Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 19




Diệp Mặc liếc nhìn mấy người Tử Vũ tiên tử và Từ Ki, cũng không nói chuyện với mấy người đó, quay người đi, trong nháy mắt liền không nhìn thấy đâu nữa.

- Hắn rốt cục là ai?

Sau khi Diệp Mặc đi, một gã Huyền Tiên của Tông Phiêu Thiên lúc này mới khiếp sợ hỏi.

Tất cả mọi người đều nhìn dồn về phía Từ Ki, vì vừa rồi Từ Ki còn mời tên Mạc Ảnh này, nói không chừng Từ Ki cũng quen biết hắn.

Từ Ki thấy mọi người nhìn về phía gã, gã chỉ có thể lắc đầu nói:

- Tôi chỉ biết hắn tên là Mạc Ảnh, điểm cống hiến ngọc bài của Tông Phiêu cũng là một tháng trước khi Thanh Lôi Tiên Tuyền khởi động mà tăng lên, còn những thứ khác tôi cũng không biết.

- Tông Phiêu Thiên từ lúc này lại có Huyền Tiên lợi hại như này? Tên Huyết Y Tiên Tiết Thịnh Hiên đó cũng không phải là đối thủ của hắn, thân thủ của hắn này cho dù là xếp Top 3 của Thiên Tiên bảng của Nguyễn Lạc Thiên cũng chẳng có vấn đề gì?

Tên Huyền Tiên vừa nãy hỏi Diệp Mặc là ai lại chấn động nói.

- Chuyện này không phải chuyện đùa, chúng ra sau khi ra ngoài phải lập tức bẩm báo cho ba vị Tiên Vương đại nhân.

Từ Ki nhìn Tử Vũ tiên tử nói.

Tử Vũ tiên tử khẽ gật đầu, nghiêm trọng nói:

- Chuyện này quả thực phải bẩm báo với ba vị Tiên Vương đại nhân, tên Mạc Ảnh này đột nhiên xuất hiện, lúc trước ai cũng coi thường, không ngờ lại đáng sợ như vậy. Nếu đem so sánh, tôi mới phát hiện ra mình đúng là ếch ngồi đáy giếng.

Mấy người Từ Ki từ trong lời nói của Tử Vũ tiên tử cũng nghe ra, Tiên tử trước giờ vô cùng cao ngạo này, bây giờ cũng phải đối diện với thực tế rồi. Chẳng những những người mạnh hơn cô ta trong Nguyễn Lạc Thiên có rất nhiều, cho dù là tên Mạc Ảnh cùng đến từ Tông Phiêu Thiên cũng không phải là người mà cô nhìn theo bóng lưng được.

- Nhưng tên Mạc Ảnh kia cũng không có ác ý, hắn ra tay là giúp chúng ta. Tôi nghĩ hắn đuổi tên Huyết Y Tiên kia ra khỏi Thất Luyện Tháp, chắc là không muốn tên Huyết Y Tiên đó tiếp tục hại người của Tông Phiêu Thiên chúng ta. Nếu như tôi đoán không lầm, tên Huyết Y Tiên đó lúc trước chắc hẳn cũng thua trong tay hắn một lần rồi, nên mới giận chó chém mèo lên đầu chúng ta. Tên Mạc Ảnh này cũng là quang minh, biết chuyện này là do hắn mang đến, dứt khoát đuổi tên Huyết Y Tiên kia ra ngoài.

Từ Ki trầm giọng nói.

Lời nói của Từ Ki mấy người cũng đều rất đồng ý, Tử Vũ tiên tử thở dài nói:

- Tôi vốn dĩ muốn cố gắng tìm Thất Luyện Thạch, để ba vị Tiên Vương đại nhân không tiếc nuối, ít nhất phải kiếm vào được Top 10. Bây giờ xem ra ba vị Tiên Vương đại nhân chắc rằng cũng sẽ không nuối tiếc nữa. Với thủ đoạn này của Diệp Mặc, tuyệt đối có thể tiến vào Top 10 được.

- Tử Vũ tiên tử, Mạc Ảnh sư huynh có phải là người tu vi đứng đầu Thất Luyện Tháp không?

Trong đội có người hỏi.

Tử Vũ tiên tử lắc đầu nói:

- Chỉ sợ cái đó là không thể nào, Huyết Y Tiên mặc dù hung danh truyền xa, đó là vì gã quá khát máu. Gã cũng chỉ xếp thứ chín trên danh sách của Thiên Tiên bảng của Nguyễn Nhạc Thiên, cho nên tôi đoán Mạc Ảnh có thể lọt vào Top 5 của danh sách Thiên Tiên bảng của Nguyễn Nhạc Thiên. Muốn là thứ nhất thì cũng có chút khó khăn.

Từ Ki lập tức tiếp lời nói:

- Bây giờ Thất Luyện Tháp có Mạc Ảnh, cũng coi là một cơ hội của chúng ta. Chúng ta nhanh chóng đi tìm Thất Luyện Thạch trước, trước khi đóng cửa Thất Luyện Tháp, rồi lên tầng thứ tư.

Lời nói của Từ Ki nhận được sự tán đồng của mọi người, bốn người nhanh chóng rời đi, tiếp tục tìm Thất Luyện Thạch.



Diệp Mặc sau khi lên tầng thứ tư, lúc này mới nhớ ra ngọc giản bản đồ mà hắn lấy được cũng chỉ đến tầng thứ tư mà thôi, lối vào tầng thứ năm cũng không còn. Diệp Mặc lại lấy miếng ngọc giản bản đồ lấy được từ tên Huyền Tiên mắt ưng lúc trước hắn giết, trong đó cũng chỉ đến tầng thứ tư là hết, lối vào tầng thứ năm cũng không có.

Xem ra tầng thứ năm phải dựa vào tự mình đi tìm rồi, Diệp Mặc biết muốn vào tầng thứ năm của Thất Luyện Tháp là rất khó, nếu như muốn nhờ đánh nhau mà tìm ra được, thì tuyệt đối không thể nào vào trong đó được. Tầng thứ tư đã có Tiên yêu thú cấp năm rồi, đến tầng thứ năm, thì sẽ có Tiên yêu thú cấp sáu, tầng thứ sáu sẽ là Tiên yêu thú cấp bảy.

Tiên yêu thú cấp bảy, trên lý thuyết là tương đương với Tiên Vương, mặc dù Tiên yêu thú trong này so với Tiên Vương cũng kém hơn một chút, nhưng Diệp Mặc biết, bọn chúng tuyệt đối cũng không phải là thứ mà hắn có thể đối phó được.

Sau khi ở tầng thứ tư, muốn tiếp tục ở lại Thất Luyện Tháp, chỉ có một cách duy nhất, đó chính là ẩn nấp. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể ở lại được.

Diệp Mặc nghĩ đến ẩn nấp, thì một luồng gió tanh khí thế ép người thổi đến.

Hỏa Kỳ Thú cấp năm, Tiên yêu thú lửa đỏ còn chưa đến, Diệp Mặc đã nhận ra thứ đang đến này là Hỏa Kỳ Thú cấp năm rồi. Da lông của Hỏa Kỳ Thú cấp năm là thứ rất tốt để luyện khí, nhưng Diệp Mặc biết mình còn kém xa Hỏa Kỳ Thú cấp năm, cho dù cuối cùng hắn có thể giết được Hỏa Kỳ Thú cấp năm, ở trong Thất Luyện Tháp này cũng không phải chuyện tốt, hắn chắc chắn sẽ bị thương.

Hỏa Kỳ Thú cấp năm đến, đồng thời hắn lập tức liền ẩn nấp.

Bản lĩnh ẩn nấp của Tam Sinh quyết vô cùng kinh người, Hỏa Kỳ Thú cấp năm đó căn bản chính là vì Diệp Mặc mà đến. Nhưng khi nó đến chỗ mà Diệp Mặc đang đứng, lại phát hiện người mà mình tìm cũng không thấy, lập tức gào thét.

Vừa lúc đó, mấy đường độn quang gần đó phát sáng lên, Diệp Mặc biết rõ, chắc là lại có người đến tầng thứ tư.

Quả nhiên mấy đường độn quang này vừa mới sáng lên, Hỏa Kỳ Thú liền thét lớn xông đến. Còn chưa đợi bốn người này kịp phản ứng lại, Hỏa Kỳ Thú cũng đã phun ra một luồng lửa, một người trong đó ngay lập tức bị biển lửa bao phủ. Ba người còn lại trong sự kinh hoảng, lập tức chia thành ba hướng đào tẩu, rõ ràng cũng rất hoảng hồn.

Đường độn quang của người đào tẩu đầu tiên vừa mới sáng lên, lại bị một Thanh Đằng đột nhiên xông đến cuốn lấy, ngay lập tức tên Huyền Tiên đó lại bị Thanh Đằng dẫn vào trong bụi gai, biến mất.

Hai gã Huyền Tiên còn sót lại thì hồn bay phách lạc, làm gì còn dám chạy trốn tiếp, lập tức liền bóp nát ngọc bài trong tay, biến mất khỏi tầng thứ tư.

Chỉ trong vài tích tắc, gió mây trong này liền bất ngờ thay đổi, hai gã Huyền Tiên hậu kỳ không chút sức lực phản kháng liền bị giết chết, hai người còn lại chạy thoát. Diệp Mặc thấy vậy trong lòng cũng thầm than, Thanh Đằng đó tốc độ vô cùng nhanh, cho dù là hắn cũng bị dọa toát mồ hôi lạnh.

Lúc này Diệp Mặc cũng không dám làm giống như ở tầng thứ ba nữa, phóng ra Thanh Nguyệt bay loạn lên, mà lại cẩn thận ẩn nấp thân hình của mình di động, một khi phát hiện ra nơi có thảm thực vật tươi tốt, lập tức sẽ tránh ra, hoặc là dùng thần thức tản ra, cẩn thận đề phòng.

Trên đường đi mặc dù Diệp Mặc nhiều lần gặp Phệ Nhân Đằng, Tiên yêu thú cấp bốn, nhưng hắn đều tránh được, ngược lại hắn còn tìm được lượng lớn Tiên linh thảo cấp bốn, những Tiên linh thảo cấp bốn này đều là lâu năm, là thứ cao cấp. Điều này cũng khiến Diệp Mặc cảm thấy đáng rồi, cho dù không thể nào tiến vào Vấn Đạo các, hắn ở trong Thất Luyện Tháp cũng phát tài rồi.

Hơn nửa tháng sau, Diệp Mặc chẳng những thu thập được mấy trăm gốc Tiên linh thảo cấp năm cấp sáu, lại còn tìm được một lượng lớn Thất Luyện Thạch, số lượng Thất Luyện thạch ở tầng bốn lại càng nhiều hơn, đoán chừng là do thời gian dài không có ai đến nên vậy, có bộ phận Thất Luyện thạch thậm chí đến cả Tiên yêu thú trông coi cũng không có.

Trong khoảng thời gian này, Tiên yêu thú cấp bốn hắn cũng giết được vài con, Tiên yêu thú cấp năm bình thường hắn nhìn thấy thì đều chạy ngay. May là Tiên yêu thú cấp năm ở tầng thứ tư cũng ít ỏi, cho dù hơn nửa tháng, Diệp Mặc cũng chỉ gặp một hai con mà thôi.

Sau khi đi lòng vòng ở tầng thứ tư được nửa vòng, Diệp Mặc tìm được lối tiến vào tầng thứ năm của Thất Luyện tháp, hắn không chút do dự xông ngay vào tầng thứ năm.

Tầng thứ tư có nhiều thứ tốt như vậy, tầng thứ năm thì càng không cần phải nói, Tiên linh thảo cao cấp cũng nhiều hơn. Lúc này hắn cũng đã không chỉ là vì điểm tích lũy nữa, mà quan trọng hơn chính là Tiên linh thảo trong Thất Luyện tháp.

Diệp Mặc không đoán nhầm, tầng thứ năm quả thực là cái kho báu Tiên linh thảo. Các loại Tiên linh thảo tích lũy bao năm, Thất Luyện Thạch thấp nhất cũng là năm màu.

Chỉ trong năm ngày, Diệp Mặc đã có hơn mấy chục gốc Tiên linh thảo cấp năm rồi, đồng thời cũng lấy được vài miếng Thất Luyện Thạch năm màu

Mặc dù ở tầng thứ năm có lượng lớn Tiên yêu thú cấp năm, còn có bầy đàn Tiên trùng cấp năm, nhưng dưới sự ẩn nấp cẩn thận của Diệp Mặc, những Trùng Thú này đều không phát hiện ra hắn.

Lúc này Diệp Mặc liền cảm thấy mình như đi trên lưỡi đao vậy, cũng tràn đầy nguy hiểm rồi, cũng tràn đầy kích động rồi, hắn kích động là vì thứ tốt ở tầng thứ năm quá nhiều rồi.

Lại có một miếng Thất Luyện Thạch xuất hiện trước mặt, thần thức của Diệp Mặc quét vào trong, một lát sau hắn xác định xung quanh cũng không có nguy hiểm gì, chỉ có một con Song Giác Hồ cấp năm còn đang ngủ. Lúc này Diệp Mặc cũng đã coi Thất Luyện Thạch kia là đồ của mình rồi.

Trong tình huống như này lấy trộm Thất Luyện Thạch đối với hắn cũng không phải lần đầu tiên làm, chỉ cần ẩn nấp được bên cạnh Thất Luyện Thạch đó trước khi con Tiên yêu thú đang bảo hộ Thất Luyện Thạch này tỉnh lại, lấy được Thất Luyện Thạch lập tức phát độn thuật, trên cơ bản cũng không có vấn đề gì. Thất Luyện Thạch mà hắn lấy được trong này, phần lớn đều là cướp được trong tay những con Tiên yêu thú đang ngủ.

Ở một chỗ cách Thất Luyện Thạch đó khoảng mười mét, Diệp Mặc bỗng nhiên cảm thấy có chút gì đó không đúng, hắn còn chưa kịp phản ứng lại, thì một đóa hoa bình thường bên cạnh trong nháy mắt lập tức nở ra nuốt hắn vào.

Thực Tiên hoa, Diệp Mặc sau khi bị nuốt xuống ngay lập tức biết mình bị Thực Tiên hoa cấp năm nuốt phải rồi.

Loại Thực Tiên hoa này cắn nuốt bất cứ thứ gì, cũng có thể trong nháy mắt thôn phệ thứ đó thành hư không. Diệp Mặc lăn lộn ở tầng thứ tư và tầng thứ năm một tháng rồi, làm sao không biết sự lợi hại của Thực Tiên hoa này. Huống chi đáng sợ hơn chính là, hình dáng của Thực Tiên hoa này có rất nhiều, có lúc ngụy trang thành một đóa hoa nhỏ bình thường, căn bản không nhìn ra được. Diệp Mặc trong nháy mắt bị cắn nuốt liền biết không ổn rồi, cho dù bóp nát ngọc bài, nói không chừng cũng không kịp nữa.

Nếu như là người khác, sau khi bị Thực Tiên hoa nuốt phải, có Thế giới trang vàng thì ngay lập tức sẽ chui vào trong Thế giới trang vàng. Nhưng Diệp Mặc biết, một khi hắn vào trong Thế giới trang vàng, muốn từ trong miệng Thực Tiên hoa xông ra ngoài, thì vô cùng khó khăn. Thực Tiên hoa cấp năm cũng đã có linh trí, Thế giới trang vàng bị lộ cũng không phải chuyện tốt gì.

Diệp Mặc trong nháy mắt bị nuốt phải, phản ứng đầu tiên không phải là chui vào trong Thế giới trang vàng, mà là lập tức phóng ra Thiên Hỏa Cửu Dương.

Bốn mặt trời màu tím uốn lượn xung quanh người hắn, trong nháy mắt hình thành một đại hỏa cầu. Sau khi Thiên Hỏa Cửu Dương được phóng ra, Diệp Mặc liền cảm thấy thiên hỏa của mình dường như có một tin tức vui sướng gì đó. Giống như phát hiện ra thứ gì đó tốt lắm vậy, nhưng Diệp Mặc lúc này hoàn toàn không để ý đến những thứ này, chỉ liều mạng dùng Thiên Hỏa Cửu Dương thiêu đốt Thực Tiên hoa.

Bị Thiên Hỏa Cửu Dương đốt cháy, Thực Tiên hoa phát ra những tiếng kêu thảm thiết, chỉ trong nháy mắt đã khô héo. Ngay lập tức Diệp Mặc xông ra khỏi Thực Tiên hoa, cũng không thèm để ý gì đến Thất Luyện thạch kia nữa, phóng một đường độn quang biến mất.

Bên ngoài cách đó mấy trăm dặm, Diệp Mặc cũng chưa tỉnh hồn lại. Đồng thời trong lòng thầm nhủ mình may mắn, hắn không ngờ Thiên Hỏa Cửu Dương của mình lại lợi hại như vậy, đến Thực Tiên hoa cấp năm cũng có thể đốt được.

Trong này qủa thực quá nguy hiểm rồi, Diệp Mặc nghĩ đến đây, bắt đầu lấy ra vài miếng Thất Luyện thạch ném vào trong ngọc bài. Chẳng may gặp phải chuyện nguy hiểm, nhưng Thất Luyện thạch này của hắn còn chưa kịp đổi thành điểm tích lũy, vậy thì cũng quá thua thiệt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.