Tung Hoành Nam Hạ

Chương 2




Năm tuổi trở thành Đấu Giả, bảy tuổi tấn chức Đấu Sư, chín tuổi tấn chức Đấu Vương, mười hai tuổi đạt tới cảnh giới Đấu Hoàng, những điều này, Lý Dật không quan tâm, một người có mạnh hơn nữa thì cũng không thể hiện được điều gì, nếu không có kinh nghiệm thực chiến tương ứng và gan dạ sáng suốt, thì cũng không có lực sát thương thật sự. Nhưng tiêu diệt một tập đoàn hải tắc, thì không giống vậy, chỉ dựa vào điểm này, thì đã đủ để chứng minh La Tuyết Phong là một cường giả chân chính.

"Hắn bao nhiêu tuổi?" sắc mặt Lý Dật ngưng trọng lại.

"Năm nay có lẽ 23 tuổi!" nhắc tới thần tượng của mình Lôi Bách không khỏi bóp cổ tay thở dài: “La Tuyết Phong hắn làm sao lại đánh cắp Thánh khí của Học viện chứ, đó là tội phản bôi Học viện rồi. Với thành tựu của hắn, tương lai kế thừa chức vị viện trưởng Học viện, cũng không phải là chuyện không có khả năng, sao lại làm một chuyện ngu xuẩn đến vậy chứ? Đúng là gặp phải quỷ rồi.”

"Học viện Thánh khí, là vật gì?"

“Cái này ta cũng không biết, hẳn là một đồ vật rất quan trọng với Học viện rồi. Có trời mới biết!”

Lúc này xung quanh quảng trường, không ít đệ tử đang tụ tập, đều đang nghị luận chuyện bên trên thông cáo, nội dung nghị luận cơ bản cũng giống như chuyện mà ba người Lý Dật, Khảm Kì, Lôi Bách đang nói đến.

“Có chút thú vị đó. Lôi Bách, có hứng đi Thế giới đóng băng một chuyến không?”

"Lão đại, ngươi điên rồi sao!" Lôi Bách không dám tin mà nhìn Lý Dật, mặc dù trong suy nghĩ của hắn lão đại rất là mạnh, nhưng: “Đứng nói thần tượng của ta là La Tuyết Phong, chỉ là Thế giới đóng băng thôi, với thực lực bây giờ của chúng ta, cứ cho là đi, e rằng sẽ là điểm tâm cho đám Ma thú trong đó đó!”

“Lôi Bách, biểu lộ như vậy là sao chứ, cứ như ta để ngươi đi vào chỗ chết không bằng.” Lý Dật nói tiếp: “Cầu phú quý trong nguy hiểm, ngươi muốn tu luyện Đấu khí, lại khôn gmuốn mạo hiểm, tu luyện chiến đấu trong đấu trường bốn về yên tĩnh, có thể làm cho ngươi trở thành một cường giả chân chính sao?”

Nói một trận khiến Lôi Bách xẩu hổ đỏ mặt, trả lời bằng cách im lặng.

“Nói hay lắm!” bỗng nhiên một người lóe xuất hiện trong đám đông, đi tới nhè nhẹ vỗ tay nói: “Lý Dật các hạ, xem ra ngươi rất hứng thú với Thế giới đóng băng, chi bằng, hãy gia nhập đoàn của ta.”

"Thất Hoàng tử điện hạ, xem ra ngươi cũng có ý định đi thử vận may? Nhưng, với thân phận của ngươi, có lẽ không có hứng thú gì với chức đạo sư của Học viện La Lan hay là công pháp Đấu kĩ Bạch Hổ gì đâu nhỉ?”

Mời Lý Dật, chính là Thất Hoàng tử của Đại Thần Vương quốc.

"Lý Dật các hạ nói không sai, chức vị đạo sư cùng công pháp Đấu kỹ với ta mà nói, đều không có gì sức hấp dẫn gì cả, nhưng có thể có được cơ hội tiến vào Thế giới đóng băng, điều này, không phải lúc nào cũng có. Nếu không phải vì tên La Tuyết Phong khiến Học viện có sự ban thưởng hậu hĩnh, ta sao có thể triệu tập gần trăm vị Đấu Hoàng Đấu Vương cường giả được chứ.”

“Nếu Thất Hoàng tử điện hạ đã có nhiều Đấu Hoàng Đấu Vương như vậy, thêm Lý Dật ta cũng không nhiều, bớt ta cũng không ít. Ý tốt của điện hạ Lý Dật xin ghi nhận!” vị Thất Hoàng tử của Đại Thần Vương triều này không phải là nhân vật mà Lý Dật muốn tiếp cận, hơn nữa nếu gia nhập đoàn này, bản thân sẽ không có quyền lên tiếng, không được làm việc mình muốn làm.

“Như vậy Lý Dật các hạ định gia nhập đoàn của Khải Phong hay là đoàn Vạn nhân mê kia?” Thất Hoàng tử vẫn nở một nụ cười chân thành hỏi thăm, nhưng Lý Dật trong mắt hắn, chợt có một ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị lóe lên.

Xem ra Học viện Tam Đại Bá Vương đều tổ chức đoàn riêng của mình, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì sẽ là ba đoàn có thực lực mạnh nhất. Thừa hành với nguyên tắc mình có thể làm chủ, Lý Dật cũng ôm lấy một nụ cười: “Ta tự tại tự do quen rồi, đoàn nào cũng không muốn gia nhập. Hơn nữa cứ cho là ta gia nhập, Khải Phong các hạ và Ánh Vũ Tình tiểu thư, cũng chưa chắc đã coi trọng tai hạ.”

Thất Hoàng tử cười khoan dung, nói như không sao cả: “Nếu Lý Dật các hạ đã không muốn gia nhập bất cứ đoàn nào, lẽ nào là muốn tổ chức đoàn cho riêng mình sao?”

“Đó là một cách nghĩ hay đó!” Lý Dật họa theo lời nói bên trên: “Khảm Kì, Lôi Bách, chúng ta đi xem thử, xem có ai muốn gia nhập với chúng ta không. Nếu ai muốn tham gia thì các ngươi cần nói với họ, chúng ta đi cho náo nhiệt, thuận tiện tu luyện, đừng ôm lấy quá nhiều mộng tưởng.”

"Đã như vầy, sẽ không quấy rầy Lý Dật các hạ chiêu mộ đội viên nữa." Thất Hoàng tử rõ ràng có chút không vui, với thân phận của hắn, chủ động mời một học viên, ai lại có thể không nể mặt hắn vài phần chứ, có cự tuyệt cũng cần có lí do cứng rắn. Đã quen tự do tự tại, đây là lí do sao?

Bất luận là Lôi Bách hay Khảm Kì, đều không có tin tưởng gì về chuyện tổ chức nhóm đi vào Thế giới đóng băng, hai người này cũng không tuân theo. Vì vậy chia nhau hành động, kêu gọi người tham gia khắp quảng trường. Lý Dật và Na Na tìm một chỗ để ngồi, vừa nói ít chuyện phiếm về Học viện, vừa chờ kết quả chiêu mộ của Khảm Kì và Lôi Bách.

Kết quả chiêu mộ khiến Lý Dật phải ủ rũ, muốn gia nhập đoàn của Lý thị, ngoại trừ Đấu Vương ra thì là Đấu sư, hơn nữa nhìn vào là thấy không tự nguyện tham gia. Những người này, chính là những đệ tử bình thường có chút giao tình với Khảm Kì và Lôi Bách.

Náo loạn đến hai ba giờ, bên cạnh đã có hơn mười Đấu Vương Đấu Sư.

“Lão đại, hết cách, trừ những người này, thật sự không tìm được người tốt hơn.” Lôi Bách cũng có chút ủ rũ.

Khảm Kì tức thì nói thẳng thắn: “Nhân vật lợi hại, đều bị Tam Đại Bá Vương chiêu mộ rồi. chúng ta có thể tìm được những người này đã là tốt lắm rồi, nếu không thì chúng ta đem đám Đỗ Lạp theo!”

Cái này, thì miễn đi, mặc dù chục Đấu Vương Đấu sư này thực lực không đủ, nhưng vừa nhìn cũng biết là xuất thân nghèo khổ, sống cuộc sống khổ cực. Đem đám lụa là kia theo, thôi đi, chắc phải thuê một dong binh đoàn cho bọn hắn chở đồ dùng sinh hoạt theo.

“Lý Dật ca ca, hay là, ta đi tìm mấy tỷ muội để cùng đi với các ngươi nhé.” Na Na thật lòng đề nghị.

Lý Dật không trả lời, mà hỏi ngược lại: “Na Na, thực lực của nàng bây giờ là gì?”

"Vừa mới tấn chức Đấu Sư!" Na Na mặt đỏ lên, cấp bậc này, ở bên ngoài coi như là rất tốt rồi, nhưng ở Học viện La Lan, nói thật là không có đế khí chút nào.

“Các tỷ muội của nàng là cấp bậc gì?”

“Bỏ đi, bỏ đi, coi như ta chưa nói gì!” Na Na đứng lên có chút tức giận, cứ thế bỏ đi. Một tấm lòng tốt như vậy, bị hai vấn đề của Lý Dật làm cho nàng không còn chút thể diện nào cả.

Lý Dật cũng không đuổi theo, như vậy không còn gì tốt hơn, so với chuyện bản thân mình cự tuyệt trực tiếp thì tốt hơn rồi. Thấy Na Na đi xa rồi, Lý Dật mới nhìn quanh các thành viên xung quanh mình, nói rất chân thành với các thành viên: “Đoàn của chúng ta, ách, mặc dù số người không nhiều, nhưng chỉ cần mọi người đoàn kết nhất trí, thì sẽ mạnh mẽ hơn so với đám ô hợp kia. Mọi người về chuẩn bị tốt một chút, nếu như có thể hãy tìm thêm vài bạn gia nhập, vậy thì càng tốt hơn. Cho dù cuối cùng chúng ta không lấy được phần thưởng của học viện, đến Thế giới đóng băng để rèn luyện một phen, dù sao cũng có lợi cho mọi người. Mọi người nói có đúng hay không?”

“Lão đại nói đúng, chúng ta rèn luyện là chính, lấy phần thưởng là phụ!” Khảm Kì quả nhiên phụ họa theo.

“Thời gian thì, quyết định là hai ngày sau nhé, sẽ là ở đây, nếu việc chuẩn bị của mọi người có cần cái gì, thì hãy đề xuất với Khảm Kì, chỉ cần là yêu cầu không quá đáng, thì hắn sẽ cung cấp đủ cho các ngươi!”

“Lão đại nói đúng…ách, lão đại, cái không phải là yêu cầu quá đáng này, có thể nói rõ một chút không.” Dù sao cũng dính dáng đến tinh tạp của mình, Khảm Kì khó xử nhìn Lý Dật.

“Mỗi người một vạn kim tệ để chuẩn bị!”

Nhân mã chưa đi, lương thảo đi đầu, dù sao cũng không tốn tiền của mình, hơn chục Đấu VƯơng Đấu Sư này, tổng cộng cũng hơn mười vạn kim tệ rồi, đối với Khảm Kì đây không phải là cái gì to tát. Quả nhiên, tiêu chuẩn này xem ra vẫn trong phạm vi tiếp nhận được của Khảm Kì, sảng khoái lấy tinh tạp của mình ra: “Có tinh tạp thì đến thanh toán, không có tinh tạp thì đợi chút nữa cùng ta đi lấy hiện kim!”

Chuyện trên quảng trường giao cho Khảm Kì và Lôi Bách, Lý Dật phủi mông đứng dậy, đi về phía Na Na đã đi.

Bên trong cửa hàng của Lý Nhất Dương, phụ thân của Lý Na, Lý Dật đã tìm được Lý Na. Cửa hàng với không gian bình thường mà Lý Nhất Dương mở, chủ yếu là bán đồ dùng sinh hoạt, vì có vị trí địa lý tốt, việc làm ăn cũng không tệ, trong cửa hàng có mấy nhân viên đang rất bận rộn. Lý Nhất Dương thì đang ở hậu viện, đang nửa nằm nửa ngồi nhàn nhã uống trà, Na Na thì đang ngồi trên một cái ghế bên cạnh thân phụ đấm lưng săn sóc ông.

Thấy Lý Dật tiến đến, Lý Nhất Dương đứng dậy chào đón: “Lý Dật hiền chất, không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy!”

“Nhất Dương thúc thúc, ngài luôn có cuộc sống thật là dễ chịu quá!” nghĩ đến việc Lý gia ở Thiên Phong đế đô bị diệt, là một trưởng lão như Lý Nhất Dương, có được kết cục như vậy dẫ vô cùng tốt rồi.

"Dưỡng lão mà thôi! Chuyện ở Thiên Phong Đế quốc, ta và Na Na đã biết rồi, ác giả ác báo, tứ đại gia tộc Bắc Đấu cũng nên đến lúc tận số…”

Nhất Dương thúc thúc, những chuyện đó đã qua rồi, đừng nói nữa. Trận pháp bí tịch của ngài, đã giúp chất nhi không ít đó, Lý Dật nơi đây xin tạ ơn chút. Chỉ có điều quyển sách bên trong bí tịch đó thật sự vô cùng huyền ảo sâu chát, nếu có thời gian kính xin Nhất Dương thúc thúc vui lòng chỉ giáo.”

“Hiền chất khiêm tốn, đừng nói quyển sách cao cấp bên trong, ngay quyển cấp thấp, đến nay ta cũng không hoàn toàn hiểu thấu, làm sao đến chỉ giáo được.” bỗng nhiên cảm nhận được điều gì đó, Lý Nhất Dương cười cười, vừa đi ra ngoài cửa hàng, vừa nói: “Na Na con ở lại với Lý Dật hiền chất một chút, ngoài cửa hàng còn một số việc cần phải xử lý. Lý Dật hiền chất, ở lại cùng nhau ăn cơm nhé!”

Con gái tức giận là muốn được dỗ dành, mục đích Lý Dật đến đến cũng là muốn dỗ dành Na Na, vì thế khi nãy mặc dù là nói chuyện cùng Lý Nhất Dương, nhưng ánh mắt thì luôn ở chỗ Na Na. Lý Nhất Dương là người từng trải, lại không phải người ngốc, sao lại có thể không nhìn ra. Hơn nữa con gái có một thanh niên tuấn kiệt như vậy, đúng là gãi đúng chỗ ngứa, há lại nghiêm mặt đứng đó làm vướng tay vướng chân, khiến cho hai đứa trẻ thêm xấu hổ ngại ngùng.

“Na Na, còn tức giận sao?”

"Ai tức giận?"

“Không tức giận? Không tức thì hôn một cái đi, chỗ này nè!” Lý Dật nghiêng mặt đi, chỉ vào gương mặt của mình.

Na Na đỏ mặt, mắng: “Đồ háo sắc không biết xấu hổ, dựa vào cái gì mà không tức thì phải hôn ngươi chứ!”

Lý Dật bắt đầu phân tích có bài bản: “Điều này nghĩ mà không rõ sao? Nàng nghĩ đi, tức giận có nghĩa là đang chán ghét một người đúng không? Không tức giận chính là không ghét, không ghét thì là cái gì, chính là yêu thích, nàng đã yêu thích người ta, hôn một cái là nên đúng không?”

Một phen càn quấy khiến Na Na không hỏi “phốc” lên một tiếng bật cười, như đốt cái trán Lý Dật: “Miệng lưỡi trơn tru! Tật xấu này lúc nào có thể sửa đây. Nghiêm chỉnh mà nói, Lý Dật ca ca, ngươi thật sự muốn dẫn đám Đấu Vương Đấu Sư kia đến Thế giới đóng băng sao?”

“Đương nhiên, nếu không có bọn hắn, một mình ta cũng sẽ xông vào. Thế giới đóng băng này là Ma thú sâm lâm đệ nhất của Đấu Thần Đại lục, hôm nay đã đến Học viện La Lan rồi, không đi thì ta không cam tâm!

“Nhưng, chỗ đó thật sự rất nguy hiểm, ta, ta rất lo lắng!”

“Lo lắng cái gì? Sợ ta chết trong đó ư? Điều này rất khó nói đó, nếu vạn nhất gặp phải Ma thú cấp chín, vậy thì Lý Dật ca ca của nàng thật có điều muốn căn dặn đây. Vì thế, Na Na, tối nay có thể đến phòng của nàng không?”

“Đến phòng của ta làm gì?...đáng ghét, ta cảnh cáo ngươi, bất luận gặp phải chuyện gì, đều phải sống sót trở về, không nên sính anh hùng, không nên không biết tự lượng sức mình…ta, ta sẽ luôn đợi ngươi đó…”

<br

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.