Tướng Phủ Đích Nữ

Chương 2: Nhục nhã (phần 1)




Ngày trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến mùng sáu, mặc dù Tang Thuyết và Tần Di cũng không tán thành Hạ Toa đi tham gia lễ đính hôn của Tần Lạc , nhưng hai người vẫn giúp đỡ Hạ Toa lựa chọn quần áo, trang sức , còn mướn một thợ trang điểm , vì muốn làm cho Hạ Toa không có quá nhiều áp lực, nhưng họ lại quên mất, Hạ Toa nguyên bản không phải người cũng tầng lớp với họ , họ cảm thấy cô không có áp lực chút nào, nhưng trong lòng của cô áp lực lại rất lớn, sợ mình thất bại, sợ làm cho Tang Thuyết và Tần Di mất mặt, cũng sợ nhìn thấy người nhà Tiêu Thần , dù sao chỉ là giả mạo bạn gái Tiêu Thần, cũng không phải thật.

"Rất đẹp, Anna, ngày kia sẽ lấy bộ này nhé ,nhớ lấy bộ này nữa , nhớ trang điểm kiểu gì chưa ?" Nhìn Hạ Toa trong gương giống như một nàng công chúa , Tang Thuyết hướng về Anna dặn dò .

"Dạ, em biết rõ rồi." Đối với lễ đính hôn này Anna có chút hưng phấn , mặc dù cô đã tham gia không ít hôn lễ, nhưng không có hoành tráng như lễ đính hôn này a, đây tuyệt đối là Hào Môn trong Hào Môn. Vận khí tốt biết đâu còn có thể câu được một người giàu có đây? Anna ở trong lòng vui vẻ suy nghĩ.

"Tiểu Di, những bộ này có thể trả lại sao?" Nhìn những bộ lễ phục ở một bên , Hạ Toa có chút ngượng ngùng mở miệng , mặc dù Tang Thuyết nói này những thứ này cứ để cho cô ấy và Tần Di phụ trách, thế nhưng một ít đồ cũng hơn hai trăm vạn, đối với cô bây giờ mà nói tuyệt đối là quá sưc , cô hiện tại không có công việc, không có tiền gửi ngân hàng, cha mẹ cô sống ở thành phố F , thỉnh thoảng gọi điện thoại tới hỏi thăm cô, cô cũng không thể hỏi bọn họ mượn tiền được.

" Trả lại ? Tại sao muốn trả lại ? Một cô gái cần phải có mấy bộ lễ phục trong tủ quần áo ." Tang Thuyết có chút không rõ, tại sao Hạ Toa lại nói về vấn đề này, trả lại dĩ nhiên là không thành vấn đề.

"Em ." Hạ Toa nhìn Tang Thuyết trong gương , muốn nói lại thôi, thầm nghĩ, hay vẫn là dùng rồi sau đó trả dần , nếu không chính mình tự đi học một khóa thiết kế thời trang đến lúc đó muốn mặc cái gì thì tự mình làm , chỗ quần áo này thật sự không phải cô có thể mua được .

"Đừng lo lắng chuyện tiền bạc, em cứ thoải mái đi đừng để chị trở mặt ." Tang Thuyết đi lên phía trước, từ phía sau ôm Hạ Toa ở bên tai cô nhẹ giọng nói.

Tang Thuyết cũng nói như vậy, cô cũng đành phải gật đầu một cái đồng ý, cô cũng đã thấy qua Tang Thuyết trở mặt , đó cũng không phải là cô có thể thừa nhận đến , vẫn là ngoan ngoãn nghe lời là tốt, về phần thiếu một phần nhân tình này không thể làm gì khác hơn là sau này lại nói rồi.

" Chị Ngôn Ngôn ." Tiêu Thần vừa đi vào cửa, đã nghe đến giọng nói của hắn, xem ra hắn hôm nay tâm tình rất tốt.

"Không phải nói mười giờ rưỡi sao? Bây giờ còn không đến mười giờ, nóng lòng như thế?" Thấy Tiêu Thần đi vào trong tiệm, Tang Thuyết không nhịn được nhạo báng hắn .

" Chị Ngôn ." Nhìn Hạ Toa trong gương , Tiêu Thần kéo dài âm điệu có chút bất đắc dĩ kêu.

"Tốt lắm, tốt lắm, cậu cùng với Hạ Toa đi , tôi ra bên ngoài đi dạo." Tang Thuyết cười nhạt, vỗ vỗ bả vai Tiêu Thần, hướng ngoài tiệm đi tới.

" Sao anh tới sớm vậy ?" Hạ Toa nhìn qua gương thấy Tiêu Thần đứng ở sau mình hỏi thăm.

"Buổi sáng bị giật mình tỉnh giấc , liền trực tiếp dậy đi luôn." Tiêu Thần đi tới ngồi trên ghế sa lon , hai chân vắt tréo , hời hợt nói qua.

"Vậy anh đợi chút nhé , em còn nửa giờ mới xong ." Hạ Toa gật đầu một cái, hướng về phía Tiêu Thần nói, thật ra thì hiện tại cũng có thể đi , nhưng cô vẫn suy nghĩ muốn thay quần áo đã , dù sao hôm nay cô mới tới chi là mặc thử một chút , không có y phục phối hợp, rồi tóc vừa mới làm lại còn trang điểm , cô còn chưa có thói quen.

"Như vậy cũng được ." Tiêu Thần có chút không hiểu, không phải đã xong rồi hả? Còn phải lấy cái gì à?

"Đi tẩy trang và tháo tóc ." Hạ Toa nói qua nâng váy liền hướng phòng thay quần áo đi tới.

Nhìn Hạ Toa đi vào phòng thay quần áo, Tiêu Thần có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai, vốn là hắn còn trông cậy vào Hạ Toa có thể cho bọn họ một kinh hỉ, không nghĩ tới, chỉ là cũng may, hắn tới sớm, thấy được, thật rất tốt, cảm giác làm cho người ta hai mắt tỏa sáng , ánh mắt của hắn quả nhiên không sai a, , Tiêu Thần không ngừng ở trong lòng âm thầm hả hê .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.