Tướng Công, Cho Sờ Mông Cái Nào

Chương 6




- Lời này của em là có ý gì?

Ánh mắt Thường Nhạc híp lại nhìn Tiểu Bảo, dường như bàn tính và tiền có quan hệ rất lớn, chẳng nhẽ tiểu nha đầu này đang có ý đồ gì với Mafia.

Nếu thật như vậy thì không bằng chính hắn đem bán cô cho Mafia!

- Anh rể, nghe nói Mafia rất có tiền, haha, chúng ta liều mạng vì bọn họ, tiền thưởng kia là chuyện đương nhiên! Nụ cười trên mặt Tiểu Bảo ngày càng đáng yêu.

Thường Nhạc hơi nhăn mày, không chút để ý mở miệng nói: - Em cũng đừng quanh co lòng vòng, muốn gì thì nói thẳng ra đi!
Tiểu Bảo vừa nghe xong, đôi mắt sáng ngời nhìn anh rể, không nói gì mà trực tiếp vỗ vỗ vai Thường Nhạc, cười hì hì nói: - Tiền của tiểu Nhật Bản chúng ta đều có thể lấy, năm đó liên minh tám nước tấn công Trung Quốc, khoản này cũng cần tính, vì vậy chúng ta phải kiên quyết kêu gọi Mafia ủng hộ Đảng Cộng sản Trung Quốc, ủng hộ chủ nghĩa Mác- Lê Nin, tư tưởng Mao Trạch Đông, Điểm G và Thường Nhạc đả đạo chủ nghĩa đế quốc Mỹ.

Thường Nhạc nghe xong toát mồ hôi lạnh: - Bà cô nhỏ của em ơi, khẩu hiệu như vậy, cái mũ to như vậy đội trên đầu mình, nếu mình không đi dọa dẫm Mafia thì cảm thấy thật có lỗi với lương tâm!

- Được, đi cùng lão Đại, hôm nay chúng ta phải đi dọa nạt Mafia! Thường Nhạc thẳng lưng hùng dũng, oai vệ nói.
- Ha ha, lão Đại thật là anh minh! Tiểu Bảo nhanh chóng vuốt đuôi nịnh bợ, tuy nhiên trong lòng thầm nói: - Thật sự là một kẻ ngốc tiêu chuẩn!

Thường Nhạc mang theo Tiểu Bảo, Tiểu Bảo lại kéo theo Linh Nhi, ba người lên xe trực tiếp đi tới tổng bộ Mafia.

- Cái gì? Lão Đại điểm G tự mình tới thăm hỏi tôi?

Thần sắc Hỏa Phượng Hoàng kỳ quái. Từ sau khi ký kết hiệp nghị liên minh với Điểm G, Mafia thanh toán cho Điểm G một số tiền lớn, Thường Nhạc lập tức liền bị kẻ khác tập kích.

Cuối cùng lại nhận được tin Thường Nhạc thống nhất giới xã hội đen Trung Quốc. Tuy nhiên, việc này đối với Mafia Paris cũng không có mấy lợi ích, thậm chí có thể nói chính Mafia bọn họ đã cũng cấp tài chính để hắn trở về chiến đấu trong nước.

Vì vậy ấn tượng của Hỏa Phượng Hoàng với Thường Nhạc rất kém.

Hiện tại, Tân Long Nha đã lập nên hai phân bộ, cùng với Giáo hội kỵ sĩ thần thánh tạo thánh một tam giác sắt tiêu chuẩn. Bỏ qua Thánh Điện Hắc Ám, Thánh Điện Quang Minh, Điểm G không nói tới.

Mafia giống như bị kẹp trong càng cua, loại cảm giác này thật khó chịu, Hỏa Phương Hoàng hơi vênh cái miệng anh đào nhỏ nhắn lên, nói: - Tên đáng chết này, tôi không tìm hắn, hắn lại chủ động tới tìm tôi, đi gặp hắn!

Đứng bên cạnh Hỏa Phượng Hoàng là một tên có làn da khá trắng, đầu xanh, trên khuôn mặt anh tuấn tà mị luôn mang theo nụ cười thản nhiên, khi nhìn vẻ mặt kỳ quái của Hỏa Phượng Hoàng, hai tay gã hơi động một chút, một luồng ánh sáng trắng lóe ra, hàn băng lạnh lẽo vờn quanh đầu ngón tay, như những tinh linh nghịch ngợm.

Hỏa Phượng Hoàng vừa mới cất bước, tên thuộc hạ bên cạnh liền cẩn thận nói: - Lão Đại Thường Nhạc còn dẫn theo vài người tới đây!

- Mang bao nhiêu người?

Hỏa Phượng Hoàng hơi nhíu mày, chẳng nhẽ người kia muốn tới gây rối? Nếu hắn ăn no rỗi việc làm càn thì đương nhiên mình cũng vui vẻ tiếp đón!

Đầu Tiểu Bảo sắp ngửa lên tận trời thì những cao thủ tuyệt đối đứng hàng số một số hai giới xã hội đen xuất hiện, xếp thành hàng chỉnh tề hai bên cửa lớn của tổng bộ của Mafia.

Tùy ý lấy một người trong số bọn họ ném vào trong thành phố nhỏ, tuyệt đối có thể thành bá chủ, nhưng bọn họ tình nguyện làm thủ vệ của Mafia. Điểm G nước Pháp có lẽ cũng không tính là tổ chức quan trọng trong giới xã hội đen, nhưng lại có tiếng tăm lừng lẫy trên toàn thế giới, đặc biệt là các khu vực Nam Phi, Trung Quốc, Nhật Bản.

Khi Thường Nhạc khai báo tên mình, thuộc hạ Mafia đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khó có thể tin được, bởi vì Thường Nhạc quá trẻ tuổi và anh tuấn.

Có lúc bản thân những người này cũng không rõ ràng lắm anh tuấn và thủ lĩnh Điểm G có quan hệ gì? Bọn họ luôn nghĩ thủ lĩnh Điểm G hẳn là một người trung niên Đại Hán thân cao tám thước, lưng hùm vai gấu, nhưng nhìn lại người trước mắt, Thường Nhạc quả thực chính là loại gió thổi là gục.
Từ yếu đuối áp vào trên người Thường Nhạc là hoàn toàn đúng!

Toàn thân hắn tỏa ra khí thế bá vương, cao thủ, thế nhưng không nhìn thì thôi, càng nhìn càng khiến người khác không tài nào so bì nổi.

Hai nha đầu nhỏ đang tụm lại một chỗ líu ríu kia có thể làm thuộc hạ cho thủ lĩnh Điểm G hay sao?

- Thường thủ lĩnh, đã lâu không gặp!

Trong sân truyền tới giọng nói trong trẻo dễ nghe của Phượng Hoàng.

- Thật là cảnh tượng lớn!
Thường Nhạc nhìn thấy hơn mười cao thủ đi theo phía sau Hỏa Phượng Hoàng, con ngươi của hắn co rút, khóe miệng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Hỏa Phượng Hoàng cũng chú ý tới hai thuộc hạ bên người Thường Nhạc, cô hung tợn trừng mắt nhìn kẻ báo tin bên cạnh, tên đáng chết này, hai đứa nhóc con này mà cũng có thể gọi là thuộc hạ.

- Mẹ mẹ!

Thường Nhạc còn chưa kịp mở miệng thì Tiểu Bảo ở bên cạnh đã vui vẻ hô lên.

Hỏa Phượng Hoàng sửng sốt, cô bé xinh đẹp này gọi ai là mẹ? Cô theo bản năng nhìn quanh bốn phía, trừ mình ra thì không có ai có tuổi thích hợp để làm mẹ.
- Đổ mồ hôi!

Hỏa Phượng Hoàng thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng lên, bởi vì cả người đồng chí Tiểu Bảo của chúng ta đều đang nằm trong lòng Hỏa Phượng Hoàng.

Dựa vào thân thủ của Hỏa Phượng Hoàng, người thường căn bản không thể tới gần cô, nhưng tốc độ di chuyển của Tiểu Bảo quá nhanh, mà nguyên nhân khác nữa là cô không hề có phòng bị đối với Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo chôn đầu trong ngực Hỏa Phượng Hoàng, Hỏa Phượng Hoàng hoàn toàn ngây ngốc đứng đó.

Linh Nhi lại lôi kéo quần áo của Thường Nhạc, đáng thương lắp bắp nói: - Cha, cô ấy là mẹ của chúng con sao?
- Amen!

Thường Nhạc hít sâu một hơi, cô bé Tiểu Bảo kia rốt cục đang định giở trò quỷ gì?

Thần sắc đám thuộc hạ Mafia bên cạnh trở nên kỳ quái, lão Đại của mình từ khi nào thì trở thành vợ của người đứng đầu Điểm G?

- Thường Nhạc, rốt cục anh đang giở trò quỷ gì? Hỏa Phượng Hoàng cố gắng đẩy Tiểu Bảo ra nhưng cuối cùng cũng thất bại, khả năng bám dính của đồng chí Tiểu Bảo của chúng ta thật lợi hại.

- Bà xã Anh tới đây không phải muốn gây chuyện, anh tới là có việc quan trọng muốn thương lượng! Thường Nhạc âm thầm kêu một tiếng đen đủi.
Tại sao mình lại gọi bà xã?

- Lão đại có chuyện gì hai người cứ thương lượng, bọn thuộc hạ không quấy rầy! Người trẻ tuổi đầu xanh bên cạnh nở nụ cười kỳ quái.

Các thuộc hạ khác cũng dần tản đi.

Trong nháy mắt, nơi này chỉ còn lại Hỏa Phượng Hoàng, Tiểu Bảo, Linh Nhi và Thường Nhạc, một nhà bốn người cuối cùng cũng đoàn tụ!

Hỏa Phượng Hoàng nhìn thuộc hạ rời khỏi có chút buồn bực dậm chân, ánh mắt hung tợn nhìn về phía Thường Nhạc, sau đó giọng lạnh như băng nói: - Thường Nhạc, anh dù sao cũng đường đường là thủ lĩnh Điểm G, sao lại có thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy?
Thường Nhạc cũng bất đắc dĩ, dù sao chính mình cũng là người bị hại, hắn nhìn Hỏa Phượng Hoàng nghiêm túc nói: - Nếu tôi nói tất cả việc này đều không liên quan tới tôi, cô có tin không?

- Anh bảo tôi có tin hay không?

Cuối cùng Hỏa Phượng Hoàng dùng sức kéo Tiểu Bảo xuống, cô nặng nề mà thở phào nhẹ nhõm.

- Tôi biết cô sẽ không tin tưởng tôi! Thường Nhạc thản nhiên mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra vài phần đăm chiêu, chậm rãi mở miệng nói: - Hiện tại Tân Long Nha liên thủ cùng Giáo hội hoạt động thường xuyên, không biết Mafia có tính toán gì không?
- Dựa theo Hiệp Nghị, Tân Long Nha là do Điểm G các người đối phó, anh căn bản không cần hỏi tôi. Tâm tình Hỏa Phượng Hoàng hiện giờ vô cùng không tốt.

Ánh mắt Thường Nhạc híp lại, không chút để ý nói: - Địa bàn nước Pháp rất lớn, miếng bánh ngọt này ai cũng muốn nuốt. Nếu Mafia chỉ ở bên cạnh quan sát, Điểm G chúng tôi dù có nuốt được miếng bánh này thì liệu Mafia có bắt phải nôn ra không?

- Lời này của anh là có ý gì?

Trong mắt Hỏa Phượng Hoàng chợt lóe lên ánh sáng tinh nhuệ.

- Điểm G chúng tôi hiện giờ bất động, nhưng nếu đã hành động thì sẽ quét sạch ngàn quân! Thường Nhạc gằn từng chữ.

- Cha mẹ chúng con đi chơi trước! Tiểu Bảo và Linh Nhi nháy mắt với Hỏa Phượng Hoàng, làm vài cái mặt quỷ sau đó chạy vào tổng bộ Mafia.

- Thường Nhạc!

Hòa Phượng Hoàng cố gắng áp chế cơn giận, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Thường Nhạc, nói: - Miếng bánh ngọt nước Pháp này Mafia chúng tôi chắc chắc sẽ nuốt rồi, tuy nhiên Điểm G các anh có tính toán thế nào?
- Nước Nga!

Thường Nhạc trực tiếp nói ra chữ kia.

- Nước Nga?

Trong con mắt xinh đẹp của Hỏa Phượng Hoàng hiện lên tia kinh ngạc, bật thốt lên: - Chẳng nhẽ anh muốn thâu tóm miếng bánh lớn nước Nga?

- Không phải tôi mà là chúng ta!

Thường Nhạc nghiêm túc sửa chữa quan điểm của Hỏa Phượng Hoàng.

- Miếng bánh nước Nga này không phải muốn ăn là ăn được, chỉ sợ nuốt không trôi sẽ bị nghẹn chết. Sự việc nước Pháp còn chưa giải quyết xong, Mafia chúng tôi làm sao có tinh lực đi tấn công nước Nga? Vẻ mặt Hỏa Phượng Hoàng lộ ra vài phần châm chọc.

- Ai thật không ngờ, đường đường Mafia lại chỉ là một bang phái nhát gan sợ phiền phức! Thường Nhạc hơi tiếc nuối lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ tiếc nuối.

Tim Lãng Mạn đập càng lúc càng nhanh, gã kinh ngạc phát hiện cao thủ bốn phía ngày càng nhiều, càng làm cho người khác không thể cân nhắc.

Tực lực của lão già trước mắt quả thực quá mạnh, chính mình tuy rằng đã dùng dòng khí đao chiếm thế thượng phong, nhưng đánh bại lão già chỉ sợ ít nhất cũng phải dùng ngàn chiêu.

Những cao thủ trẻ tuổi khác của tổ chức Lãng Mạn này tuy rằng đứng ở cạnh mình nhưng trước mắt chỉ có chưa tới một phần sáu toàn bộ nhân lực mà số lượng người của đối phương cũng tương đương mình mà toàn bộ đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

- Lãng Mạn, chỉ cần cậu ngừng phản kháng, nói xem rốt cục ai mới là lão Đại của cậu thì từ nay về sau cậu vẫn là người thừa kế của Tổ chức Lãng Mạn! Thủ lĩnh của tổ chức Lãng Mạn Marco chậm rãi mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.