Tử Việt Lan San

Chương 3




An Nguyệt vô cùng thích thú nhìn hình ẳnh chính mình mặc vào bộ đồ cung nữ ,rất là thoải mái nha!Không nặng nề trâm cài trên đầu mà chỉ là Song bình hoàn có gắn trâm hoa mai ,y phục cũng ít hơn rất nhiều ...Tại sao lại không để phi tử mặc vải này chứ?Nó cũng giống bình thường thôi mà!Lại còn tiết kiệm được khối tiền hằng tháng.

"Nương nương,tại sao người mặc áo vải thô mà vẫn xinh đẹp thế này cơ chứ?"-Thảo Nhu chống cằm,hai mắt long lanh mà hỏi.Thật sự từ bé đến giờ chưa từng thấy người nào mặc áo giản dị mà vẫn toát ra sự mị hoặc đến thế!

"Đủ rồi ,không cần nịnh ta nữa,ta đi đây...Minh Xuân, em hãy để mắt đến Chu Tịch một chút ,ả ta có thể suy tính gì đó.Bye bye nha"-An Nguyệt cười rồi xỏ giày vào chạy đi mất,cón không quên quay lại nhắt nhở.Giớ cô mà không đi nhanh thì Minh Xuân sẽ đổi ý mất thôi.

"Nương nương,người cẩn thận đó...mà bi bi là cái gì thế nhỉ?"-Minh Xuân hướng ra ngoài lo lắng dặn dò...sau đó mới giật mình tự hỏi lại.Dạo gần đây tiểu thư thỉnh thoảng vẫ hay nói những câu khá kì quái,cô suy nghĩ nát cả óc mà cũng không thể hiểu nổi ý nghĩa của chúng là gì cả.

An Nguyệt ở đang chạy thì bỗng hắt hơi một cái,là ai đang nhắc tới cô thế nhỉ?Mà thôi,cô còn có việc phải làm nữa mà...An Nguyệt bỗng nhìn thấy một nhóm cung nữ đang quét sân,nhưng họ không chú tâm làm việc mà lại cầm chổi cầm gáo tán dóc điều gì đó có vẻ rất phấn khích.Cô bèn tới gần,nấp sau một gốc cây to mà lắng tai nghe ngóng xem chuyện họ đang "tám". Lại thấymột cung nữ cầm gáo nước tưới hoa đỏ mặt nói:

"Các cô không biết đâu,tam vương gia cười lên quả thật rất anh tuấn nha,ngài là hình mẫu trong lòng tôi đó"

"Xì,cô thì biết gì chứ?Tể tướng mới là người tuấn tú nhất ,cả người toát lên sự mạnh mẽ,phong độ.Tam vương gia làm sao sánh bằng chứ!"-Cung nữ bên cạnh phản bác lại.

"2 cô đều sai rồi,hoàng thượng mới là nhất.Người là bậc anh minh,là con của trời,người mới xứng đáng với những điều đó"-Cung nữ ầm chổi quát lên.

"Theo tôi thì như nhau,nhưng ba người đi cùng nhau quả thật quá hút mắt a"-Cung nữ cuối mơ mộng.

An Nguyệt méo hết cả mặt,tại sao cái thời đại nào cũng có hiện hữu tập đoàn sắc nữ thế này chứ?Đến hoàng thượng và vương gia cũng dám đem ra so sánh...mà cái tên tể tướng kia là ai thế nhỉ?Cô đọc tiểu thuyết ba lần rồi mà chưa hề nghe có vị tể tướng nào cả,không lẽ là thần thánh phương nào giáng trần cướp lấy nữ chính?

"Các ngươi không lo làm việc mà đứng đó làm gì chứ?Việc của chủ tử cũng dám đem ra bàn tán,muốn rơi đầu hết hả?"-Một giọng nói khắt khe vang lên,tới tấp nhắc nhở nhóm cung nữ.

"Chúng nô tì biết lỗi rồi,Tôn ma ma "

''Còn không mau đi dọn dẹp?Muốn ở đó?"

Các cung nữ nghe thấy thế thì hoảng hốt chạy đi mất,không hề dám nhìn lại.Đợi bọn họ đi rồi,người gọi Tôn ma ma kia mới quan sát rồi lên tiếng:

"Ngươi còn không mau ra đây?núp trong đó làm gì?"

TG:Ngày mai ta bonus cho các nàng hai chương mừng nam phụ lên sàn nhé,ta thấy ai cũng đoán là tam vương gia đúng không?Cơ mà...ngày mai bật mí nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.