Tứ Vương

Quyển 2 - Chương 10




Người dẫn đội Phi Hồng học viện là Tiển Phi xếp hạng ba mùa hội thi Kim Thủy Vực trước, đám học đồ nổi tiếng như Xích Minh, Kỷ An cũng có mặt.

Người dẫn đội Tiểu La Thiên học viện là Mộ Hạo xếp hạng bốn mùa hội thi Kim Thủy Vực trước, đám người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm cũng có mặt. Toàn Kim Thủy Vực đều biết Tiểu La Thiên học viện có năm học đồ đi Tiểu Phật linh Giới xem Thiên Ngộ Bia, sức chiến đấu tăng mấy đẳng cấp, được gọi là người tranh giành nặng ký nhất với Úy Lam học viện.

Người dẫn đội Trục Lộc học viện là Trịnh Khải Trạch xếp hạng sáu mùa hội thi Kim Thủy Vực trước, đám người Vạn Tường, Tưởng Lương Tai trong học viện cũng có mặt.

học viện vào cuối cùng là học viện đặc biệt nhất, học đồ ít nhất, hoàn cảnh kém nhất Kim Thủy Vực, Tiểu Kim Câu học viện. Người dẫn đội là Ngưu Manh cao hai thước. Khi Tiểu Kim Câu học viện vào sân, các học viện khác cùng nhìn qua, bởi vì bọn họ nghe nói Tiểu Kim Câu học viện có một học đồ đặc biệt, hình như tên là Trần Lạc. Lúc trước Trần Lạc là học đồ thiên tài của Tiểu La Thiên học viện, sau này vì đi đường tắt, xâm nhiễm hắc ám, bị bắt nhốt hơn một năm, tu vi bị phế. Sau khi Trần Lạc ra tù bị Tiểu La Thiên học viện trục xuất mới vào Tiểu Kim Câu học viện. Đương nhiên khiến người chú ý không phải điều đó mà là trong năm tháng ngắn ngủi Trần Lạc đả thông năm linh mạch, tất cả đều biến dị, kỷ lục này chưa từng có trong Kim Thủy Vực.

Trong đám người, Trần Lạc mặc áo trắng, thân hình gầy gò mảnh khảnh, khuôn mặt trắng hơi giống con gái, đẹp trai, biểu tình lạnh nhạt. Đôi mắt sâu thẳm tựa hồ nước nhìn không khí, không biết Trần Lạc suy nghĩ cái gì.

Trần Lạc hấp dẫn người chú ý trừ tốc độ tu hành nhanh ra còn có nguyên nhân quan trọng khác, đó là hắn mâu thuẫn với Tiểu La Thiên học viện. Nhớ rõ mấy tháng trước trong Thiên Khải tửu lâu, đám lão sư Tiểu La Thiên học viện nêu điều kiện hấp dẫn, cho phép Trần Lạc có một danh ngạch xem Thiên Ngộ Bia nhưng hắn từ chối. Cuối cùng Lý Nguyên chấp sự uy hiếp Trần Lạc, nói là sẽ đánh phế hắn trong hội thi Kim Thủy Vực. Lúc đó Trần Lạc có nói nếu không gặp đám người Mộ Hạo thì thôi, lỡ gặp là hắn sẽ đánh tàn phế hết.

Rốt cuộc ai có thể đánh tàn phế ai? Đó mới là tiêu điểm bàn tán của mọi người. Bọn họ biết nếu lần này Trần Lạc thắng thì lúc trước Tiểu La Thiên học viện trục xuất hắn chính là tự tát mặt mình, ai cũng hiểu Tiểu La Thiên học viện sẽ không tiếc mọi giá áp chế Trần Lạc.

Rốt cuộc Trần Lạc vùng lên hay bị Tiểu La Thiên học viện bá đạo áp chế? Mọi người mỏi mắt mong chờ.

Khi các học đồ mỗi học viện vào sân, lão sư đại biểu học viện cùng ngồi xuống. Thành viên trọng tài khá rầm rộ. Tháp chủ Trường Hồng trận tháp, vực chủ Kim Thủy Vực, đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn, hội trưởng Vinh Diệu công hội. Bốn người này là đại nhân vật Kim Thủy Vực, nói đến tình hình rậm rộ này phải nhắc đến một người, đó là Tiết Thường Uyển. Bởi vì tháp chủ Quang Minh Thủ Vệ đoàn là sư phụ của Tiết Thường Uyển, vực chủ Kim Thủy Vực là phụ thân của nàng, hội trưởng Vinh Diệu công hội là mẫu thân của nàng, khiến người ta không biết nên nói cái gì. Đương nhiên không ai cho rằng ba người đó sẽ thên vị, huống chi mọi người chính mắt thấy thực lực của Tiết Thường Uyển.

Tiết Vân Sơn, vực chủ đại nhân Kim Thủy Vực đi lên đài cao đọc diễn văn, nhưng hôm nay tình huống của vực chủ đại nhân không tốt lắm. Tiết Vân Sơn khập khiễng lên đài, thường sờ đầu gối. Trần Lạc thấy vậy bật cười, hắn chợt nhớ Úy Thiên Long nói sau khi trở về thì vực chủ đại nhân sẽ bị phạt quỳ, giờ nghĩ lại có lẽ Úy Thiên Long nói thật.

Hội thi Kim Thủy Vực chia làm bốn giai đoạn.

Giai đoạn thứ nhất, thi đấu linh hồn.

Giai đoạn thứ hai, thi đấu tu vi.

Giai đoạn thứ ba, thi đấu võ đấu.

Giai đoạn thứ bốn, thi đấu tổng hợp.

Bốn giai đoạn tính điểm, cuối cùng tổng hợp lại xếp hạng. Khi vực chủ đại nhân tuyên bố quy tắc xong giai đoạn thứ nhất chính thức bắt đầu. Các học đồ tự do hoạt động, giai đoạn này chủ yếu thi đấu linh hồn. Khi trận pháp thi đấu mở ra sẽ giáng xuống mười linh áp, mỗi linh áp đối ứng một lần biên độ sóng.

Trong sân, ba mươi học viện, mấy vạn học đồ tản ra. Có người ngồi xếp bằng, có người đứng yên. Nhìn sơ những người ngồi đều không tự tin, người đứng tất nhiên có niềm tin cực mạnh, ít nhất các học đồ nổi tiếng của mỗi học viện đều đứng.

Trần Lạc là tên lười, có thể ngồi thì hắn không ngu đứng làm gì.

Khi tất cả học đồ chuẩn bị sẵn sàng, Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp đi lên đài cao mở cơ quan trận pháp. Trận tượng to lớn chính giữa quảng trường lóe sáng, trận tượng quanh quảng trường nhấp nháy cỡ mấy trăm cái. Đây là trận pháp thi đấu có quy mô cực lớn. Trước kia Trần Lạc chưa từng tham gia hội thi, đây là lần đầu tiên. Lúc Trần Lạc còn ở Tiểu La Thiên học viện chỉ có mặt lúc học viện thi, thứ này kéo dài lâu nên hắn không đi.

Mấy trăm trận pháp mở ra, sau đó tụ tập lại trận pháp chính giữa. Chợt vang tiếng rung, một luồng sáng từ bốn phía lan tràn ra. Mọi người đều biết đây là linh áp thứ nhất. Linh áp kéo dài đến bên mép quảng trường, các học đồ đều chịu được linh áp thứ nhất. Rất nhanh linh áp thứ hai khuếch tán, các học đồ vẫn không nhúc nhích nhưng đã có học đồ căng thẳng. Bọn họ biết linh áp thứ ba chỉ linh hồn chịu được ba lần cộng hưởng mới có thể vượt qua.

Linh áp thứ ba bắt đầu lan tràn, học đồ không chịu nổi bị đẩy ra khỏi quảng trường. Một học đồ, hai học đồ, mười học đồ, trăm học đồ, một ngàn học đồ. Linh áp cường đại như sóng thần vô hình đẩy các học đồ không chịu nổi nó ra khỏi quảng trường. Ki linh áp lan đến mép quảng trường thì bảy vạn học đồ có hai vạn người bị đẩy ra ngoài. Khoảng một trăm học đồ của Tiểu Kim Câu học viện có một nửa bị loại.

Đa số học đồ còn cách tu luyện hai lần cộng hưởng, miễn cưỡng chịu được ba lần cộng hưởng nhưng nếu đến bốn lần thì đa số học đồ không chịu nổi. Quả nhiên, khi linh áp thứ bốn khuếch tán, năm vạn học đồ còn trong quảng trường lại bị đẩy ra chín mươi lăm phần trăm.

Lại đưa mắt nhìn, thực lực tổng thể của học viện bày ra rõ ràng. Úy Lam học viện không uổng là học viện xếp hạng nhất, còn dư bốn mươi hai học đồ. Phi Hồng học viện còn hai mươi học đồ. Tiểu La Thiên học viện còn mười bốn học đồ. Các học viện khác còn dư lẻ tẻ maáy người. Trong đó Tiểu Kim Câu học viện thảm nhất, chỉ còn hai người là Trần Lạc, Ngưu Manh.

- Như thế nào?

Trần Lạc nhìn Ngưu Manh bên cạnh mình, hỏi:

- Còn chống nổi không?

Biểu tình Ngưu Manh nghiêm túc gật rồi lại lắc đầu, nói:

- Cực hạn linh hồn ta chịu được là năm lần biên độ sóng, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng cố chống trong không trung, không biết có vượt qua được linh áp thứ năm hay không.

Trần Lạc nói:

- Có thể kiên trì được thì tốt, không được cũng đừng miễn cưỡng. Không phải thi vào Trung Ương học phủ, đừng quá chú trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.