Tu La Thiên Tôn

Chương 49




Liễu Tuấn giữ Yêu Hải Anh ở lại dùng cơm tối, ăn cơm xong Yêu Hải Anh hàn huyên một lúc mới thỏa mãn cáo từ đi về, Liễu Tuấn theo thông lệ xem thời sự xong vào thư phòng xử lý chút việc thì di động vang lên.

Liễu Tuấn mỉm cười ấn nút nghe:
- Thiệu Cơ hả?

- Bí thư, tôi ở thủ đô có nghe được một số tin đồn không hay về vụ án Tống Đô...

Giọng nói của Sài Thiệu Cơ có chút lo lắng, hắn là thân tín của Liễu Tuấn, chỉ cần nghe được tin không hay về Liễu Tuấn là gọi điện báo cáo ngay. Vì như lần này hắn đợi hết thời sự là gọi ngay, vì hắn biết thói quen của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn hỏi:
- Nghe được những lời đồn đại gì rồi?

- Chủ yếu là liên quan tới Cù bí thư.

Liễu Tuấn nghe thế cau mày, tin đồn kiểu này chẳng những ở thủ đô mà tỉnh A cũng có, nhưng chủ yếu là nói y vừa mới lên làm phó bí thư tỉnh ủy đã vội nhắm vào hai vị đồng liêu tư cách lão thành, vội dựng uy tín của mình, là kẻ không có nhân nghĩa.

Đối với lời suy đoán "nhà quê" này Liễu Tuấn trước nay không để trong lòng.

Nhưng tin đồn liên quan tới Cù Hạo Cẩm thì y lần đầu tiên nghe thấy, hơn nữa lại phát ra từ thủ đô, y phải coi trọng.

Sài Thiệu Cơ liền nói ngay ra những tin đồn nghe được với Liễu Tuấn, hơn nữa không có thêm thắt thay đổi gì, chỉ có cán bộ trung thành nhất này mới thẳng thắn với Liễu Tuấn như thế.

Theo lời của Sài Thiệu Cơ, hiện giờ ở thủ đô có hai loại tin đồn, chuyến này trạm tiếp theo của Cù Hạo Cẩm rất có khả năng là làm phó thủ tướng thay cho Liễu Tấn Tài, xét tác phong mạnh mẽ cứng rắn của Cù Hạo Cẩm, lại là đại tướng được thủ trưởng số một tín nhiệm nhất, có thể dự kiến uy thế của Cù Hạo Cẩm ở quốc vụ viện. Lúc này Liễu Tuấn kiên quyết chọc ra vụ án Tống Đô, chính là muốn làm Cù Hạo Cẩm vấp ngã, nói không chừng sẽ phải mang xử phạt trong đảng, như thế Cù Hạo Cẩm không thể ưỡn thẳng lưng trước mặt Liễu Tấn Tài nữa.

Liễu Tuấn cau mày.

Sớm biết đối phương chuyến này không cạnh tranh được vị trí của Liễu Tấn Tài, nhất định sẽ không chịu yên.

Nhưng không ngờ đối phương ngay cả vụ án như ở Tống Đô cũng không bỏ qua, nhất định lấy ra giở trò.

Nói thực lòng, Liễu Tuấn kiên trì tra vụ án này với động cơ rất đơn giản, là bảo vệ chính nghĩa, kiên trì nguyên tắc, còn vì thế mà ảnh hưởng tới quan hệ giữa y và Hoa Quân Đình, bị người ta nói là kẻ bậi tín bội nghĩa, cũng không tiếc.

Liễu Tuấn luôn cho rằng, quan trường có yêu cầu bình hành thỏa hiệm tới đâu, một số nguyên tắc cơ bản nhất phải kiên trì.

Đó là giới hạn của y.

Xem ra có kẻ vẫn không chịu tỉnh lại rồi.

Liễu Tuấn nhanh chóng bình tĩnh lại nói:
- Thiệu Cơ, tin đồn mà thôi, không cần để ý.

Sài Thiệu Cơ liền yên tâm, hắn một lòng với Liễu tuấn không phải chỉ vì Liễu Tuấn đưa tay đỡ hắn vào thời khắc nguy hiểm, mà còn vì trong thời gian công tác với Liễu Tuấn, đích thân nhìn thấy y một lòng vì dân mà bị cảm nhiễm. Hắn kiên định cho rằng lần này Liễu Tuấn lên tiếng là vì nguyên tắc, không phải là âm mưu quỷ kế như tin đồn bên ngoài.

- Thiệu Cơ, cục diện Tống Đô rất phức tạp, anh cần chuẩn bị tư tưởng.

Một lát sau Liễu Tuấn nói.

Sài Thiệu Cơ giật này mình.

Cục diện Tống Đô phức tạp sao lại liên quan tới mình?

- Ý bí thư là....

Sài Thiệu cơ dò hỏi.

Liễu Tuấn không che đậy gì"
- Ừ, chuyện này hẳn mấy ngày nữa sẽ có kết quả, ủy khuất cho anh rồi.

Sài Thiệu Cơ kích động:
- Bí thư ngàn vạn lần đứng nói như thế, được về tỉnh A công tác dưới sự chỉ đạo của bí thư là nguyện vọng lớn nhất của tôi, cấp bậc thế nào tôi cũng không để ý.

Ý tứ Liễu Tuấn rõ ràng muốn hắn tới Tống Đô công tác rồi, không biết là bí thư hay thị trưởng. Theo lý lịch của hắn thì phải an bài làm bí thư, hắn làm ti trưởng ở ủy ban phát triển quốc gia đã được vài năm rồi, hai vị ti trưởng trước đó đều đi lên chức vị lãnh đạo cao hơn, cho nên Liễu Tuấn mới nói là ủy khuất cho hắn.

Nhưng bản thân Sài Thiệu Cơ không cảm thấy ủy khuất chút nào.

Liễu Tuấn hiện giờ mới lên làm phó bí thư tỉnh ủy, chính là lúc cần đứng vững chân mở ra cục diện mới, tất nhiên là cần cấp dưới tín nhiệm quay về giúp sức.

Tục ngữ nói một hảo hán có ba người giúp mà.

Thời khắc này Sài Thiệu Cơ sao có thể chỉ nghĩ tới chức vị của mình? Cho dù có làm thị trưởng, Sài Thiệu Cơ cũng chấp nhận.

Thế nào cũng không thể cứ để Liễu Tuấn giúp hắn mãi.

Đang nói chuyện thì điện thoại bàn vang lên, Nghiêm Phi đi tới nghe, đáp vài câu rồi nhìn sang Liễu Tuấn, y biết tìm mình, liền tạm biệt Sài Thiệu Cơ đi tới.

- Là thư ký Tiểu Ngô của Cù bí thư.

Nghiêm Phi nói nhỏ.

Đôi mày vừa giãn ra của Liễu Tuấn lại nhíu vào, thường không phải có chuyện khẩn cấp, thư ký của Cù Hạo Cẩm sẽ không gọi điện tới nhà y vào lúc đêm hôm, chẳng lẽ trong tỉnh lại xảy ra chuyện lớn gì?

- Chào Ngô chủ nhiệm.

Liễu Tuấn nhận lấy điện thoại khách khí nói.

Tiểu Ngô ở bên kia khiếm tốn vài câu rồi nói:
- Cù bí thư mời Liễu bí thư tới tỉnh ủy một chuyến, vụ án Tống Đô xảy ra biến cố mới nhất, Cù bí thư muốn ở cuộc họp thường ủy khẩn cấp, ở phòng hội nghị số một tỉnh ủy.

Liễu Tuấn hơi giật mình:
- Được, tôi tới ngay.

Tiểu Ngô không vội cúp điện thợi, ngập ngừng một chút hạ giọng nói:
- Liễu bí thư, Lý Chính Nho ý đồ bỏ chạy , bí cảnh sát thường phục phát hiện...

- Tôi biết rồi, cám ơn Ngô chủ nhiệm.

- Không dám, sau này Liễu bí thư cứ gọi tôi là Tiểu Ngô đi, cái xưng hô Ngô chủ nhiệm này thật không dám nhận.

Tiểu Ngô vội nói.

- Được, tôi sẽ tới ngay.

Liễu Tuấn đặt điện thoại xuống, Nghiêm Phi hỏi:
- Sao trên tỉnh có chuyện lớn à?

Trước kia cô ở tỉnh N cũng như thế, buổi tối có điện thoại khẩn cấp gọi tới, Nghiêm Ngọc Thành liền vội vã ra ngoài, tức là là trong tỉnh có chuyện lớn.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Cũng chẳng phải chuyện gì lớn, vẫn là vụ án Tống Đô có chút biến cố, Cù bí thư muốn mọi người tới cùng thảo luận. Anh đi đây, nếu về muộn em ngủ trước đi.

- Em sẽ đợi anh.

Nghiêm Phi dịu dàng nói.

Liễu Tuấn ôm lấy cô hôn nhẹ một cái rồi cầm lấy cặp ra cửa.

Liễu Tuấn tới nơi thì đại bộ phận thường ủy đã có mặt, chỉ có vị trí của Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh là còn để trống.

Liễu Tuấn vừa mới đi vào, tất cả thường ủy đều mỉm cười chào hỏi y.

Ở nơi nghiêm túc này, ngay cả thư ký tuổi cũng trên 35 rồi, xuất hiện một người trẻ tuổi đẹp trai như y thật sự có chút không hòa hợp.

Không khí thường ủy tỉnh A tựa hồ vì thể mà trở nên quái dị.

Liễu Tuấn đi tới vị trí bên cạnh Đoạn Định Viễn ngồi xuống, ông ta nhìn y một cái rồi đẩy bao thuốc bên cạnh sang cho y, lúc này Liễu Tuấn mới phát hiện ra trong phòng hội nghị có rất nhiều người đang hút thuốc, vì thế cũng châm một điếu.

Ước chừng mấy phút sau, Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh nối đuôi nhau đi vào, các thường ủy liền ngồi thẳng dậy.

- Các đồng chí, bây giờ họp luôn.

Cù Hạo Cẩm vừa ngồi xuống đã nghiêm mặt nói.

- Tối nay mời mọi người tới đây mở cuộc họp thường ủy đột xuất là vì vụ án Tống Đô. Đồng chí Thạch Hàn Băng, mời đồng chí thông báo vụ án.

Thạch Hàn Băng ngồi cạnh thư ký trưởng, sớm đã trải tài liệu trước mặt chuẩn bị báo cáo, bên cạnh ông ta có hai cấp phó trẻ tuổi, vẻ mặt đầu khẩn trương, đoán chừng lần đầu tiên trải qua cảnh này.

Thạch Hàn Băng trấn tĩnh tự nhiên, giới thiệu sơ qua tình hình vụ án Tống Đô, đại khái giống như cuộc họp ban bí thư buổi sáng.

Các thường ủy ai nấy ngồi ngay ngắn, sắc mặt trang nghiêm, sớm đã tự giác dập tắt thuốc lá ròi.

Bọn họ đã từ những con đường khác nhau biết được đại khái tình hình vụ án Tống Đô, cơ bản giống như báo cáo của Thạch Hàn Băng, Cù Hạo Cẩm mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp trong đêm, khẳng định có tình huống mới bất ngờ.

Quả nhiên sau khi Thạch Hàn Băng báo cáo tình hình cơ bản xong, liền lãnh đạo nói nguyên nhân cuộc họp hôm nay, căn cứ vào báo cáo cảnh sát thường phục, Lý Chính Nho bí thư Tống Đô, đã mua vé máy bay tới tỉnh Y, cất cánh vào buổi tối, hôm nay sau khi tan sở, ý đồ thuê xe chạy tới sân bay tỉnh kế bên, bị ngăn lại ngay tại chỗ.

Sắc mặt các thường ủy tức thì trở nên rất khó coi.

Chắc chắn Lý Chính Nho sợ tội bỏ chạy rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.