùng phức tạp.

“Thiếu niên này rốt cuộc là ai? Rõ ràng hắn chỉ là tu vi Dịch Cân kỳ, sao có thể có thực lực khủng bố như vậy?”.

Vượt cấp một nửa cảnh giới, lại hoàn toàn đùa bỡn đối phương trong bàn tay mình, ngay cả tuyệt mạch tự sát đều không làm được, chỉ sợ võ giả Ngưng Mạch kỳ, chẳng qua cũng thể thôi!

Mặc dù là những thiên tài cấp cao nhất ở Nam Cương mà Na Y nghe nói qua, cũng không có ai có loại chiến lực này, bao gồm tộc trưởng đời thứ nhất xuất sắc nhất của bộ lạc họ Na bọn họ đều không được!

Nếu hắn thật sự là mười lăm tuổi, tương lai thành tựu quả thực không thể đo lường, người này quá khủng bố!

Nếu... Có hắn trợ giúp mình, cộng thêm kế thừa Vu Thần thánh địa chưa bị phát hiện này, gây dựng lại bộ lạc họ Na, cũng không phải là không có khả năng!

Nghĩ đến đây, hơi thở của Na Y dồn dập lên, nhưng mà ngay sau đó nàng lại lắc đầu thở dài: “Hắn như thế nào có thể trợ giúp mình...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.