Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Chương 7




Pháp Trượng Điểm Băng này cũng khiến Dạ Độ Hàn Đàm có chút bất lực, nhưng cũng không luyến tiếc. Thứ này xuất hiện hi hữu như thế nào, cũng chỉ là trang bị cấp 25, chỉ là món trang bị sớm chuyển, có thể uy vũ nhất thời tại giai đoạn cấp ngắn ngủi này mà thôi, đương nhiên với một tay lão làng cũng không quá để ý. Nghĩ vậy Dạ Độ Hàn Đàm không thể không khinh bỉ Dạ Vị Ương một chút, chỉ là vũ khí cam cấp 20 thôi, tên kia lại coi như trân bảo không chịu nộp ra, hỏi lí do, gã lại còn nói là giữ để trưng cho đẹp

“Chỉ lấy để thế chấp, cũng không phải không thể đổi về!” Dạ Độ Hàn Đàm nói với Dạ Vị Ương.

“Đừng lừa tao, nghĩ muốn đổi thì đổi về được sao? Người ta chỉ đích danh Pháp Trượng Điểm Băng rồi, mày cảm thấy cái thứ đó gặp Bạch Vu Nữ bao nhiêu lần mới có thể đánh rớt hả?” Dạ Vị Ương nói. Cái Pháp Trượng Điểm Băng này cũng đang là chỗ khiến Dạ Độ Hàn Đàm cảm thấy bất lực, đã định là vũ khí cam, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu!

“Không có thì đi mua, luôn có mọi biện pháp để có được mà.” Dạ Độ Hàn Đàm nói.

“Nếu không hiện tại thử xem?” Dạ Vị Ương nói.

“Thử bán cái Thập Tự Gía Băng Tinh của mày thì có.” Dạ Độ Hàn Đàm tức giận bảo. Hiện tại đang là giai đoạn khu mới mở, làm tay lão làng có kinh nghiệm, sẽ chỉ bán trang bị, chứ không phải mua trang bị. Bây giờ trang bị cấp thấp còn có thể bán lấy tiền, nhất là gặp được mấy tên ma mới có tiền. Đợi đến khi đẳng cấp mọi người đều đủ để bước vào Thần Chi Lĩnh Vực rồi, trang bị cấp thấp chỉ là mây bay, đến lúc đó vũ khí tím cấp 25 đồng giá với một cái lông sói trắng. Dạ Độ Hàn Đàm nói đi mua, đương nhiên là chỉ thời điểm vũ khí cấp thấp đều xuống giá bèo cả, bây giờ mà mua vũ khí cam cấp 25, chỉ có mấy đứa ngốc mới làm thế, làm sao Dạ Vị Ương có thể không hiểu.

“Bán đi bán đi!” Dạ Vị Ương rơi lệ, gã biết món vũ khí khiến mình trở nên hơn người ở thời điểm cấp 20 cuối cùng cũng không giữ được nữa, càng thêm tức tối với tên Quân Mạc Tiếu. Tâm tình của Dạ Độ Hàn Đàm cũng không khá khẩm gì, gã chợt thấy bản thân như đang bất chấp tất cả vậy, cảm giác này thật sự khiến người ta cảm thấy rất tệ hại.

Thế nhưng, vì sự nghiệp của của công hội ở khu mới, vì thanh danh của công hội! Sự trả giá này cũng đáng. Cuối cùng hai người đều dựa vào niềm tin kiên định này, rồi sau đó lại không thể không phục: Cái tên Quân Mạc Tiếu cáo già này, tuy rất gian xảo, nhưng luôn dừng ở mức trong phạm vi của họ, cũng không phải sư tử há miệng thét giá cắt cổ.

Vấn đề là, nếu cứ tiếp tục như vậy, Dạ Độ Hàn Đàm e sợ cả ba công hội lớn bọn họ đều phải bắt đầu tranh đấu phụ thuộc vào con sư tử đang há miệng lớn Quân Mạc Tiếu này, đây cũng không phải con đường lâu dài có thể đi. Bàn bạc thỏa đáng với Quân Mạc Tiếu xong, Dạ Độ Hàn Đàm cũng logout đăng nhập vào acc chính cầu cứu tổng bộ. Việc đi phá kỷ lục của Rừng Rậm Băng Sương không phải gã không muốn tham gia, nhưng mẹ nó gã lại là kỵ sĩ, chức nghiệp chuyên phòng ngự trong Vinh Quang, là nghề mà MT lựa chọn đầu tiên, kết quả bị ăn bơ y chang mục sư Dạ Vị Ương.

Một kỵ một mục – hai nghề phổ biến nhất của hệ Thánh Chức, vốn là hai nhân vật trung tâm đi khai hoang của Mưu Đồ Bá Đạo ở khu 10, bây giờ lại thành hai đứa bất lực trải đầy phong ba cay đắng, nhìn thấy Quân Mạc Tiếu vừa đến Rừng Rậm Băng Sương, lập tức tạo một đội toàn những DPS cấp 25 được phái ra từ Mưu Đồ Bá Đạo, xong lại tiến hành giảng giải chiến thuật, Dạ Vị Ương hận đến nỗi muốn bóp chuột chảy nước như bóp cam.

“Đại khái là vậy, mọi người hiểu chưa?” Diệp Tu giảng giải đấu pháp xong, hắn tin tưởng, một đội ngũ mạnh như vậy, chỉ cần không có sai lầm, nâng cao kỷ lục lần trước sẽ không phải chuyện đáng lo, đáng lo chính là có thể nâng cao bao nhiêu.

Bốn người nghe xong có chút sững sờ, giống như khi đám người Lam Hà lần trước nghe thấy sẽ dùng Một Đợt Sóng Xô, chỉ cảm thấy khó tin tưởng.

“Không có ý kiến thì lập tức bắt đầu!” Diệp Tu tuyên bố, tùy tiện điều khiển Quân Mạc Tiếu dẫn đầu tiến vào phó bản.

Bốn người trong lòng vẫn còn nghi hoặc, nhưng vào phó bản xong cũng không nghĩ nhiều nữa, lập tức nhanh chóng đi tới, phá kỷ lục mà, phải tranh thủ từng giây.

Quân Mạc Tiếu lúc này cũng đã đi lên dẫn dụ quái, so với lần trước, Ô Thiên Cơ lại nâng cao nhiều hình thái, súng, kiếm, mâu đều có lực công kích của vũ khí bạc cấp 15, Diệp Tu kéo quái càng thêm ổn định, lại chỉ huy bốn DPS công kích trong quá trình hắn kéo quái.

Bốn người rất cẩn thận, chỉ sợ OT, kết quả phát hiện dưới sự chỉ huy của người này, OT tựa như không hề tồn tại, chẳng lẽ người này còn hiểu rõ khả năng công kích của bọn họ còn hơn chính họ?

Hơn hai mươi tiểu quái bị Một Đợt Sóng Xô kéo về khiến cả bốn kinh hồn bạt vía, nhưng dưới sự chỉ huy từng bước của Diệp Tu, bốn người nhanh chóng thao tác tốt, giống như Lam Khê Các lúc trước, từ nghi hoặc, đến khiếp sợ, đến bội phục, rồi đến hưng phấn.

Sau khi tiểu quái đợt đầu bị dọn sạch, mọi người thoáng nhìn thời gian, lập tức kết luận, chỉ cần không phạm sai lầm, phá kỷ lục là điều hiển nhiên.

“Giết!” Bốn người lúc này đều khí thế hừng hực, hưng phấn hơn cả Diệp Tu, dù sau lập kỷ lục là vì Mưu Đồ Bá Đạo của họ, mà Diệp Tu cũng không cảm thấy bất ngờ với kết quả này, tiếp tục chỉ huy từng bước.

Dạ Vị Ương cùng những người khác trong Mưu Đồ Bá Đạo đi phó bản, có điều tâm tư lại không ở đây, đều đang nhớ thương đội phá kỷ lục bên kia.

Dạ Vị Ương thỉnh thoảng lại nhìn thời gian, nháy mắt đã 10 phút trôi qua, bọn họ bên này cũng là một đội mạnh toàn bộ đều cấp 25, nhưng nhìn tiến độ phó bản lúc này thì phá kỷ lục là chuyện không thể nào, Dạ Vị Ương kìm lòng không được muốn đi hỏi thăm, nhưng gã lại sợ gửi tin sang sẽ phân tán lực chú ý của đám kia.

Mà những người kia trong đội đang vừa đánh quái vừa buôn chuyện, đề tài chủ yếu tập trung trên người cao thủ thần bí Quân Mạc Tiếu này.

Chớp mắt lại 5 phút trôi qua, đội phá kỷ lục đã vào phó bản được 15 phút, tâm trạng Dạ Vị Ương lại càng trở nên khẩn trương. Không nhịn được lại mở bảng thành tích ra xem, trước mắt vẫn là thành tích 20 phút 24 giây 11 kia. Thực lực giữa các người chơi hiện tại đã khác xa, sau 15 phút này, lúc nào cũng có thể tạo ra kỷ lục mới.

“Phá rồi!!” Đột nhiên trong đội có người kêu to một tiếng.

Dạ Vị Ương còn đang chìm trong bảng thành tích liền giật mình một cái, vội quét mắt về phía thông báo của hệ thống, kết quả mắt trợn lên.

Hệ thống thông báo: Chúc mừng các thành viên của Trung Thảo Đường là Xa Tiền Tử, Cách Hà Tiên, Tô Hợp Hương, Sử Quân Tử, Bàn Đại Hải phá vỡ kỷ lục qua phó bản Rừng Rậm Băng Sương, thành tích 17 phút 48 giây 45.

“Người của Trung Thảo Đường?” Bốn người kia đều cảm thấy kinh ngạc.

“Đừng nóng vội, còn chưa tới cuối cùng.” Dạ Vị Ương lại trấn định ngoài ý muốn. Bấy giờ, các công hội lớn đều đã bước lên cấp 25, đương nhiên sẽ bắt tay toàn lực phá kỷ lục Rừng Rậm Băng Sương, Trung Thảo Đường đang phát huy trình độ của mình một chút, không đáng ngạc nhiên. 17 phút 48 giây 45. Thành tích này trước mắt vẫn có cơ hội để phá vỡ, đội của Quân Mạc Tiếu mới vào được 15 phút, có lẽ chuẩn bị kết thúc?

Dự đoán của Dạ Vị Ương không sai, tin tức Trung Thảo Đường hiện lên thì đội ngũ năm người Diệp Tu cả mí mắt cũng chưa chớp một cái. Bởi vì lúc này bọn họ đang chuẩn bị tạo ra kỷ lục mới. 17 phút 18 giây ư? Thật đáng tiếc! Người của Trung Thảo Đường có lẽ chỉ vui mừng được một phút.

Bốn người Mưu Đồ Bá Đạo luôn có mối quan hệ cạnh tranh với Trung Thảo Đường hưng phấn nghĩ, Diệp Tu vẫn tiếp tục duy trì công kích ổn định tốc độ cao của mình.

Bỗng nhiên trong lúc đó, hệ thống lại hiện ra một câu thông báo khác.

Hệ thống thông báo: Chúc mừng các thành viên của Gia Vương Triều là Khôi Hắc Sắc, Gió Biển, Tử Bất Ngữ, Không Có Chỗ Trốn, Túi Tiền Lớn phá vỡ kỷ lục qua phó bản Rừng Rậm Băng Sương, thành tích 13 phút 24 giây 21.

Kênh thế giới khiếp sợ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.