Tui Tưởng Tui Là Lương Thực Dự Trữ

Chương 43: Thỏ tuyết lapahn




Dịch: Talata

Biên tập: Ma Hầu Thánh Chủ

"Đinh! Chúc mừng kí chủ vượt cấp giết địch thành công, đạt được mười điểm tích lũy." Vương Dũng ầm ầm ngã xuống đất, âm thanh hệ thống lạnh như bang trong đầu Phương Viêm van lên nhắc nhở.

"Đã chết một người, còn một người nữa" Vương Dũng bị thuấn sát, Trên vẻ mặt lãnh khốc, Phương Viêm đem ánh mắt liếc về phía xa xa nhìn Cao Kiệt. Cao Kiệt ở trong sáu người có tu vi Luyện Khí kỳ tám tầng, đem người này giải quyết, như vậy còn lại bốn người thì không còn phải sợ ai nữa.

"Phương Viêm, ngươi giết Vương Dũng, lần này ngươi nhất định phải chết." Vương Dũng đột nhiên chết thảm, Vương Diễm là nhịn không được thét to, Vương Dũng là người Vương gia, nhưng Vương gia cũng không có nhiều Luyện Khí kỳ tám tầng cao thủ a.

Phương Viêm bật lên, hướng về Cao Kiệt đánh tới. Bốn phía người Cao gia mang vẻ mặt phẫn nộ, huy động binh khí trong tay hướng về Phương Viêm bổ tới.

"Cho ta chết hả." Phương Viêm thấy bọn người Cao Quyền ra tay ngăn cản, giận dữ mắng mỏ một tiếng, Băng Sơn Quyền là đại khai đại hợp, đem các loại công kích sắc bén đua nở, Khai Sơn Quyền đánh thẳng Cao Kiệt cách đó không xa.

"Phương Viêm, ngươi cái phế vật này, ta muốn ngươi chết." Cao Kiệt thấy Vương Dũng chết thảm tâm thần hoảng hoạn, hướng về phía Phương Viêm là giận dữ mắng mỏ, vung đao hướng về Phương Viêm chém tới. Trước hắn chủ quan cũng bị Phương Viêm cho ăn một điểm thiệt thòi nhỏ, hiện tại hắn cũng sẽ không chủ quan như trước đây.

Cao Kiệt hắn không ngừng muốn rửa sạch sỉ nhục, còn muốn đem Phương Viêm hành hạ đến chết, chặt đứt căn cơ Phương gia.

"Chết." Phương Viêm hét lớn, chân khí trong cơ thể là bạo tuôn đi ra, quyền thế kinh thiên, cùng Cao Kiệt đại chiến cùng một chỗ.

"Ngươi đem Băng Sơn Quyền luyện chế đến nhất đại tông sư chi cảnh, điều này sao có thể, ngươi phế vật này làm sao có thể đem cái này Băng Sơn Quyền tu luyện tới nhất đại tông sư chi cảnh." Phương Viêm quyền thế có thể khai sơn liệt địa, có băng sơn xu thế, kình khí bắn ra bốn phía.

Cao gia có một môn đỉnh cấp đao kỹ Hổ Phách Đao. Cao Kiệt là Cao gia dòng chính đệ tử, cái này Hổ Phách Đao hắn khổ tu vài năm, đắm chìm đao kỹ, hiện tại cũng chỉ là đem tu luyện tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, hai người căn bản cũng không phải là một cấp số tồn tại. Nhất đại tông sư chi cảnh có thể hóa mục vi thần kỳ, tại tăng thêm Băng Sơn Quyền vốn là cương mãnh bá đạo, một khi công kích đến, hắn cơ hồ là bị áp chế hạ phong, chỉ là ngẫu nhiên có thể phản kích xuống.

"Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì, mau tới đây hỗ trợ đi!" Cao Kiệt bị áp chế triệt để, nếu như tại tiếp tục chiến đấu, hắn không thể không thất bại, không thể không kéo xuống mặt mũi hướng bốn phía đồng bạn cầu viện.

Luyện khí lục trọng, Phương Viêm có thể không phải bình thường Luyện Khí sáu tầng, một người lợi hại nhất Luyện Khí kỳ tám tầng đã bị hắn chém giết, hiện tại một cái còn người bị thương nặng, còn lại bốn người hoặc nhiều hoặc ít đang cùng tam giai độc mãng chiến đấu giờ bị thương, Phương Viêm căn bản là không có đưa bọn họ để ở trong lòng. Gặp đối phương xông lên tấn công tới, không có một người nào, không có một cái nào đạt kết quả. Vận chuyển thân pháp bắt đầu tránh né, thật sự né tránh không được cùng đối phương liều mạng một cái, dù sao hắn đi chính là cương mãnh bá đạo lộ tuyến, cứng đối cứng, có hại chích là đối phương.

"Khai thiên tích địa." Phương Viêm thi triển ra Băng Sơn Quyền mạnh nhất có thể, cương mãnh bá đạo khí kình đem tất cả đối thủ hất văng, lại nghênh hướng nhìn Cao Kiệt! công kích đã để ra một sơ hở, Cao Kiệt bắt lấy cái này sơ hở, trường đao trong tay là rời tay mà bay, hướng về Phương Viêm đâm tới.

Phương Viêm muốn đúng là cái hiệu quả này, ngay tại chỗ lăn một vòng, cùng lúc trường đao lao sát qua, liền bật lên, rút ra trường kiếm sau lưng đâm tới hướng Cao Kiệt.

Phương Viêm giống như một cái vòi rồng, kéo nhanh tốc độ, cao tốc xoay tròn lấy hướng Cao Kiệt đâm tới, tốc độ cực nhanh, làm cho ngươi cắn lưỡi, Cao Kiệt không kịp trách né, bứt ra bỏ chạy, chính hắn trốn sao!

Mà vào thời khắc này, cách Phương Viêm không đủ năm trượng Cao Kiệt đột nhiên kêu thảm một tiếng, huyết thủy đỏ tươi bỗng nhiên xì ra, một thanh huyết hồng trường kiếm chen vào ngay chỗ ngực Cao Kiệt, xuyên thủng.

Cao Kiệt xoay người, vẻ hoảng tràn ngập trong đôi mắt hiện ra, hắn nghĩ cũng không nghĩ ra, Phương Viêm hắn! hấn làm sao mà làm được điều này, trường kiếm ném tới hắn làm sao lại trốn không thoát.

Cao Kiệt ngã xuống đất, tiếp theo âm thanh hệ thống lạnh như băng nhắc nhở lại vang lên trong đầu Phương Viêm. "Chúc mừng kí chủ vượt cấp giết địch thành công, đạt được mười điểm tích lũy"

"Phương Viêm, ngươi giết Cao Kiệt, ngươi chết không yên lành."

"Mọi người cùng nhau xông lên, hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà, chúng ta liên thủ giết hắn vì Cao Kiệt cùng Vương Dũng báo thù." Vương Diễm nũng nịu cất tiếng, trong mắt sát khí bạo phát, hôm nay việc này là biểu hiện rõ, Phương Viêm hắn đây là đến báo thù.

Vương Diễm nũng nịu thanh vừa đi qua, còn lại bốn gã tu sĩ bảy tầng Luyện Khí kỳ, bọn họ biết rõ, Phương Viêm có thể chém giết Luyện Khí kỳ tám tầng Cao Kiệt cùng Vương Dũng, hắn nhất định có chỗ tiêu hao, hắn nhất định không phải Luyện Khí kỳ tám tầng tu vi, bằng không hắn cũng sẽ không đi đánh lén. Nghĩ thông điểm này, bọn họ dũng khí tăng lên, đè xuống trong lòng kinh hãi, huy động binh khí trong tay hướng Phương Viêm giết tới.

Phương Viêm cầm kiếm, ảnh kiếm thi triển ra như nước, chỉ nghe "Đinh đinh đang đang" một hồi giòn vang, Kiếm Ảnh biến ảo, giống như màn nước vậy, Phương Viêm thế công giống như mưa to gió lớn lại như liên tục như mưa phùn liên miên không dứt, chặn tất cả công kích của mọi người.

"Băng sơn!"

Phương Viêm tay phải cầm kiếm, tay trái là đột nhiên một quyền oanh ra, Vương Diễm đang bên trái Cao gia đệ tử Luyện Khí kỳ bảy tầng đã bị oanh bay, máu tươi không ngừng rơi vãi, hắn cũng không phải là Luyện Khí kỳ tám tầng tu sĩ, có thể đón đỡ một kích Băng Sơn Quyền.

Kiếm pháp phối hợp với Băng Sơn Quyền, Phương Viêm thế không thể đỡ, trong nháy mắt đả thương nặng hai người. Còn lại Cao Quyền cùng Vương Diễm, Phương Viêm càng phát ra thuận buồm xuôi gió. Nước ảnh kiếm thi triển ra, trên người đối phương lại có thêm vài đạo vết thương.

Một cái Băng Sơn Quyền đánh ra, quyền ảnh phóng đại, nhanh chóng vọt tới hướng Vương Diễm, chỉ nghe "Phanh!" Một tiếng, Vương Diễm thân như diều bị đứt dây, thận thể lung la lung lay, hung hăng đâm vào một gốc cây to lớn làm gốc cây bật lên khỏi mặt đát, lực đạo khủng bố làm cho nàng có cảm giác choáng váng, trường kiếm trong tay đã bị rơi xuống mặt đất.

Đem Vương Diễm đánh bại, Phương Viêm đem trường kiếm trong tay ném hướng Cao gia đệ tử trong bụi cỏ dại đang bò lên, không hỏi sinh tử, Băng Sơn Quyền thi triển ra, kính gió gào thét, chỉ cần ba chiêu là đem Cao Quyền ra chém giết.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ vượt cấp giết địch thành công, đạt được tám điểm tích lũy."

"Đinh! Chúc mừng kí chủ vượt cấp giết địch thành công, đạt được tám điểm tích lũy."..

Âm thanh hệ thống lạnh như băng không ngừng vang lên nhắc nhở, Phương Viêm đem Cao gia đệ tử từng cái chém giết, trong nháy mắt đã lấy được hơn ba mươi điểm tích lũy.

Phương Viêm cầm kiếm, trên trường kiếm có các giọt huyết hồng nhỏ không ngừng rơi xuống, Phương Viêm thong dong, hướng về gốc cây nơi Vương Diễm đang nằm đi đến. Một nhóm sáu người, bị Phương Viêm chém giết năm người, hiện tại chỉ có Vương Diễm một người.

"Phương Viêm, ngươi muốn làm gì?" Phương Viêm có chút thất thần, trên vẻ mặt anh tuấn treo thêm nụ cười nhạt đầy tà mị, đôi mắt díp lại nhìn qua có cảm giác chân phụ như muốn ăn thịt tươi, Vương Diễm thấy hấn hướng nàng đi tới, vẻ mặt hoảng sợ, hướng Phương Viêm lớn tiếng quát lớn.

Khái khái!

Ke ke!..

Dế d….d…..d eeeeee……!(Dịch: cười kiểu dê kêu)

Vương Diễm phập phồng bổ ngực căng trong no đủ, trong cơ thể huyết khí bốc lên không ngớt, hạ vị ẩm ướt cả cơ thể cơ hồ đều chết lặng, nhìn qua Phương Viêm không ngừng đi vào, một loại ý tuyệt vọng bò lên trên trong lòng, mất hết can đảm, Phương Viêm ra tay chém giết Cao gia Vương gia đệ tử quá tàn nhẫn, nàng biết rõ, Phương Viêm hắn đên báo thù hai nhà Cao Vương.

"Yên tâm, ngươi còn chưa chết, trước mắt ngươi còn có chút tác dụng." Nhìn xem đối phương một có bộ dạng hoảng sợ hiện rõ trên mặt nhìn thấy Phương Viêm không ngường nhìn vào các chỗ yếu hại mộng mị ở trên người mình, tiếp theo mới thản nhiên nói.

"Ngươi muốn làm gì. Ngươi nếu là dám đụng đến ta, Yên Nhiên đường muội nàng sẽ không bỏ qua cho ngươi, còn có Cao Tiến hắn cũng sẽ giết ngươi." Phương Viêm ánh mắt có chút tà ác, Vương Diễm giống như chấn kinh nai con, co lại ngồi co quắp. như đang sợ Phương Viêm hấn cướp sắc. “Vậy mà có lần Vương Diễm đã từng mơ ước có một toán các anh cao to lực lượng thay phiên cướp sắc mình!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.