Tướng Phủ Đích Nữ

Chương 4: Đừng không biết tự lượng sức mình




Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên , lễ đính hôn chính thức bắt đầu, tất cả quan khách đều ngồi vào bàn của mình , Hạ Toa ngồi chung bàn với mọi người đều là biết lẫn nhau , cũng không khiến Hạ Toa cảm thấy lúng túng, hướng về phía Tần Di cảm kích gật đầu một cái. Nếu là để cô ngồi chung bàn với những người không quen, chắc chắn cô sẽ không dám ăn cái gì.

" Hạ Toa, em muốn ăn gì, anh đi lấy cho em ." Nhìn Nhậm Kiến đứng lên , Tiêu Thần dịu dàng hỏi thăm Hạ Toa đang ngồi bên cạnh.

" Cho em thứ gì nhẹ nhàng thôi ." Hạ Toa đưa cái đĩa cho Tiêu Thần, nhỏ giọng nói qua.

Nhìn Tần Lạc mang theo Thẩm Thu Linh hướng bàn của bọn họ đi tới, Hạ Toa không tự chủ được nhích vào bên trong , theo bản năng không muốn cùng hắn có bất kỳ trao đổi gì , nhưng cô muốn tránh, Thẩm Thu Linh lại không nghĩ tránh, lôi kéo Tần Lạc đi lên trước .

"Tần Di, hôm nay thật làm phiền cô ." Thẩm Thu Linh cầm ly rượu lên kính Tần Di.

"Cần phải vậy." Đối với Thẩm Thu Linh Tần Di cũng không có cảm giác tốt, cũng chưa nói tới ghét, nhàn nhạt đáp lại.

"Vị này là?" Thẩm Thu Linh chỉ vào Hạ Toa cố ý quay đầu hỏi thăm Tần Lạc.

"Bạn gái của tôi, Hạ Toa." Không đợi Hạ Toa mở miệng, Tiêu Thần chạy tới bên cạnh cô, nhìn Thẩm Thu Linh giới thiệu.

"Hả? Hạ Toa, sao tôi lại không nhớ rõ Hạ gia có người gọi Hạ Toa nhỉ? ." Thẩm Thu Linh hơi chút nghiêng đầu, thấy Tần Lạc nhìn thẳng Hạ Toa, trong lòng cũng có chút không vui, cố ý gây khó dễ .

"Chuyện này thì có quan hệ gì tới cô ?" Nghe thấy câu nói của Thẩm Thu Linh , Tiêu Thần hừ lạnh một tiếng, hỏi ngược lại.

"Ai, tôi thì làm gì có tư cách trông nom chuyện tình của Tiêu Tứ thiếu đây?" Thẩm Thu Linh không ngờ tới Tiêu Thần sẽ che chở Hạ Toa như vậy, có chút không cam lòng nói.

“ Sao lại nói những chuyện này ? Tôi mời mọi ngươi một ly." Nhìn sắc mặt Tần Lạc có chút âm trầm, Hàn Dạ đứng dậy, chủ động dàn xếp.

"Cám ơn." Thẩm Thu Linh nhìn Hàn Dạ, dịu dàng nói .

"Cám ơn mọi người đã đến , xin chậm dùng ." Thấy Hạ Toa một câu cũng không nói chỉ cúi đầu, Tần Lạc hướng về phía mọi người nói.

Nhìn Tần Lạc và Thẩm Thu Linh đi xa, nhìn Hạ Toa buồn bã , Tiêu Thần không khỏi ôm bả vai của cô, sử dụng ánh mắt an ủi cô.

" Người phụ nữ này không phải đèn đã cạn dầu." Nhìn Thẩm Thu Linh và Tần Lạc len lỏi ở trong đám người , Hàn Dạ lắc đầu một cái, thở dài nói xong, nếu như Hạ Toa và Thẩm Thu Linh đối đầu với nhau , khẳng định cô không phải là đối thủ của cô ta . Chỉ sợ lần này nhất định Hạ Toa phải đau lòng rồi.

"Cô ấy rất đẹp." Thấy ánh mắt quan tâm của mọi người, Hạ Toa ngẩng đầu nhìn màu đỏ trong đám người kia , có chút mất mác nói.

" Anh không có cảm thấy cô ấy xinh đẹp, ở đây trong mắt anh thì em mới là người xinh đẹp nhất ." Tiêu Thần có chút khinh bỉ nhìn Thẩm Thu Linh, quay đầu lại thâm tình nói với Hạ Toa .

"Anh thật rất biết an ủi ." Nghe Tiêu Thần vừa nói như thế, Hạ Toa không khỏi bật cười, mặc kệ cô gặp chuyện buồn phiền gì , Tiêu Thần luôn có biện pháp trêu chọc cô vui vẻ, chỉ từ điểm này mà nói, nếu ai làm bạn gái của hắn tương lai nhất định sẽ rất hạnh phúc.

"Không có , anh thật lòng cảm thấy em đẹp hơn cô ấy ." Thấy Hạ Toa nở nụ cười, Tiêu Thần cũng yên lòng, nhưng mà đối với sự khiêu khích mới vừa rồi của Thẩm Thu Linh hắn đã nhớ ở trong lòng, một ngày nào đó, hắn sẽ làm Thẩm Thu Linh biết khiêu khích người phụ nữ mà hắn thích sẽ phải trả giá thật lớn.

Khi Tần Lạc và Thẩm Thu Linh mời rượu xong , rất nhiều người từ từ ra về, cả bàn này trừ Tần Di và Tuyết Thiếu bị kéo đi chào hỏi khách bên ngoài, những người khác nhìn nhau, đều đi ra khỏi phòng tiệc.

Mấy người đi tới sân thượng của khách sạn , trên đây có một hồ bơi, nhìn trong bể bơi mấy người trẻ tuổi không coi ai ra gì đang thân mật với nhau , Hạ Toa chọn một chỗ đứng, nhìn cảnh đẹp phía xa cả thành phố , không thể không thừa nhận, sự khác biệt giữa cô và Tần Lạc lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của cô .

" Hù ." Tiêu Thần đi tới bên người Hạ Toa , khe khẽ đẩy cô một chút, thừa dịp cô sợ, bất chợt ôm cô vào trong lòng.

"Mới vừa rồi làm em sợ muốn chết." Nhìn Tiêu Thần ôm mình , Hạ Toa có chút sợ vỗ vỗ ngực, căn bản không có chú ý tới mình đang tựa vào trong ngực Tiêu Thần .

Nhìn Hạ Toa ánh mắt mê mang , Tiêu Thần không nhịn được cúi đầu hôn lên môi cô, có chút thị uy đối với Tần Lạc đang tiến về phía này.

Tần Lạc đứng tại chỗ , thật lâu không thể phục hồi tinh thần lại, hắn thật sự không tin những gì mình thấy. Hắn hào hứng chạy tới sân thượng , chính là muốn giải thích với Hạ Toa chuyện mới vừa rồi, chỉ là không thể nghĩ đến để cho hắn thấy một màn này , mặc dù hắn khẳng định là Tiêu Thần cố ý chọc giận hắn, nhưng nếu như Hạ Toa không muốn, Tiêu Thần làm sao có thể hôn cô, nghĩ đến đây Tần Lạc cảm thấy buồn buồn, cũng hoàn toàn không có tâm tình đi giải thích , xoay người đi xuống dưới lầu.

" Anh ." Hạ Toa phản ứng kịp lập tức đẩy Tiêu Thần ra , nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt uất ức của hắn , chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Thấy Hạ Toa xoay người rời đi, Tiêu Thần gấp rút mà đi theo, nhớ tới bộ dạng vừa rồi của Tần Lạc , tâm tình của hắn thật tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.