Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Chương 14




Trong tiếng hoan hô của khán giả, trận đấu chính thức bắt đầu.

Trong giới chuyên nghiệp, ưu thế áp đảo vẫn rất ít. Không có khả năng sinh ra loại chênh lệch thực lực đến khoa trương như giữa người chơi lão luyện và người chơi gà mờ. Có điều, người có thực lực mạnh mẽ và nhân vật Thần cấp trong tay họ thật ra cũng gây áp chế nhất định đối với những tuyển thủ bình thường, nhưng Tô Mộc Tranh cùng Mộc Vũ Tranh Phong của cô còn chưa đạt tới loại trình độ đấy.

So ra thì Cao Kiệt và Tinh Thần Kiếm của hắn vẫn yếu kém hơn. Nhưng loại thực lực mỏng manh này hoàn toàn không đủ để nói lên thắng bại, trận này là 1 chọi 1, ai thắng hay bại cũng không quá bất ngờ. Sự phát huy tốt hay tệ trên sân đấu đều có thể kéo dài chênh lệnh mỏng manh ấy, có thể bù trừ hoặc thậm chí tăng vọt lên một cách siêu việt.

Nói cho cùng, đây vẫn là cuộc thi thể thao lấy người làm gốc. Nhân vật Thần cấp, còn phải xem năng lực khống chế của người điều khiển. Tuyển thủ có mạnh mẽ đi nữa, cũng có khi vì phát huy kém mà bại bởi người khác. Huống chi bây giờ còn là một thời đại nhiều anh hùng hào kiệt, lời kịch đầy táo bạo như “Vô địch rất cô độc” đã bị phong ấn từ lâu rồi.

“Tô đại mỹ nữ, tôi sắp bắt đầu đấy!” Trong khung tin tức được truyền hình trực tiếp bên cạnh, xuất hiện một câu do Tinh Thần Kiếm gõ ra.

Đúng vậy, trong trận đấu của Vinh Quang, tuy hai bên đối địch không thể trao đổi bằng lời, nhưng có thể gõ chữ để truyền tin. Trong sân đấu cũng chỉ có một kênh công cộng như vậy để tán gẫu, tin tức trao đổi lại không hề bị che chắn gì, được trực tiếp phát sóng cho khán giả xem.

Nói thật, có vài trận đấu mà tuyển thủ dùng chữ để khiêu khích hoặc thậm chí dùng cả lời lẽ quá đáng hơn trong lúc so đấu, trong Liên minh không thiếu những cao thủ am hiểu việc quấy rối cảm xúc của đối thủ bằng cách nói nhảm. Bởi vì đối thủ khẳng định sẽ nhìn thấy dòng chữ hiện ra, không thể nào đóng khung hoặc che chắn tin tức được.

Đương nhiên, muốn sử dụng thủ đoạn này hay không còn phải tùy vào ý nguyện của từng tuyển thủ. Nhiều năm qua, dạng tuyển thủ nào cũng xuất hiện cả.

Có người từ đầu tới cuối trận, rảnh tay lại xàm xàm vài câu.

Có người lại bắt lấy mọi cơ hội im ắng để châm trọc.

Có người không nói một lời, tích chữ như vàng suốt trận.

Thậm chí trực tiếp giở trò bẩn biến màn hình của đối thủ thành tràn đầy tổ tông hay cơ quan sinh dục nhà người ta….

Tuy rằng loại tin này không hề bị che chắn, nhưng tuyển thủ sau cùng nhất định sẽ bị Liên minh xử phạt, hơn nữa trong trận đấu còn rất nhiều khán giả, ngôn ngữ ác liệt bạo lực dĩ nhiên sẽ làm giảm hình tượng của bản thân. Cho nên người vi phạm chủ yếu thường là những tên bị chọc tức lỡ tay đánh xuống một từ cấm, đã lâu rồi vẫn chưa xuất hiện những kẻ chuyên dùng cách này để tấn công.

Lúc này lời dạo đầu của Cao Kiệt có ẩn ý trêu ghẹo, rất nhiều fan trong tiệm net Hưng Hân lập tức kích động, gào thét thiến nó. kết quả Tô Mộc Tranh chỉ gõ ra một biểu tình [mặt cười] và một chữ “Được!”

Cao Kiệt trừ bỏ câu dạo đầu kia cũng không công kích thêm câu nào nữa, lập tức rút kiếm bắt đầu tấn công. Tinh Thần Kiếm là kiếm khách, Mộc Vũ Tranh Phong là bậc thầy pháo súng, điển hình là hai chức nghiệp lớn của đánh xa và cận chiến, Cao Kiệt dựa vào sự quen thuộc của bản đồ, đi đường vòng trốn người, yên lặng tới gần Mộc Vũ Tranh Phong.

Vì sao nói Cao Kiệt quen thuộc bản đồ? Bởi vì đấu loại trước mùa giải của Vinh Quang là chế độ thi đấu vòng tròn hai lượt, phân chia sân khách sân nhà. Ưu thế lớn nhất của bên sân nhà, chính là quyền lợi lựa chọn bản đồ đối chiến.

Trong Vinh Quang có rất nhiều bản đồ đối chiến đầy hứa hẹn, hàng năm còn không ngừng cập nhật tăng thêm. Bên làm sân nhà sẽ biết mình dùng bản đồ gì, đương nhiên sẽ nghiên cứu và luyện tập qua trước. Bên sân khách có lẽ cũng từng đánh bản đồ này, nhưng hiển nhiên không thể so được như bên sân nhà đã chuyên chú luyện tập nó. Chuyện bản đồ mà đội chủ nhà chọn trùng với bản đồ mà đội khách chuẩn bị chọn làm bản đồ sân nhà đương nhiên có thể xảy ra, nhưng đến nay vẫn chưa xuất hiện trường hợp này bao giờ. Mà số lượng bản đồ trong Vinh Quang còn ngày càng gia tăng, tỷ lệ này cũng không ngừng hạ thấp.

Về phần chọn trúng bản đồ sân nhà mà đối phương đã từng dùng làm sân nhà, cái này coi như số nhọ, chẳng trách gì khác được.

Bấy giờ là bản đồ dùng cho thi đấu cá nhân, là một thị trấn nhỏ được bao phủ bởi tuyết trắng, cả người nhân vật Tinh Thần Kiếm mang trang bị màu trắng, ngay cả vũ khí bạc kiếm quang trong tay – Kiếm Bạch Quang cũng ẩn ánh sáng trắng như chính tên của nó, ý đồ chọn bản đồ này quá rõ ràng.

Lúc này Tinh Thần Kiếm đang đánh vòng để tiếp cận Mộc Vũ Tranh Phong, bên trực tiếp đầu tiên chiếu sang góc nhìn ngôi thứ nhất của Tinh Thần Kiếm, để người xem rơi vào cảm giác lạc vào cảnh giới kỳ lạ một hồi. Lại chiếu sang toàn bộ bản đồ nhìn từ trên xuống với góc nhìn thượng đế, từ đây có thể thấy được, lúc này Mộc Vũ Tranh Phong cũng không đứng yên ở nơi xuất hiện, mà chuyển động khắp mọi nơi.

Hình ảnh lập tức chiếu đến bên Mộc Vũ Tranh Phong.

Phía tiếp sóng trận đầu có được rất nhiều góc nhìn, không chỉ là góc nhìn ngôi thứ nhất của tuyển thủ, lúc này màn ảnh lại kéo ra xa dưới góc nhìn của ngôi thứ ba, để người ta có thể thấy rõ được Mộc Vũ Tranh Phong đang điều tra phạm vi nhỏ xung quanh.

Bỏi vậy có thể thấy được, tuy một trận đấu có đặc sắc hay không còn tùy vào khả năng phát huy của hai vị tuyển thủ, nhưng về phía phát sóng cho người ta xem, lại cần một đạo diễn vĩ đại đến hoàn thành. Nguyên trận chỉ nhìn thấy hai nhân vật nhỏ xíu đi tới đi lui trên bản đồ, dù trận đấu có phấn khích cỡ nào khi phát sóng cũng thành đồ bỏ.

Đạo diễn phát sóng trận này rõ ràng công lực không tầm thường, lia hẳn ba góc nhìn, hơn nữa dưới sự giải thích của MC và khách mời, khán giả vừa nhìn đã hiểu ngay ý đồ của hai tuyển thủ.

Cao Kiệt điều khiển Tinh Thần Kiếm đánh vòng tiến lên chuẩn bi bất ngờ tiếp cận Mộc Vũ Tranh Phong.

Nhưng Tô Mộc Tranh với kinh nghiệm phong phú hiển nhiên đã đoán trước được điều này, sau khi quan sát một vòng địa hình xung quanh, lúc này đã để Mộc Vũ Tranh Phong nhảy lên một vị trí có thể bắn tỉa không tồi. Đứng tại nơi đấy nhìn xuống, giờ thì Tinh Thần Kiếm đang tiếp cận lại sẽ thành người bại lộ trước dưới đầu pháo của Mộc Vũ Tranh Phong.

Trong tiệm net Hưng Hân lúc này đầy tiếng chế giễu và cười nhạo, người bị cười nhạo đương nhiên là Cao Kiệt. Dự định đánh lén lại trở thành rơi vào mai phục của Tô Mộc Tranh.

Nhưng Diệp Tu biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy, nếu Cao Kiệt thật sự rơi vào mai phục, vậy thiệt uổng phí ưu thế sân nhà của hắn ta.

Quả nhiên như Diệp Tu đoán, Tinh Thần Kiếm của Cao Kiệt sau khi tới gần nơi kia, không hề tùy tiện lao ra, ngược lại vòng vào một con đường, theo ngõ nhỏ ấy thò đầu nhìn thoáng qua bên ngoài.

“Cái thằng này, lén lút trông hèn mọn quá đi, còn không mau ra ngoài chịu chết.” Trần Quả không kiên nhẫn bảo.

Diệp Tu lắc đầu nói: “Địa điểm hiện tại của hắn ta là góc chết, hành động của Tô Mộc Tranh nằm trong dự định của hắn.”

“Vị trí hiện tại của Cao Kiệt là góc chết! Bất luận Tô Mộc Tranh vừa rồi lựa chọn địa điểm ngắm bắn ở đâu, cũng không thể nào quan sát được vị trí này, xem ra tất cả hành động của Tô Mộc Tranh đều nằm trong dự định của Cao Kiệt!” Âm thanh của Lý Nghệ Bác đúng lúc vang lên, nội dung giống y những gì Diệp Tu vừa nói.

“Xem ra 301 đã nghiên cứu bản đồ này rất thấu triệt.” MC cười bảo.

“Chuẩn rồi.” Lý Nghệ Bác nói.

“Vậy Cao Kiệt làm sao biết được địa điểm ngắm bắn mà Tô Mộc Tranh đang trốn?” Trần Quả nói rồi chợt ngẩn người, bởi vì MC cũng hỏi vấn đề này.

“Dấu chân.” Diệp Tu và Lý Nghệ Bác trả lời cùng lúc, đáp án lại giống hệt nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.