Tui Tưởng Tui Là Lương Thực Dự Trữ

Chương 89: Ông chú đầu hạt dẻ




Ngô Minh luôn về nhà sớm hơn Tần Không.

Theo thường lệ, chuyện đầu tiên làm khi về tới nhà chính là lần lượt reply từng status Weibo của Tình Không hôm nay. Thực ra cũng chỉ là vài lời cảm tưởng hay phụ họa của mình thôi, tương tự như mấy trăm câu bình luận bên dưới, nhưng cậu vẫn cảm thấy vui không gì sánh được.

Bởi Ngô Minh biết, Tình Không tuy chống @, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngồi đọc bình luận.

Ngày nào cũng cũng trả lời bên dưới, giống như đi làm chấm công vậy, dần dần cũng thành thói quen rồi.

Đôi khi Tình Không cũng trả lời bài cậu, khiến cho fan cuồng thoáng kích động lên — được sama reply rồi!

Thỉnh thoảng cậu cảm thấy, người mình thích biết mình vẫn luôn quan tâm đến hắn, cũng là một điều hạnh phúc.

Có điều cậu rất ít khi chuyển phát, cứ cảm thấy gửi lên Weibo của mình có điểm ngường ngượng sao đó, cái này có tính là bịt tai trộm chuông, lừa mình dối người không nhỉ?

Những người Ngô Minh follow khác đều là CV trong giới võng phối hoặc người có liên quan, phần lớn đều có quan hệ với Tình Không. Với những người này cậu chỉ đọc chứ không bình luận không chuyển phát gì cả. Sau khi dạo qua một vòng Weibo liền tiện tay mở forum võng phối.

Forum võng phối là đại bản doanh của giới trong suốt mấy năm trời, phần lớn kịch đều được được up đầu tiên ở đây, vô số CV và Staff chiêu mộ từ đó mà ra, lại là chốn tin tức bát quái đầu tay, lập nhà cho CP (couple) hay tìm người cùng sở thích vân vân…

Đương nhiên, mấy màn tinh phong huyết vũ cũng không thể thiếu được.

Vừa mở diễn đàn, liền thấy ngay topic hot đính trên trang đầu —-

CV không chịu ngoan ngoãn phối kịch lấp hố, mỗi ngày leo lên YY hát thực sự không sao à? By Tuôi không phải là anti

Ngô Minh thoáng nhướn mày, click vào xem. Chủ thớt lương thiện vô tri hiếu kỳ hỏi, không sao thật sao? Trong còn viết ha ha một tiếng, rõ ràng không chỉ là thắc mắc do hiếu kỳ, mà còn có ý ám chỉ. Càng nói, cuộc thảo luận càng quyết liệt hơn. Cuối cùng quả nhiên đề cập đến Tình Không.

Người càng nổi tiếng thị phi càng nhiều, Ngô Minh nhanh chóng xem xong topic rồi lặng lẽ click x, loại bêu rếu cao thâm kiểu này, vẫn nên để người khác xử lý thôi.

Topic bêu rếu Tình Không cứ ba năm hôm lại có một cái, nói thẳng nói vòng đều có hết, chỉ là Tình Không vẫn cứ chuyện ta ta làm như cũ. Theo lời hắn nói trên kênh thì là: Mấy người này cũng nhàn rỗi quá mà, mọi người đừng để ý mấy bài post này, tui đây ăn ngay nói thẳng, không sợ bị người nói xấu.

Ngô Minh gật đầu, đúng, chính thế.

Mọi người hỏi: “Sama, thế bao giờ anh lấp hố?”

Tình Không: “Bản thu anh có thể giao cũng đã giao cho đội kịch từ lâu rồi, tạm thời chưa nhận kịch gì mới.”

Ngô Minh gật đầu, đúng, nửa đêm hắn ngồi phối âm cậu nghe được hết.

Ngày cứ thường thường trôi đi như vậy. Đến một hôm, Ngô Minh về tới nhà, theo thói quen mở Weibo của Tình Không ra, thoáng sửng sốt.

CV Tình Không: Ai cũng hỏi tui có muốn mở nhạc hội hôm sinh nhật không, tui nhìn thấy là không muốn làm rồi. Thôi thì mọi người vẫn tập trung ở kênh cũ, để quần chúng nhân dân công nhân thả lỏng một chút đi. [Ha ha]

Mấy năm gần đây, bất kể là hồng nhân[1] trên mạng, mặc kệ nổi hay không nổi, chỉ cần là sinh nhật liền hận không thể mời tất cả những người mình quen biết, tổ chức một nhạc hội “Đàn tinh vân tập”[2] vô cùng náo nhiệt, thực ra chỉ là từng người từng người lên hát, nói vài ba câu chúc phúc mà thôi.

Sinh nhật của Tình Không là ngày mùng một tháng năm, giờ đó năm ngoái… Ngô Minh ngẫm lại một hồi, hình như cũng là hát hò trên kênh thì phải, còn có rất nhiều tử hồng phấn hồng trong giới võng phối không mời mà tới, cả đám CV tụ tập lại cùng nhau nói chuyện phiếm, khiến quần chúng fangirl đông đảo leo tường vào xem idol cũng vô cùng thỏa mãn.

Mùng một tháng năm năm nay là thứ bảy, đúng dịp ngày nghỉ theo quy định của nhà nước, xem ra kênh YY sẽ bị chen chúc tới nổ luôn quá.

Thứ bảy, là ngày lễ mùng một tháng năm, Ngô Minh mượn cớ chưa làm xong hết công việc, từ chối lời mời đi du lịch của đồng nghiệp.

Buổi chiều ngồi nhà gói một đống sủi cảo, rồi lại nhìn nó tự hỏi — Dùng cớ gì mang tặng nhà bên đây?

Sinh nhật nên mời ăn sủi cảo sao? Không được, cậu “đâu có biết” hôm nay là sinh nhật của Tần Không.

Ăn không hết? Lần nào cũng lấy cớ này rồi.

Mừng mùng một tháng năm? Ngày này hình như không có phong tục ăn sủi cảo.

Sủi cảo bạn bè tặng cho thì càng không hợp lý…

Nhấc điện thoại lên lượn lờ weibo một lát, chợt thấy nhóm bạn Tình Không lại có cái mới.

CV Tình Không: [rớt nước mắt] Làm sao đây làm sao đây, laptop rơi xuống đất hỏng mất rồi, không khởi động được, tối nay có khi đành thất ước rồi.

Weibo vừa gửi đi, từ thiết bị di động.

Lại đọc nốt mấy cái weibo bên trên, trưa cùng bạn bè ra ngoài ăn tiệc sinh nhật, chiều đi hát karaoke, trở về máy tính hỏng. Đám fan dưới bình luận coi bộ còn sốt ruột hơn cả chính chủ, đề xuất cả đống ý kiến, cái tệ nhất là ném thử lần nữa xem, được Tình Không reply một cái emo rớt mồ hôi hột.

Mỗi năm chỉ có một lần sinh nhật, tối nay có nhiều người mong chờ như vậy, nếu thất ước…

Mình có một máy để không, nếu có thể cho hắn mượn được thì tốt rồi.

Ngô Minh suy nghĩ một lát, rồi reply —

Tên trong không có tên: Sama qua nhà hàng xóm mượn máy tính thử xem, biết đâu có cái laptop để không thì sao.

Tình Không reply: Đổ mồ hôi, ý kiến tệ quá! Ai dám an tâm đưa máy tính cho người khác mượn chứ.

Tên trong không có tên: Không thử làm sao biết được, hàng xóm bình thường tốt với anh như vậy cơ mà.

Tình Không không trả lời.

Ngô Minh cụt hứng bĩu môi: “Lẽ nào cần tôi qua nói: sama, anh cần máy vi tính không?”

Đã làm thì làm cho xong vậy, Ngô Minh ra ngoài ấn chuông cửa nhà Tần Không.

Tần Không vốn đang rúc trong nhà than thở, nghe thấy tiếng chuông reo, liền ai oán buông laptop ra ngoài mở cửa.

“Hi, tôi có làm sủi cảo, qua ăn không?” Ngô Minh cười nói với Tần Không.

“… Haiz.” Hắn đâu còn tâm trí nuốt trôi sủi cảo nữa chứ, thở dài.

“Sao vậy? Có gì cần giúp đỡ à?”

“Không có…” Tần Không thoáng ngừng lại một lát, rồi hỏi: “Cậu có laptop không?”

“Có, sao?”

“Laptop của tôi vừa bị rơi, hỏng mất rồi. Tối nay lại có việc gấp, liệu có thể… khụ, mượn dùng một tối được không?”

Ngô Minh giả vờ như thoáng do dự: “Tôi có một máy để không, có điều…”

“Chỉ mượn một tối thôi, có việc cần dùng gấp! Mai lập tức trả ngay, thật đó!”

“Vậy thì được rồi.”

“Vô cùng cảm ơn cậu!” Hàng xóm tốt bụng!

“Có điều anh phải đồng ý một yêu cầu của tôi.”

“Hả?”

“Qua ăn sủi cảo!” Yêu cầu nhỏ của fan, không quá đáng đâu nhỉ.

“!!!”




[1] Hồng nhân: Ám chỉ người nổi tiếng. Nick của những người này thường được đổi thành màu đỏ, tùy theo độ nổi mà màu càng đậm, từ hồng đến mức đỏ quá chuyển thành tím (tử) luôn. =v=

[2] Trăng sao tụ hội =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.