Tục Nhân Hồi Đáng

Chương 50: Khẳng định và nguy hiểm




Ra về, nó hớt hải chạy xồng xộc về nhà vì nó còn phải nầu cơm cho mọi người ăn.

Rầm!!!_nó ngã

-Á hu hu, đau qá! Trời ơi , cái chân của tui!..._Nó ôm cái chân của mình khóc thút thít

-Này!, cô có sao ko?_Một giọng nói ấm áp vang lên, là hắn!

-Tôi ko sao, chỉ đau chút thôi!_ Nó xua tay làm lơ

-Thế này mà bảo là ko sao à, máu chảy ở chân kìa, để tôi đưa cô đến bv_Hắn vội bế nó lên đưa đến bv

Nó cúi xuống cái chân bị chảy máu của nó và...

-Á!!!!Máu này!!!_Nó chỉ tay vào chỗ trầy và hét lên

Kí ức hôm đó trong tâm trí nó lại ùa về

*hồi tưởng* 4 năm trước, khi ấy nó vẫn còn là một đứa trẻ

-Là lá la là lá la_Nó vui vẻ tung tăng ca hát

Nó cầm tờ 5nghìn , ngắm nghía rồi nghĩ:

-Hihi! thế này là đủ tiền mua cây kẹo mút rồi nhỉ?_Nó thỏ thẻ vui sướng

Nó cầm tiền chạy một mạch đến cửa hàng rồi cầm một cây kẹo mút bước ra

Bịch_tiếng nó ngã

Trước mặt nó là một đám côn đồ mặc đồ rách rưới, mặt toàn thẹo

-Đi đứng thế này à! Khôn hồn thì mau đưa tiền cho tao!_tên cầm đầu nắm cổ nó giơ lên

-Huhuhuhu!!!!!_Nó khóc thét

Nó cựa quậy cố thoát khỏi nhưng ko được , nó ngất lịm. Miệng nó từ từ chảy một dòng máu ở khóe môi. Khi nó ngủ, nó cứ cảm giác như được một vòng tay ấm áp bế lên , đưa đến bv. Hoảng hồn, nó thức dậy, thấy mình đang ở bv, còn người kế bên mình đang nằm trên một vũng máu. Là anh nó! Nhưng h`` anh nó đã nhẫn tâm bỏ nó mà đi mất. Nó khóc tức tưởi, cứ thế mà khóc suốt 2 ngày đêm mới chịu nín. Nó buồn lắm, nó chẳng còn người thân, chỉ có cô hai hàng xóm là thương yêu nó như con ruột. Nhiều lúc , nó cũng nghĩ quẩn , định theo anh mình đến suối vàng....

~~~ Hiện tại ~~~

Á!! Anh ơi!!!!_Nó hét như gặp ác mộng, rồi ngủ tiếp (Dậy ròi mà còn ráng ngủ =.=)

Bây h`` trước mặt nó là căn phòng trắng đầy mùi thuốc.

Hắn ngồi ghế sopha kế bên đọc sách, nghe nó hét liền chạy tới ngồi bên nó.

-Con bé rắc rối này! đến ngủ cũng ko xong, haizzzz..._Hắn thở dài

Cơ mà, nó khi ngủ dễ thương và xinh thật! Mái tóc ngố dài óng ả , uốn phần đuôi. Đôi mắt đen nhánh long lanh như sao sáng. Cái miệng đỏ hồng tự nhiên quyến rũ. Hắn rất thích ngắm nó vui đùa, cười với hắn. Hắn chỉ muốn ngắm nó mãi thế này thôi!

-Bé ngủ ngon nhé, .anh thích bé., đồ bướng bỉnh à..._Hắn hôn lên má nó và cười dịu dàng lộ răng nanh rất đáng yêu

Nó cảm thấy có ai đó thỏ thẻ bên tai mình, rồi một thứ gì đó chạm mềm mại lên má nó . Nó vừa cười vừa ngủ...zzz

 

xin lỗi m.n nhé! tg bận nên bây h`` mới đăng chap này lên , để xl tg sẽ làm dài hơn chút xíu. 19/5 tg sẽ đăng chap mới. mn nhớ xem nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.