Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 12: Nhà Họ Trương Sụp Đổ




Tần Vân tràn ngập sát khí, giống như dội một thùng nước đá vô cùng lạnh lẽo vào trong lòng tam đại yêu vương.

Giao Long Vương tuy từng từ trong tay Tiên Thiên Kim Đan Cảnh chạy thoát, nhưng đấy là do đối phương không giỏi về tốc độ, nếu như am hiểu tốc độ, một mực đuổi theo, Giao Long Vương không thể thoát chết! Mà Tần Vân đâu? Không nói 'Ngự kiếm phi hành' của Kiếm Tiên có tiếng là nhanh, chỉ một thanh phi kiếm lại có thể truy sát địch nhân ba mươi dặm.

Trong phạm vi ba mươi dặm, ba kẻ Giao Long Vương tự hỏi, có thể chạy ra xa như vậy sao?

Hơn nữa Tần Vân cũng nhất định đang đuổi ở phía sau!

- Ngươi thật sự muốn cá chết lưới rách?

Giao Long Vương gầm thét, thanh âm ầm ầm. Miêu yêu Vương, Báo Yêu Vương trong mắt cũng điên cuồng.

- Cá chết lưới rách? Ba con cá các ngươi, còn muốn làm rách lưới?

Tần Vân quét mắt nhìn bọn chúng.

Giao Long Vương nghiến răng nghiến lợi.

- Nhị đệ Tam muội, Kiếm Tiên này phi kiếm rất nhanh, sợ là có thể ngự kiếm hơn mười dặm. Hy vọng chúng ta chạy thoát thật xa vời, chỉ có thể liều mạng, liều một phen thôi! Kiếm Tiên cận chiến yếu, chúng ta cầu sinh trong chết, chỉ cần ở gần, ta liền có hi vọng giết được hắn.

Giao Long Vương truyền âm.

- Liều mạng với hắn! Không phải hắn chết, chính là chúng ta vong.

Báo Yêu Vương cũng truyền âm.

- Chỉ có liều mạng, mới một hi vọng sống.

Miêu yêu Vương cũng hiểu rõ, ả mặc dù có hai cái mạng, nhưng trước mặt Kiếm Tiên Tần Vân, cũng chỉ là phi kiếm đâm qua thêm mấy lần thôi.

Chúng đồng thời truyền âm.

- Oanh, oanh, oanh.

Giao Long Vương, Miêu yêu Vương, Báo Yêu Vương bên ngoài thân đều có hào quang màu xanh thẫm bay lên, vô số phù văn hiển hiện, hình thành trận pháp to lớn. Ác Long Sơn tam đại yêu vương bọn hắn có thể hợp thành trận pháp chỉ là bởi vì Giao Long Vương thực lực so với hai yêu vương kia mạnh hơn nhiều, hợp thành trận pháp đối với Giao Long Vương thực lực gia tăng cực ít, không đến cuối cùng, bọn hắn cũng không cần thi triển đại trận này.

- Một mạnh hai yếu? Còn muốn hợp thành trận pháp?

Tần Vân nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nhược điểm quá rõ ràng.

- Giết!

Giao Long Vương bọn hắn hóa thành huyễn ảnh, theo ba phương hướng vây tới tấn công.

- Chỉ cần lại gần, ta sẽ có hi vọng giết hắn.

Giao Long Vương giống như điên cuồng, vừa bay lên thân thể liền hóa thành một con giao long màu đen. Báo Yêu Vương cũng cầm trong tay trường thương dũng mãnh đánh tới, Miêu yêu Vương nắm lấy huyết sắc loan đao mang theo trận pháp uy thế, tất cả đem toàn lực chiến đấu.

Bọn hắn muốn lấy nhiều đánh ít, liều mạng tiếp cận.

Y Tiêu ở một bên, trong tay đã lấy ra một đạo phù, lựa thời cơ chuẩn bị xuất thủ.

- Lấy nhiều đánh ít? Ta mặc dù có một người, nhưng phi kiếm của ta lại có rất nhiều!

Tần Vân vung tay lên.

Hai thanh phi kiếm màu tím và màu đen phân biệt lao thẳng tới Miêu yêu Vương cùng Giao Long Vương! Đây là phi kiếm bát phẩm pháp bảo. Cũng không phải bản mệnh pháp bảo. Tần Vân thi triển thực lực ước chừng chỉ dùng bốn thành công lực. Nhưng cho dù chỉ có bốn thành, Giao Long Vương cho dù dựa vào trận pháp khiến công lực tăng lên một chút, hắn vẫn bị một thanh phi kiếm màu đen tuỳ tiện cuốn lấy.

Một thanh phi kiếm màu tím cũng hoàn toàn áp chế Miêu yêu Vương, để Miêu yêu Vương liều mạng gian nan chống cự.

- Ta nhờ trận pháp, thực lực tăng lên hơn phân nửa, vậy mà không chống đỡ được.

Miêu yêu Vương có chút kinh hoảng.

- Đáng chết, mãi vẫn không thoát được phi kiếm này.

Giao Long Vương cũng vừa vội vừa giận, một thanh kia phi kiếm màu đen vây lấy tới giọt nước cũng không lọt, Giao Long Vương căn bản không có cách tiến lên, chớ nói gì tới áp sát Tần Vân!

- Đại ca, Tam muội, cứu mạng!

Sợ hãi nhất chính là Báo Yêu Vương.

Bởi vì bản mệnh Phi kiếm của Tần Vân, là thẳng hướng Báo Yêu Vương!

Thực lực ngươi so với Miêu yêu Vương mạnh hơn không nhiều, lại chỉ có một cái mạng, vẫn là diệt trừ ngươi trước.

Tần Vân sớm có kế hoạch.

Trận pháp hợp lực đối với thực lực tuy có tăng lên, nhưng bản thân nội lực thấp, tăng lên có thể lên tới bao nhiêu chứ?

- Ầm! Ầm! Ầm!

Gặp bản mệnh Phi kiếm, giống như va chạm với thủy triều, lại còn như sấm chớp, mạnh mẽ truy kích, may mắn là Báo Yêu Vương còn có pháp bảo 'Thiên Ti Chướng' ở chung quanh hộ thân, lại toàn lực thi triển một cây trường thương, mới có thể liên tục chống đỡ được mấy lần.

- Ta sắp không ngăn được nữa rồi, Đại ca Tam muội, ta không ngăn được.

Báo Yêu Vương vừa lui vừa liều mạng cản, hắn thậm chí cũng không dám toàn lực trốn, bởi vì một khi toàn lực trốn, phòng thủ sẽ xuất hiện điểm yếu, phi kiếm kia sợ là sẽ ngay lập tức xuyên qua người hắn.

- Nhị đệ, ta tới cứu ngươi!

Giao Long Vương muốn xông tới lại bị một thanh phi kiếm màu đen ngăn lại, hắn phất tay tung đại ấn, bịch một tiếng, đại ấn cũng bị phi kiếm màu đen cản lại.

- Muốn phá đường phòng ngự của Tần Vân, thật sự là quá khó.

- Không! Không! Không!

Báo Yêu Vương lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.

Thực lực cao thấp quá rõ ràng!

- Ầm!!!

Tần Vân giận dữ đánh tới, phi kiếm chẳng những uy thế kinh người, còn giống như thủy triều, khó thấy được chân thân của phi kiếm. Lần thứ tám phi kiếm đánh tới, Báo Yêu Vương để lộ ra quá nhiều sơ hở, thực lực chênh lệch quá lớn, sơ hở lộ ra, phi kiếm gắt gao đâm tới, cánh tay của hắn đã bị chặt đứt, trên người có một vết thương lớn.

- Tha mạng tha mạng, ta nguyện ý thần phục, ta nguyện ý từ đây nghe lệnh của ngươi.

Báo Yêu Vương truyền âm cầu xin tha mạng, hắn đồng thời cũng truyền âm cho Đại ca Tam muội của mình.

Miêu yêu Vương cũng truyền âm:

- Chúng ta nguyện ý thần phục, tha mạng!

- Vù!

Nhưng phi kiếm một lần nữa đánh tới, Báo Yêu Vương đã bị trọng thương lần này đỡ không được, ầm một tiếng, phi kiếm đâm tới ngực, xuyên thủng điểm yếu là trái tim.

Báo Yêu Vương vốn một tay vung trường thương liền ngừng lại, sững sờ nhìn về phía Tần Vân ở xa, nhìn thấy Giao Long Vương toàn lực chống đỡ một thanh phi kiếm màu đen, cũng thấy bộ dạng chật vật của Miêu yêu Vương

- Ta, ta, ta phải chết rồi...

Hắn từng tiếu ngạo sơn lâm, từng thống lĩnh rất nhiều tiểu yêu, sau đó cùng Miêu Yêu Vương, Giao Long Vương kết bái.

Bọn hắn lấy con người làm thức ăn, tùy ý thống khoái vô cùng.

Thân thể hắn ngã xuống, hóa nguyên hình là một con báo to màu đen.

Ác Long Sơn tam đại yêu vương - Báo Yêu Vương đã chết!

- Nhị ca...

Miêu Yêu Vương trong lòng rét run, nhịn không được nói.

Tần Vân, chúng ta nguyện ý thần phục ngươi, ngươi vì sao còn muốn đuổi cùng giết tận?

- Nhị đệ!

Giao Long Vương lại trầm mặc, Báo Yêu Vương chết, làm cho Giao Long Vương cảm giác được giờ chết của hắn đang tới gần.

Tần Vân lãnh đạm nói:

- Thần phục? Thần phục cũng phải chết!

Tần Vân cũng dám cùng những yêu ma các ngươi cấu kết.

Y Tiêu ở một bên cười lạnh nói.

- Bây giờ ngoan ngoãn thần phục, sợ là sau này sẽ quay lại cắn Tần Vân một cái.

- Báo Yêu Vương đã chết, tới phiên các ngươi.

Tần Vân quát lên, tâm ý động một cái, bản mệnh Phi kiếm ở giữa không trung gào thét trực tiếp đâm tới Miêu Yêu Vương.

- Không!

Miêu Yêu Vương kinh hoảng xuống. Thanh phi kiếm màu tím áp chế ả, trận pháp đã bị phá, Miêu Yêu Vương kinh hoảng, thanh phi kiếm màu tím đã đâm xuyên qua đầu Miêu yêu Vương.

Thi thể Miêu Yêu Vương hóa thành vô số lông bay tán loạn.

Thân thể của ả lại xuất hiện bên cạnh Giao Long Vương, lúc này ả chỉ còn lại một mạng.

- Đại ca, chúng ta ngăn không được, chúng ta trốn đi, liều mạng trốn đi.

Miêu yêu Vương truyền âm nói.

- Vù.

Con giao long khổng lồ lại hoá thành hình nửa người, đứng ở bên cạnh Miêu yêu Vương.

- Tam muội, chúng ta trốn không thoát.

Giao Long Vương nhìn Miêu Yêu Vương,

- Phi kiếm của hắn quá nhanh.

- Vậy liền hiến tế, thỉnh Ma Thần đi.

Miêu yêu Vương liền nói.

- Liều một lần cuối.

- Vù!

Móng vuốt Giao Long Vương đâm xuyên qua lồng ngực Miêu Yêu Vương, trái tim của ả cũng vỡ nát.

Miêu Yêu Vương trừng mắt, cúi đầu nhìn ngực mình bị đâm, lại ngẩng đầu nhìn Giao Long Vương, khó có thể tin:

- Đại ca, ngươi, ngươi...

- Hiến tế Huyết Nhục Chi Lực cho Ma Thần, pháp lực cũng chỉ hơn phân nửa, ngươi cùng nhị đệ đều tham dự hiến tế, Ma Thần nếu là ban tặng, cũng sẽ ban cho hai người các ngươi. Hai người các ngươi giờ đều đã chết, như vậy Ma Thần sẽ ban cho một mình ta.

Giao Long Vương truyền âm ôn nhu nói.

- Ban lẻ tẻ chúng ta cũng vẫn phải chết, ban cho một mình ta, thực lực của ta tăng lên nhiều nhất. Như thế, ta có thể báo thù cho ngươi cùng nhị đệ. Để cho các ngươi không chết vô ích.

Miêu Yêu Vương trong mắt điên cuồng, chằm chằm nhìn Giao Long Vương:

- Giao Long Vương, ngươi thật là ác độc, ngươi thật là ác độc. Ta cùng nhị ca sẽ chờ ngươi, ngươi cũng sẽ tới gặp chúng ta thôi.

- Các ngươi không đợi được ta đâu.

Giao Long Vương thanh âm vừa dứt. Miêu Yêu Vương hoá nguyên hình thành một con mèo lớn.

- Bình thường các ngươi vẫn có chỗ dùng được. Nhưng bây giờ, các ngươi chết rồi, mới là trợ giúp lớn nhất của.

Giao Long Vương vung móng vuốt ném thi thể Miêu Yêu Vương đi. Giao Long Vương quay đầu nhìn về phía nơi xa. Tần Vân và Y Tiêu đều nhìn hắn, thanh phi kiếm màu bạc lúc này ngừng công kích.

- Tàn sát lẫn nhau?

Tần Vân mở miệng nói.

- Các ngươi không phải tình cảm thân thiết sao? Không phải huynh muội tốt sao?

- Ha ha... Yêu tộc vốn là mạnh được yếu thua.

Giao Long Vương cười nhạo.

- Nếu như giết ta mà bọn chúng có thể sống. Ngươi tin hay không, hai kẻ bọn chúng cũng sẽ không chút do dự giết ta.

- Xoạt!

Vừa dứt lời, sau lưng Giao Long Vương, trong hư không bỗng nhiên nứt ra một khe hở khổng lồ. Một cái đầu lâu thật lớn lộ ra! Không biết là có phải sinh vật quá lớn hay không, qua khe hở chỉ có thể thấy một cái đầu, đôi mắt hồng ngọc mang theo sát khí.

Giao Long Vương từ trong ngực lấy ra pho tượng Ma Thần. Lúc này toàn thân pho tượng phát ra ánh sáng đỏ, hợp vào đầu lâu khổng lồ có đôi mắt hồng ngọc

- Vù vù.

Cái đầu lâu ở trong hư không phát ra nguồn sức mạnh khổng lồ, rơi trên người Giao Long Vương.

- Vực Ngoại Ma Thần!

Y Tiêu giật mình.

Bọn chúng tàn sát thôn xóm quả thật là vì hiến tế Ma Thần.

Tần Vân cũng nghiêm túc hơn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.