Tử Vong Chi Địa

Chương 50: Trăng Tỏ




Hi! Kẹo vừa đọc những lời chúc của các tình yêu, cám ơn các tình yêu đã chờ đợi Kẹo nha, hôm nay Kẹo đỡ rùi, lại post truyện cho mọi người nè. ^^

-“Tiểu thư, rời giường. Hôm nay tiểu thư phải tiến cung, Vương gia vừa nói cho Tiểu Lục phải sớm gọi tiểu thư dậy thay quần áo. Aaa” ta che lỗ tai –“Ngươi là ai? Như thế nào tại trong phòng của tiểu thư ta?”

Tiểu Lục này đúng là càng ngày càng đần mà, ta chẳng qua thay một bộ nữ trang, hóa trang một chút thôi, có tất yếu khoa trương như vậy không? Làm như ta trước kia nhìn thấy liền chịu không nổi.

-“Ngươi nói ta là ai?”

-“A…Ngươi là…”Ánh mắt chần chừ – “Ngươi là tiểu thư? Trởi, ngươi là tiểu thư”

Biểu tình ngốc lăng tại chỗ, vẻ mặt không dám tin. Ta đi đến, cho nàng một bàn tay –“Có đau không? Thật có lỗi ngươi không phải nằm mơ, ta chính là tiểu thư nhà ngươi”

Tiểu Lục ngây ngốc cười –“Thật sự, thật là tiểu thư, nhưng tiểu thư như vậy thật giống tiên nữ trong tranh a”

-“Tiên cái đầu ngươi. Nhanh lên đến chải đầu, chính mình chải đầu thật là mệt chết đi” Cánh tay mỏi  nhừ.

-“Mau tốt lắm, tiểu thư đừng động”

Ta có thể không động sao. Nha đầu kia động đầu ta sắp một canh giờ, đầu cũng càng ngày càng nặng, ta sắp buồn ngủ.

-“Tốt lắm, xong rồi”

-“Tốt lắm” Ta mở to mắt, ai da, má ơi. Khó trách đầu nặng như vậy, tram cái đầy đầu. còn tại giữa mi tâm ta có một bong hoa to. Ta vừa thấy liền muốn lấy xuống.

-“Tiểu thư, người làm gì nha. Mau dừng lại”

Ân, quả nhiên thoải mái nhiều. Còn có bong hoa giữa mi tâm, thật chói mắt, lấy xuống.

-“Tiểu thư, người là đi hôn yến của thái tử điện hạ, như thế nào có thể như vậy, người khác sẽ chê cười vương gia”

-“Vựng, biết” Ta lại lấy lại trang sức cài lên đầu –“Như thế này được chưa?”

-“Còn có bông hoa giữa mi tâm…” Vựng, ta mới không nghĩ đeo cái thứ vàng vàng xán xán kia. Nhìn thấy Tiểu Lục một bộ biểu tình không đạt được mục đích quyết không bỏ qua, ta nhận mệnh cầm lấy bút vẽ tại mi tâm một đóa lạc anh phi sắc.

-“Được rồi chứ?” Chỉ thấy Tiểu Lục ngơ ngác gật đầu, làm sao vậy? Ta còn thấy rất được a”

-“Không xem được?”

Tiểu Lục lung lay đầu –“Rất đẹp”

-“Nương nương, chần chừ liền không còn kịp rồi” Ngoài cửa truyền đến tiếng Kinh Dao thúc giục –“Đến đây, đến đây”

Tiểu lục giương giọng trả lời.

-“Đi thôi”

-“Nương nương…” Lại là một người có biểu tình lăng ngốc.

-“Làm sao vậy?”

-“Không có, chính là chưa thấy nương nương mặc qua loại này”

Ta vựng, ta vốn chính là nữ a!

Này này này, cũng rất khoa trương đi! Cái gì kêu hương xe bảo mã, hôm này tính là tận mắt chứng kiến. Có tất yếu dùng tám con ngựa đến kéo xe sao? Hơn nữa tất cả đều là bạch mã.

Ngồi trên xe ngựa lung lay lắc lắc xuất phát.

-“Mịch nhi, tỉnh tỉnh, chúng ta đến” Là thanh âm của Hiên Viên Ảnh. Ta theo bản năng làm nũng –“Ngô ta còn muốn ngủ” Hiên Viên Ảnh bất đắc dĩ lung lay đầu, không nhẫn tâm đánh thức ta.

Cảm giác thân mình nhẹ lên, ta bị hương vị quen thuộc của Hiên Viên Ảnh vây quanh, lắng nghe nhịp tim hữu lực mà có tiết tấu vang lên, ta chon tại trước ngực hắn an tâm ngủ say.

-“Thất ca… Thực chính là ngươi! Ta còn tưởng rằng ta nhìn lầm. Ngày ấy tại Phi Tiên lâu…Nga! Đúng rồi, thất tẩu đâu? Như thế nào cũng không cùng huynh đến? Ta nghe nói phụ hoàng đặc biệt ha chỉ…”

-“Nàng có đến” Hiên Viên Ảnh than đáo, như thế nào gần nhất liền hay gặp được tiểu đệ tính tình tử nhỏ liền cổ quái —Bát vương Hiên Viên Liễu. Liễu đệ này trời sinh một bộ tuấn tú, cũng là trời sinh một bộ miệng rộng a.

-“Đến đây, tại nơi đây?” Hiên Viên Liễu thông suốt nhìn tìm. Không có a! Vân Dật hảo tâm chỉ chỉ trong ngực Hiên Viên Ảnh.

-‘Thất tẩu không thoải mái sao? Ta lập tức đi gọi ngự y!”

-“Không cần, chỉ là đang ngủ thôi” Hiên Viên Ảnh lạnh lung nói. Nói xong xoay người đi, lưu lại Hiên Viên Liễu một mình ngây ngốc tại chỗ.

-“Liễu Ngôn, Thất ca của ta vừa nói cái gì?” Hiên Viên Liễu lấy tay nâng cằm.

-“Bẩm chủ tử, Thất vương gia nói “ không cần, chỉ là đang ngủ thôi””

-“Thôi?” Hiên Viên Liễu lại lần nữa muốn rớt cằm.

-“Liễu Ngôn, bổn vương có loại dự cảm không hay, nếu Thất tẩu chính là nữ tử đại náo Phi Tiên lâu? Lấy tính cách của Thất ca, nếu biết ta đem chuyện này nói cho phụ hoàng, mẫu hậu…”

Không đến thời gian một nén hương, trong hoàng cung nơi nơi huyên náo ồn ào, Chiến thần Thất vương gia ôm Thất vương phi ngủ say tới tham gia nghi thức đại hôn cua thái tử.

Xem ra Thất vương tổng kết tính cách của Hiên Viên Liễu thực khách quan —trời sinh một bộ miệng rộng.

_________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.