Tử Giang Thế Cô

Chương 10: Chương 10




Editor: @Nữu hổ lộc thị

Beta: @Aki Re

Càng quan trọng hơn là, "Cánh tay phải của thần" chỉ cần có một ít tích phân!

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu:【 Ta nhớ rõ trong thương thành cũng không có ngoại quải* này? 】

*ngoại quải "外挂": nói chung là một chương trình gian lận nhằm mang lại lợi ích cho người chơi bằng cách sửa đổi trò chơi, nghĩa là chương trình gian lận sử dụng công nghệ máy tính để thực hiện một hoặc nhiều thay đổi phần mềm bằng cách thay đổi một phần của phần mềm. Nguyên tắc ứng dụng chính là sử dụng gói và công cụ chụp để gửi các tham số giả cho chính trò chơi hoặc máy chủ trò chơi trong trò chơi để thay đổi nhân vật của trò chơi. Việc sử dụng các ngoại quải có một số rủi ro nhất định, đặc biệt là việc sử dụng các ngoại quải làm tổn hại đến tính công bằng của trò chơi và cũng có thể bị chặn. Ngoại quải cũng đề cập đến hệ thống vũ khí chiến đấu hình đơn vị có thêm các công cụ và dụng cụ bổ sung để hỗ trợ các đơn vị chiến đấu trong các đơn vị chiến đấu ban đầu. (Theo baike.baidu)

Re: Ở các chương trước toàn ghi là vật phẩm, phần mềm hack. Từ nay giữ nguyên là "ngoại quải" cho đúng nguyên tác nhé.

Gió thổi lạnh cái mông:【 Là ta nói hậu bối ở bộ phận kĩ thuật làm cái ngoại quải này đó!】

Gió thổi lạnh cái JJ:【 Chính là ta làm! Ta làm! 】

Đứa trẻ ta đặt trong tủ lạnh:【 Trắng trợn cấp cho Tiểu Hung đồ tốt như vậy, ta thích (○"ω"○)】

"Các lão đại......" Tô Mộc che lại ngực cảm động nói, "Mọi người làm ta thực cảm động!"

Gió thổi lạnh cái mông:【 Tiểu Hung, ngươi cứ dũng cảm tiến lên! Bọn ta ở phía sau sẽ hỗ trợ ngươi!】

Nhị mao:【 Đúng đó! Bọn ta đều sẽ dốc sức hỗ trợ ngươi! 】

Tiểu khoai tây chạy trốn mau:【 Vì Tiểu Hung điên cuồng đánh call!!! 】

...

Trái tim bé nhỏ mềm mại của Tô Mộc lập tức bị cảm động, đương nhiên, cô cũng sẽ không biết, nhóm các lão đại ủng hộ cô như vậy, đơn giản là muốn nhìn cô làm thế nào để thông đồng với nhân vật phản diện.

Thời khắc hoàng hôn buông xuống, trong phòng bếp truyền ra mùi hương ngào ngạt.

Chỉ thấy trên bệ bếp bàn tay lưu loát tựa như bay múa đang đảo đồ ăn liên hồi, thêm chút gia vị sạch sẽ mà chuyên nghiệp, chỉ là xào chút đồ ăn cho Tiểu Bạch, nay cơm nhà bình thường qua tay cô liền biến thành mĩ thực hương vị, đồ ăn của tửu lâu so ra còn kém xa!

Thực nhanh đồ ăn của Tiểu Bạch cuối cùng cũng xong, Tô Mộc đem mâm đưa cho Thu Nương, "Mau đưa qua đi."

"Ai, được được được!" Thu Nương vui vẻ ra mặt bưng đồ ăn chạy mất dạng.

"Đây là đồ ăn ngon nhất ở chỗ Tiểu Bạch mà ta từng được ăn!" Cầm chiếc đũa Tiểu A Thu cao hứng nói.

Tiểu A Thu năm nay mới bảy tuổi, là con trai của Thu Nương phụ giúp trong phòng bếp, tuy chỉ là một tiểu hải tử, nhưng lại nghe lời hiểu chuyện, Tô Mộc lần đầu nhìn đứa nhỏ này liền thích. Dựa theo quy định trước kia, cô sau khi xào xong đồ ăn đều sẽ lưu lại một phần, một phần này là cho người làm việc trong phòng bếp nhỏ.

Bởi vì người làm trong phòng bếp nhỏ chỉ cần phục vụ cho ba vị chủ tử ở Thẩm gia trang, cho nên trong phòng bếp cũng chỉ có Tô Mộc cùng với Thu Nương và Tiểu A Thu.

Tô Mộc đến bên cạnh Tiểu A Thu ngồi xuống, cô cười nói: "Thích thì liền ăn nhiều một chút."

"Tô Mộc ca ca nấu cơm ăn ngon thật, về sau ta cũng muốn giống ngươi, giống ngươi lợi hại như vậy." Tiểu A Thu nhuyễn manh trong sáng nói, nghiễm nhiên đã đem Tô Mộc trở thành là thần tượng mà đối đãi.

Tô Mộc trong lòng cao hứng, cũng không quên mục đích mình vì cái gì trà trộn vào Thẩm gia trang, cô giống như tò mò hỏi: "Tiểu A Thu, ta vừa mới đi vào Lạc Thành, nghe nói lão trang chủ thường xuyên lưu lại Kiếm Các nghiên cứu kiếm pháp, mà Thiếu trang chủ phải thường xuyên ra ngoài xử lý công vụ của Thẩm gia trang, vậy Thẩm tiểu thư ở đâu?"

"Tiểu thư nàng đa phần thời gian đều là ở trong khuê phòng thêu hoa đọc sách." Tiểu A Thu ngoan ngoãn trả lời: "Chính là tiểu thư người thực tốt, ta nhớ rõ có một lần ta bị bệnh thực nghiêm trọng, nương phải đem hết tiền tiêu trên người ta, là tiểu thư ra tay cứu giúp, nương mới có tiền cho ta mua thuốc."

Thì ra hình tượng của nữ phụ lại tốt đẹp như vậy!

Bất quá một khi gặp được nam nữ chính, một phần tốt đẹp hình tượng này chỉ có bị phá hỏng.

Tô Mộc thực hiểu cốt truyện thở dài một tiếng, ưu thương nghĩ mình làm thế nào mới có thể phòng ngừa Thẩm Lưu Dật thích Phong Vô Tế đây?

Cô ôm vấn đề này tự hỏi, chờ đến buổi đêm, sau khi đem đồ đạc trong phòng bếp đều thu xếp xong xuôi thì trở về phòng, Tô Mộc suy tư vuốt cằm, thời điểm đi đến hậu hoa viên, cô mơ hồ nghe được một ít thanh âm không thích hợp.

Tích tích tác tác thanh âm thỉnh thoảng vang lên, càng khủng bố chính là, trên tường tựa hồ sáng lên đôi mắt. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.