Tử Động

Chương 62: 62: Thanh Sơn Viễn Đóng Máy 2




Mà Lưu Cẩn, thân là nữ chủ. Lưu nữ chủ "lúc cần" thì lập tức hóa thân thành tiểu bạch thỏ, tương đương với việc lúc cần thì lập tức hóa thân thành...: "Hu hu hu... Các cậu không cần, không cần phải cãi nhau nữa! Mình không có ý đấy... Đới tổng, hu hu hu... tôi không gặp anh nữa là được chứ gì... Hu hu hu..."

... Lúc cần sẽ lập tức hóa thân thành Bạch Liên Hoa thảm thương, trong sáng, yếu đuối, khóc đến thiên đại ủy khuất. Khóc đến Lam Kì cũng phải thấy não lòng.

A, giai nhân khóc, người qua đường liền dừng lại chỉ chỉ trỏ trỏ.

"Ai, tiểu mỹ nhân khóc gì đây?"

"Ai bắt nạt tiểu mỹ nhân?"

"Thằng cha nào! Mau ra đây!"

Lam Kì rất ân cần chỉ ngay vào bạn học Đới vũ phu, "Chính nó!"

Tần Tử Di: "..."

Lưu thảm thương: "..."

Đới vũ phu nào đó chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ hiểu bản thân bị Lưu thảm thương "ruồng rẫy": "..."

Tần Tử Di cảm thấy tam quan mình hỏng mất rồi, cô cảm thấy sao Hạ Nhan đột nhiên dễ thương vậy!

Lưu Cẩn nhanh chóng xua xua tay, khóc gần như là thét lên: "Hú hú hú... Hu hu hu... Không có, không có. Không phải anh ấy đâu! Hú hù hu hu hú hú... Mọi người đừng hiểu nhầm... Hức hực hực... Chúng tôi chỉ đang giận nhau thôi... Hú hù hu hu hu..."

Lam Kì: "..." Lưu thảm thương, cô cũng thảm thương quá đi!

Tần Tử Di tam quan hỏng mất: "..."

Đới Uy cảm thấy cuộc đời phát hào quang, mù mắt chó! Lưu Cẩn nhận anh ta là bạn trai nên mới nói câu đây tình tứ đấy. Nhưng nam chủ đại nhân, trọng điểm là nữ chủ đại nhân chịu người phỉ nhổ để xoát hảo cảm nha! Đó mới là trọng điểm!

Mọi người lập tức nhao nhao lên, nào là "Tên cặn bã này dám giận bạn gái của mình!", "CMN chứ thằng này có ngu quá không!", "Đây không phải là tên Đới cặn bã và Lưu tiểu tam sao?"

Lưu Cẩn sắc mặt tái nhợt, cảm thấy mọi thứ đều ngoài tầm với rồi, không khỏi hốt hoảng, mặt phẫn uất nhìn Lam Kì cùng Tần Tử Di. Vốn đã quen thói, mọi lần, cho dù cô ta bị bắt nạt hay làm sai chuyện gì, chỉ cần cô ta khóc... Đám nam sinh ngu ngốc ấy lập tức sẽ đứng về phía cô ta. Vậy mà lần này...

Đới Uy không phụ IQ, rất nhanh liền cảm thấy bản thân mình mắc bẫy. Bằng một cách rất nam chủ, Đới Uy đã kéo được Tần Tử Di, Lam Kì cùng Lưu Cẩn đi.

Lưu thảm thương bị ôm đi rất không cam lòng, dựa vào cái gì mà mất khỏi tầm kiểm soát của cô ta! Dựa vào cái gì mà phải kéo theo hai tiện nhân này cùng đi!

Nữ chủ đại nhân cùng nam chủ đại nhân đã quên mất mục đích chính của câu chuyện hôm nay chính là - vì hồng nhan đòi công đạo!

Mọi chuyện bị Lam Kì "vô tình bắt tay hợp tác" với Lưu Cẩn với "khách mời" Tần Tử Di khiến mọi thứ đi theo chiều hướng khác.

Tần Tử Di thì xác định tam quan của mình hỏng thật rồi! Vẻ mặt quẫn bách của Đới Uy cùng với "không một lời giải thích" của anh ta khiến Tần Tử Di thấy trong lòng có cái gì đó nhen nhói lên... giống như là tượng đài bá đạo tổng giám đốc cao vời vợi sụp đổ xuống. Vỡ tan, không còn một mảnh nhỏ.

Lam Kì quan sát vẻ mặt của Tần Tử Di, không khỏi âm thầm cảm thán, thanh xuân vườn trường a! Tình cảm vốn chỉ là sự ngưỡng mộ, là cái cảm giác hướng tới tượng đài cao vốn được người người tôn thờ. Rõ ràng, Tần Tử Di chắc chắn có thừa điều kiện để tìm một chàng trai khác tốt hơn... nhưng mà lúc nào cũng một mực phải là Đới Uy. Chẳng qua Đới Uy là kẻ có được hào quang nam chủ. Mà nam chủ nhất định phải là của nữ chủ, nên Tần Tử Di không chiếm được, tự nhiên trong lòng sẽ muốn theo đuổi Đới Uy. Đới Uy, căn bản cũng chỉ là cái đích để Tần Tử Di chứng minh năng lực của mình.

Lam Kì không khỏi đồng cảm cho Đới vũ phu...

Hệ thống: [...] Thôi xong, xong thật rồi! Thần chủ sắp hắc hóa thành công nam nữ chủ rồi! Thôi xong, xong thật rồi! Nữ phụ bị Thần chủ tẩy não rồi! Phải làm sao đây?

Hệ thống không tin vị Thần chủ này vô tình làm cục diện trở nên như vậy... Cầu trả lời, làm thế nào để Thần chủ ngừng hắc hóa nam nữ chủ?

Giống như cảm nhận được cái ý nghĩ của Hệ thống, Lam Kì từ tốn nói: "Giải cứu thế giới có rất nhiều cách, mỗi ngày bổn tọa sẽ bày một cách cho ngươi xem."

Hệ thống gật đầu, lập tức sửa quyển sách đang cầm trên tay từ tên "Ba Ngàn Thế Giới, Một Tấm Chân Tình" sang "Mỗi Ngày Là Một Cách Giải Cứu Thế Giới."

Rốt cuộc thì bốn người Lam Kì, Tần Tử Di cùng Đới Uy và Lưu Cẩn ngồi ở trong một căn phòng của một nhà hàng gần đó.

Ngồi đối diện với Lưu thảm thương, Lam Kì dễ dàng quan sát dáng vẻ của nữ chủ đại nhân trong truyền thuyết. Lưu Cẩn không cao, thấp hơn nguyên chủ cùng Tần Tử Di một chút. Lưu Cẩn cũng không xinh như kiểu sắc sảo của nguyên chủ hay là kiểu quyến rũ như Tần Tử Di, nữ chủ đúng kiểu tiểu bạch thỏ... nhu nhu nhược nhược, có một chút "dễ thương" không đúng tuổi. Nói trắng ra là kiểu ngu ngu ngơ ngơ như bị thiểu năng trí tuệ... rất trọc nam nhân bảo vệ, che chở, "yêu thương" đi!

Mỗi người một vẻ, nhưng nguyên chủ cùng mấy nữ phụ đều thiếu đi hào quang như nữ chủ. Nếu Lưu Cẩn không có hào quang đấy, đố xem nam chủ thích, yêu, cuồng được không?

Lam Kì gật gật đầu tán thành suy nghĩ, câu hỏi trên quả thực cần suy nghĩ!

Hệ thống [...] Đại nhân, không cần như vậy a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.