Tương Tư Bất Hối

Chương 11: Bỏ thuốc




Nhưng mà, ý tưởng của Tông Đình Tú tuyệt đối không có nghĩa là giống ý tưởng Hướng Chủ Ân.

“Thực đáng sợ nha! Phóng viên tài chính và kinh tế đều đứng ở phía dưới công ty chỉ là sang sớm hôm nay cổ phiếu liền giảm xuống không ít.” Trương Nhược Linh giữa trưa mang theo lô tạp chí mới ra, chạy đến bệnh viện tìm bạn tốt.

“Ai, thật là, ta đều đã tạm rời cương vị công tác, vẫn là không khỏi chú ý phương diện tin tức kinh tế.”

Hướng Chủ Ân căn bản không nghe rõ nàng ở phía sau rốt cuộc nói gì đó, cũng không nhìn kỹ nội dung tạp chí, chỉ là giật tip để kích thích tiêu thụ cũng đã làm nàng đổ mồ hôi lạnh.

“Chủ Ân?”

“Xong đời, đều là ta làm hại……”

“Hả?” Trương Nhược Linh lập tức hiểu được nàng rốt cuộc liên tưởng đến việc gì.“Không liên quan đến chuyện của ngươi, ngươi không nên suy nghĩ bậy bạ.”

“Làm sao có thể không liên quan chuyện của ta? phía ngân hàng tư nhân là vì ta mới có thể đến công ty tìm hắn, nếu không phải ta sẽ không sẽ có chuyện này, cũng sẽ không có người dung chuyện này gây náo loạn công ty của hắn.”

“Đó là bởi vì công ty hắn lớn cho nên có người mới cố ý trêu đùa hắn mà thôi, này cũng không có cái gì.”

Trương Nhược Linh vội vàng trấn an.

“Nhưng là, là ta cấp đối phương cơ hội, không phải sao?”

“Thương trường loại sự tình này đã sớm thấy nhưng không thể trách, căn bản không phải là chuyện lớn, ta tin tưởng Tông tiên sinh tuyệt đối có thể giải quyết, ngươi căn bản không cần lo lắng.”

“Về sau đâu?”

“Hả?”

“Nếu bởi vì ta cùng hắn cùng một chỗ, lại có một số người nhàm chán lấy ta công kích hắn thì phải làm sao bây giờ?” Nàng lo lắng không thôi.

Nếu bởi vì nàng, đào ra chuyện của Lâm Nguyệt Hà, cho nên làm cho lão ba lại kích động, thậm chí đào ra Đình Tú như thế nào giúp nàng, thậm chí bởi vậy đi đàm phán cùng siêu quần…… Thế giới này thật nhiều phiền phức, nàng không biết chính mình có cách nào đối mặt với những người đó.

“Chủ Ân, ngươi suy nghĩ nhiều quá.”

“Không phải không có khả năng đi.”

Trương Nhược Linh không có cách nào phản bác, dù sao thân là nhân vật công chú ý muốn lấy một chút tin tức cũng không phải là không có khả nàng, đây chính là công việc trước đây của nàng.

Cho nên, muốn đứng ở chỗ cao, nhất định phải có thể chịu được ngược gió.

Tông Đình Tú gặp qua sóng to gió lớn, thậm chí có thể đứng ở chỗ cao thuận gió mà đi, nhưng là Chủ Ân bất đồng, nàng rất mẫn cảm lại tự ti, thà rằng đứng ở chân núi cũng không nguyện ý đến đỉnh núi chịu gió.

“Xem ra, là ta đem hết thảy nghĩ đến rất đơn giản.”

“Chủ Ân……”

“Ta nghĩ, ta cũng không thích hợp hắn.” Nàng muốn vượt qua chênh lệch, nhưng không có cách nào vượt qua, đi đến bên người của hắn, hơn nữa làm hại đến hắn thì nàng thà rằng đứng cách xa hắn một chút.

“Ngươi có hay không nghĩ tới tâm tình của Tông tiên sinh?”

“Ta sẽ hảo hảo nói với hắn.” Cho hắn biết, bọn họ thật sự không thích hợp.

Tuy rằng thực luyến tiếc, nhưng là nếu có người hiểu chuyện coi nàng vì mục tiêu, thương tổn bên người nàng…… Nàng thà rằng buông, cũng không cần làm cho nam nhân nàng yêu nhất bị tổn thương.

Hướng Chủ Ân nghĩ xong là hành động luôn. –

Tông Đình Tú về nhà sớm hơn mọi ngày.

“Ngươi đang làm cái gì?” đứng cạnh cửa, Tông Đình Tú miễn cưỡng nhìn nàng đang sắp xếp hành lý, bộ dạng như muốn bỏ đi.

Nàng giật mình, quay đầu lại phía sau nhìn hắn.

“Ngươi……..” Hắn hiện tại bị quấy nhiễu công tác nên mới về nhà sớm, liền ngay cả biểu tình cũng không thay đổi nhất địng là vì không muôna nàng phát hiện nên cố nguỵ trang.

“Ngươi đang làm cái gì? sắp đồ? Khéo như vậy, ngươi biết ta phải trở về Mỹ nên muốn đi cùng ta?”

Hắn nói xong, trong long rất rõ rang là nàng không có khả năng biết kế hoạch của hắn, về phần nàng hiện tại như thế nào hắn đại khái đoán được.

“Không, ta……” Hướng Chủ Ân chậm rãi đứng dậy, trừng mắt nhìn hoa văn đá cẩm thạch, thở sâu, “Ta nghĩ muốn trở về.”

“Ta nhớ rõ ta đã giúp ngươi trả phòng.”

“Đúng, cho nên ta muốn đến nhà của Vương đại ca.” Nàng là nói thật sự, nhà nàng đã xem qua, sống cùng lão bản đại ca cũng tốt lắm.

Nàng đem tình trạng của hắn đều nói cho Vương Vũ Hoàn, hắn lập tức liền đáp ứng, cũng nhờ nàng một việc đang chờ nàng gật đầu.

Nàng tưởng nàng gật đầu xong rồi đem mọi chuyện trước mắt xử lý ổn thoả là xong.

“Đến nhà hắn làm cái gì?” Tông Đình Tú hờn giận nói.

Nhắc tới bất luận kẻ nào cũng đều có thể nhưng hắn lại chỉ nghe được duy nhất từ miệng của nàng cũng là việc có liên quan đến Vương Vũ Hoàn.

“Ta…..quyết định cùng bằng hữu của Vương đại ca kết giao.”

Tông Đình Tú nhắm mắt lại. “Đủ, đem hành lý đặt xuống, không có sự cho phép của ta ngươi làm sao có thể đi.”

“Ta là nói thật.” Nghê đại ca bị buộc kết hôn, Vương đại ca muốn lợi dụng nàng làm sương khói đạn, phương pháp rất đơn giản, nàng chỉ cần cùng cha mẹ Nghê đại ca gặp mặt một lần, giả trang làm người yêu là xong.

Đây là việc khẩn cấp, đối với nàng mà nói một chút cũng không khó khăn, huống chi bọn họ đã chiếu cố nàng nhiều như vậy giúp bọn họ cũng không có gì, hơn nữa trước mắt vừa vặn có thể lấy làm cái cớ để chia tay.

Đi đến trước mặt nàng, Tông Đình Tú hai tay khoanh trước ngực trừng mắt nhìn nàng.“Vì sao? Chẳng lẽ chúng ta hiện tại không phải đang kết giao sao?”

“Không phải.”

“…… Nói lại lần nữa xem.”

“Ta muốn chia tay với ngươi!” Nàng giương mắt, cố gắng lấy hết dũng khí nói.

Cúi đầu xuống, Tông Đình Tú nhìn nàng còn đang thất thần, ngay cả tức giận đều lười.“Hướng Chủ Ân, đừng ở trước mặt ta diễn loại sự tình này, ta cảnh cáo ngươi, phía ngân hang ta đã bãi binh xong, ngươi ở chỗ nào cho rằng đó là chuyện tốt với ta, liền tính chia tay với ta.”

Hắn không dám nói chính mình hiểu rõ lòng người, thậm chí là hiểu thấu nàng nhưng là nhìn nàng không muốn xa rời hắn, hắn ít nhất có thể giải thích là nàng không đành lòng làm thế.

“Ta……” Nàng hết chỗ nói rồi, nhưng lập tức lại nghĩ đến, cho dù phía ngân hang đã xử lý tốt thì đã sao, nếu tương lai –

“Có ta ở đây, ngươi sợ cái gì?”

Nàng ngẩn ra, tới gần nhìn khuôn mặt tuấn mị.

“Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là ai? Ta ngay cả bảo hộ nữ nhân ta yêu đều không được, là kẻ bất lực sao?” Hắn ung dung lại hỏi:“Ta hỏi ngươi, ngươi vi phạm pháp lệnh sao?”

Nàng giật mình lăng lắc đầu.

“Đã làm chuyện ngươi oán trách sao?”

Hướng Chủ Ân không hề động đậy.

Nàng không có làm chuyện vi phạm lương tâm nhưng là chuyện người nàh của nàng, nếu một ngày đều làm thương tổn hắn thì làm sao bây giờ?

“Ngươi cho rằng ta không có năng lực che cả trời sao? Không khỏi đem ta coi rất lớn !”

“Nhưng là……”

“Không có thể là, tình yêu là chuyện hai người của chúng ta, không phải sao?” Tông Đình Tú ôn nhu dỗ, không có tức giận chỉ có ôn nhu hiếm thấy.

“Ta…… Ta cái gì đều không thể giúp, chỉ biết đứng phía sau ngươi.” Điều này làm cho nàng cảm thấy chính mình thật vô dụng, không khỏi tự ti.

Đối mặt mềm hoá của nàng, Tông Đình Tú cuối cùng có thể yên tâm , lôi kéo nàng cùng nhau ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại nàng sợ tới mức kêu một tiếng.

“Ngươi đang làm gì?” Nàng giãy dụa đứng dậy, lại bị ôm lại.

“Ai bảo ngươi làm ta sợ.” Hắn nghiêng người đem nàng tiến trong lòng, lại lấy hai chân đem nàng cố định, không cho nàng đào thoát.

“…… Dọa ngươi?”

“Một hồi mới vào nhà nhìn ngươi sửa sang lại hành lý, có thể không dọa đến ta?” Hắn có thói quen thong dong, nhưng không có nghĩa là hắn vĩnh viễn sẽ không kinh hoảng.

Hướng Chủ Ân giương mắt nhìn hắc không ra dấu vết kinh hách trên mặt hắn..“Ta không biết chính mình có cái gì làm cho ngươi để ý?”

Hắn trong nháy mắt, cười đến bỡn cợt.“Đừng hỏi ta, ta cũng không phải rất rõ ràng.”

Nàng hí mắt trừng hắn, lại hỏi:“Ngươi đã không phải rất rõ ràng. Nói vậy cũng không biết ngươi rốt cuộc có cái gì thích ta, đúng không?” Thật là, nàng hỏi như vậy đứng đắn, hắn cư nhiên hồi như vậy tùy tiện.

“Ta thích ngươi chân thành không giả tạo, ta thích ngươi tức giận hai mắt liền tỏa sáng, ta thích ngươi tự cho là thông minh làm biểu tình của đầu đất, cũng thực thích ngươi rõ ràng thẹn thùng lại cố tình che dấu để lộ bộ dạng ngốc nghếch……”

“Uy! Ngươi rốt cuộc có phải hay không thật sự thích ta?” Nghe qua thực không có yêu a! Cảm giác thượng, nàng giống như chính là sủng vật của hắn mà thôi.

“Ta nếu là không thích ngươi, vì sao vì ngươi tắm mưa? Vì sao muốn đem ngươi mang về nhà? Vì sao vì ngươi nóng ruột nóng gan? Thậm chí lo lắng ngươi một khi biết báo viết sao, sẽ vội vã rời ta đi?” Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt lại nổi lửa lên.

Hắn chính là muốn về nhà xác định, làm cho chính mình an tâm, không thể tưởng được thật đúng là gặp được nàng tính vụng trộm rời hắn đi.

Điểm này làm hắn bất mãn cực kỳ.

“Nguyên lai ngươi đã đoán được ta là xem qua báo viết, nhất định muốn rời đi?” Như vậy đoán sao? Nàng vẫn nghĩ chính mình đã suy nghĩ thấu đáo.

“Ngươi thực ngốc, không khó đoán, chính là ta nghĩ đến ngươi nói qua ngươi nên vì ta vượt qua chênh lệch, cho nên có lẽ sẽ không lại rời đi ta, nhưng ai biết nói…… Ngươi làm cho ta có điểm thất vọng.” Hắn luôn ở tình trạng nguy cấp đem nàng chặn lại, như là muốn khảo nghiệm cường độ trái tim của hắn.

“Không phải, ta là sợ ta liên lụy ngươi, sợ ngươi……”

“Nhớ kỹ vĩnh viễn nhớ kỹ cho ta, không cần tự cho là đúng cho ngươi cho rằng tốt, kia không phải chân chính tốt, mà ích kỷ của ngươi, là ngươi lấy cớ trốn tránh hết thảy.” Hắn mở đôi mắt to nhìn thẳng vào nàng như khoá nàng lại.

Hướng Chủ Ân bị lời nói của hắn mà không thể chống đỡ, không thể phản bác.

“Muốn biết làm như thế nào đối ta tốt nhất, ngươi phải hỏi ta, miệng ta nói mới là điều chân chính ta muốn, mà ngươi tưởng cấp nhất định phải xem ta muốn hay không, ngươi hiểu không? Giống vậy ta đưa cho ngươi, có phải hay không đều là ngươi muốn ?”

Nàng chậm rãi gật gật đầu.

“Vậy đúng rồi, sau này thỉnh đối chiếu công việc.”

Nàng vẫn là không thể tin được vận khí của chính mình, có thể tìm được nam nhân như thế yêu nàng.“…… Ngươi thật hảo xác định muốn ta ?”

“Đúng vậy, ta đã muốn mua ngươi, thỉnh cho ta biên lai.” Tông Đình Tú vẻ mặt đứng đắn.

Hướng Chủ Ân không khỏi bật cười.“Muốn hay không có dấu?”

“Không cần.” Hắn nhìn nàng, vẻ mặt giống cái đứng đầu mặt lạnh cười tượng.“Phiền toái, ở trong này làm có sổ quán là tốt rồi.” Nói xong lược quyết khởi miệng.

“Sổ quán? Ngươi phải chờ ta 10 phút, ta hồi trong quán đi mượn.” Nàng cười khai một ngụm hàm răng.

“Hướng, Chủ, Ân –” Hắn âm cuối kéo dài, ngoài cười nhưng trong không cười trừng nàng.

Cười mím môi, Hướng Chủ Ân ngoan ngoãn hôn lên môi của hắn, chính là đóng dấu, lại bị hắn chế trụ gáy, bắt buộc nàng mở miệng bị hắn làm càn dây dưa, hôn triền miên, như là muốn mượn nụ hôn này ổn địnhlại bối rối trong long của hắn.

Lúc này, nàng hiểu rõ cảm giác bất an của hắn, chính là chưa bao giờ nghĩ tới hắn cũng sẽ không hề bảo an tâm tình, nghĩ đến hắn luôn thong dong tự tin, nhưng mà ở trước mặt tình yêu kỳ thật mỗi người đều giống nhau.

Sau một lúc lâu, hắn đã hôn xong, khàn khàn nói:“Nghe cho ta, ngày mai ta sẽ đáp máy bay sớm nhất trở về Mỹ.”

“Ngươi về Mỹ làm cái gì?”

“Này truy vấn ta còn rất thích.” Cảm giác chính là bị để ý, mà hắn muốn, chính là đơn giản như vậy hỗ động.“Ta nhờ đại ca ta giúp ta liên lạc tìm bác sĩ tim mạch, ta tính đi mang vị kia bác sĩ lại đây, ngươi theo ta đi không?”

“Không được, ta còn muốn chiếu cố ba ta.”

“Tốt lắm, xem ra ta phải bảo Chris đến bệnh viện đi nhìn chằm chằm ba ngươi.”

Nàng kỳ quái hỏi:“Vì sao?”

“Ngươi nếu chạy, ta mượn ba ngươi đến uy hiếp ngươi.”

“…… Ngươi thực ngây thơ nha.”

“là ngươi ban tặng.” Hắn thực không cảm tình ha thanh.

“Ta sẽ chờ ngươi trở về.” Nàng tức giận phiết phiết môi, dù sao hắn muốn nghe chính là những lời này, không phải sao?

Tông Đình Tú thế này mới vừa lòng nhấc khóe môi.“Hướng Chủ Ân, hứa hẹn rồi, ngươi nếu dám không giữ lời…… Ba ngươi nhất định phải chết.”

“Liên quan gì đến ba ta!” Nàng bị hắn quanh co lòng vòng uy hiếp đậu cười.

“Tử trái phụ còn, chưa từng nghe qua?”

“Thần kinh, đều nói phải đợi ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?”

“Không nghĩ như thế nào, chính là muốn ngươi nhớ kỹ chính mình nói quá mỗi câu, đừng cho ta trở về tìm không thấy người.” Hắn hôm nay chạy vài cái địa phương, uy hiếp vài người, rất mệt, thầm nghĩ làm cho đầu hảo hảo nghỉ ngơi, nhưng nàng là mang nhiều bất an, làm cho hắn luôn không còn cách nào khác như nguyện.

Này vẫn là lần đầu hắn không có tự tin, bởi vì nàng hắn phát hiện chính mình cũng không phải tất cả.

“Ngươi hiện tại là như thế nào? Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ cỏ? vấn đề là, ta căn bản không có chạy a.”

Nàng không khỏi gây cười.

“Đợi cho ngươi chạy còn kịp?”

Cái gì là phòng ngừa việc sẽ xảy ra? Này thực hiện là được.

Hắn thói quen nắm giữ, phải hoàn toàn nắm giữ, hắn mới có thể yên tâm.

Tông Đình Tú sau khi bay đi nước Mỹ, Hướng Cường tình trạng cũng vừa hảo ổn định, làm cho Hướng Chủ Ân yên tâm gạt bỏ nỗi lo lớn nhất, vì thế nàng bước vào quán cà phê.

Nguyên bản nàng muốn từ chối lời thỉnh cầu của lão bản đại ca, nhưng là này tình huống tựa hồ đã là tên đã trên dây, không thể không tiến –

“…… Ngày định là buổi chiều ngày mai, đến lúc đó ta sẽ đem quán đóng cửa, ngươi không cần quá khẩn trương, liền theo biểu hiện hang ngày là tốt rồi.”

Buổi chiều vô biên giới cà phê không đông lắm, chỉ có tốp năm tốp ba khách nhân, có người đang nói chuyện phiếm, có người lên mạng, còn lại là nhìn ngoài cửa sổ ngẩn người, mà Vương đại ca của nàng đang ở trong quầy bar cùng nàng định ra kế hoạch tác chiến ngày mai.

Bởi vì miệng hắn nói quá nhanh, vẻ mặt quá khẩn trương, thế cho nên Hướng Chủ Ân lời nói đến miệng nhưng thế nào cũng nói không nên lời.

Càng tệ hơn là, Nghê Vi Nhất an vị ở quầy bar biên, trầm mặc uống cà phê, tựa hồ đối với an bài như vậy lơ đễnh.

“Nghê đại ca, ngươi làm sao vậy?” Nàng nhịn không được hỏi, tổng cảm thấy hôm nay hắn thực u buồn.

“Không có việc gì.” Hắn giương mắt, cười đến có điểm miễn cưỡng.

Nghe vậy, Hướng Chủ Ân liền trầm mặc, Vương Vũ Hoàn, không khỏi gãi gãi đầu,“Vương đại ca, các ngươi muốn hay không trước khai thông một chút?”

Cảm giác thượng, giống như chính là Vương đại ca chính mình một đầu nóng mà thôi, Nghê đại ca căn bản không nghĩ phối hợp.

“Vi Nhất, tiến vào một chút.” Vương Vũ Hoàn cũng không dài dòng, chỉ vào phía sau phòng nghỉ nói:“Chủ Ân, ngươi xem quán một chút.”

“Không thành vấn đề.” Nhìn theo hai người tiến vào phòng nghỉ, nàng hướng quầy bar nội cao chân ngồi xuống.

Ai, tình yêu thật sự thực ma nhân, yêu nhau khó khăn, thật sự lưỡng tình tương duyệt, lại có thật nhiều phiền toái, không nghĩ yêu, khả cố tình đã không bỏ xuống được.

Cho dù Đình Tú mấy ngày sau về nước, đã giúp nàng đem dũng khí sung tràn đầy, làm cho nàng có thể tràn ngập tin tưởng ở chỗ này chờ đợi hắn trở về, nhưng nàng lại vẫn là bất an, tưởng niệm lại sợ sẽ lại xuất hiện chuyện xấu, hoài nghi dũng khí của chính mình không biết có đủ hay không.

Tiếng chuông vang lên, đó là cửa quán bị đẩy vào, nàng lâp tức hoàn hồn, nhìn về phía ngoài cửa bỗng dưng trấn động, nụ cười trên khoé môi chào khách nháy mắt ngưng đọng.

Là nàng tưởng niệm quá sao? Vì sao nàng cảm thấy nam nhân vừa bước vào quán có vài phần quá giống Đình Tú?

Nam nhân tiến đến, đôi mắt thâm thuý lộ ảnh mắt cười hào sảng, hướng trước mặt nàng ngồi xuống làm cho trong long nàng chấn động.

“Cà phê.” Nam nhân tiếng nói trầm thấp, giống như âm thanh đàn cello.

“Ách, tốt, lập tức đến.” Hướng Chủ Ân bỗng dưng hoàn hồn, vội vàng pha cà phê lại không khỏi lén nhìn hắn.

Nàng tuyệt đối không phải thay lòng đổi dạ, mà là ánh mắt nam nhân này cùng Đình Tú cực kỳ giống, hơn nữa khi hắn nhếch môi mang theo tà khí, quả thực cùng Đình Tú giống nhau như đúc!

Cho nên, đưa cà phê đến trước mặt hắn nàng còn bởi vì không thu tầm mắt về nên không cẩn thận nhỏ một giọt xuống bàn quầy bar.

“Thật có lỗi.”

“Không quan hệ.” Nam nhân lơ đễnh bưng lên cà phê, trước tiên ngửi, lại chậm rãi nhấp một ngụm, tiếp theo giơ hang mi đen dài lên.“Quả thật là có thể nháy mắt tỉnh não.”

Hướng Chủ Ân sửng sốt, càng giống gặp quỷ giống như trừng mắt hắn.“Hướng Chủ Ân?” Tông Thần Hoa môi cười đến tà khí.

“Ngươi là –” Kia ngữ điệu nói chuyện, tương tự thần vận, hơn nữa biết tên của nàng, làm cho nàng nghĩ đến bạn tốt từng đề cập qua, Tông Đình Tú có ca ca, là tổng tài tập đoàn.“Ngươi là Đình Tú đại ca?”

“Cô gái thông minh.”

“Ngươi, nhĩ hảo, ta là Hướng Chủ Ân.” Nàng bắt đầu khẩn trương, thậm chí cảm giác vị bộ có điểm run rẩy.

Tông Thần Hoa lại là cười.“Ta biết.”

“Xin hỏi ngươi hôm nay tới là –” Bỗng dưng, nàng như là nhớ tới cái gì, phòng bị nhìn chăm chú vào hắn.

“Nhìn ngươi.”

“Xem ta?” Nàng đồng mâu hơi đổi, suy tư của hắn ý đồ đến, sau đó cố lấy dũng khí nói:“…… Ta sẽ không theo Đình Tú chia tay, mặc kệ như thế nào, hắn đều đã bảo hộ ta, cũng sẽ không rời đi ta, ta cũng sẽ cố gắng đuổi theo chúng ta trong lúc đó chênh lệch.”

Mày rậm nhếch lên, Tông Thần Hoa còn chưa kịp nói liền nhìn thấy hai nam nhân đang đi ra từ hành lang, cực kì tự nhiên đi vào bên trong quầy bar, trong đó có một người đặt tay lên vai của nàng, tuy nói nàng nhất thời cứng đờ nhưng chung quy không có đẩu ra.

“Làm như vậy, ngươi cảm thấy như thế nào?” Nghê Vi Nhất thần sắc không hờn giận ôm Hướng Chủ Ân, quay đầu thẳng trừng Vương Vũ Hoàn.

“Vi Nhất……” Vương Vũ Hoàn vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Ngươi cảm thấy hảo?” Hắn lãnh tuấn tú khuôn mặt chất vấn.

“Này không có vấn đề, ta không sao cả, ta chỉ là vì tốt cho ngươi……”

Nghê Vi Nhất hừ lạnh,“Rốt cuộc là vì ai hảo?” Lập tức vòng quá quầy bar rời đi.

“Vi Nhất!”

Hai người truy đuổi mà đi, lưu lại Hướng Chủ Ân đang giật mình, còn có người xem diễn Tông Thần Hoa đang chờ giải thích của nàng.

“Ách, bọn họ cùng ta…… Tựa như huynh muội.” Nàng cười đến thực làm, nói được thực lắp bắp.

Trừ bỏ giải thích như vậy, nàng còn có thể nói cái gì? Nói trước đó diễn tập? Nhưng có thể nói sao? Đó là việc riêng tư của hai đại ca a.

Tông Thần Hoa không truy vấn, chính là nhẹ chút đầu, nhưng biểu tình cũng rất làm người ta nghiền ngẫm.

“Không phải ngươi tưởng như vậy, Đình Tú biết ta theo chân bọn họ tựa như huynh muội giống nhau!” Trời ạ, đừng náo loạn, hắn ca ca làm chi vừa vặn tại đây vào đầu xuất hiện? Là như thế nào? Thiên muốn tiêu diệt nàng? Bởi vì nàng không hiểu quý trọng, luôn muốn thoát đi, cho nên ông trời quyết định thay nàng giải thoát, làm cho nàng cô độc cái hoàn toàn?

“Ngươi lại biết ta nghĩ cái gì ?” Tông Thần Hoa cười đến rất xấu tâm nhãn.

“Trước tiên là nói về hảo, ta chỉ là sắm vai một cái sương khói đạn nhân vật, mời ngươi trăm ngàn đừng hiểu lầm.” Chuyện tới nay, nói nàng ti bỉ cũng tốt, ích kỷ cũng thế, của nàng tình yêu đến không dễ, không nghĩ xem thường lại buông tha cho, cho nên nàng quyết định đem hết thảy phun thật.

Ngay tại nàng giải thích hoàn sau, xoay người bận rộn rất nhiều, Tông Thần Hoa lấy điện thoại cầm tay ra bát điện thoại, đơn giản vài, đã đem đối phương chọc đắc tượng chỉ phát cuồng sư tử.

“Thật sự có nam nhân ôm nàng?”

“Cực kì chính xác.” Tông Thần Hoa vẻ mặt e sợ cho thiên hạ bất loạn sắc mặt.

“Đại ca, ngươi rốt cuộc đang đi làm gì?” Tông Đình Tú tại kia đầu rống.

“Giúp ngươi xem nàng.”

“Là coi chừng nàng!”

“Ta xem, dùng hai mắt của ta gắt gao coi chừng, chẳng lẽ ngươi hy vọng ta lấy tay đem nàng quản lý chặt chẽ ?”

Hắn cười nhẹ.

“Ngươi!” Tông Đình Tú rốt cuộc nói không được tắt di động. Hiện tại, hắn thầm nghĩ chạy nhanh hồi Đài Loan, về phần danh y…… Tính sau đi!

Tông Thần Hoa còn lại là miễn cưỡng nhìn Hướng Chủ Ân ở đám đông bưng cà phê đi qua lại xuyên qua, lặng lẽ vì ngày mai hảo diễn mà cười.

Hôm sau buổi chiều.

Vô biên giới cà phê nghênh đón vợ chồng Nghê thị đã đến sau, lập tức treo biển tạm dừng buôn bán, nhưng là cố tình có ba nam nhân dám ở lại trong quán uống cà phê.

Chỉ thấy trong đó một người không biết cùng Vương Vũ Hoàn nói gì đó, hắn liền quyết định làm cho bọn họ ở vị trí bên cửa sổ ngồi xuống, cũng thay bọn họ pha cà phê.

Bị bắt ngồi ở thân cận Hướng Chủ Ân đang nhìn người ở phía sau không khỏi âm thầm kêu rên.

Trong đó có một người nàng tuyệt đối không nhìn nhầm, chính là người tối hôm qua tới cửa Tông Thần Hoa, về phần hai gã người xa lạ nàng mặc dù không biết, lại cảm thấy bọn họ tầm mắt không ngừng mà quấn quanh nàng, đánh giá nàng.

Ngày hôm qua, nàng thử liên lạc với bạn trai, nhưng là không biết như thế nào điện thoại của hắn vẫn ở trạng thái tắt máy, nàng gọi tới hừng đông cũng như trước là tắt máy, khiến nàng bắt đầu lo lắng có thể hay không xuất hiện chuyện xấu gì.

“Không biết Hướng tiểu thư trong nhà còn có cái ai?”

Trước mắt thoạt nhìn phu nhân đang hỏi, Hướng Chủ Ân vội vàng lấy lại tinh thần, chính là không biết nên trả lời như thế nào, lại nghe thấy bên cạnh nghê Vi Nhất không kiên nhẫn ra tiếng.

“Mẹ, ngươi hỏi nhiều như vậy làm cái gì?”

“Ngươi đứa nhỏ này như thế nào nói như vậy? Ta hỏi cái này là vấn đề cơ bản a.”

Rũ mắt xuống, Hướng Chủ Ân vẫn là không có nói tiếp, cảm thấy vấn đề này [như đứng đống lửa, như ngồi đống than] làm cho nàng cảm thấy thật khó giải quyết, bắt đầu lo lắng tương lai nàng có phải hay không cũng phải trải qua Tông Thần Hoa hỏi như vậy. Nàng biết tông gia phụ mẫu đã không còn nhưng là huynh trưởng như cha, áp lực cho nàng giống nhau tồn tại.

“Này cũng không trọng yếu, quan trọng là chúng ta yêu thương lẫn nhau không phải đủ sao?” Nghê Vi Nhất không hề cảm tình trần thuật, một tay lấy kéo nàng vào trong lòng, nhưng động tác nửa điểm ôn nhu đều không, thậm chí có điểm bất đắc dĩ.

Nàng vẫn là cúi mắt, bắt đầu cảm thấy hắn so với nàng bi thảm nhiều lắm.

Lúc này, cửa quán đột nhiên mở ra, nàng giương mắt nhưng lại thấy Tông Đình Tú đầu tóc rối bời bay vọt tới.

“Hướng Chủ Ân, ngươi đem lời nói của ta đặt ở đâu hả?”

Hắn vừa đáp máy bay xuống, liền đi gặp bác sĩ tim mạch kia rồi quăng cho Chris xử lý, lập tức chạy như bay tới Vô biên giới cà phê thế nhưng lại như miêu ta của đại ca giống nhau như đúc!

Nàng rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Hắn nói nhiều như vậy, nàng vẫn là tưởng không ra sao?

“…… Ngươi làm sao có thể ở trong này?” Hướng Chủ Ân ngập ngừng hỏi. Hắn không phải nói, ít nhất ba ngày sau mới có thể trở về sao?

“Ta nếu không trở về, ngươi không phải muốn cùng người khác đi rồi?” Tông Đình Tú nheo mắt lại, thẳng trừng mắt nhìn Nghê Vi Nhất ôm tay nàng.

Nhận thấy được tức giận của hắn, nàng chạy nhanh đem Nghê Vi Nhất rớt ra, chỉ sợ ra ngoài ý muốn, nhưng mà này động tác, lại khiến cho Nghê thị vợ chồng bất mãn.

“Hướng tiểu thư, ngươi cùng này người này là có quan hệ?”

“Ách, ta cùng hắn…… Ách……” Đòi mạng, này muốn nàng như thế nào giải thích?

Nếu nàng thừa nhận cùng Đình Tú là người yêu, kia không phải đại biểu gián tiếp thừa nhận nói dối giả trang làm bạn gái của Nghê đại ca? Nhưng hiện tại nếu không nói rõ ràng, Đình Tú khẳng định hiểu lầm, mà nàng không nghĩ muốn kết quả như vậy.

“Ngươi nói không ra sao?” Tông Đình Tú đi nhanh về phía trước trừng mắt Vi Nhất trấn an tay nàng.

“Không phải, ta……” Nàng không biết nên chỉ điểm ai cầu cứu, cũng không biết trước mắt trò khôi hài rốt cuộc muốn như thế nào chấm dứt, cuối cùng, đành phải thỉnh cầu,“Ngươi có thể hay không ra trước bên ngoài chờ ta?”

“Ta vì sao phải ra bên ngoài chờ ngươi?” Tông Đình Tú một cái bước xa tiến lên, một tay lấy nàng kéo vào trong lòng, nổi giận đùng đùng trừng mắt nghê Vi Nhất.“Hỗn trướng này nọ, ai cho phép ngươi như vậy ôm nàng?”

“Vi Nhất, đây là có chuyện gì?” Nghê thị vợ chồng sắc mặt cũng thật không tốt xem.

Nghê Vi Nhất đau đầu vỗ về thái dương.

Thấy thế, ở quầy bar Vương Vũ Hoàn rốt cục nhịn không được đi đến hắn bên người, một tay lấy hắn ôm, nói,“Bá phụ bá mẫu, chân chính cùng Vi Nhất kết giao là ta.”

Hắn không bao giờ nữa có thể chịu được người yêu cùng muội muội thương yêu nhất ở trước mặt hắn diễn tuồng kịch làm hắn tức hộc máu. Rõ ràng là hắn tình yêu, vì sao hắn không thể nói ra? Vì sao thế nào cũng phải muốn tìm Chủ Ân diễn ra trò khôi hà nàyi?

“Hả?” Nghê thị vợ chồng sợ tới mức đứng không dậy nổi, giật mình nhìn trước mắt con ôm nam nhân.“Vũ Hoàn…… Ngươi không phải là hảo bằng hữu của Vi Nhất sao?”

“Bá phụ, bá mẫu, thực xin lỗi giấu diếm các ngươi lâu như vậy, chúng ta đã cùng một chỗ thật lâu.”

“Hắn……” Tông Đình Tú đồng dạng thiếu chút bị doạ sợ.

Hướng Chủ Ân chạy nhanh đưa hắn kéo đến một bên.“Ngươi hiện tại biết, ta vì sao muốn bắt Vương đại ca làm nhân vật chính của ta đi.”

“……”

“Còn muốn làm nhân vậy chính của ta sao?”

“Quên đi.” Hắn bỏ quyền.“Ta muốn làm nhân vật chính cuộc sống của ngươi. Nhưng là, ngươi vẫn là không có nói cho ta biết, này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

“Ta chỉ là giúp Vương đại ca chiếu cố, giả trang làm bạn gái Nghê đại ca, làm bia đỡ đạn của bọn họ, bất quá hiện tại ta nghĩ đã muốn không cần, chỉ hy vọng tình yêu của bọn họ có thể thuận lợi.” Nhìn về phía kia đã biến thành bốn người đánh nhau giằng co, nàng cũng chỉ có thể thở dài.

“Chúng ta đây đâu?”

“…… Ngươi còn muốn không cần ta?”

“Những lời này là lời kịch của ta, đại ca theo ta nói, ngươi muốn cùng một nam nhân kết giao, vừa kéo vừa ôm, ta –”

“A? Nhưng là, ta có nói đại ca i, ta chỉ là làm bia đỡ đạn mà thôi, hắn không nói cho ngươi sao?” Nàng chỉ hướng bên cửa sổ, lại phát hiện nơi đó sớm không ai.

Tông Đình Tú quay đầu, lại thấy đại ca cùng hai gã tổn hại hữu đã ở ngoài cửa sổ hướng hắn vẫy tay nói tái kiến.“Tốt lắm, nguyên lai hắn là lưu lại xem kịch vui !” Nhìn hắn vì yêu phát cuồng, hắn rất thích là được, khó trách kia hai vị này cũng sẽ ở hiện trường!

“Có ý tứ gì?” Nàng không hiểu.

“Tức chết ta.”

Nàng mếu máo.“Tự giận mình?”

“Chính mình sinh khi , ta thế nhưng bởi vì ngươi mà rối loạn, làm cho đại ca của ta cùng kia hai cái hỗn đản thấy bộ dáng thất thố, kinh hoàng của ta!”

Nghĩ đến hắn vừa rồi chưa bao giờ gặp qua bối rối, Hướng Chủ Ân cũng không chiu được che miệng cười nhẹ.

“Ngươi còn cười? Cũng không ngẫm ta là bởi vì ai mới như vậy.”

“Thực xin lỗi, nhưng này không phải là lỗi của ta, ta là có cố lấy dũng khí ở đại ca ngươi trước mặt hắn bảo vệ chủ quyền của ta nha. Ta nói cho hắn, ngươi hứa bảo hộ ta, sẽ không rời ta đi. Ngươi nói xem ta có cũng không có nói gì đối?”

Tông Đình Tú xem xét nàng, cười đến mị mâu híp lại.“ những lời này rất xuôi tai, rất đúng.” Hắn không khỏi hôn lên nàng mặt nàng, căn bản mặc kệ bên trong vô biên giới đang ở nội loạn.

Tình yêu người khác hắn không cần, quan trọng là hắn có được tình yêu, có được tín niệm kiên định tình yêu, này cuối cùng làm cho hắn an tâm.

HẾT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.