Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 9




Lúc này Hòa Hoàn Tiên Vương liền đứng ra nói:

- Trung Thiên Vực của chúng ta tổng cộng có Mười một Thiên Vực, tuy nhiên mỗi Thiên Vực đều vô cùng rộng lớn, rất nhiều nơi hẻo lánh mà ngay cả Tiên Vương cũng không thể nào chạm tới. Nhưng tiên nhân của Mười một Trung Thiên Vực cộng lại, cũng chỉ có ba mươi người có thể tiến vào Vấn Đạo Các. Mà Tông Phiêu Thiên của chúng ta, thì ngoại trừ rất nhiều năm về trước có một mình Khải Phong Tiên Vương từng tiến vào Vấn Đạo Các ra, thì chưa từng có thêm người thứ hai nào.

- Mỗi lần mấy người chúng ta đi đến Nguyễn Nhạc Thiên, thì lúc nói chuyện đều phải nhỏ nhẹ hơn so với các Tiên Vương khác, cho nên mấy người chúng ta đều hi vọng lần này mọi người có thể trổ hết tài năng của mình trong Đại Hội Vấn Đạo, dù chỉ là có được một trong ba mươi danh ngạch, thì Tông Phiêu Thiên chúng ta vẫn có được mặt mũi rất lớn…

Hòa Hoàn Tiên Vương còn chưa nói hết lời, thì các tiên nhân trên quảng trường đều có chút hổ thẹn mà cúi đầu. Rất nhiều Đại Tiên đã từng đi Thanh Lôi sơn, cũng đi qua Nguyễn Nhạc Thiên, cũng đã tham gia Đại Hội Vấn Đạo. Chỉ là bọn họ đều giống như lời Hòa Hoàn Tiên Vương nói, không ai có thể lọt vào được top 30 cả.

Bất quá ánh mắt của mười mấy tên tiên nhân đứng đầu Huyền bảng đều tràn đầy kiên định, biểu lộ rõ quyết tâm đạt được một vị trí trong Đại Hội Vấn Đạo lần này.

Hòa Hoàn Tiên Vương không nói tiếp về Đại Hội Vấn Đạo nữa, mà chuyển sang chủ đề khác:

- Lần này các Huyền Tiên trong top 50 có thể đi vào Thanh Lôi tiên tuyền để tu luyện, và cũng là những người sẽ cùng chúng tôi tới Nguyễn Nhạc Thiên tham gia Đại Hội Vấn Đạo. Ta nghĩ rằng quy tắc thì mọi người cũng đã biết, cho nên hiện tại trận đấu liền bắt đầu. Bất kỳ ai có điểm cống hiến nằm ở vị trí 51 tới 100 trên bảng xếp hạng đều có thể tiến lên khiêu chiến người của top 50.

Hòa Hoàn Tiên Vương nói xong thì liền cùng với Khải Phong Tiên Vương và Bình Châu Tiên Vương lui ra khỏi lôi đài. Còn phía trên lôi đài lúc này lập tức xuất hiện hai hàng danh sách lơ lững, ở bên trái là danh sách năm mươi người đứng đầu, còn bên phải là từ thứ hạng số 51 tới 100. Nhưng lát nữa sau mỗi trận khiêu chiến, thì thứ hạng hai bên có thể sẽ phải thay đổi.

Hiện tại có thể thấy rõ được tác dụng của bảng điểm cống hiến của Tông Phiêu Thiên. Cho dù là anh lợi hại hơn, nhưng nếu như không có tên trong top 100, vậy thì cũng sẽ không có cơ hội để mà khiêu chiến. Nói đi cũng phải nói lại, ở Tông Phiêu Thiên, thì một Huyền Tiên lợi hại sao có thể không có tên trong bảng xếp hạng điểm cống hiến được.

Diệp Mặc nhìn tên của mình, xếp thứ 21, cho nên hắn cũng không khẩn trương. Bất luận là ai tới khiêu chiến hắn, thì hắn cũng không sợ.

Ngay khi mọi người còn đang suy nghĩ xem ai sẽ là người thứ nhất tiến lên đài khiêu chiến, thì một tên Huyền Tiên viên mãn có dáng người mập lùn đã phi thân lên lôi đài rồi ôm quyền nói:

- Xếp thứ 73 trên bảng xếp hạng điểm cống hiến Thiên tiên Tông Phiêu Thiên Cung Ngư, khiêu chiến La Dương xếp thứ 50…

Không ai thấy lạ cả, tuy là điểm cống hiến không có quan hệ với thực lực mỗi người, nhưng trên thực tế thì trừ những người gian lận ra, thì đều là những người có thực lực cao mới có thể xếp trên những thứ hạng cao được. Cho nên từ bất cứ góc độ nào thì người xếp thứ 50 là La Dương đều sẽ là đối tượng để khiêu chiến đầu tiên.

Lời Cung Ngư vừa mới nói xong, thì đã có một gã Huyền Tiên vọt lên trên lôi đài rồi nói:

- La Dương tiếp nhận lời khiêu chiến.

Sau khi nói xong thì y liền đánh ra một đạo kiếm quang vào chính giữa. Cung Ngư dường như cũng đã sớm chuẩn bị rồi, lập tức lấy ra một thanh Thần dụ mầu đen, mang theo ô quang đầy trời đánh về phía kiếm quang của La Dương.

Trên lôi đài có cấm chế của Tiên Vương, cho nên dù hai người có đánh nhau long trời lở đất, thì những người xem cũng chỉ có thể nhìn thấy quang ảnh bắn ra tứ phía, còn lôi đài thì không có chút sứt mẻ nào.

Kiếm quang của La Dương giống như là dải Ngân Hà liên tục đánh xuống lôi đài, nhưng vẫn không có cách nào lưu lại một chút dấu vết cả. Cái lôi đài này quả nhiên là rất cứng rắn.

Một tiếng nổ phát ra giữa Cung Ngư và La Dương. Tiên nguyên lực của cả hai dường như không khác nhau nhiều lắm, nhưng khoảng chừng hơn nửa canh giờ sau, thì ô quang Thần dụ của Cung Ngư đã tản mạn dần. Vậy là thế bại của Cung Ngư đã thành, xem ra không thể kiên trì lâu hơn được nữa.

Quả nhiên là chỉ hơn mười lần hít thở về sau, thì Cung Ngư đã bị kiếm quang của La Dương đánh bay, trên người mang theo một vết thương đỏ máu dài chừng hai thước từ bả vai xuống tới thắt lưng.

- Tôi chịu thua.

Cung Ngư không chờ La Dương đánh tới lần nữa, thì đã lập tức nhận thua rời khỏi lôi đài. Y biết rõ rằng mình vô duyên với Thanh Lôi tiên tuyền và Đại Hội Vấn Đạo rồi.

Khi y nhận thua thì La Dương cũng không công kích nữa, mà lập tức nhanh chóng lấy ra một viên đan dược rồi nuốt xuống, đồng thời lùi ra khỏi lôi đài. La Dương đã bảo vệ được vị trí trong top 50 của mình, cho nên chỉ cần thắng một trận khiêu chiến, là lập tức giữ vững được vị trí của mình rồi, không cần tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến nữa.

- Trận thứ nhất, La Dương thắng. Bảo vệ thành công vị trí thứ 50.

Một tên Đại La Tiên đứng ở bên cạnh lôi đài lập tức tuyên bố.

Lúc này lại có thêm một tên Huyền Tiên đầu trọc tiến lên lôi đài rồi nói:

- Nỉ Tiếp xếp thứ 51 trên bảng xếp hạng điểm cống hiến Thiên tiên, khiêu chiến Ly Nặc Hoa xếp thứ 47. Cô đã cướp lấy đồ của tôi, hiện giờ hãy trả lại cho tôi đi.

Tên Huyền Tiên đầu trọc này gương mặt mang theo sát khí, xem qua đã thấy y không hề muốn nương tay khi thượng đài rồi. Những người còn lại nghe qua giọng điệu của y thì đều đoán rằng hẳn là Ly Nặc Hoa kia đã dùng thủ đoạn lừa gạt nào đó để cướp đoạt thứ hạng của Nỉ Tiếp, khiến cho Nỉ Tiếp bị rớt xuống vị trí thứ 51. Cho nên lúc này y mới hận Ly Nặc Hoa như vậy.

Không đợi tên Huyền Tiên đầu trọc này nói lại lần nữa, thì một cô gái đã lập tức mang theo khuôn mặt sát khí mà phi thân lên lôi đài rồi nói:

- Ly Nặc Hoa tiếp nhận lời khiêu chiến…

Cô gái này còn nhanh tay hơn so với La Dương lúc trước, lời của cô mới chỉ nói ra có một nửa, thì một chiếc Kim Đấu đã được ném ra. Lôi đài lập tức tràn ngập quang mang mầu vàng, một số tiên nhân tu vi thấp một chút thậm chí còn không thể dùng mắt mà nhìn trực tiếp. Tia sáng kia quả thực là quá chói mắt.

- Tôi không sợ cô.

Nỉ Tiếp tức giận quát lên, cây Hắc Côn trong tay đã hóa thành một con Hắc Long như thật như ảo, nhanh chóng ngăn cản lại Kim Đấu của Ly Nặc Hoa.

Người sáng suốt thì vừa nhìn đã biết Nỉ Tiếp này mạnh hơn nhiều so với Cung Ngư vừa rồi. Chỉ trong vòng thời gian nửa nén hương, thì Ly Nặc Hoa đã bị đuôi của con Hắc Long kia quất một đòn vào lưng, lập tức hộc máu tại chỗ bay ra khỏi lôi đài. Xem ra tổn thương không phải là nhẹ.

Diệp Mặc lại nhìn ra được là Ly Nặc Hoa cố ý chấp nhận trọng thương, vì nếu như cô không làm như vậy, thì cái mạng nhỏ của cô rất có thể sẽ bị Nỉ Tiếp lấy đi. Nỉ Tiếp mang theo sát ý bước lên khiêu chiến, thì rõ ràng là đã muốn giết cô rồi. Còn cô nàng Ly Nặc Hoa này cũng không phải là kẻ ngốc, cho nên đã chịu trọng thương để đổi lấy một mạng. Bất quá những Tiên tinh đã dùng để mua điểm cống hiến chỉ có thể coi là bát nước đổ đi thôi.

- Trận thứ hai, Nỉ Tiếp thắng, đạt được vị trí 47 của Ly Nặc Hoa.

Tên Đại La Tiên bên cạnh lôi đài lại tuyên bố.

Nỉ Tiếp khiêu chiến chiến thắng, đạt được vị trí 47 trong top 50, cho nên vẫn sẽ phải đánh thêm một trận nữa với tư cách là người bảo vệ vị trí nếu như có người đi lên khiêu chiến. Diệp Mặc biết rõ nếu lúc này có người lên khiêu chiến Nỉ Tiếp thì sẽ chiếm được lợi thế rất lớn. Vừa rồi tuy Nỉ Tiếp đã khiến Ly Nặc Hoa bị thương nặng, nhưng chính bản thân y cũng đã bị thương rồi.

Diệp Mặc có thể thấy được, thì đương nhiên các tiên nhân khác trên quảng trường đều có thể thấy được. Không đợi cho Nỉ Tiếp đứng vững, thì đã có một tên Huyền Tiên viên mãn bay lên lôi đài rồi nói:

- Cơ Thắng xếp thứ 64 trên bảng xếp hạng điểm cống hiến Thiên tiên Tông Phiêu Thiên khiêu chiến Nỉ Tiếp vị trí thứ 47 …

Lời khiêu chiến vừa cứng rắn nói ra, thì pháp bảo của Cơ Thắng đã lập tức công kích tới. Nỉ Tiếp lúc này chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở, còn Cơ Thắng thì lại không hề buông tha chút nào, liên tiếp tung ra các loại pháp thuật. Trên lôi đài lại một lần nữa quang ảnh tung hoành, máu me tung tóe.

Khải Phong Tiên Vương ở phía xa xa trên không trung đang lắc đầu. Cơ Thắng dùng biện pháp này để chiến thắng đương nhiên là một loại chiến thuật rất tốt. Nhưng chỉ có người tâm cảnh bình thường mới thích dùng loại chiến thuật này. Cho dù là Cơ Thắng có chiến thắng, thì sau này cũng sẽ không tiến xa được, thành tựu cũng sẽ không lớn.

Diệp Mặc cũng có cái nhìn giống với Khải Phong Tiên Vương, nhưng quan điểm của hắn thì lại khác. Hắn cũng cho rằng thành tựu của Cơ Thắng sau này không lớn, nhưng không phải vì Cơ Thắng thích dùng loại chiến thuật thủ đoạn này, mà là vì tâm tình của y. Tuy Diệp Mặc không đứng trên lôi đài, nhưng năng lực quan sát thần thức của hắn lại rất mạnh.

Cơ Thắng hoàn toàn là tâm ý của kẻ dùng thủ đoạn chiếm lợi thế, chứ không hề có lòng truy cầu. Nếu như là hắn, hắn cũng có thể dùng tới loại thủ đoạn này để đánh bại Nỉ Tiếp, nhưng mục đích của hắn không phải là vì thắng lợi, mà là vì tư cách để được tiến vào Thanh Lôi tiên tuyền tu luyện.

Đối với Diệp Mặc mà nói, thì vì việc tu luyện, hắn có thể lợi dụng tất cả mọi thứ. Còn Cơ Thắng thì lại chỉ muốn có được lợi thế để dễ dàng đánh bại Nỉ Tiếp, chứ Diệp Mặc không hề cảm giác được chút tâm ý quyết truy cầu tu luyện đại đạo nào cả.

Cơ Thắng quả nhiên quan sát và phán đoán rất tốt, chỉ trong khoảng thời gian ngắn thì Nỉ Tiếp đã bị Cơ Thắng đánh trọng thương nhận thua rồi. Xem ánh mắt phẫn hận của Nỉ Tiếp, thì Diệp Mặc biết rõ rằng mục tiêu tất sát trong lòng Nỉ Tiếp đã tăng thêm một người rồi. Loại tâm tính này, đúng là khiến cho người khác không biết phải nói gì.

- Trận thứ ba, Cơ Thắng thắng, đạt được vị trí thứ 47 trong top 50.



- Chính Hồng đại ca, tôi đề nghị anh không nên đi khiêu chiến cái tên Mạc Ảnh kia. Cho dù là không có hắn, thì anh cũng sẽ bị loại khỏi top 50 thôi. Hơn nữa hiện tại Mạc Ảnh đã vượt lên vị trí thứ 21, nên khẳng định là hắn có tông môn hậu thuẫn phía sau.

Ở một bên quảng trường, tên Huyền Tiên đen gầy đang khuyên bảo tên Huyền Tiên hậu kỳ gọi là Lý Chính Hồng.

- Cũng được, dù sao cũng chỉ là một cái danh ngạch mà thôi, tên Mạc Ảnh kia cứ tạm để hắn đắc ý vài ngày đi. Đợi khi có cơ hội, thì tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.

Lý Chính Hồng gật nhẹ đầu, đồng ý với tiểu đệ của mình.

Diệp Mặc đương nhiên là không biết rằng hắn đã bị người ta nhằm vào, nhưng cho dù là biết, thì hắn cũng chẳng để trong lòng. Lúc này đã có hơn mười trận khiêu chiến rồi. Vượt quá dự liệu của Diệp Mặc chính là không có một ai tới khiêu chiến hắn cả. Nhưng tên bị khiêu chiến dường như chỉ có từ vị trí 30 trở xuống. Trên top 30 thì chỉ có một mình vị trí thứ 20 là đã bị khiêu chiến.

30 trận khiêu chiến qua đi, thì vẫn không có ai tới khiêu chiến với Diệp Mặc cả. Diệp Mặc biết rõ việc này có quan hệ tới việc người khác không có ai biết hắn. Vì nếu như có ai đó biết được Mạc Ảnh xếp thứ 21 là một tên Huyền Tiên trung kỳ, thì đều sẽ chắc chắn rằng hắn không thể nào kiên trì nổi một giây. Và lúc đó sẽ có người đi lên để khiêu chiến hắn. Cho dù là Mạc Ảnh có hậu thuẫn lớn, nhưng có cơ hội để tiến vào Thanh Lôi tiên tuyền tu luyện, sau đó lại có thể đi tham gia Đại Hội Vấn Đạo, thì cũng chẳng có cái gì đáng để băn khoăn cả.

Hai ngày trôi qua, 50 trận khiêu chiến đã chấm dứt. Toàn bộ năm mươi người đã được xác định rõ ràng. Ngoại trừ vị trí từ 30 trở xuống liên tục bị khiêu chiến ra, thì tất cả những người trên top 30 đều chỉ cần tiếp nhận khiêu chiến một lần, đã có thể bảo vệ được vị trí của mình rồi. Đôi khi có một vị trí cứ liên tục bị khiêu chiến mấy lần liền, mãi sau mới ổn định được.

Mọi người đều biết loại thể thức khiêu chiến này cũng không được tính là công bằng, nhưng như vậy mới có thể giữ lại những người có thực lực mạnh mẽ nhất. Điểm cống hiến của Diệp Mặc lúc này nằm ở vị trí thứ 21, nhưng cho tới khi khiêu chiến kết thúc, cũng không có một ai tới khiêu chiến hắn cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.