Tu La Thiên Tôn

Chương 31




Nó ngồi một chỗ và chơi game trong điện thoại của mình. Cô gái tóc ngắn màu đen kia vừa tập vừa để ý nó, một nụ cười khẽ xuất hiện trên gương mặt của cô ta. "Hừ, cô nghĩ mình sẽ thắng được sao Hàn Tuyết? Cô đừng quá tự cao chứ?"

- Ya, đi ăn trưa thôi.

Lin vươn vai rồi kéo cả hai chị em nó xuống canteen ăn trưa. Cả ba đứa lên ban vip rồi ngồi đúng bàn trung tâm luôn. Vừa lúc đó Len, Sun với hắn xuất hiện, họ ngồi cùng bàn luôn. Nó với Tuệ ngồi ăn ngon lành và chẳng thèm để ý đến ai cả.

- À đúng rồi, hai cậu có tính...

Lin nói lấp lửng làm cho nó với Tuệ nhíu mày khó hiểu. Len chen vô.

- Không có gì đâu, bà xã với nhóc cứ ăn đi.

- À, mà Min với Bin đâu?

Lin thấy thiếu thiếu nên hỏi, Tuệ vẫn cắm cúi ăn nhưng cũng tốt bụng trả lời.

- Họ có việc khác để làm rồi.

- Ờ. Ra là vậy.

Lin gật gù, bỗng họ thấy cô gái tóc đen đó xuất hiện, cô ta tiến về phía nó mỉm cười nhưng ai hay đó lại là một nụ cười đầy ẩn ý, thách thức nó vô cùng. Nó ngước lên nhìn cô ta, hai ánh mắt giao nhau không mấy thiện cảm. Nó đứng dậy.

- Muốn gì?

- Tôi chỉ muốn ăn trưa thôi mà Hàn tiểu thư.

- Có phải chỉ vậy?

Nó nhìn cô ta thì cô ta chỉ cười. Sun mỉm cười nhìn cô ta.

- Lưu tiểu thư có chuyện gì với Hàn Tuyết sao?

- Ồ, Triệu thiếu gia cũng ở đây à? Thất lễ quá.

Cô ta nhún vai rồi tiến đến gần nó và ghé sát tai nó, đồng thời bàn tay cô ta chạm vào tay nó.

- Cuộc chơi bắt đầu rồi, để xem cô sẽ làm gì được hay sẽ chết như mẹ cô. Một cái kết đáng thương làm sao?

Cô ta nói đủ hai người nghe cùng nụ cười nửa miệng. Nó đã tức giận, đôi mắt nó ánh lên cái nhìn gai người, bàn tay nắm lại khiến đường gần xanh nổi lên. Nó đang cố gắng, cố gắng kìm nén cơn giận. Cô ta quay đầu mỉm cười rồi bước đi, nó nắm chặt tay nhìn cô ta.

- Chị hai...

Tuệ giật áo nó thì nó nhìn cô mỉm cười như kiểu không có chuyện gì xảy ra. Tuệ hỏi.

- Chị quen cô ta à?

- À, không. Còn không biết cô ta tên gì mà.

- Lưu Huỳnh Thiên Trang, là cô tiểu thư mới chuyển đến thành phố Aurora khoảng vài tháng trước.

Sun mỉm cười nói cho họ hay, nó chỉ gật đầu. Tuệ ngồi vừa ăn vừa suy nghĩ, cô đã thấy biểu hiện của nó lúc đó nên không khỏi lo lắng.

- Cô ta có họ hàng gì không Sun?

Nó hỏi thì Sun thẳng thắn trả lời.

- Ba mẹ cô ta là đối tác lâu năm của ba em.

- Vậy à? Vui nhỉ?

- Ý chị là sao hả Tuyết?

Tuệ nhìn mặt chị mình nở nụ cười gian khiến cô nổi cả da gà. Tuy sinh đôi nhưng đôi khi cô không thể hiểu chị mình muốn gì nữa. Cô chỉ biết một điều là chị cô muốn giết ba cô đến tột cùng, nỗi đau đã nhấn chìm thiên thần trong đó. Và rồi cô thì rất yêu quý chị nên chỉ cần chị cô muốn là gì cô cũng sẽ làm. Năm đó chính Tuệ đã cho người đưa nó đi.

Tối hôm đó, nó ngồi ngoài lan can trên KTX tầng hai nhìn xuống dưới, Tuệ vừa tắm xong nhảy tót lên giường nhắm mắt ngủ luôn. Nó ngước nhìn bầu trời sao và nó đã bắt gặp ánh mắt của hắn đứng ở phía KTX đối diện. Ánh mắt hai người chạm nhau, không nói gì nhưng cả hai vẫn hiểu nhau. Và rồi nó khẽ mỉm cười với hắn nhưng bỗng một bóng trắng đang bay trên trời và rồi một viên đạn đã bắn xuyên qua tay nó và ghim vào cái cột ngay đó.

Ngay sau đó là một quả bom cỡ nhỏ được thả xuống đúng lancan phòng nó. Nó nhanh chóng nhảy lại phía sau rồi chạy vào kéo Tuệ dậy ngay lập tức. Từ phía cửa chính của phòng một nhóm người đang phá cửa, nó với Tuệ đeo balo vào rồi cùng nhau chạy về phía lan can. Làn khói sau chấn động vẫn còn, một số người nhận ra lên đã chạy hết ra lan can xem sao.

Mặt hắn biến sắc vì lo cho nó, cái bóng trắng vẫn lượn trên bầu trời, hắn hết nhìn đám khói rồi nhìn bóng trắng. Không ngờ có ngày Noah bị đột nhập dễ dàng như vậy. Nhưng bỗng họ thấy sau đám khói đó là nó và Tuệ cùng nhau phi ra nhảy từ lan can tầng hai xuống mặt đất. (oạch, mấy chị ơi cao gần 5m chứ chẳng chơi đâu) Họ ngạc nhiên nhưng hai chị em nó đáp đất an toàn chị bị xước xát chút thôi. Do bóng tối nên Tuệ không để ý nó bị thương mà còn đỡ cho cô bé nữa.

Cái bóng đó cùng nhóm người kín mít ở trên lan can phòng nó cùng lúc bắn hàng loạt súng. Nó đã kéo Tuệ chạy nhanh khỏi đó. Các học viên bắt đầu hoang mang và chạy vào trong phòng. Đội an ninh đã có mặt nhưng cả nó và Tuệ cùng đám người kia đã rời đi. Hắn cũng cùng Sun phóng xe đuổi theo. Leo với Lin một xe. Cuộc đột kích ban đêm này đúng là thú vị rồi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.