Tưởng Lộc Phi Phi

Chương 41: Không Đành Lòng




Đồ điên.

Lệ Tư không để ý tới lời Chu Văn, phất tay ra hiệu cho mấy tên giám sát viên đi qua, bắt Chu Văn đang trọng thương lại.

Nàng đã chậm quá lâu, muộn hơn kế hoạch rất nhiều, giờ có thể bắt được Chu Văn trước khi An gia đến hay không còn khó nói, không thể tiếp tục chậm trễ nữa.

Mấy tên giám sát viên cùng tiến lên, đi tới, chính là thềm đá mở rộng, không còn chật hẹp như trước nữa, đủ để bọn hắn cùng tiến lên.

Lần này Chu Văn cũng không lập tức chạy, ngồi trên thềm đá, duỗi tay một chưởng, chậm rãi đánh tới tên giám sát viên bước lên đầu tiên.

Một chưởng thoạt nhìn cực yếu đuổi, tựa như không có một tia lực lượng, nhưng chưởng này của hắn, cách tên giám sát viên gần nhất còn tới gần hai trượng, ngay cả góc áo cũng không chạm.

Lệ Tư cùng mấy tên giám sát viên không tin Chu Văn có năng lực cách không đánh người, Nguyên Khí kỹ có thể đem Nguyên khí phóng ra ngoài trong cấp Truyền kỳ còn ít, Phàm thai căn bản không luyện nổi kỹ xảo này, cho dù có Nguyên Khí kỹ, thì Nguyên khí của Phàm thai cũng không đủ để tiêu hao.

Thế nhưng một chưởng này của Chu Văn đánh ra, tên giám sát viên kia lại vô thanh vô tức cắm đầu xuống đấy, lập tức khiến tất cả cùng giật nảy mình.

Chu Văn bất động, liên tục lăng không đánh mấy chưởng, mấy tên giám sát viên còn lại sợ tan hồn phách, từng người ứng chưởng ngã quỵ xuống đất.

Lệ Tư vừa kinh vừa sợ, cơ hồ không dám tin vào hai mắt mình, mấy tên Truyền kỳ giám sát viên đã tắt thở, thế nhưng nàng lại không thể hiểu được mấy người này bị Chu Văn giết thế nào, ánh mắt dao động, lòng kinh nghi bất định, trong lúc nhất thời không dám tới gần Chu Văn.

Chu Văn biết rõ, mấy người này không phải là hắn giết, mà là bị lực lượng thần bí của thềm đá tước đoạt sinh mệnh.

Chỉ có điều, không ai hiểu cố lực lượng thần bí kia hơn Chu Văn, chẳng qua hắn chỉ canh đúng thời gian, bày ra bộ dáng thần bí mà thôi, hoàn toàn là dọa người.

Điều khiến Chu Văn có chút buồn bực, là Lệ Tư như không bị lực lượng của thềm đá ảnh hưởng, bằng không hiện nàng cũng phải ngã lăn ra đất mới đúng.

“Kỳ quái, chẳng lẽ Lệ Tư cũng có Nguyên Khí kỹ giống Tâm Thiền? Cho nên mới không bị lực lượng thần bí kia giết chết? Thế nhưng như vậy cũng không đúng a, coi như nàng ta thực sự có Nguyên Khí kỹ như Tâm Thiền, cũng không thể biết được bí mật nơi đây, hẳn không thể sớm vận dụng mới đúng… đến cùng là có chuyện gì a?”

Chu Văn thầm nghi hoặc, nhưng trên mặt lại không chút biểu lộ, giữ vẻ mặt thần bí ngồi trên thềm đá, tư thái từ cao nhìn xuống nói:

- Ta vốn không muốn giết người, vì sao cứ nhất định phải bức ta?

Chu Văn nói nửa thật nửa giả, nếu không phải Lệ Tư ép hắn tới đường cùng, hắn tuyệt đối không muốn giết người, càng không muốn giết người của cục giám sát đặc biệt.

Đám người này chết, như vậy sau này Chu Văn hắn rất khó giải thích, thậm chí rất có thể sẽ bị Liên bang truy nã.

Nhưng dù như thế, Chu Văn cũng không muốn bại lộ bí mật về điện thoại.

- Cùng lắm thì ta cũng làm như đám đào phạm kia, chạy đến những Dị Lĩnh vực không trong phạm vi khống chế của nhân loại, chỉ cần có điện thoại trong tay, nguy hiểm của Dị Lĩnh vực với ta chẳng khác nào không tồn tại.

Chu Văn thầm quyết định, nếu thực cùng đường mạt lộ, vậy cũng chỉ có thể vào rừng làm tặc khấu.

- Bớt giả thần giả quỷ, ngươi cho rằng làm vậy là có thể lừa gạt được ta sao?

Lệ Tư không tin, một Phàm thai như Chu Văn lại có lực lượng đáng sợ như vậy.

Thế nhưng nàng lại không thể nhìn ra, bốn giám sát viên kia chết thế nào, lòng cũng có chút lưỡng lự, không dám trực tiếp xông lên.

- Không tin thì ngươi có thể thử xem, xem Vô Tướng thần chưởng của ta, có thể giết được ngươi hay không.

Chu Văn không đổi sắc, nghiễm nhiên như đã tính trước.

Thế nhưng trong lòng hắn lại thầm kêu khổ:

“Ta kéo dài lâu như thế, nếu không có Tâm Thiền bảo hộ, Lệ Tư kia dù có mạnh hơn nữa, cũng hẳn phải chết rồi mới đúng, sao lại không có chút việc gì a?”

- Vô Tướng thần chưởng, chưa từng nghe qua.

Tầm mắt Lệ Tư nhìn về bốn tên giám sát viên, ý muốn tìm sơ hở, tìm xem bốn tên giám sát viên chết thế nào.

- Vô Tướng thần chưởng vô sắc vô ảnh, có thể giết người trong vô hình, là Nguyên Khí kỹ mà Âu Dương Lam đưa ta, để ta dùng bảo mệnh, bình thường ta không dám tùy tiện tu luyện, hôm nay nếu không phải là ngươi bức ta đến tuyệt cảnh, ta cũng không muốn dùng môn Nguyên Khí kỹ âm độc tới cực điểm này.

Chu Văn nói bừa, nhưng lòng lại đang thầm tính toán xem nên chạy thế nào.

Hắn cũng không cho rằng bản thân thực sự có thể hù được Lệ Tư, hiện tại Lệ Tư không dám xông lên, chỉ bởi nàng không biết bốn tên đồng nghiệp của bản thân chết thế nào, không dám tùy tiện mạo hiểm mà thôi.

Lệ Tư nửa tin nửa ngờ, nàng xác thực không biết bốn tên kia chết thế nào, trên người họ, nửa vết thương cũng không có.

Đột nhiên, trong đầu Lệ Tư ánh lên suy nghĩ, nhớ tới đánh dấu cấm khu lúc trước, lập tức hiểu ra, đưa mắt đánh giá bốn phía, cười lạnh nói:

- Vậy để ta thử xem, Vô Tướng thần chưởng của ngươi giết ta thế nào.

Vừa nói, Lệ Tư liền triệu hoán một đầu Phối sủng.

Hai cánh trắng noãn, làn da mềm mại, váy lụa tuyết trắng, tựa như Thiên sứ trong truyền thuyết, chẳng qua có chút khác biệt, Thiên sứ này không có đầu, trên cổ trống rỗng.

- Đoạn Đầu Thiên Sử!

Chu Văn nhìn thấy Thiên sứ không đầu, lập tức kêu thành tiếng.

Phối sủng Đoạn Đầu Thiên sứ này quá nổi tiếng, mặc dù là Phối sủng tới từ khu tây, nhưng tên tuổi của nó truyền khắp Liên bang Trái Đất.

Đoạn Đầu Thiên sứ không thực sự là Thiên sứ, mà là một nhân vật trong truyền thuyết của phương tây.

Truyền thuyết có một vị tu nữ thành tín, nàng dùng tâm linh thánh khiết thờ phụng Thượng đế, mong một ngày có thể lên Thiên Đường thành Thiên sứ phụng dưỡng Thượng đế.

Bất cứ ai thấy nàng, cũng đều cảm thấy nàng là tu nữ hoàn mỹ thánh khiết nhất thế gian, hết thảy những ai biết nàng, đều cảm thấy sau khi chết nàng nhất định có thể liên Thiên quốc, trở thành Thiên sứ phụng dưỡng Thượng đế.

Có lẽ là do thành kính của nữ tu cảm động tới Thượng đế, một ngày Thượng đế buông xuống trước mắt nữ tu, đồng thời hạ xuống thần quang, để phàm thể của nữ tu hóa thành Thiên sứ.

Ngay khi thân thể nữ tu đang thuế biến thành Thiên sứ, tu nữ lại nhìn thấy một tử tù đang thành tín xám hối với Thượng đế.

Thế là nữ tu liền hỏi thượng đế:

- Người tù phạm kia thành kính như thế, có thể đặc xá lỗi lầm của hắn hay không?

Thượng đế trả lời:

- Có thể đặc xá, nhưng sai lầm của hắn nhất định phải có người gánh chịu, nếu tu nữ nguyện ý, nàng có thể thay hắn lên đoạn đầu đài, gánh tội lỗi cho hắn.

Tu nữ nghe xong, dứt khoát chọn thế tội thay tử tù, thế là thần quang lóe lên, tù phạm trên đoạn đầu đài liền bị thay thế bởi nữ tu, đầu còn chưa thuế biến của nữ tu bị chặt xuống.

Mặc dù mất đầu, thế nhưng những phần khác của nữ tu đã đều hóa thành Thiên sứ chi thân, là bất tử bất lão, cho nên cũng không vì bị mất đầu mà chết.

Chẳng qua cái đầu kia còn chưa thuế biến, không cách nào hồi phục như cũ, cho nên nữ tu liền biến thành Đoạn Đầu Thiên sứ trong truyền thuyết phương tây.

Cái tên dù khủng bố, nhưng Đoạn Đầu Thiên sứ chính là tồn tại đại diện cho sự thánh khiết.

Sau khi Thứ Nguyên Phong Bạo buông xuống, trong một Dị Lĩnh vực ở tây khu xuất hiện Đoạn Đầu Thiên sứ, sau khi bị nhân loại chém giết, đồng thời thu được trứng Phối sủng.

Sử thi Đoạn Đầu Thiên sứ cũng từ đây vang danh khắp Liên bang Trái Đất, điểm mạnh nhất của nó, không phải là sức chiến đấu, mà là năng lực thủ hộ.

Có Đoạn Đầu Thiên sứ thủ hộ, các loại nguyền rủa, huyết chú… đều không thể tổn thương chủ nhân, chính là Phối sủng thủ hộ mạnh nhất được biết đến ở phương tây.

Chủ nhân Đoạn Đầu Thiên sứ, dựa vào năng lực thủ hộ của Đoạn Đầu Thiên sứ, không ít lần gặp dữ hóa lành trong các cấm địa.

Bởi vậy, danh tiếng của Đoạn Đầu Thiên sứ càng lúc càng lớn, có điều theo Chu Văn được biết, Phối sủng Đoạn Đầu Thiên sứ là tồn tại độc nhất vô nhị, mà chủ nhân của nó, không phải là Lệ Tư.

- -------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.