Từ Ảnh Vệ Đến Hoàng Hậu

Chương 12: 12: Thật Lợi Hại!




Hứa Doãn Hạ nhìn cái đầu to của Hoắc Tư Danh đang dụi dụi nhẹ nhàng vào bụng cô, tay không kiềm được mà xoa nhẹ đầu anh môi khẽ câu lên nói.

" Ngày mai chúng ta phải về... nay chắc anh cực lắm nhỉ? "

Cho dù Hoắc Tư Danh không nói thì chính cô cũng biết là anh cực ra sao! Mỗi lần thấy anh nhu nhu thái dương, lại mỗi lần nhìn thấy anh cứ tỏ ra cực thoải mái trước mặt mình là cô càng xót.

Cúi xuống hôn nhẹ lên tai Hoắc Tư Danh một cái.

Hoắc Tư Danh dụi dụi một lúc mới buông cô ra nói.

" Không cực. "

Thật sự đối với anh mà nói thì không cực, chính là tại áp lực hơi nhiều, nên suy nghĩ hơi nhiều làm đầu anh hơi đau thôi.

Chứ bình thường nhiêu đây công việc có là gì! Còn chưa nói những lần trước kia anh giải quyết một cái dự án phải hoàn thành trong nửa tháng thành 3 ngày đấy thôi.

Hiện tại, anh làm mọi thứ không phải vì mỗi anh mà còn vì Hứa Doãn Hạ cùng với các con của anh.

Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh một lúc lâu mới nói.

" Tư Danh"

Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ.

" Hử? "

Đôi tay to lớn của anh khẽ xoa nhẹ gương mặt mới một ngày ngày của cô có chút thịt.

Hứa Doãn Hạ mấp máy môi nói nho nhỏ.

" Hiện tại... em muốn ở lại đây cùng anh có được không? "

Mặc dù cô biết rất nguy hiểm, cũng biết bản thân nhất định phải đi. Nhưng cô không muốn xa Hoắc Tư Danh, nói sao cho đúng nhỉ?

Cứ nghĩ đến cái lúc Hoắc Tư Danh đưa cô đến El, vài ngày sau lại phải xa nhau, thì cô lại không nỡ càng không đành lòng.

Hoắc Tư Danh ngồi dậy, ôm nhẹ Hứa Doãn Hạ vào lòng, tay nhẹ nhàng xoa lên bụng thịt của cô nói.

" Không được mà vợ, vợ biết đó... hiện tại vợ không tiện ở lại, nếu như tình hình không quá tối tệ thì nói gì... nhưng đằng này... vợ thấy đó... bà Nữ Hoàng đó tuy hiện tại ngoan ngoãn nhưng không sớm thì muộn bà ta cũng hành động. " dừng một chút, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

" Vợ nên đi sang EL, ở đó sẽ có Ba, Mẹ và các anh chăm sóc cùng với bảo vệ tốt cho vợ. Vợ chỉ cần ở đó thật yên vui thì anh sẽ vui rồi. "

Hứa Doãn Hạ thở một hơi dài nói.

" Thật sự em không muốn xa... một chút cũng không muốn xa... chỉ cần nghĩ đến sẽ không nhìn thấy anh... em lại không muốn đi. "

Hoắc Tư Danh đau lòng mà nhìn Hứa Doãn Hạ, hôn " chụt, chụt, chụt " liên tục lên khuôn mặt cô nói.

" Ngày nào anh và vợ cũng call video có được không? Như vậy thì ngày nào chúng ta cũng có thể nhìn thấy nhau mà, đúng không nè? "

Hứa Doãn Hạ gật đầu một cái, lại ôm lấy Hoắc Tư Danh nỉ non nói.

" Nhất định phải đến đón em và con về... "

" Ừ! Nhất định. " Hoắc Tư Danh hôn nhẹ lên trên trán Hứa Doãn Hạ chắc chắn.

Hai người ngồi nói chuyện này đến tận tối mịt, Hoắc Tư Danh lại một bộ dáng thê nô mà nấu cho Hứa Doãn Hạ ăn, sau đó lại cùng cô ngủ.

Buổi tối hôm đó, cả hai bên nhau rất yên bình và ngọt ngào, nhưng trong lòng ai cũng biết và cũng chắc chắn... một ngày không xa thì cả hai phải rời khỏi nhau.

Đêm nay, Hứa Doãn Hạ cực ngoan, cứ chui vào trong lòng ngực Hoắc Tư Danh mà ngủ thẳng cho đến sáng.

- ----------------------

Cầu phiếu, cầu phiếu ạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.