Tục mệnh - Nhất Thiên Bát Bôi Thủy

Chương 32: Chương 32. Together




Editor: Nguyetmai

Cảnh Hảo Hảo đã biết Kiều Ôn Noãn thích Thẩm Lương Niên từ hai năm trước. Bấy giờ, nhờ có Phương Lộ mà cô thoát được ra khỏi bảy tháng bị đình chỉ.

Kiều Ôn Noãn vào vai nữ thứ của bộ phim đó, còn cô là vai nữ phụ thứ ba.

Đúng dịp sinh nhật cô, Thẩm Lương Niên lặn lội đến trường quay để mừng sinh nhật với cô. Nơi dựng phim trường khi ấy khá hoang vắng, trong bán kính vài chục dặm không hề có nhà hàng nào.

Thẩm Lương Niên mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn ở thành phố gần nhất mang đến phim trường, những người biết nấu ăn trong đoàn phim đều trổ tài nấu món sở trường của mình.

Tối đến, mọi người ăn uống vui đùa trên bàn ăn lớn ngoài trời.

Lúc đó, công ty của Thẩm Lương Niên vừa có chút thành tựu, đối với đoàn làm phim, anh cũng được xem là giám đốc thành đạt, anh lại đẹp trai, lúc ăn uống, khó tránh việc có rất nhiều nữ diễn viên và trợ lí đến bắt chuyện, hoặc nói bóng gió với Cảnh Hảo Hảo để hỏi thăm về anh.

Chỉ một mình Kiều Ôn Noãn, yên lặng ngồi đối diện Thẩm Lương Niên, không hé môi nửa lời.

Hôm đó, Thẩm Lương Niên vừa ký được một hợp đồng lớn nên tâm trạng rất tốt, ai mời rượu đều không khước từ, uống được một lúc, mọi người bắt đầu hô hào muốn anh hôn Cảnh Hảo Hảo.

Lúc bấy giờ, Thẩm Lương Niên đã uống không ít nhưng vẫn còn giữ được chút tỉnh táo, lảo đảo đứng dậy ôm hôn Cảnh Hảo Hảo.

Mặt cô đỏ bừng, chưa đến một phút đã muốn đẩy anh ra nhưng anh lại ôm chặt cô vào lòng, nói: "Hảo Hảo, sinh nhật vui vẻ!"

Một nam diễn viên giúp Cảnh Hảo Hảo đỡ Thẩm Lương Niên về lều nghỉ của cô.

Anh nằm xuống chưa được bao lâu thì bắt đầu nôn.

Cảnh Hảo Hảo luống cuống dọn dẹp sạch sẽ, sau đó ôm quần áo bẩn của anh ra bờ sông gần đó giặt.

Đang giặt, cô phát hiện không mang đủ móc áo, bèn xả sạch hai cái rồi phơi lên trước, những món còn lại thì vẫn ngâm trong thau, quay về lều của mình.

Vừa vén rèm, cô đã thấy Kiều Ôn Noãn đang ngồi cạnh Thẩm Lương Niên, cẩn thận cho anh uống canh gừng.

Hành động vén rèm che của Cảnh Hảo Hảo không tạo ra bất cứ tiếng động gì, Kiều Ôn Noãn lại nhìn Thẩm Lương Niên quá chăm chú nên không hề phát giác ra cô đã quay lại.

Cảnh Hảo Hảo đứng đó rất lâu, đều là con gái như nhau, cô cảm nhận rõ được tình cảm sâu đậm của Kiều Ôn Noãn.

Cô ta đút Thẩm Lương Niên uống xong canh mới nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, giật mình đứng bật dậy, bưng bát canh, thấp thỏm đứng đó, mặt mày đỏ bừng.

Khi ấy, Kiều Ôn Noãn vừa bước chân vào giới giải trí chưa bao lâu, chưa nổi tiếng như bây giờ, gặp Cảnh Hảo Hảo vẫn lễ phép gọi một tiếng: "Đàn chị."

Cảnh Hảo Hảo không để ý đến cô ta, lấy móc áo xong liền xoay người ra ngoài.

Kiều Ôn Noãn vội đi theo sát phía sau cô, thấy cô đã phơi xong quần áo của Thẩm Lương Niên mới ấp a ấp úng nói: "Xin lỗi, đàn chị!"

Cảnh Hảo Hảo không phải không tức giận, nhưng cô không thể ngăn cản những cô gái khác thích Thẩm Lương Niên, huống hồ cho dù không có Kiều Ôn Noãn, vẫn sẽ có người khác thích anh.

Thế nên, một lúc lâu sau cô mới lên tiếng: "Tôi biết cô thích Lương Niên, nhưng sau này anh ấy sẽ kết hôn với tôi, tôi không hi vọng cô gây phiền nhiễu đến chúng tôi. Hơn nữa, thế giới này còn rất nhiều đàn ông, rồi cô sẽ tìm được người thích hợp với mình hơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.